Đột nhiên, lại có vài đạo Thiên Lôi đánh xuống, làm cho Tô Triệt sợ hãi kêu lên một tiếng.
- Còn có lôi kiếp? Còn là Thái Thanh thần lôi, chẳng phải Ngọc Thanh sư huynh sẽ chết chắc sao!
Nhìn kỹ, vài đạo Thiên Lôi màu lam nhạt này, uy lực không phải rất mạnh, chỉ là Quỳ Thủy thần lôi cực kỳ thông thường của Tu Chân Giới.
Quỳ Thủy thần lôi, người tu tiên cũng có thể tu luyện, nhưng dù sao cũng là nhân lực, tu vi bản thân có hạn, so với Thiên kiếp đánh xuống thì kém hơn mấy chục lần.
Nói thí dụ như Tử Tiêu thần lôi, không kém bao nhiêu so với Thái Thanh thần lôi, nếu như người tu tiên Kim Đan kỳ phóng thích Tử Tiêu thần lôi, liên tục mấy chục đạo bổ trúng Tô Triệt, vậy cũng phách không chết, nhưng đổi thành thiên uy chi lực, nói không chừng, chỉ một đạo Tử Tiêu thần lôi, sẽ đi đời nhà ma.
Giờ phút này vài đạo Quỳ Thủy thần lôi kia, trực tiếp xuyên thấu ma khí dày đặc, bổ tới trên người Ngọc Thanh.
Nhưng Ngọc Thanh lại không chống cự, chỉ bằng lực lượng thân thể chống lại, nhưng cũng cau mày, thân hình run rẩy.
Tô Triệt biết rõ, y theo tính cách của Ngọc Thanh sư huynh, không có khả năng bởi vì thống khổ mà nhe răng nhếch miệng, hoặc là bi thiết kêu thảm thiết, có thể làm cho hắn làm ra phản ứng như thế, tất nhiên chính là thống khổ tới cực điểm.
Lần lượt bị Lôi Phách, tư vị khẳng định là không dễ chịu, trước đó vài ngày, Tô Triệt tự thể nghiệm qua ba đạo.
Ken két ken két...
Kế tiếp, vẫn là Thiên Lôi không ngừng, Ngọc Thanh thừa nhận tất cả xuống, làn da đã thành vỏ cây khô đen, vết rách loang lổ, rất là dọa người.
Trong lúc này, Thiên Vật Tôn Giả ngược lại một mực thành thật, không có mờ ám gì, phỏng chừng bị đạo Thái Thanh thần lôi kia hù sợ, sợ rước họa vào thân.
- Thiên Vật sư bá.
Tô Triệt đột nhiên nói ra:
- Tâm tư của ngươi, ta có thể đoán được một ít, nói thật, ngươi đối phó Ngọc Thanh không dùng được, trừ khi ngươi có thể có bản lĩnh cởi thân phận Thủ tịch chân truyền của ta xuống, nếu không, số mệnh của mười ngọn chủ phong ngươi đoạt không đi.
Tô Triệt nói như vậy, chỉ là vì khuyên bảo hắn không cần phải làm tiếp việc vô nghĩa, có bản lãnh gì, có thể thi triển với mình.
Nghe Tô Triệt nói trực tiếp như vậy, Thiên Vật Tôn Giả cũng không hề che dấu cái gì, trầm thấp nói ra:
- Có một số việc không có khả năng một bước đúng chỗ, từ từ sẽ đến, cơ hội trước mắt này, ta cũng sẽ không bỏ qua.
Rất rõ ràng, sau khi Ngọc Thanh Độ Kiếp, hắn còn có thể tiếp tục làm khó dễ. Trừ khi, Ngọc Thanh có thể thông qua trận thiên kiếp này, ma tính đều bị tiêu trừ, hắn mới có thể không còn lấy cớ.
Lại qua hồi lâu, Ngọc Thanh còn đang chịu đựng Hoàng Tuyền cọ rửa, cùng với Thiên Lôi oanh kích, thân thể triệt để mất đi hình người, thoạt nhìn giống như là một đống thịt nhão đỏ thẫm giao nhau.
Tô Triệt coi như là tâm như sắt thép, cũng cảm thấy nhìn không được. Đồng thời cũng âm thầm bội phục, đổi thành mình bị lăn qua lăn lại như vậy, sớm đã chết rồi, không nghĩ tới, Ngọc Thanh sư huynh còn có thể sống được.
Đủ để nói rõ, hắn cũng là một quái vật!
Thời gian càng ngày càng lâu, so với Tô Triệt chịu thiên kiếp gấp mười lần con lâu hơn rất nhiều. Rốt cục, tốc độ nước Hoàng Tuyền cọ rửa chậm lại.
- Sắp xong!
Trong nội tâm Tô Triệt vui vẻ, âm thầm đoán rằng:
- Hẳn là độ qua rồi a?
Đợi cho hắc sắc thiên hà rút về trong hắc động trên không trung, Ngọc Thanh biến thành một đống thịt nhão, cuối cùng hiện ra trước mắt Tô Triệt cùng Thiên Vật Tôn Giả.
- Chết?
Chứng kiến thảm trạng của Ngọc Thanh, Thiên Vật Tôn Giả cũng hơi sững sờ.
- Như thế nào sẽ...
Tô Triệt ngược lại biết rõ Ngọc Thanh còn chưa có chết, vấn đề là, vẫn có thể phát giác được ma khí đã hết, ma tính chưa trừ.
Hô!
Một cổ hắc khí vô cùng dày đặc từ trong đống thịt nhão kia tuôn ra, bao vây Ngọc Thanh lại Tô Triệt không khỏi muốn mắng chửi người, cái ma khí này, cảm giác giống như càng thêm trầm trọng, càng thêm thuần túy. Lăn qua lăn lại thành như vậy, vẫn thất bại sao?
- Kẻ này dĩ nhiên nhập ma, thiên kiếp cũng không thể tiêu trừ.
Thiên Vật Tôn Giả cười lạnh nói:
- Thiên Vũ sư điệt, ngươi còn muốn ngăn cản ta sao?
Tô Triệt không có lên tiếng, nhưng mà, chỉ cần xác định Ngọc Thanh sư huynh còn chưa có chính thức nhập ma, vậy thì đồng dạng che chở hắn.
Hơn mười tức qua đi, đoàn ma khí này đột nhiên thu nạp, bị Ngọc Thanh hút vào thể trong, hình dạng rực rỡ hoàn toàn mới lại hiện ra lần nữa.
Thoạt nhìn ngược lại rất bình thường, đổi lại đạo phục bạch sắc, tinh khí thần đều rất không tồi, mục quang cũng bình tĩnh như nước, nhìn không ra dấu hiệu nhập ma.
- Ra sao?
Tô Triệt vội vàng truyền âm hỏi.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.com- Ma kiếp tạm thời trôi qua, hoặc là nói tạm thời áp chế xuống.
Ngọc Thanh truyền âm trả lời:
- Bất quá, hạt giống ma tính trong cơ thể cũng tiến hóa rất nhiều, ma biến lần sau, hình thức sẽ càng thêm nghiêm trọng.
- Vậy là tốt rồi.
Đối với sự tình này, Tô Triệt từ trước đến nay đều là lạc quan:
- Chuyện tình lần sau, lần sau sẽ bàn, đợi cho ngươi ma biến lần sau, nói không chừng chúng ta sẽ có biện pháp hóa giải thoải mái.
Ngọc Thanh cười yếu ớt gật đầu.
Thiên Vật Tôn Giả ở một bên đã nhìn ra, Ngọc Thanh không phải loại người nhập ma mất đi lý tính, bất quá, lại không cam lòng bị hắn tránh được kiếp nạn này:
- Ngọc Thanh, tuy ngươi tạm thời vô sự, vẫn là phải theo ta trở về sư môn tra ra nguyên nhân, mới có thể triệt để xóa đi tai hoạ ngầm nhập ma.
Ngọc Thanh nhàn nhạt nhìn hắn, tựa hồ cũng chẳng muốn phản ứng đến hắn, nhưng lại truyền âm cho Tô Triệt nói ra:
- Vừa rồi Đại Băng thần quyền tấn cấp trở thành thần thông chính thức, uy lực cũng không tệ lắm. Thần Thông Nhiếp Hồn của ngươi, có thể định hắn trong nháy mắt không, ta muốn cho hắn ăn đau khổ một chút.
- Chỉ là trong nháy mắt, hẳn là có thể.
Tô Triệt truyền âm trả lời.
- Thử xem!
Trong mắt Ngọc Thanh lóe lên hàn quang.
Nhiếp Hồn!
Tô Triệt và Thiên Vật Tôn Giả cách xa nhau không quá mười trượng, một cái nhiếp hồn này, thật đúng là làm cho người ta không kịp đề phòng.
Tù Ma!
Một chữ tù đột nhiên xuất hiện.
Sau khi tấn cấp Kim Đan kỳ, uy lực tam đại thần thông so với Trúc Cơ hậu kỳ, đều tăng lên mấy lần, nhưng dù vậy, Nhiếp Hồn và Tù Ma, có thể định được một vị Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn hay không, Tô Triệt cũng không hề nắm chắc.
- Sớm biết như thế, trước khi rời núi, nên mượn sư tôn làm thí nghiệm là được rồi.
Giờ khắc này, trong nội tâm Tô Triệt lại thoáng hiện ý niệm như thế trong đầu.
Ông...
Thiên Vật Tôn Giả cảm giác là, lam quang soi sáng trên người, đầu óc chóng mặt, nhưng không có mất đi thần trí, ngay sau đó, nhà giam chữ tù lại khiến cho chân nguyên cùng Kim Đan trong thân thể hắn đình trệ ngắn ngủn trong nháy mắt.
Chỉ bằng đình trệ trong nháy mắt này, hắn đã không kịp trốn tránh, không kịp thi triển pháp thuật, cũng không kịp kích phát pháp bảo.
Trong nháy mắt cực kỳ quý giá.
Đại Băng!
Lúc này đây, Ngọc Thanh không còn là vung quyền hung mãnh, mà là phất tay một cái.