Tinh Giới

Chương 215: Sử dụng giới lực

Nhiếp hồn khống tâm là tuyệt chiêu của dị năng giả tinh thần lực cấp SS Cao Cầu, tinh thần lực của Lâm Thiên mạnh hơn lão một chút nên không thể nào hoàn toàn khống chế tinh thần của hắn. Cao Cầu mắt lóe tia sáng âm u, ánh mắt giao nhau với Nguyệt Vũ cách xa mười thước. Nguyệt Vũ vốn định tấn công Tư Lâm nhưng lúc này chợt khựng lại, vung kiếm mềm đâm vào Lâm Thiên.

Lâm Thiên hết hồn, vội vàng né tránh.

– Nguyệt Vũ!

Nguyệt Vũ lúc này không còn bộ dáng muội muội nhà bên, mắt nàng lóe tia hung ác, kiếm chiêu cực nhanh toàn đâm vào chỗ yếu của Lâm Thiên.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, Nguyệt Vũ bị Cao Cầu khống chế!

Lâm Thiên nghe vậy rất tức giận, giẫm mũi chân, tốc độ tăng vọt thoát khỏi kiếm thế của Nguyệt Vũ.

Lúc này Hình Thiên cũng tấn công Lâm Thiên, Tu La đao pháp bá đạo mỗi nhát chém ra như muốn xẻ đôi hắn. Lâm Thiên hơi hối hận đã tăng tu vi cho Hình Thiên, Nguyệt Vũ. Nếu không thăng cấp, Lâm Thiên khá dễ dàng ứng đối Hình Thiên Kim Đan sơ kỳ, nhưng bây giờ tu vi của gã đã lên tới Kim Đan trung kỳ cộng thêm Tu La đao pháp, hắn không dám xem thường uy lực.

Thủy Vô Hình bị Hình Thiên chém qua một nhát, cạo trọc tóc trên đỉnh đầu, tim đập chân run. Nhát đao đó hạ xuống một tấc thì không đơn giản chỉ xén mái tóc của gã.

– Xã trưởng thật lợi hại, nếu không nhờ xã trưởng thì thực lực Hình Thiên tăng cao nhiều như vậy, ta suýt bị hắn đánh trúng.

Trán lão nhân áo đen rịn mồ hôi:

– Đừng nói nhảm, hai ngươi cùng nhau công kích Lâm Thiên, ta không chống đỡ lâu được!

Thuật nhiếp hồn khống tâm tuy lợi hại nhưng Nguyệt Vũ, Hình Thiên không phải kẻ yếu, chống cự rất dữ dội. Dù Cao Cầu chỉ khống chế một người thì tối đa cũng chỉ kéo dài vài tiếng, cùng lúc khống chế hai người rất mất sức, lão nhân áo đen không chống đỡ được bao lâu.

Tư Lâm cười khùng khục:

– Bốn chọi một, ta thích!

Tư Lâm vận dụng tốc độ kéo chuỗi tàn ảnh công kích Lâm Thiên.

Nếu không phải kiêng dè không thể bị thương Hình Thiên, Nguyệt Vũ thì Lâm Thiên có tự tin cùng lúc đối phó bốn người. Nhưng bởi vì không thể tổn thương Hình Thiên, Nguyệt Vũ nên Lâm Thiên vướng víu tay chân, thực lực không phát huy nổi tám phần, khi đánh nhau rất bực bội.

– Thủy Phược!

– Mật kỹ huyết tộc... Huyết ảnh cuồng sát!

Người Lâm Thiên chợt nổi lên mấy dải nước ngưng thực, mật độ rất cao. Tư Lâm biến ra mấy bóng người, móng vuốt máu đầy trời công kích Lâm Thiên.

Cùng lúc đó, kiếm mềm của Nguyệt Vũ đâm vào đôi mắt, cổ họng Lâm Thiên. Đao đen của Hình Thiên kèm theo khí thế khủng bố chém eo Lâm Thiên.

– Grao! Cút cho ta!

Cơ bắp Lâm Thiên săn lại, lực lượng cơ bắp khủng bố bứt đứt dải nước, nguyên rung nhẹ trong đan điền, năng lượng cường đại chớp mắt tràn ngập toàn thân Lâm Thiên.

Khi không sử dụng nguyên thì thực lực của Lâm Thiên đã khá cao, dùng nguyên rồi, không khác gì tiểu vũ trụ bùng nổ. Kình khí toàn thân phát ra, vuốt máu đầy trời của Tư Lâm tan tác, gã hét thảm thụt lùi mấy chục thước. Tay phải Lâm Thiên nhanh như tia chớp chộp kiếm mềm của Nguyệt Vũ, tay trái bổ vào mặt đao đen đang chém tới. Đao đen là báu vật hiếm có, cú đấm khủng bố của Lâm Thiên không làm nó vỡ vụn, nhưng Hình Thiên không chịu nổi sức mạnh khủng khiếp đó, đao đen rời tay rớt xuống đất.

Một chớp mắt tình thế thay đổi, mới rồi Lâm Thiên rơi vào nguy hiểm, trong phút chốc phá Thủy Phượng của Thủy Vô Hình, chấn vỡ mật kỹ huyết tộc huyết ảnh cuồng sát của Tư Lâm, chộp kiếm mềm của Nguyệt Vũ, đập rớt đao đen của Hình Thiên.

Hình Thiên bị rớt đao nhưng không ngừng lại, bàn tay thành đao đâm vào ngực Lâm Thiên. Nguyệt Vũ thì giơ tay trái lên vỗ vào người Lâm Thiên.

Lâm Thiên vội thả kiếm mềm ra nhanh chóng thụt lùi, không phải hắn không đỡ nổi chưởng đao của Hình Thiên hay chưởng từ Nguyệt Vũ mà hắn sợ bị thương hai người. Chưởng đao của Hình Thiên đâm rất mạnh xuống, cơ thể Lâm Thiên phòng ngự siêu lợi hại, giờ lại sử dụng năng lượng nguyên càng lên một bậc, bàn tay trần của Hình Thiên đâm vào người hắn thì kết quả không phải đâm thủng thịt mà là tay trần bị chấn nát bấy.

Lâm Thiên lạnh lùng nói:

– Cao Cầu, có giỏi thì hai chúng ta trực tiếp đánh, khống chế người khác thế này rất hèn hạ!

Cao Cầu cười to bảo:

– Hèn? Người trẻ tuổi, ta cho ngươi biết, không có gì là hèn hay không hèn, chiến đấu chú trọng là không từ thủ đoạn. Chỉ có người thắng mới tiếp tục hưởng thụ cuộc sống, kẻ thua chỉ có thể xuống địa ngục oán trách đối thủ!

Hình Thiên đã cầm lại đao đen nhưng không chỉ đao vào Lâm Thiên mà giơ ngang cổ mình. Nguyệt Vũ cũng gác kiếm mềm lên cổ.

Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:

– Cao Cầu, ngươi muốn gì?

Cao Cầu cười to bảo:

– Lâm Thiên, bọn họ là bằng hữu của ngươi đúng không? Nếu không muốn họ chết thì hãy bó tay chịu trói!

Lâm Thiên dứt khoát từ chối:

– Mơ đi!

Còn lâu Lâm Thiên mới làm chuyện ngu xuẩn là bó tay chịu trói.

– A!

Hình Thiên hét thảm, Nguyệt Vũ chặt đứt một cánh tay của gã. Người Hình Thiên run rẩy, ánh mắt giãy dụa nhưng cuối cùng không thoát khỏi khống chế của Cao Cầu.

– Lâm Thiên, ngươi hãy suy nghĩ kỹ. Bọn họ bắt cặp với nhau lâu rồi đúng không? Ngươi nói xem nếu bọn họ tỉnh lại, Hình Thiên phát hiện bị đồng bạn của mình chặt đứt tứ chi, Nguyệt Vũ phát hiện mình làm chuyện tàn nhẫn với bằng hữu của mình, ngươi nói xem bọn họ sẽ nghĩ sao? Có oán hận ngươi không cứu họ không?

Mắt Cao Cầu lộ ý cười tàn nhẫn:

– Bó tay chịu trói, nếu không ta sẽ cho bọn họ diễn màn tự tàn sát nhau cực hay!

Tư Lâm cười dâm:

– Ha ha ha! Lâm Thiên, ngươi đầu hàng đi, đầu hàng rồi chúng ta sẽ không giết ngươi. Tham gia vào Thất Tinh Xã chúng ta chịu không? Tuy Thất Tinh Xã chúng ta không mạnh bằng Long tổ nhưng không có nhiều quy định, mỗi ngày có tiền xài không hết, nữ nhân dùng không hết. Xã trưởng, nếu hắn tham gia thì nhường Nguyệt Vũ cho hắn đi, hưởng dụng thân thể xinh đẹp của đồng sự thì rất kích thích, he he!

Mắt Lâm Thiên tràn ngập sát khí chưa từng có:

– Câm miệng, các ngươi giỏi, giỏi lắm! Các ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta!

Cao Cầu cảm nhận hơi thở cực kỳ nguy hiểm, uy hiếp rằng:

– Ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không bọn họ sẽ chết, bị ngươi hại chết!

Ba thanh phi đao màu bạc trắng hiện ra trong lòng bàn tay Lâm Thiên, phi đao dùng nhiều giới lực ngưng tụ ra.

Lâm Thiên trầm giọng quát:

– Đi!

Ba thanh phi đao chợt lóe biến mất trong lòng bàn tay Lâm Thiên.

Ba thanh phi đao cắm vào trán Cao Cầu, Tư Lâm, Thủy Vô Hình. Năng lượng hình thành phi đao không nổ tung mà thẩm thấu vào cơ thể ba người, thân thể trở nên trong suốt, mười giây sau tan biến.

Ngay khi phi đao đâm vào trán Cao Cầu thì Hình Thiên, Nguyệt Vũ tỉnh lại. Hai người thấy Cao Cầu, Thủy Vô Hình, Tư Lâm trúng một đao biến mất thì hết hồn, Hình Thiên tạm thời quên cánh tay đau đớn.

Nguyệt Vũ phản ứng lại, cất kiếm mềm hét lên:

– Hình Thiên!

Hình Thiên lạnh nhạt nói, bình tĩnh như thể đó không phải cánh tay của gã:

– Ta không sao, tìm bệnh viện nối lại là được.

Mặt ngoài Hình Thiên không lộ vẻ gì nhưng trong lòng rất khó chịu, đi bệnh viện gắn tay tuy dễ nhưng hầu như không thể phục hồi lại như lúc ban đầu. Với khả năng y học hiện đại dễ nối mạch máu gì đó nhưng bó tay với kinh mạch, nếu không nối được kinh mạch thì bình thường dùng tay được nhưng không thể phát huy tác dụng trong chiến đấu.

Lâm Thiên đi qua nhặt lên cánh tay trái nằm trên cỏ.

Lâm Thiên nói:

– Không cần đi bệnh viện.

Lâm Thiên gắn cánh tay vào mặt cắt cánh tay Hình Thiên, không đợi gã nói gì từ lòng bàn tay Lâm Thiên truyền dòng nước ấm vào chỗ cụt tay.

Trong khi Hình Thiên hưởng thụ, đôi mắt Nguyệt Vũ tràn đầy hy vọng nhìn, mười phút nhanh chóng qua đi.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, đã sửa xong. Cánh tay trái của Hình Thiên hoàn toàn giống như trước.

Lâm Thiên buông tay ra, mỉm cười nói:

– Thử xem có lành lại chưa.

Hình Thiên co tay, co nắm đấm rồi vung mạnh, khó tin nói:

– Lâm cố vấn, tay của ta hoàn toàn lành!

Mười phút ngắn ngủi khiến cánh tay cụt trở nên lành lặn, không để lại di chứng gì, Hình Thiên, Nguyệt Vũ cảm giác như nằm mơ.

Nguyệt Vũ lắp bắp:

– Lâm cố vấn, cái... Này...

Lâm Thiên giải thích rằng:

– Chẳng qua vì nội lực của ta đặc biệt, không có gì ghê gớm, các người đừng tuyên dương ra ngoài, ta không định làm bác sĩ.

Hình Thiên tò mò hỏi:

– Lâm cố vấn, không ngờ chúng ta càng giúp càng rối, một mình Nguyệt Vũ đã có thể đối phó được bọn họ. Chiêu cuối cùng là...?

Ba đao đó lợi hại còn hơn Tiểu Lý Phi Đao trong ti vi, đao chém xuống người bị bắn chết.

Lâm Thiên cười khổ lắc đầu nói:

– Vốn không định dùng chiêu đó, không ngờ dị năng tinh thần của Cao Cầu kỳ dị như vậy, khống chế luôn các ngươi.

Lâm Thiên đang trong chiến đấu, cảm nhận khí thế vô thiên duy ngã đang tăng tiến, tuy tốc độ khá chậm. Sau khi bắn ra ba đao Lâm Thiên phát hiện khí thế vô thiên duy ngã ngừng tăng trưởng, không biết phải mất bao lâu mới tiếp tục tiến bộ.

Nguyệt Vũ hỏi:

– Lâm cố vấn, hiện tại chúng ta làm thế nào?

– Làm thế nào? Đương nhiên là lệnh cho các huynh đệ Long tổ, những người thuộc đội hành động đặc biệt nhanh chóng khởi công.

Lâm Thiên nói:

– Chúng ta đi tổng bộ Thất Tinh Xã, nơi đó tuy không có nhiều cao thủ nhưng người bình thường cũng khó làm gì được thiên giai.

Nguyệt Vũ nói:

– Lâm cố vấn, lần này để chúng ta ra tay.

Ba người nhanh chóng lên xe, Nguyệt Vũ nhấn ga bay cái vèo tới tổng bộ Thất Tinh Xã.

Khoảng gần nửa tiếng sau ba người đến trước tòa cao ốc tổng bộ Thất Tinh Xã, nơi này đã xảy ra chiến đấu, người Long tổ và Thất Tinh Xã đánh nhau.

Lâm Thiên quét thần thức qua biết không có cao thủ quá lợi hại thì yên lòng:

– Các người đi hỗ trợ đi!

Có Nguyệt Vũ, Hình Thiên tham gia chiến đấu, thành viên Thất Tinh Xã nơi này lập tức bị thanh lý sạch sẽ.

Mười phút sau, Hình Thiên, Nguyệt Vũ đến trước mặt Lâm Thiên, hai người không dính một giọt máu nào nhưng người nồng nặc mùi tanh.

Nguyệt Vũ nói:

– Lâm cố vấn, tổng bộ Thất Tinh Xã có bốn trăm bảy mươi hai đã thanh lý hết.

Lâm Thiên biết thanh lý nghĩa là sao. Bốn trăm bảy mươi hai người đều xuống địa ngục, lần này Long tổ máu lạnh vô tình không cho bọn họ cơ hội lên tòa.

Lâm Thiên nói:

– Rất tốt, các người có thể xử lý một số chính khách phản đối Đài Loan trở về, cứ hành động tùy ý.

– Tuân lệnh Lâm cố vấn!

Ngày x tháng x năm 2020 là một ngày đã định trước ghi vào lịch sử. Đài Loan rời khỏi tổ quốc mẹ mấy chục năm lại trở về với vòng tay tổ quốc mẹ, Bắc Kinh tuyên bố Đài Loan trở về, cùng Đài Loan ký tên lên điều ước Đài Loan.

Bên Đài Loan cũng có người phản đối Đài Loan trở về, nhưng đôi khi vũ lực rất hữu dụng. Trung Quốc, quân đội trú đóng Đài Loan uy hiếp mạnh mẽ, thanh âm phản đối rất nhanh yếu đi. Có phần tử cá biệt cực đoan bị ghép tội phá hoại tổ quốc thống nhất trực tiếp bị Long tổ bí mật xử tử hình.

Bên nước Mỹ khi biết Thất Tinh Xã bị diệt, Bắc Kinh sắp thu phục Đài Loan thì kháng nghị kịch liệt, nói phải giữ hiện trạng Đài Loan. Biên đội hàng không mẫu hạm GHZ lái đến Đài Loan, thế cục căng thẳng. Dân chúng toàn thế giới lo lắng không biết có chiến tranh không.

Lâm Thiên đang ở đâu? Lâm Thiên không thập thò đi công kích biên đội hàng không mẫu hạm mà nghênh ngang bay đến bên trên nó.

Giọng Lâm Thiên vang vọng trên bầu trời:

– Cảnh cáo, các ngươi đã vào biên giới biển của chúng ta, nếu không rút lui ngay sẽ bị ta công kích!

Toàn thế giới tập trung ánh mắt vào nơi đây. Trước ti vi, thấy Lâm Thiên một mình bay trên trời ngăn cản biên đội hàng không mẫu hạm GZH thì vô số khán giả Trung Quốc lo lắng cho hắn, lòng tràn ngập hưng phấn. Biên đội hàng không mẫu hạm GZH cường đại là điều không thể nghi ngờ, một người đối kháng toàn biên đội, hành động vĩ đại như thế chưa từng xuất hiện.

– Tiểu tử không biết trời cao đất rộng!

Trên hàng không mẫu hạm GZH, quan chỉ huy chiến đấu Tá La thượng giáo cười khẩy nói:

– Siêu Nhân, ngươi đánh thắng được hắn không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất