Dịch giả: mdb
Biên dịch: Dịch giả TTV
Liễu Danh Hàn và gia chủ Liễu gia nhìn nhau, sau đó Liễu Danh Hàn có chút ngại ngùng cười nói:
- Việc này để ta đứng ra nói vậy, Tần tiên sinh, bọn ta đích xác là có việc cầu Tần tiên sinh, chỉ là yêu cầu này nói ra có chút quá phần.
Tần Vũ cau mày.
Yêu cầu quá phần?
Nếu như quá phần, vì sao còn muốn kể ra nhỉ?
Tần Vũ hiểu rằng đây là cách nói của đối phương lấy lùi làm tiến mà thôi, nhưng đã nhận đồ của người ta thì sao có thể không giúp đỡ, lập tức khẽ cười nói:
- Liễu gia chủ hiểu cho, ta biết năng lực của ta, nếu có thể làm được nhất định sẽ làm cho ngươi, nếu như thật sự không được, cảnh báo trước, nếu ta năng lực không đủ, không làm được thì chẳng có cách nào.
- Đó là tự nhiên, đó là tự nhiên.
Gia chủ Liễu gia lập tức nói.
- Vân Lộ, nói thẳng vào vấn đề chính đi.
Liễu Danh Hàn đứng một bên nói.
- Dạ, đại trưởng lão.
Gia chủ Liễu gia gật đầu, lập tức hướng Tần Vũ nói,
- Sự việc này chính là có liên quan tới "tranh giành quyền khống chế truyền tống trận", tranh giành quyền khống chế này mỗi trăm năm cử hành một lần, qua mười năm nữa chính là lần tranh giành quyền khống chế mới. Nhờ Tần tiên sinh giúp đỡ, giúp Liễu gia bọn ta đoạt lấy quyền khống chế truyền tống trận đó.
Tần Vũ hơi cau mày nói:
- Sự tình xin nói rõ ra, cái gì mà quyền khống chế truyền tống trận?
Gia chủ Liễu gia cười nói:
- Là ta nói quá gấp rồi, sự tình là như thế này, mỗi tinh cầu đều có những truyền tống trận. Mỗi năm chỉ dựa trên nguyên linh thạch mà truyền tống trận thu được, cũng là một con số kinh người rồi. Vì thế ở Phong Nguyệt Tinh của bọn ta, cứ mỗi trăm năm, tam đại gia tộc lại tổ chức tranh đoạt quyền khống chế truyền tống trận này một lần. Một khi thắng lợi, trong vòng trăm năm, quyền khống chế truyền tống trận sẽ thuộc về gia tộc ấy.
Tần Vũ gật đầu:
- Ta hiểu rồi. Nhưng trước tiên ta muốn hỏi một vấn đề, tam đại gia tộc bọn ngươi, bản thân mỗi gia tộc đáo để có bao nhiêu tiền tài?
Gia chủ Liễu gia hơi ngớ ra.
- Liễu gia chủ nếu như không nguyện ý nói cũng không vấn đề gì, ta biết vấn đề này có chút lỗ mãng.
Tần Vũ cười nhạt nói.
Liễu Danh Hàn xua tay nói:
- Không, để ta đứng ra trả lời. Tần tiên sinh hỏi câu này chứng tỏ ngài ở trong gia tộc hoặc tông phái của mình vốn không quan tâm đến vấn đề tiền tài, cũng chưa từng suy nghĩ kỹ về nó, phải không?
Tần Vũ ngượng ngùng cười.
- Điều này đích xác như Liễu tiên sinh nói.
Tần Vũ chỉ có thể trả lời như vậy.
Liễu Danh Hàn gật đầu nói:
- Tần tiên sinh người thấy đấy gia tộc bọn ta to lớn như thế, phong quang như thế, nhưng người căn bản nhìn không ra bọn ta muốn duy trì gia tộc lớn như vậy, muốn duy trì sự tồn tại của bao nhiêu hộ vệ như thế, còn có khách khanh các cao thủ nữa. Mỗi năm phải tiêu hao bao nhiêu nguyên linh thạch!
- Nói tới tài phú của một gia tộc, mặc dù Liễu gia ta lưu truyền bao nhiêu năm nay, nhưng cũng chỉ là thu vào so với chi ra hơn một chút mà thôi. Ví như lần này mời Tần tiên sinh trở thành khách khanh, một khối lệnh bài khách khanh, công làm cùng với khoáng thạch tài liệu các loại, giá trị vài vạn. Truyền tin linh châu càng là trân quý. Mặc dù bình thường giá trị mười mấy vạn, nhưng muốn mua được, đường đi cực kì bí ẩn. Bọn ta cũng phải tiêu mất gần ba mươi vạn để mua. Còn có mười khối thượng phẩm nguyên linh thạch, giá trị cũng mười vạn. Ba thứ này cộng lại tới vài chục vạn. Hơn nữa mỗi năm còn phải cung ứng nguyên linh thạch cho khách khanh tu luyện.
Tần Vũ hiểu rằng, cái gọi vài chục vạn, là chỉ vài chục vạn hạ phẩm nguyên linh thạch.
- Đấy mới chỉ là một khách khanh, Liễu gia ta lúc này có tới chín khách khanh. Đồng thời còn có gần nghìn thiên tiên cao thủ, vài vạn gia tộc đệ tử, tiêu hao lớn như thế nào?
Liễu Danh Hàn cười khổ nói:
- Nhưng tại tiên ma yêu giới, muốn kiếm được nguyên linh thạch. Một là khai thác khoáng thạch cùng với những dược thảo linh hoa, hai là làm thương nhân đi lại giữa các hành tinh, cuối cùng chính là quản lý truyền tống trận của một tinh cầu. Trong đó kiếm được nhiều nguyên linh thạch nhất, có lẽ chính là khống chế truyền tống trận.
Tần Vũ trong tâm đã hiểu rõ.
Một đại gia tộc, nếu như không khai thác khoáng thạch các loại, không làm ăn buôn bán, cũng không quản lý tinh cầu truyền tống trận, căn bản sẽ không có bao nhiêu người làm việc miễn phí vì gia tộc này, bao quát những khách khanh đó.
Hơn nữa không có nguyên linh thạch, tử đệ của gia tộc tu luyện tốc độ tự nhiên sẽ cực chậm, rất dễ bị gia tộc khác vượt qua.
- Duy trì một gia tộc lớn, đích xác rất khó.
Tần Vũ cảm thán nói.
Gia tộc họ Tần của mình, ở tại Tiềm Long đại lục bởi vì ưu thế tuyệt đối về vũ lực, còn có nguyên nhân trong quá khứ từng là hoàng tộc, khiến cho thế lực của Tần gia tại Tiềm Long đại lục lớn tới cực điểm, chỉ cần duy trì bình thường, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.
Gia tộc họ Tần thoải mái như vậy, là bởi vì cạnh tranh không kịch liệt.
Nhưng ở tại tiên ma yêu giới, các gia tộc lớn, các thế lực lớn, kẻ cường đại như Vũ Hoàng, Huyền Đế mặc dù đứng tại đỉnh cao, bọn họ cũng phải tranh đấu cùng những tiên đế cường đại khác thậm chí cao thủ ma giới, yêu giới. Nhưng thế lực nhỏ như Liễu gia xưng bá tại một tinh cầu cũng đồng dạng phải cùng hai gia tộc khác cạnh tranh.
- Liễu tiên sinh tiếp tục nói đi.
Tần Vũ nhìn Liễu Danh Hàn.
Nguồn: http://truyen360.comLiễu Danh Hàn gật đầu nói:
- Tần tiên sinh, ngài vừa hỏi tài sản Liễu gia ta có bao nhiêu, ta có thể nói cho ngài, hiện giờ nguyên linh thạch tồn trong kho của Liễu gia ta, cộng lại cũng khoảng một ức.
Một ức (bằng một trăm triệu) hạ phẩm nguyên linh thạch, tương đương với một trăm khối cực phẩm nguyên linh thạch.
- Nếu không có thu nhập khác, một ức này, cũng chỉ có thể duy trì Liễu gia một trăm năm mà thôi. Nhưng ngài biết một khi quản lý truyền tống trận, lợi nhuận một năm có bao nhiêu không?
Liễu Danh Hàn hỏi ngược lại Tần Vũ.
- Đối với việc này ta không có rõ.
Trên thực tế, Tần Vũ ngay truyền tống trận một lần dùng cần bao nhiêu nguyên linh thạch cũng không rõ, chứ đừng nói lợi nhuận của một trăm năm.
Liễu Danh Hàn song nhãn phóng quang nói:
- Tinh cầu truyền tống trận này, với những tinh cầu ở gần cần bốn khối tới mười khối hạ phẩm nguyên linh thạch, khoảng cách xa thì cần khoảng một trăm khối, xa nhất cần đến gần một ngàn khối.
- Xin ngắt lời một chút, Liễu tiên sinh, truyền tống trận này tối đa truyền bao xa?
Tần Vũ hỏi.
Liễu Danh Hàn cười nói:
- Truyền tống trận có thể có bao xa, khoảng cách xa nhất cũng không thể vượt quá một tinh hệ.
Tần Vũ ngớ ra.
Nói thật hắn không ngờ lại đắt như thế. Được biết Lam Loan tinh vực có mười tinh hệ, xem ra muốn xuyên qua một tinh vực lộ phí phải hơn vạn, nhưng từ đây tới yêu giới, không có vài chục vạn tới trăm vạn thì không được.
- Mỗi ngày đều có không ít người sử dụng truyền tống trận, lợi nhuận một ngày cũng phải vài vạn, sau một năm cũng có gần một ngàn vạn rồi, sau một trăm năm thì là khoảng mười ức (một tỷ).
Liễu Danh Hàn hít một hơi sâu:
- Chỉ cần một lần đoạt được quyền quản lý tinh cầu, thì có thể khiến Liễu gia ta thoải mái vài nghìn năm.
Mười ức, đủ để Liễu gia duy trì vài nghìn năm rồi.
- Dám hỏi Liễu tiên sinh, Liễu gia bọn ngươi từ xưa tới nay quản lý truyền tống trận này mấy lần rồi?
Tần Vũ thăm dò nói.
Liễu Danh Hàn có chút ngại ngùng cười nói:
- Điều này ... Liễu gia ta tồn tại đã lâu, lịch sử cũng có vài trăm vạn năm, tuy thế trăm vạn năm nay cũng chỉ là khống chế truyền tống trận này… một lần!
- Một, một lần?
Tần Vũ trừng to đôi mắt.
Trời ạ!
Liễu gia tốt xấu gì cũng là tam đại gia tộc mà, trăm vạn năm nay chí ít cũng có trên vạn lần cơ hội tranh đoạt quyền khống chế truyền tống trận, thế nhưng trong vạn lần đó, Liễu gia chỉ khống chế một lần?
Đây còn gọi là một trong tam đại gia tộc sao?
Liễu Danh Hàn và gia chủ Liễu gia đều có chút ngượng ngùng.
Liễu Danh Hàn cười khổ nói:
- Tần tiên sinh, ngài đừng cười chê. Sự việc này nói ra ... Ôi! Lần duy nhất đoạt được quyền khống chế, còn là sự việc của vài chục vạn năm trước nữa. Những năm nay, Liễu gia ta muốn duy trì gia tộc lớn như thế này, luôn luôn nỗ lực buôn bán, còn về khoáng sản, bao nhiêu năm nay có giá trị thì sớm đã bị khai thác rỗng rồi. Những năm nay Liễu gia bọn ta luôn trong tình trạng túng quẫn a!
Gia chủ Liễu gia cũng gật đầu nói:
- Đúng thế... Tần tiên sinh, ngài cũng thấy rồi. Gã đồ đệ Liễu Hàn Thư đó của ngài, nếu tại vài chục vạn năm trước, phàm là đệ tử Liễu gia ta, kể cả là lũ tiểu bối bọn chúng, một năm cũng có thể có được một khối hạ phẩm nguyên linh thạch. Nhưng đến bây giờ, dù là một khối hạ phẩm nguyên linh thạch, cũng là cần phải lũ tiểu bối đó trải qua cạnh tranh, chỉ có những kẻ đứng đầu mới có thể đoạt được.
Nói tới đây, gia chủ Liễu gia cũng rất chua xót.
Tần Vũ không biết nói gì.
- Chủ nhân, bọn họ cũng thật sự đáng thương a! Không có tiền lại có nhiều người thế này để làm gì?
Thanh âm của Sóc Yến vang lên trong đầu Tần Vũ. Đó là tâm niệm giao lưu, chỉ có mối liên hệ linh hồn mới có thể như vậy.
Tần Vũ nghe thấy tiếng nói thầm của Sóc Yến cũng chỉ hờ hững cười.
Một gia tộc?
Hắn nỡ vứt bỏ bao nhiêu nhân mã như vậy sao?
- Hai vị, nói thật ta còn chưa hiểu. Có phải Liễu gia ngươi và hai nhà kia chênh lệch rất lớn không? Trăm vạn năm nay, mỗi trăm năm tranh đoạt quyền khống chế một lần mà lại chỉ thắng một lần duy nhất sao?
Tần Vũ muốn hỏi.
Bởi vì ...
Tần Vũ động tâm rồi.
Đối với tài phú của hai nhà kia đã động tâm rồi, nếu như số lần hai nhà đó đoạt được quyền khống chế cực nhiều, có nghĩa tài phú của họ có thể rất lớn. Đến lúc đó... trực tiếp cướp lấy tài phú của kẻ cầm đầu là xong.
Cực phẩm nguyên linh thạch -- là thứ Tần Vũ cần nhất, hơn nữa Phong Nguyệt Tinh chỉ có vài tên kim tiên. Tần Vũ căn bản không để trong mắt.
- Chênh lệch rất lớn? Không, Liễu gia bọn ta luận thực lực, cũng được xếp thứ hai. Vương gia đó xếp thứ ba, trăm vạn năm nay càng là không một lần đoạt được quyền khống chế.
Liễu Danh Hàn lập tức nói.
Tần Vũ biểu tình trên mặt đột nhiên rắn lại.
- Ý của ngươi là... Nghiêm gia được xếp thứ nhất, bao nhiêu năm nay quyền khống chế truyền tống trận đó luôn nằm trong tay bọn họ? Tài phú cùng với thế lực của bọn họ vượt xa bọn ngươi?
Tần Vũ đối với
"Nghiêm gia" này động tâm rồi.
Bao nhiêu năm nay luôn luôn khống chế truyền tống trận đó, vậy phải có bao nhiêu tài phú a!
Tùy tiện lấy mấy trăm khối cực phẩm nguyên linh thạch, việc sử dụng con rối Kiếm tiên của mình không còn phải suốt ngày lo lắng sợ hết năng lượng nữa.
Xét lại chỉ cần cực phẩm nguyên linh thạch là đủ, con rối Kiếm tiên của mình chính là một Kiếm tiên bất tử mà!
Trình độ kiên nhận của con rối Kiếm tiên Tần Vũ cũng biết, còn chưa thấy qua cái gì có thể phá huỷ sức phòng ngự của nó.
- Phải, những năm này quyền khống chế truyền tống trận luôn nằm trong tay Nghiêm gia.
Liễu Danh Hàn gật đầu.
- Ồ... Nói cho ta tình huống của Nghiêm gia này đi.
Tần Vũ ánh mắt sáng lên.
- Nghiêm gia đáng thương, ngươi thảm rồi.
Sóc Yến và Tang Nguyên sau lưng Tần Vũ trong đầu đều có suy nghĩ này, thân là người hầu của Tần Vũ, bọn chúng đều biết con rối của hắn, tự nhiên hiểu chủ ý của hắn muốn làm gì.
Liễu Danh Hàn cười nói:
- Việc này tự nhiên cần phải nói, nếu không phải là Nghiêm gia, Liễu gia bọn ta sớm đã khống chế truyền tống trận đó rồi.
- Đệ nhất cao thủ của Nghiêm gia hiện nay chính là
"Nghiêm Cao" đại trưởng lão Nghiêm gia, là một Kiếm tiên, hơn nữa còn là... Kiếm tiên của Kim tiên lục cấp.
Liễu Danh Hàn trịnh trọng nói.
- Liễu tiên sinh, dám hỏi công lực của ngài thế nào?
Tần Vũ hỏi ngược lại.
- Ta… hiện nay mới chỉ là kim tiên nhị cấp, thực lực kém xa không thể so bì cùng Nghiêm Cao đó.
Liễu Danh Hàn ngượng ngùng nói.
Tần Vũ lắc đầu.
Thực lực của Kiếm tiên vốn đã mạnh, đối phương còn là kim tiên lục cấp, Liễu Danh Hàn ngươi có thể đoạt được mới là lạ. Tuy thế một gã Kiếm tiên lục cấp thì mình vẫn có thể xử lý được.
- Nghiêm gia trừ gã Nghiêm Cao ra còn có một kim tiên khác, gã kim tiên đó thì ta không thèm để trong mắt. - Liễu Danh Hàn tự tin nói - Ta phiền não chính là gã Nghiêm Cao này, nếu như có thể giải quyết được Nghiêm Cao thì không còn vấn đề gì nữa.
Tần Vũ cố ý cau mày.
Nhìn thấy Tần Vũ cau mày, Liễu Danh Hàn hai người trong lòng lo lắng.
- Hai vị, bọn ngươi muốn ta giúp bọn ngươi đoạt quyền khống chế đó, ta giúp bọn người đoạt bằng cách nào, bọn ngươi nói rõ ra đi.
Tần Vũ hờ hững nói.
Liễu Danh Hàn lập tức nói:
- Có hai biện pháp, một là... Vào mười năm sau trong cuộc tranh đoạt tỉ thí đó, giúp đỡ bọn ta tỉ thí thắng lợi. Lần đó phân làm ba trường tỉ thí, ai thắng được hai trường thì được.
- Biện pháp còn lại.
Tần Vũ lập tức nói.
- Biện pháp còn lại chính là giúp đỡ… giết chết gã Nghiêm Cao đó!
Liễu Danh Hàn trong mắt lãnh quang lấp loáng.
Đối với gã Nghiêm Cao này, Liễu Danh Hàn sớm đã hận tới xương tuỷ rồi.
Tần Vũ nhướng mày.
Muốn giết Nghiêm Cao?
Bản thân đã tính đi giết Nghiêm Cao, hơn nữa còn muốn đoạt lấy không ít cực phẩm nguyên linh thạch của Nghiêm gia!
- Ài, Kiếm tiên, tiên nhân có công kích lực mạnh nhất, hơn nữa còn là kim tiên lục cấp. Việc này độ khó rất lớn... cực kì lớn a! - Tần Vũ bất lực nói - Ít nhất là ta không có biện pháp.
- Thật sự không có biện pháp?
Liễu Danh Hàn và gia chủ Liễu gia có chút lo lắng.
Tần Vũ trầm ngâm một lúc.
Liễu Danh Hàn ánh mắt sáng lên, vội vàng nói:
- Ta nhớ rằng Tần tiên sinh có nói sư môn trưởng bối của ngài muốn tới yêu giới, sư môn trưởng bối đó của ngài có lẽ đang ở tại Lam Loan tinh vực phải không? Điều này...
- Không cần nói nhiều, ta biết ý của ngươi.
Tần Vũ xua tay thở dài nói,
- Sư môn trưởng bối của ta thực lực đích xác rất mạnh, muốn giết chết một tên kim tiên lục cấp... chắc chắn có thể được.
Liễu Danh Hàn và gia chủ Liễu gia sắc mặt không khỏi có nét vui vẻ.
Tần Vũ cười khổ nói:
- Chỉ là ta một tên vãn bối, sao có thể ra lệnh cho sư môn trưởng bối chứ? Vô duyên vô cớ khiến sư môn trưởng bối đi giết một tên Kiếm tiên lục cấp, sư thúc ta không chửi chết ta mới lạ.
- Điều này....
Liễu Danh Hàn và gia chủ Liễu gia đều cau mày.
- Thật sự không có biện pháp sao? Có điều kiện gì, Liễu gia ta chỉ cần có thể làm được thì nhất định sẽ giúp.
Liễu Danh Hàn lập tức nói.
Liễu gia của hắn dù tiền tài có tới một ức, thì dù toàn bộ đem ra tiêu hao sạch sẽ cũng không sao. So với việc khống chế truyền tống trận, rõ ràng quyền khống chế quan trọng hơn nhiều.
Tần Vũ trầm ngâm một lúc, ánh mắt sáng lên nói:
- Kì thật cũng không phải là không có biện pháp. Sư thúc của ta hiện tại chính là đang luyện chế một kiện bí bảo, cực kì cần có cực phẩm nguyên linh thạch. Chỉ có cực phẩm nguyên linh thạch năng lượng mới có thể vận hành được. Vì vậy... chỉ cần bọn ngươi có thể cung cấp đủ cực phẩm nguyên linh thạch thì có thể đả động được sư thúc ta. Đến lúc ấy lại dựa vào ảnh hưởng của ta đối với sư thúc, nghĩ rằng rất có khả năng.
Tần Vũ lòng vòng một hồi cuối cùng cũng lộ ra cái đuôi hồ ly của hắn rồi.
- Cực phẩm nguyên linh thạch?
Liễu Danh Hàn và gia chủ Liễu gia cảm thấy hô hấp khó khăn.
Trong lòng hai người đều không khỏi cảm thán, quả nhiên không hổ là người của thế lực lớn, luyện chế một kiện bí bảo lại cần lượng lớn cực phẩm nguyên linh thạch đến như vậy.