Bạch hổ thảm bại, thân vỡ tử trận, kim tử cửu mệnh bất tử chi thân bị phá, chỉ còn một mạng chạy trốn, ngũ thải khổng tước vương trọng thương suýt chết, mượn hỗn độn thanh vũ giữ được tính mệnh; hoàng kim sư tử vương , ba mắt cường thế nghịch thiên, nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi thất bại , thất vọng rời tràng đấu.
Tiểu thú trắng muốt tham dự thi đấu , hoàng không xuất thế, đánh bại tất cả đối thủ, cuối cùng trở thành Nam Hoang Thánh thú Vương.
Chuyện này không thua gì một cơn lốc cuốn qua Thiên Đế thành, tên tuổi của Kha Kha trong sát na thi đấu chấm dứt gần như đã truyền khắp Thiên Đế thành, trực tiếp nhảy lên độ cai như một truyền thuyết .
Trong mắt tuyệt đại đa số mọi người, tiểu thú trắng muốt vừa đáng yêu vừa cường thế nhưng lại có một số người thù nghịch tức giận mắng: tiểu hung thú.
Nguyên nhân là nó cường thế xông vào làm thay đổi hoàn toàn cục diện , hoành tảo tất cả đối thủ làm cho không ít người kỳ vọng thất bại, sáu vị chủ nhân của thánh thú hận nó thấu xương.
Tóm lại, Thiên Đế thành một mảnh hỗn loạn gần như sôi trào.
Tại đấu thú đài, tiểu thú trắng muốt được mời lên một đài cao, đó chính là thần bàn tượng trưng cho Nam Hoang Thú Vương, đã qua bao nhiêu năm chưa từng sử dụng.
Phủi đi tro bụi của năm tháng, quét hết bụi bặm lịch sử, thần bàn hơn mười năm lại xuất thế, cầu thang màu đen xoanh quanh dẫn tới đỉnh, tiểu thú trắng muốt tò mò đánh giá hết thảy thần bàn cao tới mấy chục thước như một tòa phong bi, bên trên có khắc tên của mười mấy thánh thú vương.
Đôi mắt to khẽ chuyển động, đầy cảm giác mới lạ, kha kha dùng tiểu trảo ấn ấn một cái tên bên cạnh mình, người đi cùng muốn cười nhưng cười không nổi, đầu tiểu thú này hoàng không xuất thế làm cho tam đại đấu thú cung phi thường bị động vô cùng. Bởi vì nửa đường cho phép tiểu thú tham gia thi đấu vì thế làm ra một kết quả như vậy. Cuối cùng bọn họ bị chủ nhân của lục thánh thú kia nói không biết bao nhiêu lời không tốt đẹp gì.
Chỉ sợ là trong lịch sử Nam Hoang đây là thánh thú vương nhỏ nhất, bất quá trong tương lại thực lực tuyệt đối sẽ là cực mạnh ! Tiểu thú vừa mới rời đi, nơi nó lưu lại tiểu trảo xuất hiện một khe nứt lớn, nhất thời làm cho ý nghĩ muốn cười kia không phát ra nổi phải ngậm miệng lại.
Chỉ qua một phen nghỉ ngơi đơn giản, tiểu thú đã vui sướng chạy nhảy khắp nơi, đại chiến mệt mỏi chỉ như thoáng qua,…không chút nào hoài nghi nó có thể tiếp tục đại chiến thêm môt trận nữa, vô hạn tinh lực bậc này không thể không làm người ta sợ hãi.
Kha Kha cắn tham vương đi lên thần bàn làm cho rất nhiều người có cảm giác muốn ngất tại chỗ, căn lão tham đó sợ rằng đều đã ngoài hai ngàn năm,Không biết là bại gia nào cung cấp cho tiểu thú. Trên xâu chuỗi nó đeo kia có tối thiểu sáu bảy chu tham vương.
Tại trên đỉnh thần bàn, Kha Kha ôm một bạch ngọc hộp thần sắc sung sướng, bên trong hộp ngọc lưu chuyển thần quang thánh khiết chói lọi, tiểu thú gần như say mê .
Kha Kha trực tiếp mở hộp ngọc lấy xá lợi tử bên trong ra, nhất thời làm cho thần bàn màu nâu đen kia phát ra ánh sáng rực rỡ.
Thánh thú từng đi theo Phật Đà ngoài thực lực có thể nghĩ. Xá lợi nó lưu lại há lại là phàm vật, ẩn chứa một cỗ lực lượng mang phật tính bàng bạc.
Xá lợi tử to gần như long nhãn, tỏa ra ánh sáng như minh châu, lấp lánh như tinh hà, có gợn sóng xung quanh hình thành một cường thịnh trận vực, chiếu sáng xung quanh.
Năng lượng ba động phức tạp, có thể thu dẫn động thiên địa linh khí, dẫn tới quang hoa toàn bộ tụ lại hình thành một hình ảnh vừa mỹ lệ lại vừa kì lạ, quang mang làm cho hết thảy linh vật đều cảm thấy tối đi.
Tiểu thú trắng muốt hạnh phúc vứt bỏ hộp ngọc , sau đó làm một động tác khiến cho mọi người mắt chữ I miệng chữ O, trực tiếp đem xá lợi tử bỏ vào miệng như ăn một cục đường như nhau.
Suy nghĩ của rất nhiều người suy nghĩ trở nên đình trệ, Đầu tiểu thú này có thể nào như vậy, nó hết sức cường thế là điều rõ ràng nhưng dù sao đây cũng chỉ là một đầu ấu thú,. Xá lợi tử ẩn chứa năng lượng khẳng định là hết sức khủng bố. Dù sao cũng là của thánh thú đi theo Phật Đà sau khi niết bàn để lại. Tiểu thú dĩ nhiên là trực tiếp ăn tươi mà không cần phải chậm rãi luyện hóa.
Cảnh tượng này khiến người ta á khẩu vô ngôn.
Đương nhiên, chỉ vài người thấy được tiểu thú bất quả chỉ cắn một mảnh của xá lợi tử mà thôi còn lại hơn phân nửa nó tiểu thú trảo giữ vững rồi lấy thất thải quang mang giam cầm phong ngừa quang mang tiết ra ngoài, đây là nó lưu lại cho tiểu quật long.
Dát băng dát băng
Kha Kha như là ăn đường, khai khẩu cắn nuốt xá lợi tử hơn nữa lại còn cau mũi tựa hồ nói mùi vị cái này ko phải là tốt lắm… Vẻ mặt khiến cho mọi người muốn ngất tại chỗ.
Hình ảnh bạo thể mà chết cũng không có xuất hiện, tiểu thú như không có việc gì , mắt to chuyển động quan sát tứ phương.
Cuối cùng, Tiêu Thần cũng leo lên thần bàn, không cách nào ẩn dấu , đã sớm bị bại lộ. Hắn biết trong sát na đấu thú chấm dứt, Kha Kha và tiểu quật long đi theo hắn cơ hồ đã bị rất nhiều thế lực lớn tra ra được rồi.
Tiêu Thần ôm lấy tiểu quật long cùng với Kha Kha vội vã rời đi, sau lưng có rất nhiều ánh mắt hàm nghĩa không rõ ràng trông theo.
Đấu thú đại thi đấu mặc dù đã kết thúc nhưng phong ba không vì thế mà dừng lại.
Cùng ngày hôm đó, xảy ra một sự kiện chấn động Trường Sinh đại lục khu vực Nam Bộ, lân cận Nam Hoang Thiên La đế quốc hiện ra một tòa Trường Sinh điện phủ.Một vùng thần bí mỹ lệ tiên cảnh di động trên bầu trời làm cho không ít người đến xem.
Nghe nói, thiên cung trôi nổi từ hôm qua đã lộ ra trên thế gian rồi, chính là có người mãnh mẽ phong tỏa tin tức làm cho hơn một ngày mới lưu truyện tới Nam Hoang Thiên Đế thành.
Trong một ngày thời gian đã xuất thế bốn thần binh: Trảm Long Nhận, Phong Ma Bảng, Tế Thần Bàn, Trường Sinh Thụ
Không thể nghi ngờ tính chấn động của tin tức này, chỉ riêng bốn kiện thần binh này đủ để người ta điên cuồng, đều là những cổ vật có lai lịch lớn.
Trảm Long Nhận không biết đã truyền lưu qua bao nhiêu năm tháng, nghe nói từng uống qua không ít máu tươi của Long Tộc, phải biết rằng Long tộc là một trong cực mạnh chủng tộc.
Phong Ma Bảng, phong ma thối thần, uy lực mạnh mẻ tuyệt đối, không phải là người sử dụng nên khó có thể biết được lực lượng kinh khủng tới bậc nào..
Tế Thần Thai chính là nhất kiện linh vật hi hãn thế giới, tương truyền chính là lão Tử và Phật Đà cùng liên thủ tế luyện mà thành, truyền thuyết nói rằng nếu như thành tâm hiến lễ cũng có thể gọi lại linh thức của vài vị tổ thần.
Trường Sinh Thụ , một gốc hắc thiết thụ trồng trong nhà có thể khiến con người trường sinh bất tử đối với người tu luyện thật không cần nói có bao nhiêu chỗ tốt không cần phải nói đến.
Bốn kiện bảo vật có thể nói tùy tiện một kiện truyền lưu ra ngoài cũng có thể khiến một phương náo loạn, có nó chính cổ bảo tồn tại từ thời thượng cổ , uy lực khó có thể tưởng tượng.
Mà đó chỉ là sau khi phá trừ cấm chế đệ nhất tầng của phiến thiên cung mà thôi. Bên trong còn có bảo khố đến bực nào rất khó tưởng tượng, nhất là nghĩ đến Trường Sinh điện phủ trung tâm buổi chiều ngưng tự hàng vạn tinh quang hổ xuống, lại càng khiến cho người ta điên cuồng, rất nhiều lời đồn đại sẽ có một thánh vật xuất thế thậm chí là siêu việt thánh khí gì đó.
Có người đoán là vị tổ thần nào đó lưu lại một tòa di tích này.
Việc đã đến nước này rất nhiều người bỗng nhiên phát hiện Ác long vương thối lui , Dực long vương thối lui , một vài vị tuyệt đỉnh cao thủ đã vội vã rời khỏi Thiên Đế thành , không phải như mọi người tưởng tượng hết thảy vì Thiên La quốc xảy ra sự kiện trọng đại , bọn họ tin tức linh thông đã sớm lên đường mà thôi.
Đấu thú đại thi đấu dư âm, thiên cung mờ ảo nhất thời khiến cho Thiên Đế thành sôi trào, vô số tu hành giả hướng về Thiên La Quốc phóng đi.
Thiên La Quốc phía bắc là trung tâm của Trường Sinh Đại Lục - Trung Thổ. Theo lời đồn đại chính là địa phương có rất nhiều tu giả. Đã có không ít tu giả thành danh đã hướng về Thiên La Quốc đi đến.
Trong lúc sự việc ầm ĩ trong ba ngày qua, Tiêu Thần tận tâm chữa trị cho tiểu quật long, lấy thánh thú xá lợi tử cùng thất thải thánh thú điều trị thân thể nó.
Hắn cũng không có đi tới Thiên La Quốc… Trên đời này bảo vật rất nhiều, ai có thể đem tất cả thần vật tập trung lại trong tay mình ? Hắn tự biết được lấy thực lực trước mắt của hắn căn bản vô lực đi tranh giành , cho dù là có mang theo Kha Kha cũng không được. So với đi mạo hiểm không công vứt bỏ tánh mạng, tốt hơn hết là ngồi xem loạn lạc.
Không thể nghi ngờ tiểu quật long là một long vương đặc biết, Sức khôi phục của nó vượt qua bất cứ thánh thú nào. Lúc đầu tại Long đảo Tiêu Thần cũng đã biết được, cho dù thập tử nhất sinh hẳn phải chết cũng có thể hoàn toàn thay đổi.
Mà lúc này đây kì tích một lần nữa lại phát sinh, bị chấn nát ngũ tạng vậy mà tân sinh, trọng tổ, dùng xá lợi tinh nguyên, dùng thất thải thánh thụ dẫn đạo, sinh cơ bừng bừng phát ra từ thân thể .
Tân sinh!
Tiểu quật long từ tử cảnh thoát ra, dục hỏa trùng sinh đã trải qua một lần lột xác phi phàm , hoàn toàn hồi phục tỉnh dậy.
Mặc dù còn không có thể cử động nhưng đã hồi phục như cũ , thậm chí còn đạt tới trạng thái siêu việt, đó là một kinh nghiệm trải qua một lần sinh tử tẩy lễ, nó trở nên càng mạnh hơn .
Ngoại giới sớm đã long trời lở đất, đấu thú đại thi đấu dư âm chưa lắng xuống, Thiên La quốc xuất hiện Trường Sinh điện khiến cho phong vân tái khởi, Vùng Nam Bộ này khó có thể mà bình tĩnh.
Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, Tiêu Thần không muốn dấn thân vào vũng nước đục này nhưng có thể không ?
Đấu thú đại thi đã làm cho hắn ở đầu ngọn gió, mà ma lực của phiêu miểu cung trôi nổi kia cũng thật đáng sợ , mặc dù cách xa nhau mấy ngàn dặm nhưng đã làm cho đoạn đao đen bên người hắn mỗi ngày đều chấn động ko ngừng, sang ngày thứ ba lại trực tiếp phá không bay đi , hóa thành một đạo ô quang nhằm hướng Thiên La quốc. xem tại TruyenFull.com
Nhìn đoạn đao bay đi, Tiêu Thần cũng không có đuổi theo.
Ba ngày gần đây hắn một mực suy tư , con đường tu luyện sau này phải đi thế nào . Đấu thú đại thi đấu . vài đầu thánh thú biểu hiện làm hắn rung động, thần thông có thể đáng sợ như thế , làm cho ấu thú tại thức tàng cảnh giới có thể so cùng bán thần.
Nghĩ một chút, hắn không thể không thán phục những chủng tộc có thiên phú, hoàng kim sư tử vương nhiều nhất không vượt quá năm tuổi, mà Kha Kha thì gần một tuổi là nhiều, mà chúng nó đã cường đại như vậy, đem so sánh với nhân loạithì chênh lệch rất xa làm cho người ta không thể không buồn bã.
Ba ngày gần đây Tiêu Thần một mực thủy chung im lặng, làm sao mới có thể làm cho chính mình trở nên cường đại , có lẽ tu luyện ra thần thông hiếm cólà mục tiêu của hắn.
Chỉ là, chúng là thần thông bất đồng há có thể như vậy nắm trong tay.
Phải đi con đường riêng của mình, Tiêu Thần một lần nữa suy nghĩ nhưng là làm sao mới có thể tạo ra một con đường.
Mặc dù hắn mới ở Thức tàng cảnh giới nhưng Tiêu Thần lại muốn nghĩ sâu hơn , xa hơn, ba ngày qua , tư tưởng tu luyện của hắn một lần nữa thăng hoa, hắn muốn trở nên cường đại hơn, hắn muốn tiến xa hơn, hắn muốn trở về nhân gian….