Tinh Thần Biến

Chương 125: Cửu Sát Chi Nộ

Tra Hồng biến sắc, “Không hay, có vẻ như phải dùng chiêu đó trước thôi”. Tra Hồng tức thì hét lên một tiếng, liền đó người biến mất khỏi chỗ đứng.

Tàn ảnh!

Bất ngờ xung quanh Địch Đồng xuất hiện một số tàn ảnh, chỉ thoáng chốc tàn ảnh đã bố trí xung quanh Địch Đồng, đồng thời một đại kiếm quang cực tốc xạ đến, Địch Đồng tự nhiên đứng ở trung ương, một cây trường thương khi thi triển giống như mạn thiên thương ảnh (thương ảnh đầy trời), căn bản là không có chỗ hở nào, thậm chí khu vực mà trường thương Địch Đồng biến bố còn hình thành nên một khối chân không.

“Hống!”

Một tiếng hống đê trầm khủng bố vang lên. Đồng thời một cái đầu mãng xã khổng lồ bất ngờ xuất hiện trước mặt Địch Đồng, cái miệng khổng lồ của nó há to ra lao đến Địch Đồng, tựa như là muốn trực tiếp ăn sống Địch Đồng.

- Đúng là trò nhỏ mọn!

Địch Đồng không thèm để tâm, trường thương giống như trường tiên ngoan ngoan đập vào đầu mãng xà, nhưng tại thời điểm đó - -

“Hưu!”

Một đạo thanh quang từ trong miệng mãng xà bắn ra như thiểm điện, nháy mắt đã đến trước mặt Địch Đồng, Địch Đồng căn bản là không kịp chặn, chỉ có thể nỗ lực dịch chuyển thân thể, nhưng vẫn bị Ngọc kiếm trực tiếp xuyên qua xương bả vai.

Địch Đồng sắc mặt thoáng chốc chuyển thành khó coi.

Từ khi bắt đầu đến giờ Địch Đồng tâm thái chỉ như đùa giỡn cuối cùng đã nổi giận, vừa rồi khi Tra Hồng dụng bổn thể Xích Huyết Thuỷ Mãng định nuốt lấy hắn, hắn cũng không để ý, ai mà nghĩ được chiêu nuốt đó chỉ là đánh lừa, thực tế công kích chính là Ngọc kiếm từ trong mồm phóng ra.

Địch Đồng bị thương đồng thời cũng bạo nộ.

- Tra Hồng, ngươi chết đi!

Khuôn mặt Địch Đồng nguyên bản vốn lạnh lùng giờ đã hoàn toàn méo mó đi, trong mắt hồng quang ẩn hiện, gân xanh bất ngờ nổi lên đầy mặt, nanh ác đến hãi người. Địch Đồng hốt nhiên há miệng ra, đồng thời thân thể cực tốc biến thành một con giao long đáng sợ.

“Hống… …”

Thanh âm cuồng bạo vang lên.

“Oanh long long - -“

Tường của mật thất dưới sự va chạm với thân thể cự đại của Tử Sắc Giao Long đã lập tức sụp đổ, từng trận oanh long long vang lên, con Tử Sắc Giao Long cường đại không ngừng đung đưa, đồng thời đụng vào từng lớp tường, từng nhóm mật thất dưới lòng đất lần lượt bị phá huỷ.

Tần Vũ nguyên bổn đang ở bên ngoài nghe lén, khi phát hiện đuôi của một con Xích Huyết Thuỷ Mãng lướt qua cửa mật thất liền biết là không hay.

- Hai tên tiểu tử này biến thân rồi!

Tần Vũ lập tức phóng nhanh ra ngoài.

Hắn không dám tiếp tục ở bên ngoài mật thất, nếu còn tiếp tục ở đó, cùng với sự biến thân của Địch Đồng, mật thất khẳng định là bị phá huỷ, bản thân cũng bị phát hiện, nếu như bị hai cái tên tiểu tử đang điên đó phát hiện thì Tần Vũ kể như gặp nguy hiểm.

Mặc dù đã đạt đến Lưu Tinh tiền kỳ, nhưng so sánh với Địch Đồng, Tra Hồng thì Tần Vũ cũng chẳng nắm được phần thắng nào.

Tần Vũ vừa mới cực tốc li khai khỏi bức tường, Địch Đồng thân đã thành Tử Sắc Giao Long, cái đuôi đập một cái vào bức tường làm gạch đá bay lung tung, cùng với cơn bạo nộ của Địch Đồng thân thể cũng điên cuồng đung đưa, quật nát mọi chướng ngại vật, tức thì có tiếng một phiến thạch bích bị đập nát.

“Oanh long long… …”

Tần Vũ không dám dùng Tinh Thần Chi Lực để chạy, mặc dù lúc này sử dụng Tinh Thần Chi Lực thì Tra Hồng và Địch Đồng trong lúc đang điên cuồng cũng có thể không phát hiện ra, nhưng mà Tần Vũ không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên chỉ dựa trên lực lượng nhục thể, Tần Vũ như một làn khói xanh xuyên qua đám gạch đá đổ nát.

Liền đó Tần Vũ đã đến được động khẩu của mật thất dưới lòng đất này, Tần Vũ liền dựa vào đổng khẩu để quan sát bên trong.

Huỷ diệt vẫn tiếp tục, Tử Sắc Giao Long và Xích Huyết Thuỷ Mãng điên cuồng tương hỗ qua lại, từng ngôi mật thất bị đập nát vụn, may mắn là xung quanh giả sơn này có bố trí cấm chế, tại đây thanh âm có lớn hơn thì bên ngoài cũng không nghe thấy gì.

Một lúc trôi qua, thanh âm bạo tạc đổ nát đã ngừng lại.

Lúc này đám mật thất dưới đất đã bị huỷ đi một nửa, trong đám mật thất đó xuất hiện một mật thất đặc biệt lớn dài rộng tới sáu, bảy trăm mét, tại mật thất mới hình thành này là hai con cự đại quái vật giống rắn đang đối lập nhau.

Tần Vũ thân hình như gió, bay đến gần một phiến toái thạch, thông qua kẽ nứt của toái thạch Tần Vũ lén nhìn qua.

Vừa nhìn Tần Vũ đã hít lấy một hơi khí lạnh.

Trong vùng đất dài rộng sáu, bảy trăm mét đó, bên phải có một cự đại hồng sắc thuỷ mãng đang đung đưa, chính là Xích Huyết Thuỷ Mãng, đánh giá bằng mắt cũng thấy con Xích Huyết Thuỷ Mãng này phải dài hơn trăm mét, có một cái miệng nước rất to, lớp vảy của nó phát xuất ra hàn quang.

Ở bên trái, chuyển động qua lại trong không trung là một con Tử Sắc Giao Long, dài khoảng bảy, tám chục mét, cũng có cái miệng nước rất to. Nếu chân chánh so với rồng thì con rồng này chỉ có một cái sừng, đồng thời trên lưng còn có một hàng gai lưng tử sắc, một cái gai đều giống như trường thương Địch Đồng lúc nãy chỉ là nhỏ hơn,

“Bên phải là Xích Huyết Thuỷ Mãng, bên trái là Tử Sắc Giao Long”.

Tần Vũ cảm thụ được khí tức bàng đại của lưỡng đại yêu thú, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Nếu như nói Tra Hồng không có biến thân thì Tần Vũ còn có thể đối phó, nhưng Tra Hồng sau khi biến thân, Tần Vũ cũng chỉ có thể dựa trên Lưu Tinh Lệ mà giữ mạng khi đụng độ mà thôi, hơn nữa kết quả cũng không dự liệu được, còn như Địch Đồng thì thực lực còn mạnh hơn.

Cặp mắt tử sắc của Tử Sắc Giao Long nhìn chằm chằm về phía Xích Huyết Thuỷ Mãng tràn đầy nộ ý.

Huyết hồng sắc nhãn tình của Xích Huyết Thuỷ Mãng cũng nhìn về phía Tử Sắc Giao Long, khí thế quyết không chịu thua sút một chút nào, xà tín (hơi của rắn) từ miệng không ngừng hít vào thở ra, chuẩn bị thời khắc công kích.

Trốn trong đám toái thạch Tần Vũ không dám cử động, hắn căn bản không thể hoàn toàn nhìn hai con vật khổng lồ này, Tần Vũ chỉ có thể sử dụng chút dư quang trong mắt để quan sát một chút, bất quá giả sử Tần Vũ trực tiếp nhìn thì lúc này Xích Huyết Thuỷ Mãng và Tử Sắc Giao Long cũng không để ý.

Nhân vì bọn họ không dám phân tán lực chú ý.

“Hống… …”

Tử Sắc Giao Long nhân vì vừa rồi bị đâm bất ngờ hét lên một tiếng, đuôi rồng vung lên, toàn thân Tử Sắc Giao Long như luồng sóng tử sắc dữ dội hướng về phía Xích Huyết Thuỷ Mãng. Đến lúc này Xích Huyết Thuỷ Mãng cũng hống lên một tiếng, cái đầu cực tốc phóng ra, há to cái miệng như chậu máu trực tiếp hướng về Tử Sắc Giao Long mà táp.

Khu phía đông Xích Huyết động phủ trong độc viện do Tần Vũ sở hữu, Hầu Phí đang ngồi xếp bằng trên đất yên tĩnh bảo hộ cho “Tần Vũ” đang ở trong phòng phía sau, mặc dù Hầu Phí trong lòng đã biết Tần Vũ khi mới tiếp nhập vào phòng đã lập tức đi ngay, chuyện này Tần Vũ và Hầu Phí đã thương lượng xong rồi, cho nên tự nhiên Hầu Phí mới làm ra bộ dáng đó.

Bất ngờ, Hầu Phí mở mắt ra nhìn về phía thân ảnh vừa đột nhiên xuất hiện trước mắt.

- Đại ca!

Hầu Phí trên mặt lập tức xuất hiện một tia hỉ sắc.

Nhưng nhìn qua thấy hữu thủ của Tần Vũ bị xuyên thủng, miệng vết thương thật đáng sợ, Tần Vũ mặt mũi tái xanh dặn dò:

- Phí Phí, đừng có hỏi nhiều, mau cùng ta vào trong phòng.

Nói xong, Tần Vũ thân hình loé lên liền trực tiếp tiến nhập vào trong phòng, Hầu Phí trong lòng nghi hoặc nhưng cũng lập tức tiến vào phòng, đồng thời vung tay trực tiếp bố trí cấm chế bên ngoài căn phòng, không để cho người ngoài biết được bên trong phát sinh chuyện gì.

Vào đến trong phòng, Tần Vũ trực tiếp ngồi xếp bằng trên giường, sau đó mới thở ra một hơi dài. Lúc này Tần Vũ tịnh không có để ý đến bàn tay phải đã bị xuyên thủng, vừa rồi còn cùng với Địch Đồng trong một phút quyết định sinh tử, mãi đến bây giờ về đến phòng của mình, Tần Vũ mới hoàn toàn tĩnh tâm lại được.

- Đại ca, rốt cuộc là phát sinh chuyện gì? Hầu Phí vội vàng hỏi.

Tần Vũ hồi tưởng lại thu hoạch của lần này, trên mặt không kìm nổi một nụ cười:

- Phí Phí, bây giờ chính là lúc xuất thủ, không còn phải sợ đầu sợ đuôi nữa, bằng không cơ hội trôi qua sau này có hối cũng không kịp a. Muốn đạt được lợi ích này thì cũng cần phải chấp nhận nguy hiểm chứ.

Đầu óc Hầu Phí như bị sương mù bao phủ, chớp mắt nghi hoặc nói:

- Đại ca, huynh nói vậy là sao?

- Thống khoái, thống khoái a!

Tần Vũ không trả lời, trực tiếp vung tay, chỉ thấy lưỡng đại Nguyên Anh nhè nhẹ bay ra, Nguyên Anh đã mất đi sự khống chế của linh hồn, hiện tại hoàn toàn chỉ còn là năng lượng kết tinh. Lúc này vẫn còn ẩn hiện tán phát tử sắc quang mang.

Hầu Phí cặp hoả nhãn lập tức sáng lên, hai luồng ánh sáng như thực chất hoá chiếu lên lưỡng đại Nguyên Anh.

- Năng lượng thật mãnh mẽ!

Hầu Phí kinh hãi:

- Tối thiểu cũng là Đổng Hư kỳ, đại ca, huynh lấy được hai cái Nguyên Anh này khi nào vậy? Có hai Nguyên Anh này, đối với huynh mà nói có sự hỗ trợ rất lớn.

Hầu Phí tán thán.

Tần Vũ nhìn Hầu Phí nói:

- Câu này có lẽ sai rồi, không chỉ là bang trợ đối với ta, đối với đệ và Tiểu Hắc cũng có sự bang trợ.

Tần Vũ tự trước giờ không có ý nuốt lấy một mình.

- Lưỡng đại Nguyên Anh này, một là Nguyên Anh của Đổng Hư trung kỳ Tử Sát Giao Long, một là Nguyên Anh của Đổng Hư tiền kỳ Xích Huyết Thuỷ Mãng, năng lượng Nguyên Anh của bọn chúng so sánh với tu tiên giả đồng đẳng cấp thì lớn hơn nhiều. Nguyên Anh của Tra Hồng đối với ta cũng là đủ rồi, còn lại của Địch Đồng, Phí Phí đệ và Tiểu Hắc cùng nhau luyện hoá đi.

Hầu Phí lắc đầu:

- Không được, Nguyên Anh của Đông Hư trung kỳ Tử Sát Giao Long, năng lượng quá lớn. Đệ hấp thu không nổi, khi đệ li khai khỏi nội cốc ra bên ngoài, rồi trong lúc làm hộ pháp cho huynh tâm cảnh cũng có chút đột phá, linh hồn cũng hầu như đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ rồi, đại ca, huynh hiểu ý đệ chứ?

Hầu Phí bổn thân tu vi lúc này là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng linh hồn lại là Nguyên Anh hậu kỳ cấp biệt.

Hầu Phí tiếp tục nói:

- Đệ tối đa chỉ đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ thì không thể tái hấp thu năng lượng nữa. Nếu như luyện hoá hấp thu quá nhiều, năng lượng bản thân một khi vượt quá Linh Hồn Cảnh Giới, thì rất dễ dàng tạo thành việc năng lượng thể nội không thể khống chế, thậm chí có thể xuất hiện khả năng năng lượng bạo loạn, nghiêm trọng có khi dẫn đến tẩu hoả nhập ma trực tiếp hồn phi phách tán.

Tần vũ đối với chuyện này cũng hiểu rõ phi thường.

Linh hồn là căn bản, lực khống chế của ý thức bản thân có mạnh đi nữa, nếu như năng lượng vượt quá lực khống chế của bản thân, một là khi chiến đấu việc khống chế sẽ bất tiện, ngược lại còn không bằng khi năng lượng ít, hai là có thể tạo thành năng lượng bạo hành.

- Điểm này ta cũng rõ, bất quá Phí Phí, đệ bản thân tu vi sớm đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, nếu như muốn đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, nghĩ rằng chỉ cần luyện hoá một phần Nguyên Anh cũng được mà, Tiểu Hắc nó ……

Tần Vũ nghĩ đến Hắc Vũ liền trực tiếp lấy ra một Truyền Tấn lệnh.

Hầu Phí thấy Tần Vũ lấy ra Truyền Tấn lệnh liền biết Tần Vũ truyền tấn cho Tiểu Hắc.

- Tiểu Hắc, chờ huynh một thời để huynh ổn định mọi chuyện ở Xích Huyết động phủ. Huynh sẽ truyền tấn kêu đệ tới, phải rồi, huynh đang có một Nguyên Anh cỡ Đổng Hư cảnh giới, đệ có thể hấp thu được bao nhiêu? Tần Vũ cũng hoài nghi năng lực của Tiểu Hắc.

Chỉ một lát Tiểu Hắc đã nhanh chóng truyền tấn lại.

- Đổng Hư kỳ? Đại ca, huynh giết đại nhân vật nào vậy? Không phải là Tra Hồng chứ. Còn đệ có thể hấp thu bao nhiêu ư, mặc dù đệ đã trải Cấm Thuật cải tạo, đã thoát thai hoán cốt, tốc độ tu luyện so với quá khứ nhanh hơn nhiều, bao quát cả việc đề thăng Linh Hồn Cảnh Giới, nhưng mà… … đệ tu luyện thời gian quá ngắn. Hiện tại Linh Hồn Cảnh Giới bất quá chỉ cỡ Nguyên Anh tiền kỳ, đệ cũng không dám tái luyện hoá hấp thu nữa.

Hồi đáp của Tiểu Hắc khiến Tần Vũ bó tay.

Tại hải ngoại tu yêu giả thế giới mặc dù có người luyện hoá kim đan Nguyên Anh.

Nhưng mà cao thủ chân chánh đều không dám để công lực tu vi bản thân vượt quá Linh Hồn Cảnh Giới. Vô luận là Hầu Phí hay là Hắc Vũ tự nhiên đều hiểu Tần Vũ đưa Nguyên Anh cho họ luyện hoá hấp thu thì bọn họ cũng thật sự không dám hấp thu quá sức mình.

Lôi Vệ năm xưa cũng là vì tốc độ đề thăng Linh Hồn Cảnh Giới chậm, nên mặc dù ông ta có thừa thực lực sát tử địch nhân nhưng cũng không dám tuỳ ý luyện hoá.

Muốn bản thân công lực tiến bộ thì cũng còn có biện pháp, một cách là thu thập các loại linh thảo luyện hoá ra đan dược làm tăng gia công lực, phương pháp này khó là ở chỗ tìm đâu ra các loại kỳ hoa dị thảo, phương pháp luyện hoá thì cũng phức tạp.

Cách thứ hai là luyện hoá kim đan Nguyên Anh của những tu chân giả khác.

Nhưng còn linh hồn muốn đột nhiên tăng tiến mạnh, cái đó lại khó. Tối thiểu là đến nay không có biện pháp nào khiến Linh Hồn Cảnh Giới bất ngờ đề thăng. Do vậy các tu chân giả thôn phệ luyện hoá kim đan Nguyên Anh cũng không có nhiều, muốn cho bọn họ dám luyện hoá hấp thu thì tối thiểu Linh Hồn Cảnh Giới phải đủ cao.

- Bất quá đại ca à, đệ ở trong nội cốc nghe Lập Nhi cô nương đánh đàn, cảm giác thấy tâm cảnh đề cao rất nhanh, đệ có lẽ không cần nhiều thời gian thì Linh Hồn Cảnh Giới sẽ đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, đến khi đó đệ sẽ tìm huynh.

Tiểu Hắc lại nhanh chóng truyền tấn nói.

- Tốt, Xích Huyết động phủ ta cũng còn nhiều chuyện cần phải xử lý.

Sau đó Tần Vũ chấm dứt liên lạc với Tiểu Hắc.

- Phí Phí, Nguyên Anh Đổng Hư trung kỳ này, công lực đệ cao hơn ta, trước nên luyện hoá một phần đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ rồi hãy nói tiếp.

Tần Vũ bản thân không vội vã, ngược lại để cho Hầu Phí luyện hoá trước, Hầu Phí cũng không chối từ, trực tiếp ngồi xuống xếp bằng.

Chỉ thấy Hầu Phí há mồm ra, tức thì một đoàn chân hoả xạ xuất, bao khoả lấy Nguyên Anh của Địch Đồng.

Dưới sự thiêu đốt của chân hoả, Nguyên Anh từ từ dung hoá, từng đạo tử sắc dịch thể từ trong Nguyên Anh lưu hạ xuống, sau đó trực tiếp dung nhập vào thể nội Hầu Phí, luận tốc độ tu luyện, so với tốc độ luyện hoá của Tần Vũ thì nhanh hơn gấp mười lần, Tần Vũ ở bên cạnh yên tĩnh thủ hộ.

Nửa ngày sau.

Nguyên Anh hầu như bị luyện hoá đi hai phần, nguyên bổn đang ngồi xếp bằng Hầu Phí bất ngờ mở hoả nhãn ra, phát xuất quang huy.

Tần Vũ dụng linh thức kiểm tra liền phát hiện Hầu Phí đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, tức thì cười nói:

- Cung hỉ cung hỉ, Phí Phí đệ hiện đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, nếu cùng Tử Sát Giao Long Địch Đồng giao chiến thì có lẽ cũng có thể liều mạng với hắn được đó.

Hầu Phí vô cùng hưng phần, dát dát cười nói:

- Địch Đồng? Mặc dù hắn là Đổng Hư trung kỳ, bổn thể là Tử Sát Giao Long, thật lực so với tu tiên giả đồng đẳng cấp thì mạnh hơn nhiều. Trong quá khứ đệ khẳng định là đánh không lại hắn, còn hiện tại. Dát dát……

Hầu Phí biểu hiện vẻ tự đắc.

- Đại ca, huynh mau tu luyện đi, không hiểu tại sao linh hồn của huynh lại tiến bộ nhanh vậy chứ, nếu như Linh Hồn Cảnh Giới của đệ cao như huynh, thì đệ đã một hơi luyện hoá toàn bộ Nguyên Anh rồi.

Hầu Phí nhìn Tần Vũ không kìm được lời nói.

Tần Vũ bật cười.

Lưu Tinh Lệ, cho dù đến tận bây giờ, Tần Vũ đối với Lưu Tinh lệ cũng không hiểu được gì, thậm chí cũng không thể khống chế được những thứ mà Lưu Tinh Lệ phát xuất ra. Tất cả đều là Lưu Tinh Lệ tự vận hành phát xuất các loại năng lượng, thực đúng là vận khí, mà cũng có thể xưng là “duyên phận”.

- Tốt rồi, Phí Phí, đệ ở ngoài làm hộ pháp cho ta, huynh cần phải toàn tâm ý hấp thu Nguyên Anh này!

Sau khi hấp thu hai phần năng lượng của Nguyên Anh Địch Đồng. Lần này lại bị Tần Vũ luyện hoá hấp thu, luận Linh Hồn Cảnh Giới, lúc này Tần Vũ đã đạt đến Đổng Hư tiền kỳ, thực tế là Tần Vũ cũng cảm thấy kinh dị trước sự phi tốc đề thăng Linh Hồn Cảnh Giới của mình.

Bất quá… …

Tần Vũ Linh Hồn Cảnh Giới đề thăng đã gọi là nhanh chưa?

Chỉ riêng Tiểu Hắc, sau khi trải qua Cấm Thuật, linh hồn tốc độ đề thăng cũng cực kỳ nhanh, chỉ vài năm ngắn ngủi đã từ Kim Đan tiền kỳ đạt đến Nguyên Anh tiền kỳ hiện tại. Nhưng tu chân giả một khi có cảm ngộ thì Linh Hồn Cảnh Giới đột phi mãnh tiến cũng chuyện rất bình thường,

Cái này chỉ có thể khả ngộ bất khả cầu (có thể gặp mà không thể cầu), thời khắc này Tần Vũ chính là tiến hành ổn định đề thăng.

Từ lúc đó, Tần Vũ ở trong phòng yên tâm luyện hoá Nguyên Anh, còn quản xem bên ngoài phát sinh chuyện gì. Hầu Phí cũng ở bên ngoài phòng chuyên tâm hộ pháp, bất kể là ai, đừng hòng tiến nhập một bước vào phòng Tần Vũ.

… …

Xích Huyết động phủ bắc khu

Khu mật thất dưới lòng đất ở giả sơn hạ phương mặc dù bị phá huỷ gần nửa, nhưng vì nằm dưới lòng đất, nên phần giả sơn ở trên mặt đất hầu như không có chút biến hoá nào, nếu nói biến hoá thì chỉ có phần động khẩu thông đến mật thất dưới đất là bị phá nát.

Nhưng động khẩu lại nằm trong khu giả sơn nên nếu không quan sát tử tế thì không thấy được.

Khu mật thất dưới đất này cho dù có đội ngũ hộ vệ của Xích Huyết động phủ, muốn lần đi tuần qua đây, cũng chỉ cần đi lượn qua mà thôi, nhân vì động chủ Tra Hồng đã có lệnh, lúc xưa Tra Hồng ở trong mật thất luyện hoá Hắc Sắc Ngọc Hạp, tự nhiên là không hi vọng có người đến gần.

Tần Vũ phá khai cấm chế quay về phòng của mình đã được nửa ngày, trong nửa ngày này cũng có tới mười lần tuần hành, nhưng vì mỗi lần chỉ lượn qua giả sơn nên đám hộ vệ căn bản là không chú ý nhận ra động khẩu của nhóm mật thất dưới đất đã bị phá huỷ.

Lại một đội ngũ tuần hành đi qua, đội trưởng dẫn đầu là người to lớn thô kệch, mắt như chuồng đồng, lúc này hắn đang trừng cặp mắt bò quan sát bốn phía, nhưng đang ngay trong quá trình tuần hành, tên đội trưởng bất ngờ dừng lại.

- Tuyên Khôi đội trưởng, phát sinh chuyện gì vậy, sao lại dừng lại?

Một người thấp lùn nói.

Tuyên Khôi đội trường thực sự cảm thấy khó tin khi nhìn về phía giả sơn, thực tế là những đội ngũ tuần hành đều chỉ đi lượn qua mà thôi, còn động khẩu của nhóm mật thất dưới đất thì lại nằm bên trong giả sơn, trên lộ tuyến tuần hành chỉ có lần này Tuyên Khôi đội trưởng lại đứng ở đúng vị trí có góc nhìn có thể thấy được một góc nhỏ của đại môn động khẩu. Đi quá khỏi điểm đó thì căn bản là nhìn không thấy động khẩu.

- Đi với ta!

Tuyên Khôi đội trưởng hét lớn lên, nói xong hắn cực tốc nhắm tới giả sơn.

- Đội trưởng, lộ tuyến tuần hành không cho phép đến đó.

Người thấp lùn vội la lên, nhưng Tuyên Khôi đội trưởng khi đến gần giả sơn bất ngờ hét lớn lên:

- Đại sự không hay! Động khẩu nhóm mật thất dưới đất bị phá huỷ rồi, mau đi thỉnh hộ pháp đại nhân.

Động khẩu của mật thất dưới đất bị phá huỷ?

Hộ vệ có mặt tại đó liền náo động, bọn họ cũng minh bạch tính nghiêm trọng của sự tình, nếu như chỉ ra vào bình thường thì làm sao có thể phá huỷ được cả cửa lớn của động khẩu? Tức thì từng hộ vệ cực tốc chạy đi thông tri cho các vị hộ pháp.

Tuyên Khôi đội trưởng tay nắm chặt mộ cây đại phủ, trừng cặp mắt bò nhìn vào bên trong động khẩu, trên bề mặt thông đạo nối liền với động khẩu có vô số gạch đá đổ nát.

- Tuyên Khôi, phát sinh chuyện gì? Trang Chung là người đầu tiên đến nơi, liền hướng về Tuyên Khôi đội trưởng nói, Tuyên Khôi đội trưởng chính là hộ vệ của Trang Chung, Tuyên Khôi đội trưởng vội nghiêng người nói:

- Thuộc hạ cũng không biết, ngay khi phát hiện sự tình ở đây liền thông tri cho các vị hộ pháp.

Một lúc sau, Huyền Quy tam huynh đệ, Hổ Sa lưỡng huynh đệ, Xà Nữ tỷ muội, Trang Chung và Đằng Tất đều đến nơi.

- Hầu Phí và Lưu Tinh hộ pháp đâu? Yến Thanh nghi hoặc nói.

Trang Chung cười nói:

- Yến Thanh muội muội, Lưu Tinh hộ pháp tự hồ nửa tháng trước tái bế quan, Hầu Phí hộ pháp ở bên ngoài thủ hộ, có vẻ như lúc này Lưu Tinh hộ pháp vẫn còn chưa xuất quan đâu. Cửu đại hộ pháp nói xong liền đi vào trong động khẩu.

Nhìn thấy động khẩu bị phá huỷ, cửu đại hộ pháp cảm thấy có điều bất diệu.

Dọc theo thông đạo đi xuống, trực tiếp tiến nhập vào nhóm mật thất dưới đất, nhưng ngay khi tiến nhập vào nhóm mật thất, cửu đại hộ pháp trừng mắt há mồm nhìn cảnh tưởng trước mặt.

Nguyên bổn từng gian mật thất đã bị phá huỷ hoàn toàn, gạch đá đổ nát bị quét văng ra xung quanh, ở giữa nhóm mật thất là một không gian trống rỗng, dài rộng đều khoảng sáu, bảy trăm mét, gạch đá đổ nát từ những bức tường mật thất đều tu tập xung quang đó.

- Nhìn này, có vết máu!

Xà Nữ Tây Diễm chỉ vào một nơi la lên.

Tám hộ pháp còn lại đều nhìn theo hướng ngón tay chỉ, quả nhiên là có một vệt máu rất lớn, đây chính là huyết tích mà Xích Huyết Thuỷ Mãng và Tử Sát Giao Long chém giết nhau mà tạo ra.

- Nhìn vết lún sâu trên đất này đi, có vẻ như là mặt đất bị đuôi mãng xà khổng lồ đập xuống.

Đằng Tất chỉ vào một vết đất bị lún sâu xuống bình tĩnh nói.

Huyền Quy Ba Minh tam huynh đệ, Hổ Sa Vu Đồng, Vu Phong nhị nhân, Xà Nữ Yến Thanh và Tây Diễm, còn có Trang Chung và Đằng Tất, chín người cẩn thận phân tích khung cảnh hiện trường, đã có thể xác định được nơi đây đã xảy ra một trường đại chiến.

Hơn nữa một trong những nơi này có khả năng là chỗ mà Tra Hồng bế quan.

Cửu đại hộ pháp nhìn nhau, nơi đây xảy ra một trường đại chiến mà bọn họ lại thẫt sự không biết chút gì, lúc này Tra Hồng đáo để là sống hay chết bọn họ cũng không biết, kết hợp với cái chết của Tra Phách trong khoảng thời gian trước, chúng hộ pháp đều cảm thấy có điều bất diệu.

- Đi, xem xem Linh Hồn Ngọc Giản của động chủ đã vỡ nát chưa!

Công lực cao nhất là Đằng Tất liền ra lệnh, cử đại hộ pháp lập tức li khai mật thất dưới đất đó, chạy đến xem căn phòng có chứa Linh Hồn Ngọc Giản của mỗi người. Căn phòng chứa Linh Hồn Ngọc Giản mỗi ngày đều có người kiểm tra một lần, bên ngoài còn có thủ vệ.

Hai hộ vệ thấy cửu đại hộ pháp cùng đi đến, lập tức trong lòng chấn kinh.

- Bái kiến các vị đại nhân.

Lưỡng đại hộ vệ quỳ xuống nào.

Đằng Tất nhìn những hộ vệ đó, Yến Thanh tức thì không chờ được đã hét lên:

- Hai người các ngươi, mau mau mở cửa ra.

Cửa căn phòng này dùng cấm chế để đóng lại, bọn người Yến Thanh cũng không dám dụng lực phá cửa, đành ra lệnh cho hộ vệ mở cửa.

- Rõ, đại nhân.

Một hộ vệ đứng lên, một tay phóng ra vài đạo yêu nguyên lực vào trong cửa, chỉ thấy một đạo thanh quang lướt qua, cửa tự động từ từ mở ra.

Cửa vừa mở ra, cửu đại hộ pháp ở ngoài phòng đều nhìn vào chiếc bàn gỗ ở giữa phòng bên trên có đặt từng khối Linh Hồn Ngọc Giản, nhưng lúc này khối Linh Hồn Ngọc Giản ở trên cao nhất đã vỡ nát rồi, Linh Hồn Ngọc Giản đó chính là thuộc về Xích Huyết động chủ Tra Hồng!

Sắc mặc chín vị đại hộ pháp đồng thời đại biến.

Tra Hồng chết rồi!

Nhìn thấy Linh Hồn Ngọc Giản của Tra Hồng đã bị nát vụn, có thể thấy người sở hữu nó đã xảy ra chuyện gì.

Xích Huyết Động Phủ giờ đã thành quần long không đầu. Giờ phút này, căn bản chẳng ai quan tâm rốt cuộc kẻ nào đã giết chết Tra Hồng, mà thậm chí có tra ra chăng nữa, kẻ đã giết được Tra Hồng, đám hộ pháp này có thể đối phó được chăng? Hiện giờ, việc quan trọng nhất là … tìm ra một động chủ mới.

Thần tình chín đại hộ pháp đều có sự biến đổi.

Ba anh em Huyền Quy Ba Minh quay sang nhìn nhau; hai anh em Vu Thanh, Vu Đồng; Yến Thanh, Tây Diễm tỉ muội hai người; Đằng Tất, Trang Chung, mỗi người trong đầu đều có những suy nghĩ khác nhau.

“Các vị, giờ động chủ đã mất rồi, lại không hề có chút tin tức gì về hung thủ cả. Quan sát kĩ hiện trường mật thất dưới đó, có thể thấy là hung thủ đã trực diện cùng động chủ giao chiến, thậm chí cả hai còn phải hiện nguyên bản thể. Lão đại Ba Minh trong ba anh em Huyền Quy nói.

Vu Phong gật đầu đồng tình “Đúng vậy, có thể chính diện giết chết động chủ, thực lực của hung thủ chí ít cũng đã đạt tới Đổng Hư Kì”

“Ôi, Đổng Hư Kì, nói thì đơn giản, Trong phạm vi Cửu Sát Điện này, số cao thủ Đổng Hư Kì cũng có ít nhiều, nhưng cao thủ đã đạt tới trình độ ấy vì sao phải giết động chủ của chúng ta chứ? “ Yến Thanh the thé giận dữ nói “Động chủ còn bị giết, đám hộ pháp chúng ta có thể làm gì nữa đây?”

Đằng Tất lạnh lùng “Chưa đánh đã lùi, chẳng có chút đảm khí nào cả.”

Trang Chung liền cười “Đằng lão đại, thực lực của ngươi rất mạnh mẽ, chẳng bao lâu nữa là đạt đến Đổng Hư cảnh giới rồi. Ngươi có thể cùng hung thủ liều mạng, chứ bọn ta thì một chút hi vọng cũng chẳng có. Việc tối quan trọng bây giờ không phải là báo thù mà là lựa chọn một thủ lĩnh mới, một động chủ mới.”

Nghe được một câu ấy, đám hộ pháp người nào người nấy mắt đều sáng rực.

Tất cả những lời khác đều là nói thừa, lựa chọn một tân thủ lĩnh là điều quan trọng nhất.

“Để được chọn làm tân động chủ thì ít nhất võ lực cũng phải khiến chúng ta khâm phục. Ta thấy nếu Đằng lão đại trở thành động chủ thì mấy người chúng ta đều tuyệt đối tán đồng. Thực lực của Đằng lão đại, chắc có thể chiếm được chức động chủ kia.”Ba Minh cười híp cả mắt nói.

Xà nữ Tây Diễm cũng đong đưa cười “Thực lực của Đằng lão đại chẳng có gì phải nghi ngờ cả. Đằng lão đại trở thành động chủ, chị em chúng ta sẽ tuyệt đối phục tùng.”

Vu Đồng cũng phụ hoạ “Bọn ta cũng không có ý kiến gì, ai có thế lực mạnh, người ấy làm động chủ, đó là quy củ xưa nay rồi. Thực lực của Đằng lão đại mạnh hơn huynh đệ bọn ta nhiều, bọn ta đương nhiên không phản đối lão làm động chủ!” Hai huynh đệ họ Vu cũng đã thể hiện thái độ.

““Khặc.. khặc..” Trang Chung ho khan hai tiếng rồi cười nói “Tất cả đều rõ quy củ, ai mạnh thì làm động chủ. So với chúng ta, Đằng lão đại quả thực mạnh hơn nhiều, có làm động chủ thì chúng ta cũng chẳng có ý kiến gì. Nhưng chúng ta không có ý kiến gì không có nghĩa là những hộ pháp khác cũng đều không có ý kiến. Mọi người đừng quên là vẫn còn hai đại hộ pháp nữa chưa tới đấy.”

Đối với việc làm động chủ, Đằng Tất chẳng nhiệt tình lắm nhưng cũng không từ chối.

Làm thủ lĩnh có thể ra lệnh cho thuộc hạ làm việc, cái cảm giác đó đương nhiên hay hơn chỉ làm đại hộ pháp nhiều. Đằng Tất rất coi trọng vũ lực, dù không trở thành động chủ thì hắn cũng không quan tâm lắm. Có điều, kẻ nào muốn tranh đoạt với hắn cũng phải đánh bại được hắn đã.

“Phải, vẫn còn hai vị đại hộ pháp nữa. Lần trước, trên đại điện, Hâu Phí hộ pháp cũng đã từng đối đầu với động chủ. Thực lực của Hầu Phí hộ pháp mạnh đến mức nào cũng khó mà nói được. Lại còn tên đại ca của hắn nữa chứ, thần thần bí bí như thế, chắc chắn không đơn giản như bề ngoài đâu.”Yến Thanh cũng thêm vào.

Lúc này, các hộ pháp đều đang suy nghĩ xem ai có thể trở thành động chủ, chẳng quan tâm đến cái chết của Tra Hồng nữa. Tra Hồng đã chết rồi, ba huynh đệ hắn liền trở thành quá khứ, ai còn để ý đến, tự nhiên cũng chẳng quan tâm tới chuyện báo thù cho hắn. Quan trọng là đám hộ pháp này cũng chẳng dám báo thù.

Đằng Tất vẻ mặt lạnh băng nói “ Nói nhiều làm gì, tới thẳng chỗ Lưu Tinh hộ pháp rồi tính. Tất cả các hộ pháp cùng tới đó, vô luận là tỉ đấu hay làm gì, cùng quyết luôn ai sẽ làm động chủ. Như vậy được chứ?”

“Chủ ý hay! Mọi người, chúng ta cùng đi thôi.”Yến Thanh buông tiếng cười trong như chuông bạc.

Lập tức chín vị hộ pháp cùng phi hành thẳng tới độc viện phía đông của Tần Vũ. Xich Huyết động phủ to lớn thế nào chứ, vậy mà với tốc độ của Cửu đại hộ pháp, chẳng mấy chốc đã đến bên ngoài độc viện của Tần Vũ.

Ba thị nữ đang cười đùa bên ngoài độc viện, thấy chín đại hô pháp hạ xuống, vội đứng dậy cung nghênh.

“Các vị đại nhân, đại nhân nhà chúng tôi hiện đang bế quan. Người đã sớm có lệnh, bất kì ai cũng không được vào.” Một thị nữ áo xanh vội nói. Lúc trước, Tần Vũ đã truyền lệnh, cô ta hẳn còn nhớ rõ.

Đằng Tất cau mày, các hộ pháp khác nghe thấy cũng không hài lòng.

Đang muốn nhanh chóng quyết định ai sẽ nhậm chức tân động chủ, vậy mà không ngờ Lưu Tinh hộ pháp lại bế quan, lại còn không cho bất cứ ai vào nữa.

“Các ngươi tránh ra. Lần này tất cả hộ pháp chúng ta cùng đến đương nhiên là có chuyện quan trọng.” Vu Phong quát ba thị nữ. Ba người thấy bộ dạng hung dữ của Vu Phong, sợ hãi tránh qua một bên. Bọn họ dù sao cũng chỉ là thị nữ, làm sao dám chống lại các hộ pháp.

Chín vị hộ pháp lần lượt vượt qua cửa chính, tiến vào độc viện.

Ngoài cửa lớn của chính đường, Hầu Phí đang ngồi xếp bằng, hiển nhiên là muốn chặn không cho chúng nhân tiến vào phòng. Thậm chí cả khi chín đại hộ pháp đã vào đến trước cửa, Hầu Phí vẫn ngồi nguyên như cũ, không hề động đậy.

Chín đại hộ pháp cùng dàn hàng ngang, thấy thế đều quay sang nhìn nhau hoang mang.

“Hầu Phí hộ pháp, động chủ Tra Hồng đã chết, hộ pháp chúng ta phải thảo luận xem ai sẽ tiếp nhận nhận chức tân động chủ. Bởi vậy, chín hộ pháp chúng ta cùng đến tìm nhị vị, tất cả hộ pháp cùng đồng ý thì tân động chủ mới được chính danh.”

Trang Chung rành rẽ nói.

Nghe Trang Chung nói vậy, Hầu Phí lặng lẽ mở mắt, tức thì phát ra hai đạo mục quang, lần lượt quét qua từng hộ pháp một, chỉ ánh mắt thôi cũng đã khiến cho các hộ pháp cảm nhận được áp lực to lớn, đáng sợ.

Đằng Tất cảm nhận được áp lực của mục quang liền biến sắc.

“Chúc mừng, Hầu Phí hộ pháp” Đằng Tất cất tiếng. Lúc này, Đằng Tất cảm thấy trước đây cùng Hầu Phí giao đấu vẫn còn có chút hi vọng, nhưng hiện giờ xem ra chút hi vọng đó cũng không còn nữa. Bất quá… hắn vẫn muốn đại chiến một trận đã.

Cũng giống như trước đây Đằng Tất đã cùng Tra Hồng giao chiến.

“Ai da, không ngờ Hầu Phí hộ pháp đã có đột phá. Xem ra đại chiến lần này sẽ hoành tráng lắm đây. Nói không chừng tân động chủ nhận chức lần này sẽ là Hầu Phí hộ pháp với công lực đại tiến này đó nha.” Yến Thanh đùa, Hầu Phí cũng chỉ nhếch mép.

“Ta không làm tân nhiệm động chủ.” Cuối cùng Hầu Phí cũng lên tiếng.

Mọi người đều sửng sốt.

Lão đại Ba Minh của Huyền Quy tam huynh đệ liền nói “Hầu Phí hộ pháp có vẻ khiêm tốn, hay ngài không chắc có thể thắng được Đằng lão đại? Không thể nào, không phải khi trước ngay cả động chủ Hầu Phí ngài cũng không sợ sao. Hiện giờ công lực đã đại tiến, sao lại không nắm chắc?”

Các hộ pháp khác cũng cho là Hầu Phí khiếm tốn.

“Ta sẽ là tân nhiệm phó động chủ” Hầu Phí nói câu thứ nhì.

Mọi người lại một lần nữa sửng sốt.

Vị trí mà Hầu Phí nói đến đó, chín vị hộ pháp cuối cùng cũng hiểu được ý tứ. Một người làm phó động chủ, chỉ có thể là vì huynh đệ của mình mà chấp nhận vị trí đó. Còn ai là huynh đệ của Hầu Phí ư, đương nhiên là vị Lưu Tinh hộ pháp bí ẩn kia rồi.

“Hầu Phí hộ pháp, ngài nói vậy không đúng rồi. Cho dù thực lực của ngài đã tăng tiến, cho dù thực lực của ngài có thuyết phục được các hộ pháp khác thì chỉ ngài mới có thể trở thành động chủ, không có nghĩa là Lưu Tinh hộ pháp có thể làm động chủ. Vị trí động chủ phải do thực lực, không thể do nhường lại mà có được” Yến Thanh bất mãn nói.

Hầu Phí chỉ nhăn nhó cái mặt khỉ cười hắc hắc không nói gì.

“Thực lực của Lưu Tinh hộ pháp đúng là rất mạnh, nhưng muốn trở thành động chủ thì ít nhất cũng phải vượt qua cửa ta đã” Đằng Tất lạnh lùng nói.

Đằng Tất kính trọng nhất là kẻ mạnh. Một kẻ yếu ớt, nếu chỉ dựa vào huynh đệ mà leo lên chức động chủ thì đương nhiên hắn không thể phục, cũng không thể nghe lệnh. Không chỉ Đằng Tất mà tất cả trong lòng đều có tâm tư này.

Tu chân giới, nhìn thấy mới công nhận thực lực.

“Ô, xem ra nhà ngươi muốn giao thủ với đại ca ta?” Hầu Phí cười một cách kì quái “Không phải vội, đại ca ta hiện giờ đang tĩnh tu, chỉ cần chờ thêm một hai canh giờ nữa đại ca ta lập tức có thể ra đây. Trong thời gian đó, ngươi cứ chuẩn bị cho tốt đi”

Đằng Tất nhìn thẳng Hầu Phí, lạnh lẽo nói “Chuẩn bị? Đối với ta, hắn không phải là uy hiếp gì lớn, ta muốn trước tiên khiêu chiến với ngươi”

“Khiêu chiến ta?” Hầu Phí giật mình.

Các hộ pháp khác đều bật cười. Ba Minh như sợ không đủ loạn đế vào “Hầu Phí hộ pháp, ngài đáp ứng đi. Đằng lão đại thực sự là rất mạnh, có thể nói hai ngài mạnh nhất trong đám hộ pháp chúng ta. Hai người giao thủ chắc chắn sẽ hoành tráng phi thường”

Hầu Phí nhìn mọi người, suy nghĩ một lát rồi đành chịu “Thôi được, ngươi xuất chiêu trước đi.” Hầu Phí cầm cây hắc bổng đứng đó, không hề có chút cảnh giới nào, không phòng bị nhìn Đằng Tất trước mặt.

Đằng Tất tung song quyền, ngân quang tầng tầng lớp lớp từ quyền đầu phát ra.

“Được, xem chiêu!” Lúc này, Đằng Tất tràn ngập chiến ý. Hắn có thể cảm thấy áp lực của Hầu Phí lên hắn nhưng diều đó chỉ làm hắn thêm hưng phấn. Hai mắt hắn dần chuyển thành màu đỏ, song quyền mạnh mẽ duỗi ra thành liệt trảo.

Hầu Phí vung tay phải lên, chỉ thấy hắc bổng vốn đang bất động chỉ trong sát na biến thành một đạo hắc sắc điện quang tốc độ kinh người, đập thẳng lên bóng Đằng Tất đang lao tới. Chỉ nghe “bùng” một tiếng, Đằng Tất đã bị đánh bay đi.

Không chút lực phản kháng!

Các hộ pháp còn lại đều kinh hãi đến ngơ ngẩn. Trong suy nghĩ của bọn họ bao năm nay, Đằng Tất tuyệt đối là cao thủ lợi hại, thậm chí đã tiếp cận được Động Hư cảnh giới. Bọn họ căn bản không thể hiểu tại sao Hầu Phí mới chỉ đạt đến Nguyên Anh hậu kì lại có thực lực tương đương cao thủ Động Hư hậu kỳ.

Chênh lệch hai bên quá lớn!

Thân thể bị đánh bay ra hàng chục mét, sau khi trụ lại được, Đằng Tất bay về bên cạnh các hộ pháp khác.

“Hầu Phí hộ pháp quả thực rất mạnh, Đằng Tất ta chịu thua” Đằng Tất vốn chẳng có chút thất vọng, nói tiếp “Căn cứ vào cảm giác của ta, thực lực của Hầu Phí hộ pháp còn cao hơn Tra Hồng động chủ. Nếu ngài trở thành đông chủ, ta đương nhiên không có ý kiến gì. Có điều, nếu Lưu Tinh hộ pháp bản thân không có thực lực có thể phục chúng thì tuyệt đối ta không thể chấp nhận”

Hầu Phí cười khẹc khẹc “Đồ ngốc nhà ngươi, muốn thử thực lực của đại ca ta cũng được thôi, đợi thêm một chút nữa đi, ngươi sẽ được như ý. Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, một gậy vừa nãy của ta đã khiến ngươi bị thương rồi, hãy mau liệu thương đi. Ngươi chữa xong thì đại ca ta cũng vừa kịp xuất quan”

Đằng Tất gật đầu, lập tức khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Các hộ pháp còn lại đều chấn động và kinh ngạc trước thực lực của Hầu Phí, lại thấy hắn tin tưởng vào Tần Vũ như vậy, cũng bắt đầu hiếu kì muốn xem thực lực Tần Vũ đến đâu. Với họ, quả thật Tần Vũ quá thần bí.

Hầu Phí cười thầm “Đừng coi thường đại ca ta. Hiện giờ thời gian quá ngắn, một lúc nữa đại ca mới chỉ đạt đến Lưu Tinh trung kì; nếu thêm vài ngày nữa đạt đến Lưu Tinh hậu kì, ta muốn thắng được cũng phải tiến nhập trạng thái bạo cuồng để chiến đấu. Có điều, dù đại ca ở mức Lưu Tinh trung kì chắc cũng đã vượt xa Tra Hồng rồi.

Vừa rồi Hầu Phí nói muốn làm phó động chủ là vì Tần Vũ đã nghe được thanh âm của chín đại hộ pháp kia, lập tức truyền âm cho Hầu Phí.

Để trở thành động chủ, đương nhiên phải tự mình lập uy mới được.

Trong phòng, Tần Vũ đang ngồi xếp bằng, bao quanh là tầng tầng lớp lớp kim quang. Nguyên Anh màu tím đã ngừng bị luyện hóa. Bây giờ Tần Vũ cũng đang đến lúc khẩn yếu, từ Lưu Tinh tiền kì đạt tới Lưu Tinh trung kì.

Trong đan điền.

Một lượng lớn ngân sắc tinh thần trong không gian vô biên của đan điền đã tạo thành một vùng tinh vân mông lung, nhanh chóng xoáy tròn. Một viên kim châu to cỡ quả trứng gà từ giữa đám tinh vân phát ra lớp lớp kim quang.

“Tách tách”

Cùng với tiếng nứt vỡ giòn tan, viên kim châu bỗng nhiên bị tách ra làm ba. Sau khi trở lại dạng cầu, ba viên kim châu bắt đầu xoay quanh nhau, tác động qua lại. Chính giữa ba hạt kim châu đang xoay tròn là Tinh Thần Chân Hỏa.

Ngay khi viên kim châu bị vỡ, vô số hạt màu bạc cũng tách ra làm hai, lập tức tăng số lượng lên gấp đôi.

Chỉ trong chốc lát, đan điền của Tần Vũ đã khôi phục lại sự yên tĩnh.

Tần Vũ mở mắt khẽ cười, rành mạch nói “Đằng Tất hộ pháp, mời ngài hãy chuẩn bị, ta đã có thể xuất quan rồi”

Ngoài sân.

Lời Tần Vũ vang lên rõ ràng trên không, các hộ pháp đều có thể nghe thấy. Ba anh em Huyền Quy Ba Minh, hai chị em Xà Nữ, bọn hai người Vu Đồng và Trang Chung lập tức chăm chú quan sát. Đằng Tất, thương thế vốn cũng nhẹ, đã sớm phục hồi, cũng lập tức tập trung công lực.

Đằng Tất toàn thân tràn đầy khí thế, công lực cũng được tăng đến mức tối đa, đã chuẩn bị đòn tấn công mạnh nhất dành cho Tần Vũ.

Đột nhiên.

Một tia sáng kim sắc từ trong phòng bắn ra, tốc độ nhanh kinh người. Đằng Tất cảm nhận rất rõ đó là khí tức của Tần Vũ, lập tức xuất ra một quyền mãnh liệt. Tuy nhiên, quyền đầu còn chưa kịp xuất ra hết, thân hình hắn đã lập tức bị đánh bay.

Bị văng đi như một bao cát ra ngoài trăm trượng, máu tươi cũng liên tiếp phun ra.

Lúc này mọi người mới thấy rõ Tần Vũ đang đứng tại vị trí vừa rồi của Đằng Tất.

“Tốc độ thật kinh người” Mấy hộ pháp đều trợn tròn mắt, há hốc miệng ngơ ngẩn, ngay cả Hầu Phí cũng phải sửng sốt. Trước kia, khi Tần Vũ mới đạt đến Lưu Tinh tiền kì, tốc độ đã khiến Hầu Phí kinh ngạc, tốc độ hiện tại của Tần Vũ còn khủng khiếp hơn nhiều.

Khi đạt đến cảnh giới Lưu Tinh, chiến đấu phải tùy thuộc vào tốc độ cũng như tính chất ngưng tụ cực nhanh của kim sắc Tinh Thần Chi Lực bản thân.

“Các vị hộ pháp, đối với việc đại ca ta làm động chủ, ta làm phó động chủ, các vị có còn ý kiến nào khác không?” Hầu Phí quay sang mấy hộ pháp đang chấn kinh và Đằng Tất bị trọng thương còn đang không tin nổi vừa mới quay lại, nheo nheo mắt cười hỏi.

Tần Vũ, thân mang hắc bào, đưa mắt nhìn các hộ pháp, thấy được phản ứng của họ, khóe miệng hơi nhếch lên, hiển nhiên biết rõ trong lòng các hộ pháp đang nghĩ gì.

***

Cửu Sát Điện, nơi lưu giữ Linh Hồn Ngọc Giản.

Mỗi ngày đều có một người chuyên đến phòng lưu giữ Linh Hồn Ngọc Giản một lần để xem xem trong Cửu Sát Điện có ai bị chết không. Lúc này đã đến giờ kiểm tra của ngày hôm nay, một vị hộ vệ đội trưởng mở cấm chế, đi vào trong phòng.

Trên một cái giá có rất nhiều tầng, tầng cao nhất để chín khối ngọc giản, đại diện cho chín vị điện hạ của Cửu Sát Điện.

Như thường lệ, hộ vệ đội trưởng liếc qua tầng cao nhất để Linh Hồn Ngọc Giản của chín vị điện hạ. Bất ngờ… đồng tử trong mắt hắn nở to, nét mặt kinh hãi, ngơ ngẩn nhìn trân trối vào tầng cao nhất ấy.

Chỉ thấy trên đó, khối Linh Hồn Ngọc Giản thứ tám đã bị vỡ vụn.

“Bát điện hạ đã chết!”

Hộ vệ đội trưởng sắc mặt trắng bệch, giật mình tỉnh lại, vội vàng hóa thành một đạo lưu quang, lấy tốc độ nhanh nhất phóng về phía cung đại điện hạ Địch Long. Hắn không biết ai đã hạ sát Bát điện hạ nhưng đương nhiên có thể dự liệu được cơn giận dữ của các vị điện hạ Cửu Sát Điện cũng như kết cục của hung thủ.

Sơn mạch dưới đáy biển lớn là nơi những sinh vật sống tụ tập. Từng toà động phủ mỹ lệ cao quý toạ lạc trên đỉnh sơn mạch, trên sườn núi hay trên đồng bằng. Hàng nghìn động phủ ở đây tất cả hợp thành vùng đất nơi tu ma giới sinh sống.

So sánh với Xích Huyết Lĩnh thực không biết bên nào phồn hoa hơn.

Tại sơn mạch trung tâm dưới đáy biển, một toà Cửu Sát điện hùng vĩ nằm toạ lạc. Những ngọn đồi xung quanh và kiến trúc của các động phủ khác đều không thể so bì về chiều cao càng làm nổi bật địa vị độc tôn của vùng Cửu Sát điện.

Cửu Sát điện gồm mười hai khu hợp thành, mười hai khu trấn này giữ mười hai yếu điểm. Kiến trúc ở giữa các khu lại là hoa viên, độc viên, lầu các trùng trùng. Hộ vệ Cửu Sát điện lên đến hơn một vạn người.

Có thể nói, chỉ riêng số người trong Cửu Sát điện cũng đủ lực lượng để cùng Xích Huyết Lĩnh phân tranh.

Cửu Sát điện đại Điện hạ Địch Long sống tại Địch Long điện.

Địch Long thân mang tử sắc kim bào, ngồi trên ghế dựa từ từ thưởng thức mỹ tửu, bộ dạng đích thực rất biết hưởng thụ. Cả người Địch Long phát xuất khí thế bức nhân.

Chén rượu vừa vơi, thị nữ mỹ lệ bên cạnh lập tức rót đầy.

- Đời người kéo dài vô hạn, càng phải tận tình hưởng thụ mỗi khắc. Nha đầu các ngươi thấy bổn điện hạ nói đúng không?

Địch Long vuốt râu hướng về hai mỹ tỳ hỏi.

Nhị tỳ vội vàng nói:

- Điện hạ nói rất đúng! Điện hạ thật anh minh!

Địch Long mãn ý gật đầu.

Hai bên thái dương của nhị tỳ, mồ hôi túa ra. Đại Điện hạ tính khí cổ quái lại bá đạo. Nếu chúng không làm Điện hạ mãn ý thì kết cục dễ đoán là...

Trong lúc chúng đang hoảng sợ, Địch Long vẫn đang hưởng thụ mỹ tửu.

- Đại Điện hạ! Đại Điện hạ! Lớn chuyện rồi! Lớn chuyện rồi!

Âm thanh đột nhiên từ ngoài Địch Long điện truyền vào.

Địch Long lập tức nhíu mày, hàn quang trong mắt loé lên.

- Tên kia dừng lại! Không được phép mà tiến vào Địch Long điện, chém chết không tha!

Cận vệ hét to. Tức khắc, Hộ vệ đội trưởng tức thì dừng lại, trong tâm run sợ. Vừa nghe tin Bát Điện hạ tử nạn, Hộ vệ đội trưởng tinh thần hoảng loạn, đột nhiên quên mất quy định của Cửu Sát điện là chưa được phép mà xông vào thì lập tức bị tử hình.

- Đại Điện hạ, tiểu nhân là Linh Hồn Ngọc Giản hộ vệ...

- Cho hắn vào!

Địch Long nghe đến mấy từ Linh Hồn Ngọc Giản lập tức trong tim dâng lên cảm giác lo âu. Hộ vệ đội trưởng mà vội vã thế này, khẳng định đã phát sinh đại sự. Hộ vệ đội trưởng nghe lệnh lập tức tiến vào đại điện.

- Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?

Địch Long lạnh lùng hỏi.

Hộ vệ đội trưởng nghe thấy dừng lại, đầu gối quỵ xuống, mồ hôi túa ra, hoảng loạn nói:

- Đại Điện hạ, đại sự không tốt, tiểu nhân kiểm tra thường kỳ Linh Hồn Ngọc Giản, phát hiện… phát hiện...

Hộ vệ đội trưởng không nói nên lời, cổ họng tự nhiên khô khốc.

- Mau nói nhanh lên và rõ ràng vào, nếu không ta giết ngươi ngay!

Địch Long bừng bừng nổi giận nhìn Hộ vệ đội trưởng. Có vấn đề quan trọng nhất lại ấp úng mãi không nói được.

Hộ vệ đội trưởng hoảng sợ nói:

- Bát Điện hạ… là Bát Điện hạ…

- Bát Điện hạ làm sao? Ngươi nói linh tinh gì thế? Nếu ngươi cứ mãi ấp úng như thế thì ta sẽ cho ngươi hồn phi phách tán!

Địch Long đứng dậy giận dữ hét lên.

Địch Long tự nhiên có phán đoán nhưng không dám tin vào phán đoán của mình.

- Bát Điện hạ đã chết, Linh Hồn Ngọc Giản của Bát Điện hạ đã vỡ!

Hộ vệ đội trưởng lo sợ nói:

- Thưa Điện hạ, tiểu nhân chắc chắn, tiểu nhân đã nhìn tận mắt.

Địch Long mặt trắng bệch.

Trong nháy mắt Địch Long nhớ lại hồi ức ấu thơ. Chín tiểu giao long đã có một thời kỳ gian nan sinh tồn. Khi sinh mạng bị uy hiếp, chín người bọn họ hợp lực lại, không giết người đoạt tài thì ăn thịt các loại quái vật khác mà sống. Từng bước, từng bước, chín người bọn họ hợp lực giết người, đạp lên xác địch nhân bước lên đỉnh cao.

Cuối cùng, qua bao thiên niên kỷ, chín Tử Sát Giao Long vượt qua Lục Cửu Thiên Kiếp hoá hình người, thanh thế đồng thời vang dội đứng đầu trong ba thế lực lớn nhất của tu ma giới dưới đáy biển. Chín anh em tại Cửu Sát điện cùng xưng điện hạ, không cao không thấp. Thực lực Địch Long cao cường nhất cũng chỉ tự xưng Đại Điện hạ tuyệt không làm Điện chủ.

Chín anh em họ cùng chung dòng máu tình cảm sâu nặng đó người ngoài vô phương thấu hiểu.

- Bát đệ! A… Aa… Aaa…

Địch Long đau đớn hét lên. Hai mắt đỏ ngầu.

- A… Aa… Aaa…

Địch Long giơ cao hai tay, thống khổ hét lên.

Khí tức cuồng bạo lấy Địch Long làm trung tâm bạo phát ra tứ phương. Đằng sau hai tỳ nữ nổ tung, xương cốt hoá bụi, vô phương kháng cự. Hộ vệ đội trưởng hoảng sợ lách mình chạy trốn, nhưng chưa kịp thối lui đã bị nổ tung.

Địch Long điện tức thời huyết hoa tràn ngập.

- Địch Thanh, Địch Húc, Địch Dương, Địch Phong, Địch Tiến, Địch Loan, Địch… Tất cả lập tức theo ta tới Linh Hồn Ngọc Giản!

Địch Long hét to.

Dứt lời Địch Long trực tiếp phá không phi hành về Linh Hồn Ngọc Giản.

Linh Hồn Ngọc Giản ẩn dấu trong một toà lâu các nhỏ, từ trước đến nay hiếm người lui tới. Trừ Hộ vệ đội trưởng cùng chín vị Điện hạ thi thoảng tới. Hiện tại, những đạo tử quang từ trên trời cùng hạ xuống.

Quang mang hoá thành dạng người, tám huynh đệ cùng hạ xuống ngoài Linh Hồn Ngọc Giản.

Bẩy vị điện hạ nhìn nhau, đều cảm thấy bất thường. Mọi khi Địch Long thường nhiệt tình gọi nhị đệ, tam đệ, hoặc giả gọi lão nhị, lão tam chứ chưa từng gọi trực tiếp danh tự thế này.

- Đại ca, chuyện gì vậy?

Nhị Điện hạ Địch Thanh hỏi.

- Đại ca, người gọi bọn đệ đến đây chắc là có người tử nạn. Nhưng thủ hạ Cửu Sát điện chết cũng đâu cần tất cả chúng ta tới đây, thật không đáng!

Tứ Điện hạ nói. Đột nhiên lão tứ nghĩ ra điều gì, biến sắc hỏi nhanh:

- Đại ca, liệu có phải...

Địch Long khuôn mặt xám xịt, trực tiếp xuất ra một cước, yêu lực cường đại lập tức làm liễu na cấm chế bị tê liệt.

- Ầm!

Cửa lâu các vỡ tung. Địch Long, Địch Thanh… tám vị Điện hạ trực tiếp thấy Linh Hồn Ngọc Giản của bát đệ bị vỡ. Bẩy vị điện hạ biến sắc.

Phẫn nộ, sát ý, thống khổ...

Bẩy vị điện hạ thần sắc xám xịt, trong tim nỗi thống khổ vò xé. Sát khí toả ra tràn ngập căn phòng, xuyên ra bên ngoài. Cảm giác khủng bố tràn ngập Cửu Sát điện.

Hàng nghìn năm nay, chín huynh đệ tương trợ nhau, đối với kẻ địch đều tâm lang thủ lạt. Thảm sát địch nhân chưa từng cau mày. Nhưng chín huynh đệ chưa từng chĩa đao vào nhau, tình cảm vô cùng thâm hậu.

- Đại ca! Ai giết Bát đệ? Là ai? Đệ phải giết hắn!

Địch Húc hét lên.

Địch Long trầm lặng không nói.

- Giết!!! Là ai?... Ai giết Bát đệ ta? Ta phải vì Bát đệ báo thù, vì Bát đệ báo thù!

Địch Thanh không kìm nổi phẫn nộ hét lên.

Cửu Sát điện, bảy vị Điện hạ đang hận không ăn thịt uống máu hung thủ, nhưng dù sao Địch Long cũng là người chịu trách nhiệm cao nhất. Họ không biết hung thủ là ai, chỉ biết Bát đệ đã chết...

Cửu Sát điện xung quanh phạm vi chín vạn mét vuông, ai có thể giết Đổng Hư trung kỳ Tử Sắc Giao Long?

- Đại ca!

Giọng nói lạnh băng của lục đệ Địch Tiến vang lên.

Tử sát Giao long chín huynh đệ, luận về thực lực lão đại Địch Long đạt đến Đổng Hư hậu kỳ, lão bát Địch Đồng mới đạt Đổng Hư trung kỳ, nhưng mạnh thứ nhì lại là lục đệ Địch Tiến cũng đã đạt tới Đổng Hư hậu kỳ.

- Ai nói cho ta tên hung thủ, ta sẽ đem hắn về!

Địch Tiến trong mắt hàn quang dày đặc nói.

Các huynh đệ đều hiểu hàm ý của Địch Tiến. Tại sao lại phải giết hung thủ. Cứ bắt hung thủ về đây từ từ giày vò, khiến hắn sống khổ hơn chết, chịu từng đạo cực hình, làm cho hắn sống không được chết không xong, chỉ có thế mới khiến họ cam tâm.

Địch Long nhìn các huynh đệ, ánh mắt tràn đầy sát ý, lắc đầu nói:

- Hiện giờ hung thủ là ai ta cũng không rõ, sức mạnh của Bát đệ thế nào mọi người đều hiểu rõ, ai có thể giết hắn được đây? Ta chỉ biết hai năm trước ta phái Bát đệ tiềm nhập Xích Huyết động phủ, tai nạn của Bát đệ có thể có quan hệ với Xích Huyết động phủ.

- Xích Huyết động phủ?

Địch Thanh nhíu mày nói:

- Xích Huyết động chủ Tra Hồng thực lực không thấp, nhưng chưa phải đối thủ của Bát đệ!

Địch Tiến ánh mắt băng lạnh nói:

- Không cần nói nhiều, trước tiên đến Xích Huyết động phủ điều tra, chắc chắn có manh mối, nếu thực sự không tìm ra hung thủ, thì.... tất cả đều là hung thủ, giết hết!

Chỉ giết không tha.

Đối với lời nói của Địch Tiến, tất cả các huynh đệ không ai phản đối. Trong mắt họ là những tia sát ý kinh nhân.

Hải để vốn là tu ma thế giới, với các cao thủ có địa vị, việc điều tra thực không khó. Với tám huynh đệ đồng tâm bọn họ, kẻ dám giết Bát đệ của bọn tự nhiên là kẻ thù chung.

Địch Long lập tức ra lệnh:

- Được lắm! Bát đệ đạt tới Đổng Hư trung kỳ nên hung thủ ít nhất cũng đạt đến Đổng Hư kỳ. Đổng Hư kỳ cao thủ tại hải để này không nhiều. Nhưng tận sát là hạ sách nên trước tiên phải điều tra. Nếu quả không điều tra ra mới dùng đến hạ sách này. Các anh em, ai nguyện ý đến Xích Huyết động phủ điều tra?

- Đại ca trấn thủ Cửu Sát điện, để đệ đi!

Địch Tiến lạnh lùng nói.

Các huynh đệ khác đều đồng ý. Luận về tu vi, Địch Tiến chỉ dưới đại ca Địch Long, hơn nữa các huynh đệ còn hoài nghi Địch Tiến thậm chí đã vượt qua Địch Long, cả hai đều đạt đến cảnh giới Đổng Hư hậu kỳ cao thủ.

Địch Tiến nhận trách nhiệm, mọi người đều cảm thấy bớt căng thẳng.

Địch Loan sát khí đằng đằng nói:

- Đệ cũng đi cùng! Đệ phải xem ai đã giết Bát đệ.

Địch Long nhìn các huynh đệ, thấy ai cũng muốn đi bèn nói:

- Lão nhị, lão lục, lão thất ba người đi điều tra, tên nào không cần mạng sống, cứ giết hết. Còn lại tất cả cùng ta trấn thủ Cửu Sát điện.

Bọn Địch Tiến ba người cùng xuất thủ thì lực lượng đích thực cường đại. Muốn tiêu diệt họ ngoài Thanh Long Môn chủ và Bích Thuỷ phủ Tam Nhãn lão nhân thì không ai có thể làm được. Nhưng hai lão này tại hải để địa vị cao cao tại thượng, sao có thể vứt bỏ thân phận tru sát họ?

- Đại ca, việc này không thể trì hoãn, bọn đệ lập tức khởi hành!

Địch Thanh cùng Địch Tiến ôm quyền cáo biệt mọi người.

- Lão nhị, lão lục, lão thất! Chuyện của Bát đệ trông cậy cả vào ba người!

Địch Long cùng bốn huynh đệ ôm quyền hướng tới ba người cáo biệt.

Sau đó bọn Địch Tiến ba người hoá thành lưu quang ly khai Cửu Sát điện.

Trong Xích Huyết động phủ đại điện.

Tần Vũ, trường bào tung bay, ngồi trên đại điện, bên cạnh toạ bảo là chỗ ngồi của Hầu Phí, chỗ còn lại trống không, là nơi Tần Vũ an bài cho Hắc Vũ.

- Bái kiến Động chủ!

Huyền Quy Ba Sơn tam huynh đệ, Hổ Sa Vu Đồng, Vu Phong nhị huynh đệ, xà nữ Yến Thanh, Tây Diễm thư muội hai người, tất cả chín đại Hộ pháp đồng thời cung kính tham bái. Tận mắt trông thấy Tần Vũ nhất kích đả bại Đằng Tất, chín đại Hộ pháp không còn hoài nghi thực lực của Tần Vũ. Còn thực lực của Hầu Phí càng không cần bàn cãi.

- Bái kiến động chủ!

Cùng lúc năm mươi Hộ vệ đội trưởng đồng thời quỳ xuống. Họ đại diện cho năm nghìn hộ vệ quân, họ cũng biết Tra Hồng đã chết và Động chủ mới là Lưu Tinh hộ pháp.

- Tại đây, ta sẽ tuyên bố vài quy định!

Tần Vũ nhìn xuống cửu đại Hộ pháp và năm mươi Hộ vệ đội trưởng nói.

Bên dưới, tất cả chúng nhân đều cung kính lắng nghe.

- Bắt đầu từ hôm nay, Xích Huyết Động chủ không phân thành chánh phó Động chủ như trước nữa, mà thành Nhất Động chủ, Nhị Động chủ và Tam Động chủ. Ba Động chủ địa vị thực sự ngang nhau giống như Cửu Sát điện có chín vị Điện chủ. Chư vị Hộ pháp nghe rõ chứ?

Tần Vũ nói điều luật đầu tiên làm chúng nhân chấn kinh.

Đối với Tần Vũ, địa vị Động chủ không hề quan trọng. Sở dĩ chiếm Xích Huyết động phủ chỉ để các huynh đệ có chốn dung thân. Tần Vũ càng không muốn chỉ tay ra lệnh. Hơn nữa Tần Vũ càng minh bạch sau cái chết của Địch Đồng, Cửu Sát điện khẳng định sẽ báo thù. Đối diện với Cửu Sát điện, Tần Vũ càng cần đoàn kết cùng anh em, ba anh em đồng tâm hiệp lực nào sợ chi trời long đất lở.

Tuy nhiên, Tần Vũ lúc này lại không biết tình cảm Cửu Sát huynh đệ thâm sâm dường nào, không biết trong tim tám vị Điện hạ còn lại đang tràn ngập phẫn nộ cùng cừu hận, càng không biết bọn Địch Tiến ba người sắp tới nơi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất