Tiên Tuyệt

Chương 457: Cửu Huyền Hồi Long kiểm trận (Thượng)

Một cỗ lực lượng hùng mạnh bỗng nhiên từ trong đó bùng lên, khiến cho Vũ La lảo đảo một hồi. Cảnh tượng hùng vĩ trước mắt đột nhiên tan đi, bên cạnh Vũ La, sự vật rút lui nhanh chóng, hóa thành một mảng bóng tối. Ngay sau đó Vũ La chỉ cảm thấy chấn động mạnh một cái, nguyên hồn hắn lại trở về thân thể.

Bàn tay hắn chấn động, bị bắn ngược ra khỏi vách đá.

Vách đá bỗng nhiên sáng lên một tầng hồng quang đỏ như máu, nóng vô cùng, bất quá chỉ thoáng qua, hết thảy khôi phục bình thường trở lại.

Địa Hỏa Kim Kỳ Lân thắc mắc hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Vũ La ngơ ngác lắc đầu:

- “Ta cũng không biết...

Rốt cục bên trong vách đá ẩn chứa bí mật gì? Biển sao mênh mông kia là nơi nào, phải chăng là Tiên Giới? Nhớ tới cảnh tượng hùng vĩ chấn động lòng người kia, dường như để lộ áo nghĩa chí cao của tinh vân, Vũ La có thể khẳng định, nơi đó chính là Tiên Giới.

Rời khỏi vách đá, sắc trời đã bắt đầu trở tối, màn đêm buông xuống. Nhưng trong lòng Vũ La vẫn vô cùng hỗn loạn, không hiểu rõ vấn đề.

Bí mật ẩn giấu trong Ma Tướng cốc không phải là đường về nhà, mà là đường đi thông Tiên Giới.

Nhưng xem ra đường này cũng không thông, những sinh vật lạ hay hiện ra ở Ma Tướng cốc, e rằng cũng thông qua trận pháp truyền tống một chiều này mà tới đây. Có lẽ hai con rùa ngốc trời sinh kia cũng tới như vậy, nhưng nhìn qua chúng không giống như sinh vật thuộc Tiên Giới, không đáng sợ như trong truyền thuyết.

Vũ La nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu được, trong lúc hoang mang cũng không biết mình đi tới nơi nào, ngẩng đầu lên mới phát hiện đã ra tới cửa cốc.

Chỗ đứng của Vũ La lúc này có góc nhìn khác với lúc đi vào, chợt hắn nhìn thấy điểm khác thường.

Một trong hai tảng đá cửa cốc, dưới chân có ánh sáng khác thường. Hắn đi tới phía trước nhìn kỹ, thì ra là một khe đá không có gì là nổi bật.

Thật ra khe này không sâu, nhưng không biết vì sao bên trong bị nhuộm thành màu xanh nhạt. Loại màu xanh này Vũ La chưa từng thấy qua trước đây, mặc dù chỉ là một lớp mỏng bên trong khe đá, nhưng làm cho người ta cảm thấy hết sức thoải mái, giống như cảm giác lúc nhìn lên trời xanh.

Vũ La đưa tay sờ vào khe đá, kinh ngạc phát hiện ra lớp ánh sáng màu xanh nhạt kia động đậy, thì ra là một phiến đá màu xanh nhạt.

Vũ La đã thấy rất nhiều bảo thạch màu xanh, cho dù là ngọc thạch màu xanh hắn cũng đã nhìn thấy, nhưng chưa từng thấy qua phiến đá màu xanh xinh đẹp như vậy.

Phiến đá này chỉ to chừng nửa bàn tay, không biết là loại đá gì, không có chút phản ứng năng lượng nào, bề ngoài thô ráp, bất quá vô cùng mỹ lệ.

Vũ La đang cân nhắc bẻ phiến đá này làm hai, sau khi trở về tặng cho Cốc Mục Thanh và Chu Cẩn mỗi người một mảnh để lấy lòng mỹ nhân, bất ngờ từ trong Thiên Phủ Chi Quốc có một bàn tay thò ra, vút một cái đoạt lấy phiến đá, sau đó rút nhanh trở vào.

Vũ La nổi giận:

- Động Động, trả thứ đó lại cho ta!

Động Động chí chóe trong Thiên Phủ Chi Quốc, vừa chỉ tay vào địa phương mà bọn Giản Kiệt chiếm cứ vừa kêu la, dáng vẻ của nó vô cùng bất mãn. Vũ La không còn giận nữa, xua tay không thèm so đo với tiểu gia hỏa làm gì, bất quá chỉ là một phiến đá đẹp mắt mà thôi.

Trong Ma Tướng cốc này quả thật kỳ diệu, bất quá đáng tiếc là không tìm được đường về nhà.

Vũ La lắc đầu, ra khỏi Ma Tướng cốc.

Sau một thời gian ngắn, Vũ La lại đi vài nơi đặc biệt trên thế giới này, kết quả cũng không thu hoạch được gì. Những nơi này không bằng Ma Tướng cốc, đa phần chỉ là lời đồn thất thiệt, cơ hồ không có điểm nào đặc biệt.

Sau khi kiểm tra những nơi này một lượt, Vũ La cũng cảm thấy hơi hoang mang, không biết kế tiếp phải làm gì. Địa Hỏa Kim Kỳ Lân bèn thúc giục hắn mau mau đi thu sinh hồn Kỳ Lân trong phong động.

Vũ La cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, sau khi tu luyện xong bèn xông vào phong triều. Hắn bước ra một bước vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, phóng nhanh về phía phong động Kỳ Lân.

Có kinh nghiệm lần trước, Vũ La tiến vào đáy phong động mà không gặp nguy hiểm gì. Hơi khác với phong động của Thần Long, đáy phong động của Kỳ Lân hơi nhỏ hơn một chút.

Trên mặt đất cũng phủ kín bột Úy Phong Thiết, Vũ La vừa định thu thập chúng, chợt nhìn thấy trên vách đá trước mặt có vài động không biết bị đập vỡ vì nguyên nhân gì. Ngọc thạch phía sau động lộ ra, quả nhiên là khối ngọc thạch hoàn chỉnh.

Ngọc thạch toát ra linh quang óng ánh, chợt Vũ La cảm nhận được có điểm khác thường, bèn tiến lại gần quan sát. Thật ra cũng không có gì đặc biệt, bất quá là mặt ngoài ngọc thạch bị vỡ ra một khối, có lẽ vỡ cùng lúc với động này bị vỡ.

Vũ La vô tình đưa tay sờ vào chỗ vỡ, sau đó giống như vừa bị điện giật, toàn thân run lên, ngây người bất động.

Cảm giác giống như trong Ma Tướng cốc lại xuất hiện, một cỗ lực lượng hùng mạnh hút nguyên hồn Vũ La vào. Nhưng lần này Vũ La không nhìn thấy một phiến tinh không mỹ lệ như lần trước, mà là một phiến tinh không tăm tối.

Tinh không tối tăm mù mịt, rộng lớn mênh mông, giống như một cái miệng khổng lồ có thể cắn nuốt hết thảy.

Vài ngôi sao lưa thưa giữa tinh không, ánh sáng yếu ớt, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào. Xung quanh tràn đầy một loại năng lượng hung tàn giống như cương phong càn quét trong tinh không. Thuộc tính của lực lượng này chẳng khác gì cương phong.

Cả hư không bị bao phủ bởi bầu không khí kinh khủng sợ hãi.

Vũ La chợt chấn động một cái, nguyên hồn rút trở về thân thể như nước thủy triều. Hắn vội vàng thu tay lại, kinh hồn chưa tỉnh nhìn khối ngọc thạch kia.

Địa Hỏa Kim Kỳ Lân ân cần hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Sắc mặt Vũ La tỏ ra ngưng trọng, kể lại cảm giác hai lần của mình cho Địa Hỏa Kim Kỳ Lân nghe, nó trầm ngâm một lúc, sau đó mới nói:

- Ta đoán rằng sau lưng thế giới này chính là không gian thác loạn.

Địa Hỏa Kim Kỳ Lân vừa nhắc nhở, Vũ La đã lập tức hiểu:

- Năng lượng không gian sau lớp ngọc thạch này hẳn cũng giống như tinh không phía sau vách đá của Ma Tướng cốc, bằng không cương phong đã xông vào Ma Tướng cốc.

Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cũng vuốt cằm:

- Chỗ này thật sự tà môn, không ngờ có nhiều không gian thác loạn giao nhau ở đây như vậy, rốt cục là vì sao?

Vũ La cười khổ, ta cũng rất muốn biết...

Đã có kinh nghiệm lần trước, Vũ La thu thập bột Úy Phong Thiết thật nhanh, không làm kinh động sinh hồn Kỳ Lân đang ngủ say. Sinh hồn Kỳ Lân cũng giống như Thần Long, ngưng tụ thành một luồng náu trong đầu của hài cốt.

Lần trước Long Hồn vừa thức tỉnh, lập tức dung hợp lực lượng cương phong, vẫn không phải là đối thủ của Vũ La. Lần này Vũ La có chuẩn bị sẵn sàng, sinh hồn Kỳ Lân còn đang ngủ say, tự nhiên Vũ La không cần hao tổn bao nhiêu sức lực đã giải quyết xong. Vũ La ném sinh hồn và hài cốt của Kỳ Lân cho Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, thúc giục nó:

- Thăng cấp nhanh lên một chút...

- Tiểu tử này quả thật chẳng khác nào quỷ đòi mạng, không có chút rộng lượng gì cả...

Địa Hỏa Kim Kỳ Lân tỏ ra bất mãn, Vũ La cười:

- Là lão nhân gia ngài tính toán trước, cho nên ta không thể không đề phòng.

Mấy ngày kế đó, Vũ La quét sạch sáu phong động còn lại, thu thập cả sinh hồn hài cốt của Phi Hổ, Quy Xà, Quỳ Ngưu, Kim ô, Bạch Lộc, Chu Yếm vào trong Thiên Phủ Chi Quốc. Sau đó hắn dùng linh văn Thần Thú phong ấn những sinh hồn này, bảo tồn trong hài cốt chúng.

Ban đầu Vũ La còn lo rằng Động Động sẽ cảm thấy hứng thú với những thứ này, thừa dịp hắn không có ở đây ăn trộm. Không ngờ rằng Động Động chỉ nhìn lướt qua, sau đó quay mặt đi chơi đùa với hai con rùa.

Tự nhiên Vũ La cũng không lãng phí bột Úy Phong Thiết trong sáu phong động, thu hết tất cả vào. Cứ như vậy, trong Thiên Phủ Chi Quốc của Vũ La, Úy Phong Thiết chất thành một ngọn núi.

Sau khi hắn càn quét hết sáu phong động mới buồn bã phát hiện, hiện tại không còn chuyện gì làm nữa. Ở thế giới đơn điệu khô khan như nơi này, dường như ngoài tu luyện ra chỉ còn đường tu luyện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất