Dịch giả : Binhchi
Trên Tử Huyền tinh trong tân vũ trụ.
- Muốn tìm thấy ta? Đáng tiếc, các ngươi không biết chút gì về tân vũ trụ của ta, tự nhiên không thể cảm ứng được không gian chi lực của ta. - Tần Vũ đứng tại đỉnh Đông Lam sơn tự nói một mình.
Tần Vũ trực tiếp tiến nhập tân vũ trụ từ trên không trung bên ngoài Phiêu Tuyết thành. Bởi vì tiếp điểm của tân vũ trụ và thần giới chính là ở vị trí đó. Không gian chi lực của tân vũ trụ thông qua mấy tiếp điểm đó chậm rãi tán khai bao phủ phạm vi mấy trăm dặm.
Không gian chi lực tự nhiên cũng thẩm thấu tiến nhập vào Phiêu Tuyết thành, Mộc phủ vừa hay nằm trong phạm vi đó.
Tần Vũ một mực yên lặng quan sát, bạo nộ của mấy vị Thánh Hoàng khi sử dụng thần thức điên cuồng tra xét, lúc lướt qua khu vực do không gian chi lực của Tần Vũ bao phủ, Tần Vũ đều biết rõ
Trên đỉnh núi gió lạnh.
Đám người Phúc bá, Thu Thân Phục, Hầu Phí, Hắc Vũ, Khương Lập đều bên cạnh Tần Vũ, Tần Vũ một tay ôm Khương Lập, bọn Hầu Phí, Hắc Vũ, Phúc bá, Thu Thân Phục ở một bên nghị luận.
- Lập nhi, ta xin lỗi.
Tần Vũ cúi đầu xuống Khương Lập ở trong lòng nói nhỏ một cách hối tiếc.
Khuôn mặt Khương Lập khẽ mỉm cười, nhìn Tần Vũ nhè nhẹ lắc đầu, hít một hơi rồi gục đầu vào ngực Tần Vũ. Có thể cùng Tần Vũ ở một chỗ, Khương Lập không còn đòi hỏi gì khác.
- Đại ca, gã Khương… - Hầu Phí nhìn Khương Lập một cái rồi đổi giọng, - Cái ông Bắc cực Thánh Hoàng lại ngang nhiên bênh vực gã hỗn đản Chu Hiển đúng là quá đáng. Ah, đệ thật không chịu nổi, đợi khi đệ đạt tới thần vương cảnh giới phải đi tìm giết bọn chúng một phen.
Hắc Vũ cũng không nhịn được bật cười
"phốc xích".
- Cười cái gì mà cười? - Hầu Phí bực mình nhìn Hắc Vũ.
Hắc Vũ mỉm cười nói:
- Hầu tử, đợi đến khi ngươi đạt đến thần vương cảnh giới thì phải đợi đến lúc nào đây? Thần vương cảnh giới đâu phải dễ dàng đạt đến.
Hầu Phí tắc tị hừm một tiếng rồi im lặng.
- Lan thúc quay lại rồi.
Tần Vũ đột nhiên vui vẻ nói. Hầu Phí, Hắc Vũ hai người cùng nhìn Tần Vũ.
Không gian chi lực của Tần Vũ thực sự đang quan sát Mộc phủ, đợi đến khi Lan thúc vừa quay về Mộc phủ Tần Vũ lại cảm thấy không có thần thức của thần vương tiến hành quan sát liền trực tiếp dùng thần thức tham nhập thần giới tiến hành thần thức truyền âm.
Chỉ một sát na.
Khương Lan mặc một bộ ám kim sắc trường bào xuất hiện trước mặt mấy người Tần Vũ. Khi Khương Lan nhìn thấy Tần Vũ, Khương Lập hai người trong mắt liền hiện lên nét vui mừng, tán thưởng:
- Tiểu Vũ, con quả nhiên không làm ta thất vọng.
- Lan thúc, đi. Chúng ta tới Vân Vụ sơn trang nghỉ ngơi trước đã. - Tần Vũ tâm tình cũng rất vui.
Mang theo Khương Lan, khi chúng nhân về đến Vân Vụ sơn trang, lúc này Vân Vụ sơn trang rất náo nhiệt. Đương nhiên có hơn một trăm người hầu thiên thần của Tần Vũ, còn có bọn Ốc Lam, Điểu Hách, Hồng Vũ, Lục Thủy ở đó.
- Đại nhân.
Hồng Vũ, Lục Thủy từ Vân Vụ sơn trang đi ra, hành lễ với Tần Vũ.
Vân Vụ sơn trang còn là một tòa trang viện được trang trí cực đẹp. Dù sao cũng là một hành cung của Trấn Đông vương khi xưa. Đám người Tần Vũ, Khương Lan, Khương Lập, Hầu Phí, Hắc Vũ cùng đi vào trong đại sảnh.
******
- Tiểu Vũ, còn nhớ lời năm xưa ta nói với con tại phàm nhân giới không?
Khương Lan nhìn Tần Vũ, Khương Lập hai người, trong mắt ánh lên sự hài lòng.
Tần Vũ bật cười.
- Lan thúc, con nhớ lúc đầu gặp mặt Lập Nhi thúc còn cảnh cáo con không được yêu Lập Nhi. Nếu không con sẽ không thể giữ được cái mạng nhỏ của mình. Lúc đó con chỉ là một tu chân giả của phàm nhân giới, người mạnh hơn con đếm không xuể. Lúc đó địa vị của con và công chúa của một trong thần giới bát đại thần tộc có một khoảng cách đúng là rất rất lớn. - Tần Vũ nghĩ tới cũng cảm thấy thần kỳ.
Lần đầu gặp Lập Nhi, Tần Vũ làm sao nghĩ được Lập Nhi là nhân vật lợi hại như thế.
Phàm nhân giới tu chân giả và thần giới công chúa, khoảng cách đúng là rất lớn.
- Bất quá sau này không phải là ta đã ủng hộ bọn con rồi sao? - Khương Lan cũng bật cười - Nói thật, hôm nay ta nhìn thấy con và Lập Nhi chọc giận các Thánh Hoàng tại Thánh Hoàng điện, trong lòng ta cũng cảm thấy rất sợ.
Nói rồi Khương Lan sắc mặt trở nên rất phức tạp.
Năm xưa, tuy ông có thể phản kháng nhưng quyết tâm phản kháng không triệt để. Khi bị đại ca Khương Phạm ngăn trở ông không chống lại được đại ca.
Nếu như một thần vương thật sự liều mạng, đại ca ông tuyệt đối không chống lại được nhưng năm xưa Khương Lan chần chừ, vì thế… về sau đã làm Khương Lan hối hận khôn nguôi.
- Sư tôn người làm sao… - Hầu Phí nói nhỏ.
Hắc Vũ ở một bên trừng mắt nhìn Hầu Phí, lúc này Khương Lan cũng tỉnh lại, Khương Lan nhìn Hầu Phí cười nói:
- Hầu Phí, ngươi xưng ta là sư tôn nhưng cái chức sư tôn này ta không dám nhận.
Hầu Phí trong đầu cảm thấy có chút không tốt.
- Năm xưa ta tìm thấy ngươi, mang ngươi theo đến Tử Huyền tinh cũng chỉ để ngươi tùy ý trưởng thành. Tuy rằng ngươi gọi ta là sư tôn nhưng mà bản lĩnh của người không phải do ta truyền dạy. - Khương Lan cười nói.
Khương Lan nhìn Tần Vũ:
- Tiểu Vũ. Về sau con chuẩn bị làm thế nào?
- Làm thế nào? Điều này còn phải nói. Có thù thì nhất định phải báo. - Hầu Phí liền nói.
Hắc Vũ hạ giọng nạt một tiếng:
- Đừng lắm chuyện.
Tần Vũ tức thì trầm ngâm. Về sau làm sao đây? Vì Khương Phạm tuyển chọn Chu Hiển chứ không tuyển chọn hắn, lại còn chọc giận các Thánh Hoàng, trực tiếp mang Khương Lập từ đó đi, nhưng về sau thì sao?
- Không được lựa chọn. Chính là làm kẻ địch của bọn họ. - Tần Vũ chậm rãi nói.
Phần tử bạo lực
"Hầu Phí" trong mắt quang mang đột nhiên sáng lên, trong mắt Hắc Vũ hàn quang cũng lóe lên. Nhưng Khương Lập lại lo lắng nhìn Tần Vũ.
- Bất quá… hiện nay thực lực của con còn quá yếu, chỉ có thể ẩn nhẫn. - Tần Vũ trịnh trọng nói.
Khương Lan gật đầu.
- Lan thúc, con có một chuyện muốn làm phiền thúc.
Tần Vũ sắc mặt có chút đỏ, Khương Lan khẽ run nghi hoặc nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ nhìn Khương Lập ở một bên rồi cười nói:
- Con chuẩn bị kết hôn với Khương Lập, tuy không thể mang đến cho Lập Nhi một hôn lễ hoàn mỹ nhưng muốn làm cho nó được viên mãn. Lan thúc người làm đại diện họ nhà gái nhé.
- Ha ha… - Khương Lan đột nhiên bật cười.
Sắc mặt Khương Lập cũng đỏ bừng, đứng bên Tần Vũ hạ giọng nói,
- Huynh không chịu nói trước với muội.
- Không lẽ muội không chịu?
Tần Vũ cố ý mở to mắt nhìn Khương Lập, Khương Lập bị trêu chọc không tránh khỏi đỏ bừng mặt.
Tần Vũ cả cười ôm Lập nhi vào lòng.
- Được, ta làm đại diện họ nhà gái, vậy đại diện họ nhà trai đâu? - Khương Lan nhìn Tần Vũ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com
Tần Vũ lúc này sắc mặt nghiêm túc:
- Lan thúc, nói đến chuyện này cần phải nhờ Lan thúc người giúp đỡ rồi. Phụ vương và đại ca, nhị ca của con đều ở tiên ma yêu giới. Trong lòng con lo lắng Lôi Phạt thành tìm thân nhân của con gây chuyện.
- Không. Không cần lo lắng. - Khương Lan lắc đầu nói - Điều này con cứ yên tâm, các Thánh Hoàng xem trọng nhất là gì? Thân giữ Thánh Hoàng chi vị đã bao lâu nay, bọn họ xem trọng nhất là thể diện. Mấy đại Thánh Hoàng liên thủ đối phó con đã là cực hạn của bọn họ rồi, bọn họ không thể dùng người của tiên ma giới để uy hiếp con đâu, nếu không thì sợ rằng mặt mũi của Thánh Hoàng mất hết.
Trong lòng Tần Vũ thấy nhẹ đi. Quan tâm tắc loạn. Bản thân kết hôn, mấy người như phụ vương Tần Vũ dĩ nhiên phải mời.
- Cái này… - Khương Lan hơi nhíu mày.
Tần Vũ, Khương Lập nhìn nhau, không lẽ Lan thúc có điều gì khó xử? Bất quá dùng thần thông của thần vương có thể tiến nhập vũ trụ không gian của hắn.
- Lan thúc, có chuyện gì khó xử sao? - Tần Vũ tuân vấn.
Khương Lan nhìn Tần Vũ, nhíu mày nói:
- Tần Vũ, ta đang lo một chuyện, nếu như con cùng ta đi tới Đăng Hỏa Thư thành, khẳng định trước hết phải quay lại thần giới sau đó ta mới có thể mang con tiến nhập tiên ma yêu giới… nhưng mà một khi quay lại thần giới nếu như gặp đúng lúc thần vương dùng thần thức tra xét, một khi bị mấy đại Thánh Hoàng bao vây thì đúng là phiền toái.
- Thánh Hoàng có trấn tộc linh bảo. Trấn tộc linh bảo cũng là nhất lưu hồng mông linh bảo cấp biệt, hơn nữa khi hòa cũng huyết mạch của các đại gia tộc uy lực càng đáng sợ, một vị Thánh Hoàng cũng đã cực kỳ lợi hại, mấy vị Thánh Hoàng liên thủ cho dù ta muốn mang con đi cũng phi thường nguy hiểm. - Khương Lan lo lắng nói.
Khương Lan lo cho Tần Vũ.
Nếu như một mình Khương Lan cho dù có vài vị Thánh Hoàng đến công kích, ông không địch lại cũng có thể đào tẩu, nhưng mang theo Tần Vũ thì khác.
- Lan thúc, để con nói cho thúc biết bí mật chân chính của vũ trụ không gian này. - Tần Vũ cười nói.
- Bí mật? - Khương Lan hiếu kỳ nhìn Tần Vũ.
Khương Lan đối với vũ trụ không gian này của Tần Vũ rất hiếu kỳ, cho dù là không gian do thần vương bố trí thì không gian pháp tắc vẫn là không gian pháp tắc của thần giới. Trong không gian đó mới có thể sử dụng không gian pháp tắc.
Nhưng trong vũ trụ không gian của Tần Vũ,
"Không gian pháp tắc",
"Thời gian pháp tắc" của thần giới hoàn toàn vô dụng.
- Tần Vũ, ta hoàn toàn không hiểu được, trên Thánh Hoàng điện ta từng muốn thuấn di mang Lập nhi đi nhưng mà Khương Phạm đã bố trí không gian cấm cố chung quanh Lập nhi. Ta hết sức nghi hoặc con làm sao có thể mang Lập nhi đi? Hiện tại xem ra, không gian cấm cố của Khương Phạm, thần giới không gian cấm cố chi lực đối với tân vũ trụ không gian chi lực của con không có chút uy lực.
Tần Vũ gật đầu.
- Đúng. Không gian chi lực của con có thể bao phủ phạm vi vài trăm dặm. Thần thức của thần vương có tra xét hay không con biết rất rõ. - Tần Vũ tự tin nói.
Khương Lan nhìn về phía Tần Vũ mục quang sáng lên.
- Tiểu Vũ, tuy rằng ta không rõ con tu luyện theo đường nào nhưng ta có cảm giác… con không giống với bất kỳ ai trong thần giới. Bọn họ truy cầu thần vương cảnh giới, truy cầu thiên tôn cảnh giới. Còn con… lại đi theo một con đường khác.
Khương Lan lúc này cũng cảm giác được tân vũ trụ này đáo để là cái gì. Hơn nữa, tân vũ trụ đang trong quá trình phát triển, không gian chi lực mà Tần Vũ có thể sử dụng còn rất ít.
Nếu như…
Một khi tân vũ trụ hoàn tất phát triển, đạt tới trạng thái hoàn mĩ thì thật lực của Tần Vũ đạt tới mức nào?
- Lan thúc, mới đây có thần vương dùng thần thức tra xét, con quan sát thấy đó là thần thức của Chu Hoắc. Bất quá hiện tại không ai tra xét thần giới. - Tần Vũ cười nói.
Khương Lan gật đầu.
- Tiểu Vũ, trên Thánh Hoàng điện con chọc giận mấy vị đại Thánh Hoàng ta thấy rất thống khoái, nhưng lại lo cho tương lai của con và Lập Nhi, lo rằng các con phải một mực trốn tránh. Nhưng hiện tại lòng tin của ta đối với con hết sức vững vàng. - Khuôn mặt Khương Lan tràn đầy tiếu dung.
- Tiểu Vũ, con hiện tại muốn đi tiên ma yêu giới? - Khương Lan lúc này đã có thể đi rồi.
Tần Vũ nhìn Khương Lập một cái, hai người nhìn nhau liền hiểu rõ suy nghĩ trong lòng nhau.
Tần Vũ ngẩng đầu nhìn về Khương Lan, mở miệng nói:
- Hiện tại đi thôi.
- Được.
Khương Lan nhè nhẹ gật đầu, Tần Vũ nhìn Khương Lập cười:
- Lập nhi, rất nhanh thôi. Nửa ngày là đủ rồi.
Tần Vũ tâm ý nhất động. Tần Vũ, Khương Lan hai người liền tiêu thất trong đại sảnh. Tần Vũ, Khương Lan hai người chỉ xuất hiện trên không ngoài Phiêu Tuyết thành trong chớp mắt, sau đó họ lại tiêu thất tại thần giới tiến nhập vào tiên ma yêu giới.