Mặt trời lặn về phía tây, tại con đường chính của Bắc vực lưỡng quận, Du Long quân di chuyển như cơn lốc tiến về phía trước. Một hàng quân như không thể thấy điểm cuối cùng. Đại quân được chia làm bốn hàng song song, họ di chuyển rất nhanh. Tinh thần của quân được đẩy lên cao độ vì mỗi cá nhân đều dâng cao sát ý, là lực lượng Tần gia quân chính quy. Tại Hồng Hoang cùng dã thú chiến đấu bao năm nên sức chiến đấu của mỗi cá nhân kì thật đã rất đáng sợ.
Đặc biệt hai đội ngũ thân cận của tướng quân Triệu Vân Hưng. Đội thứ nhất, Triệu Vân Hưng theo phương pháp
"cực hạn huấn luyện pháp" tối thượng ngoại công mà huấn luyện, quân số một ngàn; Thứ hai là đội ngũ thân vệ đội của Triệu Vân Hưng nhân số ba trăm. Lưỡng quân này cùng với Triệu Vân Hưng tạo thành một đội thế lực cường mãnh.
Ở giữa hai quân, đi đầu là hồng mao sư tử, toàn thân con hồng mao sư tử phảng phất như hỏa diễm. Triệu Vân Hưng cưỡi trên hồng mao sư tử, tại trung quân khống chế đại cục.
"Tướng quân, trong nửa thời thần sẽ tới được Lam Sơn thành. Trấn bắc Vương Tảo quân doanh đã chuẩn bị tốt, một khi tới Lam Sơn thành chúng ta sẽ dừng chân nghỉ ngơi."Văn sĩ cưỡi trên tuấn mã mầu hồng nhìn Triệu Vân Hưng nói. Triệu Vân Hưng gật đầu cười:
"Tuyệt lắm, chúng ta được an bài lúc tối hậu sẽ tiến vào Bắc vực lưỡng quận, Vương gia giống như đã có kế hoạch"Văn sĩ đó gật đầu nói:
"Tại thời điểm này tiến đến Bắc vực lưỡng quận có ba quân đoàn, quân đội của tướng quân vô kế khả thi khi tấn công một đội quân hùng mạnh như vậy. Tuy nhiên Vương gia vẫn đưa quân đội của hai vị tướng quân Ti Mã và Âu Dương tiến vào Bắc vực lưỡng quận. Hai vị tướng quân này thuật công kích cũng khá, nhưng thật sự hai vị ấy vang danh vì thuật phòng thủ. Vương gia an bày như vậy tất có thâm ý."Triệu Vân Hưng gật đầu:
"Vương gia an bài tất có đạo lí. Nhiều sự tình chúng ta không thể nhìn thấu ngay bây giờ, vài tháng nữa sẽ thấy được những an bài thâm ý của Vương gia.
"Hắc Thủy sơn tặc như thoáng qua, ba mươi vạn Hắc Thủy sơn tặc trở thành quân đội Tần gia - Hắc Thuỷ quân. Ngay khi tin tức này thông báo, không ai mà không bội phục Vương gia.
"
Văn sĩ hiển nhiên đối với Tần Đức thật sự bội phục.
Sau cùng thì quân đội của Triệu Vân Hưng tiến vào Bắc vực lưỡng quận.
……
Bản thân Tần Đức và Thượng Quan Hồng bí mật quyết định "tiến quân" kế hoạch hoàn mĩ tiến hành, bước đầu tiên là đem ba mươi vạn đại quân hoàn toàn tiến vào liễu Bắc vực lưỡng quận. Đương nhiên, theo thoả thuận Thượng Quan Hồng không cần cung cấp quân đội mà chủ yếu là cung cấp vật tư.
Trước nhất, quân đội ở Lôi Huyết quận tiến ra biên giới cố thủ lực lượng, nhân số đạt bốn mươi vạn. Trong đó mặc dù chỉ có ba mươi lăm vạn quân Tần gia nhưng toàn là lực chiến đấu kinh nhân; hơn nữa còn có năm vạn Liệt Hổ quân.
Sở vương triều hình thành một cục diện mới.
Phía nam:
Ba mươi vạn Hắc Thủy quân chiếm cứ phía nam Lôi Huyết quận đối kháng cùng Mộc gia Nam vực tam quận. Nam vực tam quận Mộc gia mặc dù có sáu mươi vạn đại quân, nhưng quân đội cần bảo vệ tam quận do đó có khả năng công kích tối đa còn khoảng ba mươi tới bốn mươi vạn là cùng.
Hắc Thủy quân không công kích mà chỉ phòng thủ. Nam vực tam quận muốn công phá ba mươi vạn Hắc Thủy quân căn bản là không có khả năng. Công thành muốn thắng, thì bên công phải có quân số hơn hẳn bên thủ thành.
Phía tây:
Tần Phong phục binh đại quân của Khương Đào trấn thủ tại phía tây Lôi Huyết quận đối kháng cùng tứ quận của Hạng gia, đích là Thượng Tước quận và kinh thành của Hạng gia cùng quận biên giới. Cùng đối kháng với ba mươi vạn đại quân Hạng gia. Đồng thời, còn năm vạn Liệt Hổ quân ở Lôi Huyết quận đảm nhiệm tiếp ứng.
Ở phía bắc:
Bắc vực lưỡng quận. Tần gia ba mươi vạn quân tiến đến Bắc vực lưỡng quận để di chuyển lên hướng Tây. Hiển nhiên chuẩn bị công kích Hạng gia tứ quận, đích trước hết là Trấn Dương quận.
Tần gia tam phương động binh, Đông vực tam quận còn có mười lăm vạn đại quân. Trong mười lăm vạn đại quân có năm vạn là Tần gia cấm vệ quân chuyên môn bảo hộ gia quyến Tần gia, còn lại là chiến lực cực cường quân đội.
Hạng gia gần như không có động tĩnh nào lớn, hành động thì giản đơn. Lân cận Bắc vực lưỡng quận, tại Trấn Dương quận an bài hai mươi vạn đại quân.
Lân cận Mộc gia là Thượng Tước quận, biên giới chỉ có ba vạn quân đội. Hạng gia bốn mươi vạn đại quân đại bộ phận đóng tại biên giới Hán vương triều.
Mặc dù Hán vương triều tạm thời không có tiến công, nhưng vẫn cần chuẩn bị. Hạng gia công bố có tám mươi vạn đại quân, nhưng tại thời điểm này họ có một trăm vạn.
……
Ở trên bình nguyên, quân đội được bố trí toàn chu vi. Ở giữa là quân chủ lực.
Nguồn: http://truyen360.com"Ti Mã tướng quân, Âu Dương tướng quân, Vương gia của ta hỏi hai vị giờ đây lộ trình chỉ còn một ngày là tới Hạng gia Trấn Dương quận. Tại sao hai vị lại hạ trại, mà không phát động tiến công?
"
Trang Quân, nhân vật đứng thứ hai tại Bắc vực lưỡng quận rất trung thành với Thượng Quan Hồng, từng cứu mạng Thượng Quan Hồng vài lần hỏi.
Ti Mã và Âu Dương nhìn nhau, sau đó Âu Dương lên tiếng: "Trang Quân huynh, xin hãy báo cáo Vương gia vấn đề này là sự bí mật quân sự của Tần gia. Chúng ta không thể phụng cáo, Vương gia sẽ hiểu rõ ràng khi chiến tranh kết thúc.
"
Trang Quân suy nghĩ trong đâu , rồi tự nói với mình: "Bí mật quân sự à?
"
Rồi nói: "Ti Mã tướng quân, Âu Dương tướng quân, Vương gia của ta nói ta là đại diện của ngài kết hợp với Tần gia. Nếu Tần gia có thể công phá Trấn Dương quận thì Thượng Quan gia của ta sẽ cung cấp hai mươi vạn quân cho Tần gia.
"
Trang Quân nói rồi nhìn Ti Mã, Âu Dương hai vi tướng quân. Hai người nhìn nhau cười tựa hồ tỏ vẻ không hề kinh ngạc và không hề quan tâm.
"Tấn công Trấn Dương quận không khó, chúng ta bất động đó là chiến lược quân sự, khi nào tiến công Tần gia quân đội sẽ quyết định Trấn Bắc vương không cần lo lắng. Tuy nhiên vẫn cảm tạ hảo ý của Trấn Bắc vương.
"
Ti Mã nói. Trang Quân không còn gì để nói đành thoái lui.
……
Mười ngày sau, quân đội của Ti Mã, Âu Dương gồm hai mươi vạn tập trung tại bình nguyên mà không tiến quân. Trong vòng thời gian này họ đã dự trữ một lượng lớn lương thực vật tư. Trang Quân lại đến.
"Ti Mã tướng quân, Âu Dương tướng quân mười ngày trôi qua mà hai mươi vạn đại quân không tiến một bước Vương gia chúng ta đang hoài nghi thành ý của Tần gia. Các người không tiến công cũng không rút lui, thật ra đang muốn gì đây? Phải chăng Tần gia đã quên hiệp nghị trước đây.
"Trang Quân giận dữ nói.
Ti Mã đứng lên, cười rồi nói: "Trang Quân huynh mời ngồi, xin hãy bình tĩnh. Tần gia chúng ta, nếu như không có thành ý thì đã không viễn chinh tới đây.
"
Trang Quân ngồi xuống, lên tiếng: "Tần gia các người tại Lôi huyết quận phòng thủ đại bộ phận binh lực. Trước không công kích, hai mươi vạn đại quân không động thân. Ở phía sau, Triệu Vân Hưng tướng quân mang mười vạn đại quân tiến tới đây. Vương gia của ta nghi ngờ các người bí mật đàm phán với Hạng gia, có thể phản lại Bắc vực lưỡng quận. Các người hãy li khai khỏi đây. Bắc vực lưỡng quận lân cận Hạng gia, có thể thừa sức chống trả sự trút giận của Hạng gia.
"
"Ha ha….. đàm phán?Tần gia chúng ta sao có thể cùng Hạng gia đàm phán. Người về nói với Trấn Bắc vương hãy yên tâm, trong vòng năm ngày chúng ta sẽ cho ông ta thấy kết quả!
" Âu Dương nói.
"Năm ngày?
"
Trang Quân chau mày rồi nói: "Tốt, năm ngày thì năm ngày. Ta và Vương gia của ta sẽ chờ tin tức tốt lành của hai vị tướng quân.
"
Trang Quân nói xong, cùng thân vệ đi khỏi.
"Năm ngày? Âu Dương a, năm ngày thì quá ngắn.
"
Ti Mã nhìn Âu Dương nghi ngờ nói. Âu Dương thần bí đáp: "Ta cũng không biết, nhưng đây là bí mật quân lệnh của Vương gia chúng ta chỉ biết tuân thủ. Vương gia khẳng định là có mưu kế, Ti Mã à, Vương gia chúng ta thật lợi hại.
"
Ti Mã đồng ý gật đầu.
Trong thế hệ các tướng quân này, hầu hết là do Tần Đức tự thân đề bạt. Do đó họ rất trung thành với Tần Đức.
……
Bắc thành lưỡng quận, Thượng Quan gia ngự lâm quân trong nội thành. Tại tiểu viện, Trang Quân đang đứng trước một phòng trung tâm, nơi này chính là nơi ở thê thiếp của Thượng Quan Hồng.
"Vương gia.
"
Trang Quân đứng ngoài lên tiếng thưa. Phía ngoài màn trướng có thể nhìn thấy một cái giường xa xỉ, và một vài người đang ngủ.
"Ồ, Trang Quân hả, để ta thay y phục đã.
"
Thượng Quan Hồng từ trong nói vọng ra. Một giọng nói truyền lại: "Vương gia nghỉ ngơi chút nữa đi.
"
Thượng Quan Hồng mỉm cười thỏa mãn nói: "Tiểu Tuyết đừng ồn ào, ta có việc đại sự cần phải bàn thảo.
"
Nữ tử im lặng khi nghe xong.
Trong chốc lát Thượng Quan Hồng mặc y phục rồi đi tới, nữ tử cũng nhanh chóng thay y phục rồi rời khỏi. Nữ tử này chính là thê thiếp của Thượng Quan Hồng mặt hơi ửng hồng tán phát khí tức như tiểu miêu, nhìn và làm nũng với Thượng Quan Hồng.
"Vương gia.
"
Trang Quân nhãn thần tham ý.
"Tiểu Tuyết, ra ngoài thưởng ngoạn ta có chính sự cần bàn với Trang Quân.
"
Thượng Quan Hồng vỗ nhẹ tay Nhan Tuyết, một tay lấy tử sắc ngọc trong túi đặt vào tay Nhan Tuyết, cô ta hôn Thượng Quan Hồng, cười rồi nhanh chóng li khai.
Trong đại sảnh cửa đã được đóng lại, trong phòng chỉ còn lại Trang Quân và Thượng Quan Hồng.
"Vương gia, thuộc hạ đến gặp Âu Dương và Ti Mã hai vị tướng quân.
"
Trang Quân nói: "Hừm, mười ngày không một động tĩnh bọn chúng giải thích như thế nào? Đừng nói với ta rằng, lại là bí mật quân sự xuẩn ngốc đó.
"
Thượng Quan Hồng lạnh lùng nói.
Theo kế hoạch với Hạng gia, ngay khi Tần gia tấn công Trấn Dương. Thì Thượng Quan gia sẽ tấn công mặt sau quân Tần gia; chính diện Tần quân đại chiến với Hạng gia. Lúc đó Tần quân sẽ đại loạn và bị tiêu diệt. Nhưng tại thời điểm này không hành động làm cho Thượng Quan Hồng lo lắng, không lẽ Tần gia biết Thượng Quan gia cùng Hạng gia liên minh.
"Vương gia, họ nói trong vòng năm ngày sẽ có đáp án cho Vương gia.
"
Trang Quân cung kính đáp.
"Năm ngày?
"
Thượng Quan Hồng nhăn mày, đột nhiên Thượng Quan Hồng biến đổi sắc mặt đứng lên nói: "Đi, trước về vương phủ.
"
Thời điểm này Thượng Quan Hồng như hiểu ra sự tình gì, lập tức nhanh chóng chạy ra cửa.
Hốt nhiên…
"Phập!
"
Thượng Quan Hồng ngây ngốc đứng lại sắc mặt tái xanh, quay đầu lại nhìn Trang Quân nói:
"Ngươi…
"
Bấy giờ giữa ngực Thượng Quan Hồng có một ngọn chủy thủ, tiên phẩm trung cấp chủy thủ. Thượng Quan Hồng do không đề phòng nên bị Trang Quân đạt đến tiên thiên hậu kì, phá đi hộ giáp của Thượng Quan Hồng và công vào điểm yếu hại.
"Thông minh.
"
Trang Quân cười trong khoảnh khắc, rồi đột nhiên nói: "Trên đó có phải Phách Long quân cao thủ, xin lộ diện.
"
Ngay tức thời một đạo khí đột hiện, một nam nhân xuất hiện tại giữa phòng ánh mắt của người này thật quỷ dị hàm chứa ánh lục quang. Thời điểm này, nam nhân sát khí đằng đằng, Trang Quân cười nhìn hắn nói: "Đừng trách ta? Nhiệm vụ của ngươi là truyền thông tin giữa Thượng Quan gia và Hạng gia, đồng thời giữ nhiệm vụ bảo hộ Thượng Quan Hồng đáng thương thay à …
"
Lục nhãn nhân nhìn vào mắt Thượng Quan Hồng, biết rằng Thượng Quan Hồng bị trọng thương không thể kéo dài được lâu.
"Ngươi, phải chết !
"
Lục nhãn nhân lạnh lùng nói.
Vào thời điểm Thượng Quan Hồng li khai phòng ốc đi tới qua Trang Quân, Trang Quân bất thình lình lập tức xuất thủ Lục nhãn nhân không kịp xuất thủ cản trở. Làm Thượng Quan Hồng bị thương tại chỗ yếu hại, sẽ chết trong giây lát.
"Trang Quân, tại sao lại ám sát ta? Ta đối xử ngươi không tệ mà?
"
Cảm thấy sinh mệnh khí lực dần dần tiêu tan, Thượng Quan Hồng như thể không tin nổi.
Có nhiều kẻ đã từng ám sát Thượng Quan Hồng, có những lúc Thượng Quan Hồng chắc phải chết thì chính Trang Quân cứu mạng hắn vài lần. Nhưng hiện tại lại ám sát hắn, Thượng Quan Hồng trong thâm tâm khó mà tiếp thụ.
"Vương gia, người đãi ta rất tốt. Tội nghiệp thay ta là Tần gia Phi Ưng Kế Hoạch, một trong Tam ưng. Kế hoạch này được sắp đặt từ rất lâu trước đây. Lý do ta giết người là khi ngài chết, Tần gia sẽ tiếp thụ quân đội Bắc vực lưỡng quận.
"
Trang Quân cười đáp.
"Phi Ưng Kế Hoạch? Một trong Tam ưng? Khống chế quân đội Bắc vực lưỡng quận?"
Thượng Quan Hồng trong sát na thâm tâm đã hiểu rõ, hoàn toàn hiểu rõ. Hắn biết mình không thể thắng Tần Đức, nhiều năm Trang Quân theo hắn. Thủ hạ đệ nhất của hắn lại là người của Tần gia cài đặt.
Tối quan trọng chính là Phi Ưng Kế Hoạch của Tần gia là kế như thế nào? Tiên Thiên hậu kì cao thủ tiềm phục trong một thời gian dài, thậm chí đã từng giúp Trang Quân tiêu diệt một vài tên Tần gia cao thủ.
"Tần gia chờ đợi cả trăm năm, Hắc Thủy sơn tặc, rồi đến Phi Ưng Kế Hoạch. Không biết còn gì là bí mật nữa. Bội phục! Bội……phục……"
Thượng Quan Hồng miệng rỉ máu, rồi phun ra nhiều máu sau đó thì chết.
Mặc dù, trong phòng có âm thanh quái dị bên ngoài cũng không có thân vệ nào tiến vào.