Phía sâu bên trong hơn hai trăm vạn dặm nơi hồng hoang tại Tiềm Long đại lục
Long Nham sư toàn thân phát ra sắc đỏ sậm, người dài hơn trăm mét. Thân cao hơn mười mét, toàn thân còn có bộ giáp phát ra sắc đỏ sậm như nham thạch. Trên gáy có sáu cái gai nhọn to lớn. Ở giữa trán có một kim sắc độc giác.
Lúc này, Long Nham sư Tần Vũ đã từng gặp qua, giống như một tuyệt đại hung thú ầm ầm lao thẳng tới.
Cho dù là thượng phẩm phi kiếm cũng đừng hòng đâm xuyên qua lớp long nham thạch dầy mấy mét của Long Nham Sư.
"Grừ grừ…" Long Nham sư gầm lên. Kim sắc độc giác phát ra tia sáng kinh người. Chỗ nào tàn ảnh sắc đỏ sậm đi qua, chỉ thấy phi kiếm gãy vụn, tiếng kêu thảm khốc liên tục vang lên, đầu văng một nơi, chân gãy tay đứt, thân thể bị đánh nát vụn, máu văng tứ tung…..
"Thần thú, là thần thú. Chạy mau."Một hộ pháp cao thủ đạt cảnh giới Động hư kỳ của Thanh Long cung vội hét lớn. Lúc này sắc mặt của hắn hung tợn, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ khủng khiếp.
……
Nói về to lớn thì còn có một con thú còn khủng bố hơn cả Long Nham sư – Cửu đầu xà. Nói cho chính xác thì phải gọi là
"Cửu Đầu Long". Cửu đầu xa này to lớn hơn trăm mét. Quan trọng nhất là chin cái đầu của nó thì đều dài hơn mười mét.
Chín cái đầu công kích khắp mọi hướng uy lực so với Long Nham Sư còn khủng khiếp hơn nhiều
Khè khè…….
Cửu đầu xà đưa con mắt lạnh lẽo nhìn qua một lượt thủ lĩnh của cả vạn nhân mã Thanh Long Cung này, vị hộ pháp cảnh giới Động hư trung kì đó. Chỉ thấy tàn ảnh thoáng qua, một trong cái cổ dài mười mấy mét ngay lập tức đã cuốn lấy vị hộ pháp.
"Rắc rắc…." Vị hộ pháp cảnh giới Động hư trung kỳ không hề có được một chút sức phản kháng, chết ngay tại chỗ.
Chỉ thấy chin cái đầu dài hơn mười mét tấn công tứ phía. Cái đuôi quét qua, đến nơi nào cũng có thân thể bị chấn vụn. Dù cho có là Động hư cảnh giới, sử dụng phi kiếm thì tối đa cũng chỉ lưu lại trên người Cửu đầu xà một vết trăng trắng.
……
Đồng thời còn có hơn mấy chục vạn yêu thú đang bao vây khắp bốn phương tám hướng. Hơn vạn tu yêu giả của Thanh Long cung bị bao vây hoàn toàn, không một ai có thể chạy thoát. Bên trong thì bị thần thú đồ sát, bên ngoài thì bị yêu thú bao vây.
Chưa tới nửa giờ, toàn bộ nhân mã của Thanh Long cung tất cả đều bị tiêu diệt
……
Cửu đầu xà rùng mình một cái biến thành một nam tử cao gầy, cao ba mét. Chỉ là nam tử này lại có chín cái đầu rắn khiến cho người ta nhìn mà kinh hãi.
Thần thú khi đã độ quá Lục cửu thiên kiếp thì có thể biến thành nửa người gọi là
"bán nhân hoá" vì vẫn còn giữ đầu thú. Chỉ khi nào độ quá Cửu cửu thiên kiếp thì mới có khả năng biến hoá hoàn toàn thành người. Cửu đầu xà vốn là một loại thần thú cực kỳ lợi hại. Tu vi bản thân cũng đã qua cảnh giới Động hư kỳ.
"Tuyết đại nhân, nhân mã của Thanh Long Cung đã bị tận diệt"Cửu đầu xà đứng yên một chỗ cung kính nói
Nhưng, trước mặt cửu đầu xà lại là một con tiểu miêu màu trắng như tuyết. Một con tiểu miêu thật sự đáng yêu. Chỉ là hai mắt của nó ánh lên sắc vàng. Lúc này, con tuyết miêu này gật đầu , miệng phát ra tiếng người
"Cửu thủ, hãy nhớ. Ai dám xâm nhập nửa phân tất cả đều giết chết không tha""Vâng, tuyết đại nhân" Cửu đầu xà cung kính trả lời, không dám ngập ngừng chút nào.
Tuyết miêu gật gật đầu
" Cửu thủ việc này ta cần phải quay về báo cho đại nhân. Ngươi ở đây an bày người xử lý các thi thể này đi" Tuyết miêu nói xong, lắc mình một cái tức thì trong chu vi mười mét nổi lên một trận gió lạnh lẽo, tuyết miêu theo đó cũng biến mất.
Nhìn thấy tuyết miêu biến mất, cửu đầu xả mới thở phào một hơi nhẹ nhỏm
Thực lực của tuyết miêu căn bản cửu đầu xà không thể tưỏng tưọng đựơc. Nhưng chỉ cần nghĩ tới vị
"đại nhân" của tuyết miêu này là Cửu đầu xà thấy kinh hãi.
…………
Cách nơi toàn bộ cả vạn nhân mã của Thanh Long bị giết sâu vài vạn dặm là một động huyệt tối đen, vuông góc với mặt đất hướng xuống dưới. Không ai có thể biết được động huyệt này sâu bao nhiêu.
"A ……"Tiếng kêu thảm khốc không ngừng vang lên, truyền từ trong động huyệt tối đen ra ngoài.
Hai đạo nhân mã phía ngoài động huyệt sắc mặt đều đại biến. Hai thủ lĩnh của hai đạo nhân mã đều rút truyền tấn lệnh ra phát tin tức gọi cho thủ lĩnh của đạo nhân mã đã xâm nhập động huyệt. Tuy nhiên dù cho bọn họ truyền tấn như thế nào thì cũng không hề có tin tức truyền về.
Truyền tin hết người này đến người nọ, nhưng tất cả những ai tiến vào trong động huyệt đều không thể truyền tin tức trở về.
"Người của Bồng Lai tiên vực nghe đây, cái động huyệt này là do người của Tử Diễm ma ngục bọn ta tìm ra trước. Nếu như không phải các ngươi giành với bọn ta, cho mấy ngàn người leo xuống thì làm sao người của Tử Diễm ma ngục bọn ta phải hi sinh lớn như thế này. Việc này ta nhất định sẽ báo cho ngục vương đại nhân biết"Hắc bào lão giả, thủ lĩnh của Tử Diễm ma ngục nhìn thiếu niên áo xanh, thủ lĩnh của Bồng Lai tiên vực hét lên.
Thiếu niên áo xanh chỉ cười lạnh nói
" Bọn ngươi tìm ra trước? Chứ không phải người bọn ta phát hiên ra nơi bí mật này trước, nhưng đã bị người của các ngươi giết người diệt khẩu à. May mắn là trước đó hắn đã truyền tin đi, bằng không thì bọn ta cũng chẳng hay biết chuyện gì. Lần này người Bồng Lai tiên vực tổn thất hơn cả ngàn người, tất cả tính trên đầu các ngươi"Chỉ chốc lát mà thực lực bị tổn thất hơn một phần ba
Hắc bào lão giả cùng thanh y thiếu niên không biết giải thích ra sao, chỉ còn cách đổ hết trách nhiệm lên người đối phương.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comHắc bào lão giả cười lạnh
" Người của Bồng Lai tiên vực bản lĩnh nói dối cũng không ít. Kẻ nào cũng vô cùng hư ngụy. Ta cũng không cần nói nhiều, việc này ta sẽ báo lại cho ngục vương đại nhân" hắc bào lão giả cầm truyền tấn lệnh trên tay, lập tức bắt đầu truyền tin tức đi.
Nhưng thiếu niên áo xanh cũng xuất truyền tấn lệnh
…………
Cạnh hồng hoang của Tần vương triều có một tòa thành nhỏ, phía trong một trang viện trong thành.
Thủ lĩnh sáu phương thế lực của Hải ngoại tu chân giới đều tụ tập ở đây. Việc tìm kiếm Hắc sắc ngọc hạp ở hồng hoang, bọn họ giao cho thuộc hạ làm. Còn bọn họ thì hoặc là đi du ngoạn giải khuây khắp Tiềm Long đại lục, hoặc là lẳng lặng tu luyện.
Tuy nhiên lúc này tất cả mọi người đề tụ tập ở đây
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi có vài ngày, cả một đạo quân hơn một vạn nhân mã của Thanh Long, toàn quân đều bị tiêu diệt. Người của Tử Diễm ma ngục và Bồng Lai tiên vực thì đều bị tổn thất một phần ba. Tổn thất lớn như thế này từ hơn mười năm nay chưa có hỏi sao lại không khiến cho sáu đại thủ lĩnh giật mình.
Trên sáu cái bảo tọa.
Tần Vũ ngồi trên một cái, đứng sau là Hầu Phí cùng Hắc Vũ. Năm vị trí còn lại thì chia ra cho Thanh Long, Tam Nhãn lão yêu, Địch Long, Ngôn Tự chân nhân, Ngục vương Y Đạt. Lúc này khí thế của bọn họ có chút gì đó bị kìm chế.
"Thanh Long, cuối cùng, việc đó như thế nào? Người của ngươi sao tất cả đều chết hết, không một ai chạy thoát sao?" Tam Nhãn lão yêu vẫn không tin hỏi
Thanh Long thở dài nhưng trong mắt không hề có chút bi thương. Thực ra chỉ vì nhân mã được điều đi tìm kiếm đều ở gần Tiềm Long đại lục. Nhân mã nòng cốt của Thanh Long cung hắn chưa hề đụng đến. Vì vậy những người này chết hắn không quá quan tâm. Chỉ là từ hôm nay trở đi, ở hồng hoang hắn không còn người để tìm hắc sắc ngọc hạp nữa.
"Hiện tại người của ta không còn một ai nữa. Ta đem tin tức nói cho các ngươi biết. Đi sâu vào hồng hoang khoảng hai trăm vạn dặm có một toà hắc sắc thành trì rất lớn. Trong hắc sắc thành trì có ít nhất cũng phải vài chục vạn tu yêu giả." Thanh long khẳng định
Những người có mặt tức thì biến sắc.
Vài chục vạn tu yêu giả? Thế lực sáu phương dù bất kỳ bên nào cũng có nhân mã đông hơn nhiều. Tuy nhiên hồng hoang không phải là địa bàn của bọn họ. Nhân mã hiện tại của bọn họ cùng lắm cũng hơn vạn người mà thôi.
Nhân mã trong thành trì màu đen chỉ là một bộ phận thôi. Phía ngoài thành trì đó có gấp mấy chục lần trong phạm vi lĩnh vực của thành trì. Sự phân bố tu yêu giả ở khu vực đó, cảnh giới thấp nhất cũng là Kim đan kì, nhân số hơn cả trăm vạn
" Thanh Long nói đây, thái độ vô cùng nghiêm túc.
Đám người Tần Vũ ai nấy bất giác đều hít vào một hơi lạnh.
Hơn trăm vạn?
Mặc dù chỉ có con số ước đoán nhưng mọi người đều hiểu rõ là khu vực xung quanh thành trì màu đen đó chính là nhân mã của thành trì màu đen. Như vậy đối phương có lẽ có khoảng hai ba trăm vạn người. So với Thanh Long cung không hề kém chút nào.
"Nhưng cuối cùng là người của ngươi chết như thế nào?
" Tam Nhãn lão yêu hỏi
Bất quá mọi người ai nấy đều đoán không sai mấy là có lẽ đã bị thế lực to lớn kia sát hại.
"Khi đó hộ pháp Thanh Long cung ta dẫn thủ hạ tìm kiếm cẩn thận tung tích của Hắc sắc ngọc hạp thì tìm tới khu vực đó. Trong khu vực đó có một tu yêu giả cảnh giới kim đan kì nhỏ bé ngang nhiên nói với người của ta
" Tiến nhập vào trong phạm vi này, giết hết không tha" Sắc mặt Thanh Long đã có vẻ giận dữ
Thanh Long hắn là người như thế nào, từ bao giờ ngó ngàng đến người khác cư xử kiểu đó?
Huống chi, sau lưng Thanh Long còn có Long Cung, tự nhiên là không e sợ cái gì.
"Ta liền ra lệnh cho người của ta cứ tìm kiếm Hắc sắc ngọc hạp, nhưng không được vô duyên cớ đả thương người" Thanh Long đột nhiên phẫn nộ
" Ai ngờ, vừa tiến vào bên trong một lúc thì khắp nơi trên trời dưới đất tu yêu giả ở đâu hiện ra bao vây, lại còn có cả thần thú xuất hiện khiến cho chỉ trong một lát người của ta chẳng ai còn sống sót"Mọi người đều im lặng hồi lâu.
Các vị, có ai thấy hồng hoang còn có điểm quái dị không?
" Tần Vũ đột nhiên lên tiếng.
Đám người Ngôn Tự chân nhân đều nhìn về Tần Vũ. Tần Vũ cười nói " Trong hồng hoang chỉ cần phạm vi trăm dặm là có thể gặp yêu thú. Tuy nhiên trong quá trình người chúng ta truy tìm thì lần đầu tiên gặp yêu thú đã tổn thất không ít người. Ngoài lần đó ra thì những lần khác một con yêu thú cũng không nhìn thấy. Mọi người thấy có lạ không?
"
"Không sai
" Địch Long gật đầu nghiêm túc nói " Bọn ta thâm nhập sâu vào phạm vi hai trăm vạn dặm nhưng vẫn không thấy một yêu thú nào. Hiện tại xem ra….. có khả năng thế lực nào đó tại hắc sắc thành trì chắc đã trực tiếp ra lệnh cho yêu thú tụ tập về quanh thành , không muốn đối đầu trực tiếp với chúng ta
"
"Hừ
"
Hỏa Điền chân nhân đứng đằng sau Ngôn Tự chân nhân hừ lạnh " Thế lực của thành trì đó rất mạnh. Chỉ tính tu yêu giả cũng có thể so sánh với Thanh Long cung. Chúng ta mang người tới đây không nhiều thì hà cớ gì thế lực đó phải sợ chúng ta? Tại sao lại phải đem yêu thú tụ tập lại xung quanh thành chứ?
"
"Sợ ư? Không trực tiếp đối đầu với chúng ta thì nhất định là sợ ư? Coi bộ trí tuệ của tu tiên giả các ngươi nói chung quá thấp.
" Y Đạt lạnh lùng cười.
"Y Đạt.
" Hoả Điền chân nhân giận dữ nói: "Đừng có quá đáng. Cái hang động sâu và yên tĩnh đó vốn là do người của Bồng Lai tiên vực chúng ta tìm ra trước. Người của ngươi lại muốn sát nhân diệt khẩu muốn độc chiếm hang động đó. Hừm, thật là quá đáng.
"
Y Đạt không nói gì nhưng Tiêu Cửu bên cạnh thì lại cười hô hố: " Hoả Điền, ngươi nói thúi quá đi.
"
"Tư Đồ cô nương đâu rồi?" Tần Vũ đột nhiên cười hỏi
Tần Vũ nghĩ tới việc đó là thấy buồn cười. Cái tên tiểu tử Tuân Phụng ở Tô Nham thành, ai ngờ lại nói dù chết cũng không bao giờ bỏ ý định theo đuổi Tư Đồ Huyết, khiến cho Tư Đồ Huyết nổi giận. Cũng may nhờ Tần Vũ giúp đỡ nên Tư Đồ Huyết mới tha cho tính mạng của Tuân Phụng.
Vì Tư Đồ Huyết mà trong mười năm qua Tuân Phụng không ngừng chạy nam ngược bắc, bất quá……
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Tư Đồ Huyết thấy có nam nhân vì mình mà theo đuổi như vậy cảm thấy rất khó chịu. Nhưng cô ta dẫu gì cũng là tu yêu giả Không minh tiền kì thì làm sao mà có thể chấp nhận sự theo đuổi của một phàm nhân chứ?
"Tư Đồ? Cô ta ở trong hồng hoang.
" Y Đạt đột nhiên cắn chặt môi khiến cho rướm máu.
Thanh Long nhíu mày. Đã quen biết Y Đạt từ lâu nên biết rõ mỗi khi Y Đạt cắn môi như vậy tức là đã có quyết định quan trọng. Thanh Long cười nói " Y Đạt, Ngôn Tự chân nhân, cái động huyệt đó bất quá là một nơi nguy hiểm mà thôi, đáng để cho các ngươi tranh đoạt sao?
"
"Y Đạt đột nhiên lên tiếng:
" Có việc này ta muốn nói với mọi người. Thanh ngọc kiếm thứ chín đến tám chín phần là ở tại hang sâu đó. Chỉ là hang sâu đó nguy hiểm so với địa phương cất tám thanh ngọc kiếm kia thì hơn rất nhiều.
Nơi cất giấu chín thanh ngọc kiếm đều khác nhau. Mỗi nơi một nguy hiểm. Riêng nơi giấu thanh thứ chin này thì lại nguy hiểm nhất.
"Chắc chắn như thế?
" Tam Nhãn lão yêu hoài nghi hỏi, "Không thể nào….ngươi có âm mưu gì rồi
"
Y Đạt cười lạnh " Tam Nhãn, ta đem tin tức nói cho ngươi là nể mặt ngươi rồi.Không ngờ ngươi lại hoài nghi ta. Ngươi không cần tới đó. Tin tức này là do chính Tư Đồ Huyết truyền về. Cô ta phát hiện ra khí tức quen thuộc trong hang động đó"
Khí tức quen thuộc
Nói đến khí tức quen thuộc, mọi người đều hiểu đó là cái gì
Đương nhiên tại nơi cất giấu bảo tàng đã có lưu lại khí tức tiên nhân của Cửu Kiếm tiên phủ. Với địa vị của Tư Đồ Huyết tự nhiên là đã thấy qua Hắc sắc ngọc hạp. Khi xưa, cấm chế của Hắc sắc ngọc hạp là do Y Đạt , Tư Đồ Huyết cùng Tiêu Cửu ba người cùng phối hợp giải trừ.
Mọi người tức thời hết hoài nghi
"Ngày mai người của Tử Diễm ma ngục ta sẽ xuất phát tới hang động đó. Các vị có đi hay không ta cũng không cần biết
" Y Đạt nhếch mép, trên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện nụ cười tà dị.
"Đi, đương nhiên là phải đi. Không đi ngó qua thì sẽ rất thất vọng, hơn nữa cũng sẽ uổng phí bao nhiêu tâm lực
" Thanh Long lên tiếng nói trước. Tam Nhãn lão yêu đứng bên cạnh cũng nói: "Thanh Long đi, ta đương nhiên phải đi. Đệ cửu ngọc kiếm này ta nhất định phải đoạt được
"
Ngôn Tự chân nhân nói: " Hang động đó vốn do người của Bồng Lai tiên vực ta tìm thấy trước. Bọn ta tất nhiên phải đi rồi.
"
"Mọi người đều đi, Cửu Sát điện ta tất nhiên cũng đi. Bất quá …mọi người ngàn vạn lần đừng quên là cái hang động đó đã giết hơn hàng ngàn người của Bồng Lai tiên vực cùng Tử Diễm ma ngục chứng tỏ đó không phải là nơi tốt lành gì đâu.
"Địch Long khoanh tay trước ngực cười nói
Tần Vũ đứng dậy quay người bước đi
"Chư vị, ngày mai người của Tinh Thần Các sẽ đi chung. Bất quá…mọi người đừng quên cái thành trì thần bí kia. Vì sao các tu yêu giả lại tu tập lại xung quanh thành trì đó?" Tần Vũ nói xong, người cũng đã rời đi.
Hầu Phí vác theo hắc bổng cùng Hắc Vũ đi theo sau Tần Vũ, cứ như vậy mà đi khuất.