Trường Sinh Giới

Chương 145: Tứ đại cao thủ

Học viện Bắc Đẩu đã truyền thừa tám trăm năm, là một trong những thế lực lớn mạnh nhất Thiên Đế thành. Nghe đâu, trước kia là do một số tán tu kiến lập nên.

Người kiến lập đều có thực lực siêu tuyệt nhưng lại không có bối cảnh môn phái. Chính là "một cá thể" có một chút bất phàm. Khi đối mặt với đại phái truyền thừa lâu đời thì thực cá nhân lộ ra có phần đơn bạc. Chính là bởi vì nguyên nhân ấy, một số người cùng chung chí hướng tụ tập lại, tại Nam Hoang Thiên Đế thành sáng lập Học viện Bắc Đẩu, trải qua hơn trăm năm phát triển, nghiễm nhiên đã trở thành đại phái trong Nam Hoang, có thể nói là sâu không thể dò.

Tám trăm năm trở lại đây, Học viện Bắc Đẩu thu nạp đông đảo pháp môn tu luyện của các trường phái, được các trưởng lão trong viện nghiên cứu kỹ càng, tích lũy tinh hoa, sáng chế hơn mười bộ pháp môn đỉnh cấp.

Về phần kiến lập Học viện Chiến Thần và Học viện Bạch Lộc cũng có những điển cố không giống nhau.

Học viện Bắc Đẩu chiếm vị trí cực lớn, bức tường cổ lão chung quanh như là tường thành liên miên không dứt, cửa chính cao to hùng vĩ, đối diện với chỗ ở của Tiêu Thần, ngăn cách chỉ bởi một con đường.

Đi theo bảo bối của gia tộc Mander ngang qua con đường học phủ này, bọn Tiêu Thần tiến vào Học viện Bắc Đẩu.

Lúc này trời đã chạng vạng tối, chương trình học của Học viện Bắc Đẩu trong ngày cũng đã kết thúc. Đây là thời gian mà các học sinh thả lỏng người, nhiều thanh niên nam nữ đi qua đi lại. Thấy thiếu nữ tóc lam Kanati, rất nhiều người thân thiện tiến lại chào hỏi, nhìn ra được tiểu nha đầu này ở trong học viện cũng rất có tiếng tăm.

Có không ít người đưa ánh mắt không thiện ý hướng tới mập mạp và Hải Vân Thiên, nhìn ra được hai kẻ ăn chơi ở đây không hề được hoan nghênh khiến Tiêu Thần liên luỵ cũng bị trừng vài lần.

" Đến đây, đến đây, muốn xem cao thủ quyết đấu không, cao thủ sắc lang bát trùng thiên không? Mời mọi người đi theo ta!" Thiếu nữ tóc lam Kanati sau khi tiến vào Học viện Bắc Đẩu bắt đầu hô to, hướng về phía mọi người vẫy tay.

" Ngất, nha đầu nhà Mander ngươi không đến mức tàn nhẫn như vậy chứ?" Mập mạp hơi quýnh. Hắn và Hải Vân Thiên đúng là mặc sức rình coi, hàng ngày ở chỗ này nhìn lén mỹ nữ, thậm chí còn đến học viện đi dạo, mặc dù không có làm ra chuyện gì khiến người tức giận, nhưng cũng không có danh tốt. Bây giờ có nhiều người vây xung quanh, nhất thời hơi chột dạ.

Hải Vân Thiên trái lại không có sợ hãi, dù sao hắn cũng là một gã tu giả có thực lực rất mạnh. Tuy trong tư tưởng ít nhiều có chút suy nghĩ này nhưng trên gương mặt tuyệt mỹ lại mang theo nét cười đùa nhạt, một bộ dạng chẳng hề để ý.

" Tiểu nha đầu, đại ca ngươi ở đâu, nhanh dẫn đường cho chúng ta." Tiêu Thần cũng không ngại khi có người quan chiến, bất giác cao giọng lên.

" Đi thôi, mọi người cùng theo ta đi xem tuyệt đỉnh cao thủ sắc lang của chúng ta đại bại như thế nào." Nha đầu bảo bối cuả gia tộc Mander ra sức mà hô, dường như đã dự liệu Tiêu Thần sẽ thất bại nặng nề, mượn cơ hội này một mực giải tỏa tức khí ban ngày.

Người ngày càng đông, mọi người đuổi theo bọn họ cùng nhau đi vào bên trong học viện.

Không thể không nói, Học viện Bắc Đẩu khí thế phi phàm, dọc đường nơi đi qua cung điện trùng điệp, thấy được bảy tám diễn võ trường, lại có thêm ba khu vườn xinh đẹp hiếm thấy với các phong cách khác nhau. Núi đá với phong cách cổ xưa, nước trong cuồn cuộn, những gốc cây lớn xanh um, đình đài lầu các lúc ẩn lúc hiện như tiên cung. " Đến trung tâm diễn võ trường để tất cả mọi người đến xem." Thiếu nữ tóc lam thấy càng ngày càng nhiều người hướng về bọn họ vọt tới, nàng càng ngày càng hưng phấn, khiêu khích nhìn Tiêu Thần, nói: " Đồ ăn chơi ngạo mạn, ngày hôm nay ngươi phải thất bại thảm hại rồi, là ngươi làm cho ta mất thể diện, lát nữa lập tức trả lại bộ mặt đó cho ngươi."

Tiêu Thần cảm thấy có chút buồn cười. Tiểu nha đầu này thật đúng là điêu ngoa tùy hứng a.

Có điều mập mạp và Hải Vân Thiên đã bắt đầu nghi ngờ. Mập mạp nhỏ giọng xem thường nói: " Tên biến thái kia thực sự đã trở về sao, hình như không giống. Hắn không có phách lối như vậy, tuyệt sẽ không dính vào chuyện của tiểu nha đầu a." Truyện được copy tại Truyện FULL

Hải Vân Thiên nghi hoặc nói: " Kanati, thật là đại ca ngươi muốn cùng Tiêu Thần quyết đấu?"

" Đương nhiên!"

Trung tâm diễn võ trường cực kỳ trống trải, lân cận có một hồ nhỏ trong veo như ngọc bích, trang nghiêm không có một tia dao động. Trên hồ nhỏ là nhiều cánh sen, vài chiếc thuyền bập bềnh khẽ trôi. Mà bên trong diễn võ trường lại tràn ngập một cổ sát khí, đây là khí tức mà các tu giả của Học viện Bắc Đẩu quyết đấu quanh năm suốt tháng ở đây mà lưu lại.

Kanati và Hải Vân Thiên cùng tất cả mọi người dừng bước, Tiêu Thần vóc người mạnh mẽ bước nhanh về phía giữa sân, đứng ở giữa sân cũng không nói cái gì, chỉ nhìn lướt qua mọi người.

Lúc này, trong đám người bỗng nhiên truyền ra thanh âm hoảng hốt: " Là tứ đại cao thủ!"

" Đúng là tứ đại cao thủ a!"

Mập mạp và Hải Vân Thiên cũng có chút há hốc mồm hướng Kanati nói: " Có lầm hay không, thế nào mà là cao thủ Học viện Bắc Đẩu, hơn nữa lại đến bốn người lên sân thi đấu, đại ca ngươi thế nào không có tới?"

" Trong bốn người bọn họ có một người không phải là ca ta sao?"

" Kia chỉ là đường huynh của ngươi, cũng không phải đại ca ruột ngươi."

" Nhưng cũng tính là đại ca của ta mà, tạm thời kém hơn so với đại ca ruột của ta." Kanati cười hì hì.

Mập mạp có chút buồn bực, nói: " Tiêu Thần chết chắc rồi."

Hải Vân Thiên hướng về Kanati, nói: " Nha đầu nhà Mander ngươi cũng quá vô sỉ rồi đó, lại có thể tìm hắn mang đến đây. Hắn đã ba mươi tuổi, bối phận cũng hơn một nửa trong đám chúng ta, ngươi thế nào không trực tiếp đem luôn thúc thúc ngươi đến đây."

" Nói bừa, Lu Muda đại ca mới hai mươi chín tuổi mà thôi, dựa theo quy định bất thành văn của đại lục, phải coi như là trong lớp thế hệ thanh niên chứ. Đối phó Tiêu Thần cũng không tính là quá phận." Kanati vẻ cười bỡn cợt, một đôi mắt to xinh đẹp híp thành hình trăng khuyết.

" Ta nhổ! Cao thủ trung niên... Gia tộc Mander ngươi làm người không nên thái quá!" Mập mạp thấp đầu chửi bới một tiếng.

Tứ đại cao thủ cũng không vội vã cũng không chậm rãi tiến vào giữa sân, phân ra bốn hướng vây quanh Tiêu Thần.

Lu Muda đứng chắp tay, thần tình cao ngạo, mặc dù không tính là anh tuấn bao nhiêu, nhưng cũng đủ phong phạm của nhất phái cao thủ.

Ba người còn lại so với Tiêu Thần cũng lớn hơn sáu bảy tuổi, đều là hình dáng hai lăm, hai sáu tuổi, khí chất đều bất phàm.

Nghe nói Lu Muda cùng ba đại cao thủ tề tụ ở giữa diễn võ trường, rất nhiều học sinh đã nhanh vọt đến đó, muốn nhìn một chút đến tột cùng là ai dám cùng với Lu Muda bát trùng thiên quyết đấu.

" Các ngươi cùng lên đi!" Thanh âm của Tiêu Thần mặc dù không lớn, thế nhưng lại rõ ràng truyền khắp diễn võ trường.

Hiện trường đã tụ tập bảy tám trăm người, nghe được lời ấy một mảnh ồn ào nổi lên, tiểu tử này có phần quá ngạo mạn, lại muốn một mình đấu với tứ đại cao thủ, phải biết rằng tu vi Lu Muda là bát trùng thiên. Nếu như đưa hắn vào lớp thanh niên thì ít có người có thể địch nổi.

" Người này là ai mà lại ngạo mạn như thế?"

" Trước mắt nghe nói người này trước đây đã thắng nha đầu bảo bối của gia tộc Mander rồi đem nàng làm người hầu, rõ là gan lớn hơn trời, lại không sợ tên đại ca biến thái của nha đầu kia trở về tìm hắn tính sổ."

" Không cần tên đại ca biến thái của Kanati trở về, việc này chỉ cần Lu Muda vậy cũng đủ rồi, hắn cũng là tu vi bát trùng thiên nha."

" Không biết tên gia hỏa Tiêu Thần rốt cuộc có lai lịch gì!"

Cái tên Tiêu Thần chỉ trong khoảng nửa khắc đã danh truyền khắp Học viện Bắc Đẩu, rất nhiều nam nữ khán giả đều sôi nổi thăm dò lai lịch của hắn.

Hải Vân Thiên và mập mạp hai tên sắc lang cùng một nhóm, con mắt nhìn trái ngó phải, mập mạp nhịn không được nói: " Thì ra muốn hấp dẫn những muội muội xinh đẹp lại đơn giản như vậy, ngươi xem những nữ tử xinh đẹp kia... Ài, khi nào ta mới có thể được người như vậy quan tâm đây."

" Chờ ngươi nghĩ biện pháp kế thừa đấu thú cung Huyền Hoàng, khi đó đông đảo mỹ nữ sẽ hướng về ngươi thôi." Hải Thiên Vân nhạt nhẽo đả kích nói.

Trong sân, lông mi Lu Muda nhíu lại càng nhíu, bình tĩnh mở miệng nói: " Ta so với ngươi lớn hơn gần mười tuổi, nếu như quả thật ra tay hóa ra là khi dễ ngươi sao, để ba vị bằng hữu của ta phân công cùng ngươi đọ sức, nếu như ngươi có thể thắng, ta sẽ không làm khó dễ ngươi." Dáng vẻ của hắn hết sức tự phụ, dùng lời ngông cuồng trả lời Tiêu Thần như vậy, lại thấy hắn có vẻ phong phạm nhất phái cao thủ.

" Vậy ba người các ngươi cùng lên đi." Tiêu Thần phi thường trầm tĩnh, trực tiếp nói thẳng.

" Tiểu tử họ Tiêu ngươi quá cuồng vọng rồi, Lu Muda nhường ngươi như thế, ngươi lại không biết tốt xấu, vậy ta Vương Minh là người đầu tiên hướng ngươi khiêu chiến!" Một nam tử mặc áo lam, tóc đen như mực, hành động như gió, tại chỗ lưu lại một cái lam ảnh phóng về Tiêu Thần.

"Vương Minh hai mươi lăm tuổi, đại cao thủ lục trùng thiên đã ra tay!" Ngoài trường âm thanh xôn xao, rất nhiều người đều biết hắn là cao thủ trong Học viện Bắc Đẩu.

" Cực kỳ am hiểu Hóa Huyết Thiên La Đao, mau nhìn, hắn xuất đao rồi!"

Một thanh huyết đao cuồn cuộn như huyết vân, bị huyết vụ lất phất bám vào, đem không gian trước mặt Vương Minh nuốt hết trở thành đỏ như máu, thiểm điện màu đỏ đan xen bên trong diễn võ trường, liên tục tám mươi mốt ánh đao xé ra, dải sóng đao đỏ như máu điên cuồng ngưng tụ, hình thành một màn đao huyết sát, bao phủ hướng về phía Tiêu Thần.

Ngoài trường sớm đã truyền ra tiếng kinh hô, từng cái đao mang phá vỡ hư không, ánh sáng chói lọi sớm đã khiến hai mắt mọi người không mở ra được, khiến tâm trạng của tất cả mọi người chấn động, khẩn trương nhìn chăm chú vào bên trong trường đấu.

Chiêu thức không đẹp mắt phức tạp, không tưởng lại va chạm kịch liệt, năng lượng óng ánh xao động khiến người ta sợ hãi, chỉ có một tia sáng không chói mắt tại trong huyết quang lóe lên, bàn tay Tiêu Thần xuyên qua màn đao trùng điệp, vô thanh vô tức phá nát toàn bộ đao mang!

" Bất Diệt Ấn!" Chính là Bất Diệt Ấn của Bất Tử nhất mạch!"

" Bất Tử nhất mạch khi nào lại xuất ra một vị cao thủ thế?!"

Ngoài trường những người có kiến thức rộng rãi, kinh hoảng kêu lên.

<BẤT Ấn Diệt>, vạn pháp không chạm vào người, tâm bất diệt, thân bất diệt! Lấy nhu khắc cương, huyền công hiếm có lấy yếu diệt mạnh.

" Người này công lực so với Vương Minh cao thâm hơn, huyền môn cái thế lại dùng yếu chống mạnh, ưu thế quá cường đại!"

Trong tiếng kinh hô của mọi người, Tiêu Thần từng bước tiến lên, tay lật lên Bất Diệt Ấn tách ra, huyết đao của Vương Minh như là đồ sứ vỡ nát, cả người càng giống như bị sét đánh, cuồng loạn rung động, bay ngược ra ngoài.

Vừa vặn một kích, một gã cao thủ lục trùng thiên đã thất bại thảm hại!

Đông đảo người đang xem cuộc chiến nhất loạt ồ lên, rất nhiều người đều có chút khó tin nhìn chuyện xảy ra trước mắt.

" Vương Minh lại có thể thất bại, một chiêu bại trận!"

Nghe được tiếng xôn xao kinh hô đó, trong học viện càng nhiều người hướng về nơi đây đi tới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất