Tinh Thần Biến

Chương 248: Sứ giả thượng giới


Dịch giả: MTQ
Biên dịch: Thuahoi

Đại quân vài vạn tán ma đang trở về dãy Âm Nguyệt sơn, các cao thủ tán ma và tán tiên đã bãi chiến, vì vậy đại quân tán ma không cần tiếp tục chém giết nữa.
Dẫn đầu tán ma đại quân chính là bọn người Ô Không Huyết, Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc và Hoả Ma
- Ô Không Huyết, hiện nay chúng ta đã cùng với tán tiên bãi chiến, và cũng sắp đến ngày sứ giả ma giới hạ phàm, vậy bây giờ chúng ta có nên bảo vệ tấm Phá Thiên Đồ cho đến khi sứ giả ma giới hạ phàm không?
Liên Nguyệt nương nương hỏi.
Ô Không Huyết chấn động.
- Sứ giả ma giới hạ phàm, khi nào thì hạ phàm, sao ta lại không biết?
Ô Không Huyết dường như rất nhạy cảm đối với việc sứ giả ma giới hạ phàm.
Liên Nguyệt nương nương truyền âm trả lời:
- Người của ma giới và chúng ta ở nhân giới đương nhiên có phương pháp đặc biệt để giao tiếp, còn về lúc nào hạ phàm, nói thật ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết một điều đó là …..cái ngày sứ giả ma giới hạ phàm không còn xa nữa.
Ô Không Huyết gật đầu.
- Liên Nguyệt, ngươi có biết sứ giả ma giới giáng trần bằng cách nào không, theo ta được biết, muốn vượt qua không gian của hai giới vô cùng khó.
Ô Không Huyết hỏi lại.
Liên Nguyệt nương nương trầm tư một lát.
- Ô Không Huyết, ta cũng biết đi từ giới này sang giới khác là điều vô cùng khó khăn. Nhưng ma đế của ma giới nói với ta rằng, chắc chắn sẽ có sứ giả ma giới hạ trần, ma đế đã nói như vậy ta đương nhiên không thể không tin. Chỉ có điều, giáng trần là một việc vô cùng khó cho nên đến nay sứ giả ma giới vẫn chưa đến trần gian được.
Liên Nguyệt nương nương phán đoán trả lời.
Theo suy nghĩ của Liên Nguyệt nương nương, nếu có thể dễ dàng hạ trần thì ma đế ma giới đã sớm phái người hạ phàm, bởi ma giới rất coi trọng những bảo vật mà Nghịch Ương tiên đế để lại.
- Cách đây vài ngày, ma giới còn ra lệnh cho ta bảo vệ tấm Phá Thiên Đồ. Sắp đến ngày các sứ giả ma giới hạ phàm rồi.
Liên Nguyệt nương nương than nói.
Đối với các cao thủ siêu cấp của trần gian mà nói, phải đối mặt với các sứ giả thượng giới là một sự kiện không nhỏ chút nào.
- Tạm thời chúng ta không bàn đến việc hạ phàm của sứ giả ma giới nữa, điều trọng yếu chúng ta phải làm bây giờ là sửa lại Âm Nguyệt sơn. Đây không chỉ đơn thuần là vì Âm Nguyệt cung, mà đây còn là nơi cư trú của tán ma.
Ô Không Huyết nói đến đây liền chau mày lại.
Dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để cho tán ma sống ở ngoài được, chỉ có điều dãy núi Âm Nguyệt vẫn đang trong thời gian xây dựng lại.
- Âm Nguyệt sơn mạch vẫn còn thích hợp làm sơn môn hay sao?
Liên Nguyệt nương nương trong lòng rất phiền não.
Bị thiên hỏa thiêu thành như vậy, nham thạch đều đã bị thiêu cháy hết, đất thổ canh cũng không còn. Dãy núi như thế làm sao có thể trồng cây, cũng như các chủng thực vật khác, làm sao có khả năng xây dựng sơn môn được nữa? Tông phái sơn môn trăm vạn năm, giờ đã biến thành dáng vẻ như vậy, ai không phẫn nộ chứ?
- Thiên Hoả tà quân!
Nghĩ đến tên thủ phạm nham hiểm này, Liên Nguyệt nương nương không nhịn được nghiến răng nghiến lợi.
Phi hành trong không trung, cuối cùng đại quân của tán ma cũng đến được dãy núi Âm Nguyệt.
- Nương nương, đại sự hỏng rồi.
Một cao thủ của tán ma sau khi quan sát tình hình xung quanh của Âm Nguyệt cung liền vội vàng chạy đến trước mặt Liên Nguyệt nương nương.
- Nương nương, các tán ma và các đệ tử may mắn còn sống sót trên dãy núi Âm nguyệt đều bị chết cả rồi, toàn bộ chết cả rồi.
Ma thức của Liên Nguyệt nương nương cũng đã phát hiện ra tất cả những điều đó, cả người run bắn lên.
Dãy núi Âm Nguyệt với những kiến trúc đang được xây mới lại. Vậy mà nơi đây, máu bắn tung tóe, tất cả các thi thể bị phân ly phá nát khắp nơi trên mặt đất.
Lúc đầu, Tần Vũ dùng thiên hoả đốt cháy toàn bộ dãy núi Âm Nguyệt, nhưng vẫn còn rất nhiều tán ma cao thủ còn sống sót. Khi Ô Không Huyết dẫn các cao thủ đó trở lại, dãy núi Âm Nguyệt vẫn còn vài trăm cao thủ tán ma và vài trăm đệ tử của Âm Nguyệt cung may mắn sống sót.
Các đệ tử và tán ma này ở lại xây dựng lại sơn môn, ai có thể ngờ rằng hôm nay quay trở vì thì phát hiện ra họ đã chết cả rồi.
- Cuối cùng thì tất cả các đệ tử đều chết cả rồi.
Liên Nguyệt nương nương cảm thấy vô cùng kích động.
Sắc mặt Ô Không Huyết trầm lại, sau khi dùng ma thức quan sát tỷ mỉ lại một lần nữa rồi nói:
- Liên Nguyệt, số người phát động công kích vô cùng ít, ta đoán chỉ có hai ba người ra tay thôi. Chỉ là hai ba người này thực lực quá cường đại, cường đại đến mức có thể tiêu diệt toàn bộ người ở đây, khiến cho hàng trăm tán ma và hàng trăm đệ tử không một ai kịp phát xuất truyền tấn kêu cứu.
Lúc trở lại, không ai nhận được truyền tấn cầu cứu.
Rõ ràng những tán ma và các đệ tử may mắn còn sót không kịp kêu cứu khi bị giết chết.
- Ai, rốt cuộc là ai mà ngay cả đám dệ tử cuối cùng của Âm Nguyệt cung cũng giết nốt?
Liên Nguyệt nương nương toàn thân phát tán ra sát khí rất đáng sợ, hiện nay ở Âm Nguyệt cung, ngoài các tán ma ra ngoài thì tất cả các đệ tử còn lại đều bị tiêu diệt.
Ô Không Huyết cũng nhíu mày.
Hoả Ma bất ngờ hỏi:
- Ô huynh, còn Phá Thiên Đồ, huynh có để trên người tán ma bình thường không đó?
Ngay lập tức các cao thủ hàng đầu của tán ma đều nhìn về phía Ô Không Huyết.
Nếu thực sự Ô Không Huyết để tấm Phá Thiên Đồ trên người của tán ma bình thường thì rất có thể tấm Phá Thiên Đồ đã bị người khác lấy mất rồi.
- Không, đương nhiên không.
Ô Không Huyết cười lạnh lùng trả lời.
- Đi một ngày đàng học một sàng khôn, hiện nay ta đã để Phá Thiên Đồ ở một nơi rất an toàn, cho dù là ai đi chẳng nữa, hắn có vắt óc suy nghĩ cũng không thể nghĩ ra.
Ô Không Huyết tỏ ra rất tự tin.
Lúc này các thủ lĩnh của tán ma mới thở phào nhẹ nhõm.
So với vài trăm đệ tử cuối cùng của Âm Nguyệt cung, tấm Phá Thiên Đồ mới là quan trọng nhất.
Đệ tử chết thì cũng đã chết rồi, miễn là các tiền bối tán ma của Âm Nguyệt cung ở đây tiếp tục thu nhận đồ đệ mới. Chỉ có điều, bồi dưỡng đệ tử mới phải mất một quãng thời gian rất dài.
- Thật xúi quẩy, cứ nghĩ rằng Ô Không Huyết sẽ để tấm Phá Thiên Đồ trên người tán ma và đệ tử, ai mà ngờ dù có giết sạch rồi cũng chẳng đoạt được tấm Phá Thiên Đồ.
Vũ Sơn - một trong tam đại cự yêu của hồng hoang hừ lạnh nói.
Giết các tán ma may mắn còn sống sót lưu lại Âm Nguyệt cung chính là chủ ý của Vũ Sơn.
Vũ Sơn rất hiếm khi động não suy nghĩ, hắn vẫn nghĩ rằng rất có thể Ô Không Huyết để tấm Phá Thiên Đồ trên người của tán ma phổ thông hoặc đệ tử phổ thông.
Hắn đem chủ ý này nói với Dư Lương, Dư Lương liền đồng ý. Thực ra trong lòng Dư Lương cũng chẳng hy vọng gì nhiều, chỉ là dù có một chút hi vọng thì thử làm cũng không có gì là sai. Vì vậy ra tay lần này chính là tam đại cự yêu thuộc hạ của Dư Lương, còn bản thân Dư Lương lại không hề ra tay.
- Vũ Sơn, đừng nói nữa, tấm Phá Thiên Đồ mà lại dễ đoạt được như thế mới khiến ta ngạc nhiên đó.
Dư Lương vừa cười vừa nói,
- Chi bằng chúng ta căn cứ theo kế hoạch lúc đầu để chuẩn bị hành động.
Trên Thanh Hư sơn không ngờ lại có nhiều cây đại thụ sinh trưởng đến vậy.
Nửa tháng trước đây, Thanh Hư sơn vẫn còn là một nơi điêu tàn, hiện nay nơi đây đã khác trước rất nhiều, có thể mỹ lệ như vậy, lại còn Thánh địa của Thanh Hư quan - Thượng Thiên cung, cũng đã được đưa lên đỉnh Thanh Hư sơn.
Trên thực tế, Minh Lương chân nhân đã huy động hàng vạn tán tiên, thi triển thần thông, di chuyển nhưng tảng đất đá cực lớn để đưa tới Thanh Hư sơn. Thậm chí là dưới lớp đất hàng chục mét, vận chuyển rất nhiều cây cổ thụ lên đỉnh Thanh Hư sơn.
Dưới sự giúp đỡ của vài vạn cao thủ tán tiên, chỉ trong vòng gần một ngày, Thanh Hư sơn đã khôi phục được diện mạo trước đây của mình.
Tại tầng thứ chín của Thượng Thiên cung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Minh Lương chân nhân đang đứng tại trung tâm đại trận, tầng thứ chín của Thượng Thiên cung.
- Minh Lương, hiện nay đế cấp cao thủ của ma giới và yêu giới cũng đang chuẩn bị phái người của bọn chúng hạ phàm, vì vậy Vũ Hoàng cũng đã mời bạn bè đến mở đường không gian giữa trần gian và thượng giới, chỉ có điều không gian muốn mở được sẽ rất khó, xuyên qua con đường không gian này lại càng khó hơn. Hừ, người tiến nhập thì công lực lại càng phải cao. A, nói nhiều với ngươi những điều này cũng chẳng có tác dụng gì.
- Sư thúc tổ, không biết lần này liên hệ với hạ giới rốt cuộc là có mệnh lệnh gì?
Minh Lương chân nhân hỏi.
Người đang nói chuyện với Minh Lương chân nhân chính là sư thúc tổ của ông ta.
Thanh Hư quan tại tiên giới căn bản không thể được tính là một thế lực, chẳng qua chỉ là gặng gượng duy trì sự sống mà thôi. Nhưng tại phàm nhân giới Thanh Hư quan đoạt được một tấm Phá Thiên Đồ, nên lập tức các tiền bối Thanh Hư quan địa vị bắt đầu được đề cao hơn trong tiên giới.
Vị sư thúc tổ này của Minh Lương chân nhân được sắp đặt đến đây để nói chuyện với Minh Lương chân nhân.
Trong mắt của Vũ Hoàng tiên giới, địa vị của các vị trưởng bối đó của Minh Lương chân nhân còn lâu mới bằng được vị trí của Minh Lương chân nhân.
- Lần này ta đến đây liên lạc với ngươi là muốn nói cho ngươi biết, chỉ còn chưa đầy một tháng nữa sứ giả tiên giới sẽ hạ trần, mà địa điểm hạ trần chính là ở Thanh Hư quan. Đến lúc đó các ngươi phải đón tiếp cho thật tốt.
Sư thúc tổ của Minh Lương chân nhân dặn dò.
- Sư thúc tổ, người yên tâm đi. Đệ tử sẽ không làm gì khiến người phải thất vọng đâu.
Minh Lương chân nhân mỉm cười đáp.
Chẳng qua chỉ là việc tiếp đón người của tiên giới hạ trần, việc nhỏ ấy mà.
Sư thúc tổ của Minh Lương chân nhân cười nói:
- Tốt lắm! Ngươi xứng đáng là đệ tử ưu tú nhất của Thanh Hư quan ta nhiều năm nay, cũng chính vì ngươi mà vô số các sư môn trưởng bối của Thanh Hư quan ta sẽ có những biến đổi tốt đẹp tại tiên giới. Minh Lương, ta nói cho ngươi biết, Vũ Hoàng có địa vị rất cao trong tiên giới, ngươi đi theo Vũ Hoàng là tuyệt đối không sai chút nào.
- Đệ tử biết rồi.
Minh Lương chân nhân gật đầu đáp.
- Sư thúc tổ, công lực của các sứ giả tiên giới có cao hay không?
Minh Lương chân nhân dò hỏi.
Vị sư thúc tổ trầm tư suy nghĩ một lúc, sau đó trả lời:
- Minh Lương, công lực của các sứ giả tiên giới siêu phàm đến mức nào ta cũng không biết rõ. Bởi vì muốn phá vỡ được không gian giữa hai giới, mở ra một lối thông suốt tạm thời vô cùng khó, thông đạo mà ổn định thì mới có thể để cho người có công lực cao thông qua.
- Minh Lương, theo ta nghĩ, phá vỡ được kết cấu giữa không gian hai giới là một việc vô cùng khó, chỉ có với những cao thủ đỉnh cấp như Vũ Hoàng - bản lĩnh phi thường, thần thông của họ thì chúng ta không có cách nào hình dung ra được. Họ có thể phá vỡ kết cấu giữa không gian hai giới, nhưng có điều ta nghĩ con đường được hình thành đó không ổn định, vì vậy các cao thủ cấp huyền tiên không thể đi qua được.
Vị sư thúc tổ nói một cách không chắc chắn lắm.
Minh Lương chân nhân gật đầu.
Minh Lương chân nhân hiểu rõ, đối với những người có công lực càng mạnh mà muốn vượt qua thì thông đạo càng phải ổn định. Mà để tạo nên một thông đạo ổn định thì càng khó.
Một cao thủ thực lực cường mạnh muốn xuyên qua một thông đạo không ổn định, thì thông đạo không ổn định đó không thể chống chịu được, chắc chắn sẽ …phá vỡ! Lúc đó cao thủ tiến vào sẽ bị sa vào khe hở không gian giữa hai giới, sẽ bị năng lượng của khe hở không gian đó nhanh chóng đánh tan.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất