Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 123: Âm Phủ.

Tiểu thế giới Âm Phủ bắc bộ ở một ngọn núi cao bốn phía có một chút núi nhỏ, bốn phương tám hướng dưới chân núi, chi chít đều là Bạch Cốt vô tận um tùm vô số Khô Lâu đi lại chung quanh không có một chút mục đích nào đi tới đi lui nhìn qua vô cùng quỷ dị.

Bỗng nhiên vô số Khô Lâu thật giống như cảm nhận được cái gì sắp phát sinh đều ngửa mặt lên trời gào thét theo tiếng hét của bọn chúng đột nhiên một cột sáng màu vàng từ trên trời bắn thẳng xuống chỗ ngọn núi cao. Cột sáng màu vàng sau khi cắm thẳng xuống đất thì đại phát thần quang từ từ to ra hình thành nên một thông đạo nối liền âm dương hai giới. Từ trong đó đại lượng dương khí sinh cơ trào ra tứ phương.

Chúng Khô Lâu sau khi thấy được thông đạo này hình thành thì không tự chủ được tiến tới bước lên thông đạo linh hồn hỏa diễm trong hai mắt chúng bùng lên mạnh mẽ chưa từng có bởi vì bản năng của chúng nói cho chúng biết nếu có thể đi xuyên qua được thông đạo này thì chúng có thể tới được một nơi có đầy đủ linh khí máu thịt cho bọn chúng tiến hóa tới đẳng cấp cao hơn không cần phải ở lại nơi này tiếp tục ngây dại cả đời nữa.

Khi chúng Khô Lâu nhanh chóng leo lên thông đạo màu vàng thì bỗng nhiên từ phía trên một đạo khí thế mạnh mẽ được phóng thích ra chỉ cần một luồng khí thế đã chấn cho mười mấy con Khô Lâu đang đi đầu bay xa hàng chục trượng. Sau đó lại có thêm một luồng uy áp cường thế nữa giáng xuống làm cho các Khô Lâu còn lại không dám nhúc nhích chút nào.

Tất cả bọn chúng đều tập trung ánh mắt nhìn về phía thông đạo màu vàng kia chờ chủ nhân của khí thế kia xuất hiện. Không lâu lắm từ phía trên của thông đạo màu vàng kia truyền tới một số tiếng bước chân sau đó một đại hán thân mặc chiến giáp tay cầm một thanh huyết sắc chiến đao từ từ bước ra khỏi thông đạo. Nam tử vừa bước ra khỏi thông đạo thì quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh một cái rồi trầm giọng nói:

- Đây chính là Âm Phủ sao? Khinh Vũ chờ ta!! Rất nhanh chúng ta có thể trùng phùng rồi!! Bất kể hiện nay nàng đang ở đâu ta cũng nhất định sẽ tìm được nàng!! Chờ ta

Trong giọng nói của hắn hàm chứa vô tận kiên định hai mắt tóe lên niềm tin rực cháy giống như cô gái gọi Khinh Vũ kia chính là một người có thể khiến hắn hiến dâng ra toàn bộ sinh mạng vậy. Lúc này sau lưng hắn xuất hiện một nam tử mặc hoàng kim long bào mở miệng nói:

- Được rồi! Mộ Ca ngươi đừng quá kích động như vậy!! Mạc Khinh Vũ có trẫm khí vận bảo hộ dù là ở Âm Phủ này thì cũng nhất định sẽ bình an vô sự!! Chúng ta bây giờ là phải nhanh chóng thành lập Âm Phủ Đại Ân khi lập triều rồi thì ta sẽ phái người ra ngoài tìm Mạc Khinh Vũ giúp ngươi như vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều so với ngươi tự mình đi tìm!! Ngươi đã chờ đợi trăm năm rồi chờ thêm một chút nữa thì không có vấn đề gì phải không?

Tần Mộ Ca nghe vậy quay đầu lại nhìn vào Đế Tân cung kính nói:

- Đại đế nói đúng!! Là do hạ thần quá hấp tấp!! Không biết bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?

Đế Tân nghe vậy thản nhiên cười một cái nói:

- Không cần gấp gáp đợi Tống Vạn Lý và Cố Sơn xuống tới đây rồi chúng ta hãy bắt đầu đi! À.... bọn họ xuống tới rồi!!

Đế Tân vừa nói dứt lời thì sau lưng hắn xuất hiện hai bóng người chính là Cố Sơn và Tống Vạn Lý bọn họ cũng giống như Tần Mộ Ca vừa xuống tới Âm Phủ thì lập tức quan sát tình hình chung quanh nhanh chóng thích nghi với môi trường mới này. Đợi bọn họ thích nghi xong Đế Tân ngẩng đầu nhìn mặt trăng máu trên trời trầm giọng nói:

- Đến lúc rồi!! Đi thôi!!

Nói xong phất tay thu lại Hoàng Tuyền Lộ rồi trực tiếp bay về phía nam ba quân đoàn trưởng thấy vậy cũng nhanh chóng bay theo. Bọn họ nhắm thẳng hướng nam mà đi sau một thời gian phi hành thì bỗng Đế Tân dừng lại trước một ngọn núi hình đầu sư tử quát to:

- Trẫm đã đến rồi!!! Các ngươi còn không ra đây!

Âm thanh vang vọng truyền vào trong núi một lúc sau trong núi mấy người bay ra hướng thẳng về phía đám người Đế Tân. Thanh niên dẫn đầu trong đám người này vừa nhìn thấy Đế Tân thần sắc lập tức trở nên kích động hắn nhìn Đế Tân cung kính hô to:

- Thần Sư Tộc Bá Sư tham kiến đại đế!! Đại đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...!!

Đế Tân nhìn Bá Sư một cái rồi nói:

- Ngươi chính là kẻ mà Sư Thiên nói là có thể giúp ta rất nhiều trong chuyến đi Âm Phủ này sao? Cũng rất khá nếu được mài giũa cẩn thận thì sau này cũng có thể trở thành đại tướng độc đương một mặt.

Bá Sư nghe thấy Đế Tân khen ngợi bản thân mình thì rất kích động nhưng cũng cố gắng kiềm chế lại cung kính nói:

- Đa tạ bệ hạ khen ngợi!! Hạ thần không dám nhận!!

Đế Tân trầm giọng nói:

- Bây giờ ngươi hãy đem tình hình thiên hạ Âm Phủ cặn kẻ nói một lần cho trẫm biết!!

Bá Sư nghe hỏi đến chính sự thì sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm túc phất tay lấy ra một tấm bản đồ cẩn thận nói:

- Thưa bệ hạ ở Âm Phủ hiện nay chỉ có hai thiên triều và một thánh địa hùng mạnh nhất cùng với Thiên Gia thần bí kia là có thể uy hiếp tới chúng ta, hiện nay chúng ta đang ở vùng cấm phía bắc là lãnh địa của Âm Nguyệt hoàng triều cách đây trăm dặm là Âm Thủy Thành của Âm Nguyệt hoàng triều!! Bệ hạ hiện nay chúng ta có cần phải công hạ Âm Nguyệt hoàng triều trước để làm cứ điểm hay không?

- Cái này sao?

Đế Tân nghe câu hỏi của Bá Sư thì nhướng mày suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi lắc đầu nói:

- Chuyện này không cần!! Bây giờ chúng ta cứ chiếm lĩnh Âm Thủy Thành trước rồi mới tính tiếp bước tiếp theo!

- Vâng!

Mọi người nghe vậy lập tức đáp.

Một năm sau dựa vào trí tuệ của mình và sự trợ giúp đắc lực của ba thuộc hạ Đế Tân thuận lợi trở thành thành chủ Âm Thủy Thành. Lúc này trong phủ thành chủ của Âm Nguyệt Thành Đế Tân ngồi trên chủ vị nghe các thuộc hạ báo cáo lại công việc.

- Bệ hạ,Âm Thủy Thành này toàn bộ đều đã quy thuận chúng ta tuyệt không có nửa phần nghịch ý,Bây giờ chúng ta có thể xuất binh công lấy Âm Nguyệt hoàng triều rồi.

Tần Mộ Ca cười nói.

- Ừ! Quả thật là thời cơ để xuất binh công phạt Âm Nguyệt hoàng triều rồi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Vậy thần sẽ đi diều động binh mã ngay!!

Tống Vạn Lý ở bên cạnh nghe vậy lập tức đứng ra nói.

- Xuất binh? Không cần!!

Đế tân quay đầu nhìn về phía Tống Vạn Lý nói.

- Không xuất binh, làm sao có thể đánh hạ Âm Nguyệt 32 thành?

- Tòa thành này của chúng ta, cũng chỉ xem như thuộc về Âm Nguyệt Hoàng triều, một nơi yếu nhược, nếu muốn xuất binh đánh hạ 32 thành có chút khó, hơn nữa, chúng ta vừa tới mới một năm, cơ sở không sâu, người nguyện ý khởi bình cùng ta không nhiều. Khó a!

Tống Vạn Lý lắc đầu nói.

- Ta đi hoàng cung, đem hoàng thất Âm Nguyệt hoàng tộc giết sạch sẽ, không phải được sao?

Bá Sư nghe vậy rất thô lỗ nói.

Nghe lời này của Bá Sư mọi người không khỏi trợn tròn mắt lên.

- Giết hoàng thất, đúng là vô bổ, việc này chỉ khiến cho những thành trì khác nội chiến hoặc là đầu nhập vào Hoàng triều khác. Vậy càng thêm phiền toái. Hơn nữa chúng ta lần này đi là chuyện bí mật hành động càng ít người biết càng tốt nếu chỉ vì diệt một cái hoàng triều mà phái ra ngươi Thiên Cực Cảnh cường giả thì chắc chắn sẽ bị các thế lực lớn khác phát hiện ra ngay. Đến lúc đó khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ chứ!!

Tấn Mộ Ca ở bên cạnh giải thích với Bá Sư.

- Chẳng lẽ phải đánh hạ từng thành từng thành một? Chỉ bằng vào chúng ta, khẳng định không được.

Cố Sơn nghe vậy nhíu mày nói

- Khó, chúng ta thực lực, ở dương gian không tiện bạo lộ ra ngoài sợ đánh rắn động cỏ dọa sợ vô số người, nhưng mà âm phủ lại không phải cố kỵ điều này nữa. Mà bây giờ mấu chốt chính là chúng ta cơ sở không bền, mới một năm, cơ sở quá yếu, rất khó làm thiên hạ phục a!

Tống Vạn Lý nhíu mày nói.

- Tần Mộ Ca, ngươi thấy thế nào?

Đế Tân nhìn về phía Tần Mộ Ca nói.

- Chỉ cần bệ hạ ra lệnh một tiếng thần nguyện ý lãnh binh, đánh hạ Âm Nguyệt hoàng triều, từ trong cọ sát, chậm rãi như tằm ăn rỗi lan tới toàn bộ Âm Nguyệt hoàng triều.

Tần Mộ Ca lập tức chờ lệnh nói.

Nhìn Tần Mộ Ca nói vậy, Đế Tân bất chợt lắc đầu một cái.

- Năng lực lãnh binh của ngươi, ta hoàn toàn tin tưởng, đánh hạ Âm Nguyệt hoàng triều cũng có thể, chỉ là, phải trả giá quá lớn, hao tài tốn của, máu chảy thành sông, hao phí thời gian quá dài, như thế thậm chí chúng ta còn bị đủ loại ám sát còn hiệu quả hơn nhiều.

Đế Tân lắc đầu nói.

- Thần không sợ!

Tần Mộ Ca vững tin nói.

- Ta biết ngươi không sợ, trí tuệ của ngươi cũng rất cao, nhưng lại dễ chịu thiệt, đối với phân tích đại thế thiên hạ, ngươi không bằng Văn Trọng và Thân Công Báo.

Đế Tân nói.

Tần Mộ Ca nghe vậy mặt hơi nhăn mày nhíu nói:

- Vậy bệ hạ chuẩn bị làm thế nào?

Đế Tân nếu muốn mượn Văn Trọng và Thân Công Báo đả kích Tần Mộ Ca, nói rõ hắn chuẩn bị dạy Tần Mộ Ca vài thứ.

- Muốn trở thành một tuyệt thế Thống soái, trừ lĩnh quân liệu sự như thần, thần cơ diệu toán ra, còn phải hiểu được chính trị.

Đế Tân nói.

- Ách?

- Lần chiến dịch này, ngươi tỉ mỉ phân tích, ta tiếp tục truyền cho ngươi làm cách nào nắm giữ thiên hạ đại thế, muốn bỏ ra ít nhất mà nhận được hồi báo lớn nhất, đánh hạ Âm Nguyệt hoàng triều, đó mới là kỳ chiêu.

Đế Tân trầm giọng nói.

- Cái gì kỳ chiêu? Lại thần kỳ như vậy?

Tần Mộ Ca khẩn trương hỏi.

- Bắt thiên tử lệnh chư hầu!

Đế Tân trầm giọng nói.

PS: Hôm nay bận công chuyện giờ này mới đăng được mong các bạn thông cảm!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất