Tất cả cường giả ba tộc vô cùng sợ hãi, cũng không ai dám tùy tiện nữa. Không người nào dám ra mặt ngăn cản. Phong Linh Vương cùng U Ảnh Vương da đầu đều ngứa ngáy. Bọn họ chẳng qua là hoài nghi Đấu Thần Vương đoạt chí bảo Ba Tư Đức cổ mâu mà thôi. Muốn khiêu khích Tu La vương cùng Đấu Thần Vương đại chiến nếu như thật sự có chí bảo để có thể sắm vai ngư ông đắc lợi. Không nghĩ ra Đấu Thần Vương cường đại gần như yêu tà. Ngay cả dao động thần thức yếu ớt chỉ phát ra cho Tu La vương mà cũng có thể nắm giữ được.
"Đấu Thần Vương ngươi muốn giết người diệt khẩu sao?" U Ảnh Vương cùng Phong Linh vương đều nói yếu ớt.
"Không phải vì diệt khẩu. Chỉ là để giết những kẻ tiểu nhân ngu xuẩn như các ngươi vậy ." Đấu Thần Vương lạnh lùng lộ ra sát ý, hắn nói tiếp: "Tự cho là thông minh mà không biết rằng người nào chỉ cần hơi có đầu óc đều đủ sức nhìn ra. Các ngươi chẳng qua chỉ là vai hề li khiêu khích mà thôi."
Tất cả dị tộc ở đây đều đã nhìn ra Đấu Thần Vương đang muốn giết người lập uy. Có điều không ai ra mặt ngăn cản hộ vương giả chủng tộc nhỏ yếu mà đắc tội với Đấu Thần Vương cường đại tới cực điểm, điều đó thật sự là rất không đáng giá . Ngay cả là Tu La vương cũng là không chút động lòng, ánh mắt cũng không thèm chớp lấy một cái.
Đúng vào giờ khắc này. Đấu Thần Vương ra tay. Thần Kiếm chém xuống, lập tức đất văng tung tóe tạo ra một vết nứt khủng bố giống như một khe sâu lớn chạy lan tràn đến phương xa.
U Ảnh Vương cùng Phong Linh Vương gắng gượng bay lên, chung sức chống lại một kiếm này.
Áp lực mạnh mẽ như núi, một kiếm này của Đấu Thần Vương nặng nề giống như trái núi thiếu chút nữa liền chấn vỡ hai vị dị tộc vương đẳng cấp Ngư Dược Lục Trọng Thiên.
" "Oanh" "Oanh" .
Đấu Thần Vương không ngừng huy động Thần Kiếm.
Phong Linh Vương cùng U Ảnh Vương đã hoàn toàn mất đi năng lực chuyển động. Bị giam cầm giữa không trung nên chỉ có thể gượng đối kháng Thần Kiếm cực kỳ khủng bố kia.
Đến nhát kiếm thứ mười hai thì U Ảnh Vương hét to một tiếng rồi vỡ vụn thành nhiều đám. Thân thể vô hình ảnh của hắn chia lìa rồi sau đó dưới nhát kiếm thứ mười ba thì hình thần câu diệt.
Sau khi mất đi đồng minh. Phong Linh Vương dưới kiếm thứ mười bốn cũng chia làm hai nửa. Đám mây máu bắn xuống, tàn thây của hắn rơi xuống trên mặt đất.
Đấu Thần Vương chém chết U Ảnh Vương cùng Phong Linh Vương ngay trước mặt các vị vương khiến không ít người đều thầm rùng mình. Chiến lực khủng bố của hắn quả thật khó gặp gỡ đối thủ.
"Ta có khả năng thề không đoạt Ba Tư Đức cổ mâu của Chiến tộc." Đấu Thần Vương nói xong câu đó liền dọc theo đường cũ trở về. Trên đường đi qua Tiêu Thần thì nhìn hắn một cái thật sâu.
Chi tiết bị Đọa Lạc Thiên Sứ vương nắm bắt. Nàng nhẹ nhàng vỗ đôi cánh đen sì, thân hình lõa lồ với gò ngực cao ngất rung rinh nhẹ nhàng bước đi. Với những bước duyên dáng nàng đi tới gần Tiêu Thần.
Nàng đi quanh một vòng vừa nói: "Ta có khả năng khẳng định quyết không phải là Đấu Thần Vương cướp lấy cây Ba Tư Đức cổ mâu."
"Ngươi dựa vào cái gì mà nói không phải Đấu Thần Vương?" Cường giả Chiến tộc may mắn còn sống sót hỏi.
"Vì chính người này mới là hung thủ giết chết Chiến Vương." Nói tới đây nàng lui ra phía sau vài bước rồi chỉ về hướng Tiêu Thần đang trùm kín người.
Ánh mắt của tất cả các vị vương quay sang nhìn đến trên người Tiêu Thần. Cường giả Chiến tộc Ma Viên tộc Thiên Hạt tộc thì càng vô cùng phẫn nộ.
"Ngươi vì sao hãm hại ta?" Tiêu Thần rất bình tĩnh nhìn nàng ta.
Các dị tộc vương bên cạnh Tiêu Thần đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Các vị có biết rằng hắn tuyệt đối có thực lực như vậy. Hắn đã từng đại chiến tại hải ngoại cùng Thiên vương Dạ Xoa . Đã bẻ gẫy vài chiếc xương ngực của Thiên vương Dạ Xoa, lại còn bóp nát nửa trái tim. Có thể có chiến lực chống lại Dạ Xoa Thiên vương, chẳng lẽ không thể giết chết Chiến Vương Cảnh Bồ sao?"
Đọa Lạc Thiên Sứ vương đưa ra một tin tức đầy trọng lượng như vậy. Hoàng Kim Cự Nhân vương không hề vạch rõ, dù hắn cũng là người biết được nội tình.
Điều này vốn là vụ tai tiếng bị Dạ Xoa Tộc phong tỏa nên chỉ số ít tộc nhân của hắn biết. Đại đa số các tộc Vương hoàn toàn không biết.
Các vị vương nhìn về phía Tiêu Thần thì ánh mắt lập tức thay đổi.
Ngay cả là Ân Oánh cùng Khuynh Thành, tất cả cũng lộ ra vẻ giật mình.
"Chỉ nhờ vậy mà có thể kết luận hắn giết Chiến Vương Cảnh Bồ?" Có vài vị dị tộc vương tựa hồ muốn chứng cứ càng xác thực hơn.
"Chư vị còn không biết." Đọa Lạc Thiên Sứ vương cười khẽ. Thân hình uyển chuyển phập phồng theo sự rung động nhẹ nhàng trông vô cùng xinh đẹp thật mê hoặc lòng người. Nàng nói: "Hắn là cường giả Nhân tộc."
"Nhân tộc? Hừ hừ hừ." Có tiếng cười lạnh truyền đến.
"Nhân tộc còn có cường giả sao." Không thèm che dấu sự miệt thị.
Yến Khuynh Thành, Ân Oánh, Kim Tam Ức, Hải Vân Thiên đều rất tức giận. Nhưng đối mặt nhiều dị tộc vương như vậy cũng không tiện phát tác.
"Chư vị không nên coi thường Cửu Châu - trong chủng tộc có số lượng dân cư nhiều nhất trên đại lục vẫn còn có nhân vật lợi hại. Các vị không phải đã từng thấy Tuyết Vũ cùng Triệu Trọng Dương sao?" Đọa Lạc Thiên Sứ vương lộ ra một nụ cười lạnh bất chợt.
Ở bên cạnh, Tu La vương có tu vi sâu không lường được gật đầu nói: "Nhân tộc trước đây vẫn còn là có chút cao thủ. Đáng tiếc a. Trải qua một hồi đại kiếp coi như hoàn toàn suy sụp . Đối với đủ loại thần thông chiến kỹ của cường giả đã phát ra tác dụng phi phàm trong đại kiếp ngụy thần kia thì ta cảm thấy rất hứng thú. Nếu như người đó còn sống sót thì hiện nay e rằng cũng là một Thiên vương cảnh giới Chí Nhân. Không thể thấy được đủ loại thủ đoạn của hắn thì thật sự đáng tiếc."
"Tu La Thiên vương là đang nói người có tên Tiêu Thần sao?" Đọa Lạc Thiên Sứ vương hỏi.
"Không sai. Đúng là hắn."
Lại một lần nữa nghe được cái tên này. Yến Khuynh Thành lập tức hồi tưởng lại rất nhiều chuyện cũ . "Tiêu Thần" , cái tên này đã nhiều năm chưa từng nghe người ta nhắc lại. Chuyện cũ như gió thoảng đã dần dần bị quên lãng. Những kí ức xa xưa đều nhanh chóng bị phủ đầy bụi .
Nhưng mà vào giờ khắc này. Khi nàng nghe người ta lại nói tới người này lần nữathì tất cả chuyện phát sinh ngày nào liền phảng phất như mới hôm qua, lại nổi lên trong lòng.
Nhưng mà. Hiện tại chỉ có thể nhớ lại, hết thảy đều đã tan đi theo gió. Tiêu Thần đã sớm bỏ mạng nhiều năm.
Kim Tam Ức cùng Hải Vân Thiên cũng sửng sốt. Bọn họ đều cùng Tiêu Thần từng có nhiều loại tình cảm phức tạp. Ân ân oán oán đều nhanh chóng bị năm tháng làm phai mờ .
Mà Đại Thương quốc Tam công chúa Ân Oánh cũng nhớ tới đủ loại chuyện cũ. Năm đó trong cuộc đại chiến Ân Đô với các đại cường giả cùng lứa hắn đã chém chết cao thủ tứ phương, đã để lại cho nàng ấn tượng cực kì sâu sắc. Có điều chuyện cũ như khói như sương, một đi không trở lại nữa.
"Ha hả. Đó là một kẻ cuồng đồ." Đọa Lạc Thiên Sứ vương cười khẽ cắt đứt hồi ức của mấy người, mà giọng điệu tiếp theo của nàng càng là cực giàu có tính kích động. Nàng nói: " Cuồng đồ ngày xưa mặc dù đã tiêu vong , nhưng mà kẻ trước mắt này so với người kia ngày xưa thì còn phải cuồng vọng hơn. Các ngươi có biết hắn đã từng nói qua câu gì. Hắn đã từng lớn lối không biết xấu hổ ---- muốn tiêu diệt sạch trăm tộc."
Lời nói như thế vừa thốt ra lập tức khiến tất cả dị tộc Vương đều trợn trừng ánh mắt. Đến cả Đấu Thần đã đi xa đều ngừng bước.
Tiêu Thần lạnh lùng nhìn Đọa Lạc Thiên Sứ Vương mà nói: "Ta chưa từng nói ra những lời như vậy. Nếu như ngươi muốn khiêu khích thị phi thì hãy mau đưa ra chứng cớ hùng hồn."
Tiêu Thần không thèm che dấu sát ý . Đọa Lạc Thiên Sứ vương hắt nước bẩn như thế cho hắn. Gây ra sự căm thù của các vị vương đối với hắn, quả thật ác độc vô cùng.
"Ta nghe nói qua. Hắn tại Yên Vũ Lâu từng nói muốn giết Dạ Xoa. Hắc, đánh Dạ Xoa Thiên vương bị thương thì đương nhiên cũng không thèm để ý bọn ta. Ta tin tưởng lời của Đọa Lạc Thiên Sứ vương. Hừ. Muốn giết trăm tộc, trước để ta tới xem thử." Một người dị tộc vương cười lạnh.
"Chớ có xem thường người này. Chiến Vương Cảnh Bồ tuyệt đối hắn là giết chết." Đọa Lạc Thiên Sứ vương nói: "Có người đã tận mắt thấy hắn giết Nghĩ vương. Mà trước đây, Nghĩ Vương đã từng cùng Chiến Vương Cảnh Bồ liên thủ đuổi giết hắn."
". . ."
Tiêu Thần lập tức cảm giác giống như bị xé lẻ. Mọi người đều theo dõi hắn. Không hề nghi ngờ đều muốn tranh đoạt ba tư mâu.
"Ha ha. Ha ha ha. . ." Tu La vương tóc đỏ như máu mặt mày hung ác không ai bì nổi. Hắn điên cuồng cười to mà nói: "Cho dù ngươi không giết Chiến Vương Cảnh Bồ thì hôm nay đều khó có thể giữ được mạng sống." Hắn chậm rãi bước tới gần, khắp núi non đều bắt đầu rung chuyển.
Xoẹt
Tu La vương mãnh liệt lắc đầu. Mái tóc dài đỏ bầm trên đầu dựng ngược lên, hóa thành một cây chiến mâu màu đỏ đâm tới Tiêu Thần.
Đến hiện tại nói bất cứ câu gì đều vô dụng. Chỉ có thể dựa vào thực lực nói chuyện . Tiêu Thần lấy ra Thất Bảo Diệu Thụ quét ngang.
" "
Tiêu Thần bị mái tóc dài đỏ bầm đang múa đầy trời kia vụt bay đi ra ngoài. Nhưng mà Thất Bảo Diệu Thụ cũng quét gục Tu La vương.
Con ngươi Tu La vương lúc ấy liền phóng ra ánh hung tợn dọa người, ngắm nhìn Thất Bảo Diệu Thụ. Mà các dị tộc vương khác cũng đã rục rịch, muốn tiến lên tranh đoạt.
Tất cả mọi người đã nhìn ra, đây tuyệt đối là một món chí bảo. Ngay cả không bằng Ba Tư Đức cổ mâu thì cũng là đồng cấp độ không kém bao nhiêu, là phẩm chất Bán Tổ pháp bảo.
Xa xa. Yến Khuynh Thành. Ân Oánh, Kim Tam Ức, Hải Vân Thiên tất cả đều thất kinh. Bọn họ tự nhiên biết lai lịch của Thất Bảo Diệu Thụ năm đó. Chuẩn Đề Đạo Nhân đã bị Tiêu Thần đánh rớt vào trong Ma Tỉnh, báu vật làm thế nào mà lại xuất hiện ở hậu thế? Người này rốt cuộc là có lai lịch như thế nào ?
"Thật sự là niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn. Ha ha." Tu La Vương cười lớn, hắn coi Tiêu Thần như cỏ rác. Phảng phất món của quý kia đã là vật trong lòng bàn tay hắn.
Tu La vương cất bước đi tới. Một chưởng đánh ra làm núi non rung động, khí thế không gì sánh nổi nện về phía Tiêu Thần. Lập tức. Vẻn vẹn bằng dao động để làm cho vài ngọn núi xa xa đều sụp đổ . Có thể nghĩ chiến lực khủng bố của hắn mạnh mẽ ra sao.
Tiêu Thần lại vung Thất Bảo Diệu Thụ, hào quang sáng lạn lấp lánh nhẹ nhàng hóa giải thần lực kia.
Tu La vương chẳng những không phẫn nộ, ngược lại lộ ra vẻ mừng rỡ mà nói: "Quả thật là chí bảo. Phòng ngự hoàn mỹ như thế nên thuộc về ta tất cả."
Xoẹt xoẹt xoẹt
Bóng người liên tục chớp động. Các dị tộc vương ở chung quanh vội vàng vọt tới, vây lấy Tiêu Thần vào giữa muốn tranh đoạt Thất Bảo Diệu Thụ.
Cũng không có ai chú ý tới. Huyết dịch của cường giả ba tộc bị Đấu Thần Vương giết chết đang bị phế tích chậm rãi hấp thu. Ngay cả có thi thể ở cách nơi này một khoảng khá xa nhưng huyết dịch vẫn như trăm sông đổ biển chảy về hướng phế tích.
"Oanh "
Đột nhiên , một tiếng rung mạnh động trời. Vòi máu ngút trời cùng sát khí đánh bay tất cả vương giả trên bầu trời đi ra ngoài.
Đất đá vụn văng tung tóe trên phế tích đã hóa thành bụi. Một góc cung điện hùng vĩ to lớn đã đổ nát hiện ra trên mặt đất.
Không ngờ dưới mặt đất lại có một tòa cung điện lớn thần bí.
Sát khí ngút trời giống như dưới đất an táng đến ngàn vạn thi hài. Khí tức tử vong phô thiên cái địa.
Đây là một góc cung điện vô cùng khủng bố.
Tất cả mọi người cảm giác cung điện này đang rung động. Hẳn là có tuyệt thế chí bảo sắp xuất hiện.
Trước cung điện có một vết lõm hình viên ngọc Như Ý. Tu La vương đang lúc may mắn có đầu óc thông minh liền lập tức đáp xuống. Hắn ấn viên Tử Ngọc Như Ý vừa đoạt được đi vào. Khít khìn khịt, vừa vặn nhét vào.
Vào giờ khắc này. Chớp tím ngút trời như là có một đám cháy lớn đang thiêu đốt, cung lay động kịch liệt. Nó phát ra những tiếng nổ "Răng rắc răng rắc" rồi sau đó trong tiếng ì ầm bắt đầu mở ra. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.com
Trong cung điện như là một thế giới huyền ảo rộng lớn vô hạn. Có khả năng mơ hồ thấy một chút cảnh vật.
Cảnh tượng cực kỳ làm cho người ta sợ hãi. Bên trong cung trắng xoá một mảnh, không ngờ thật sự ở đây táng vô tận hài cốt. Sát khí ngút trời chính là bọn chúng phát ra
Ở nơi xa xôi cuối cung điện có một lực lượng ngập trời mãnh liệt mênh mông. Nó xuyên thấu qua đại môn của cung điện mà mênh mông cuồn cuộn ra. Không hề nghi ngờ đó là một món chí bảo có uy lực không thể tưởng tượng.
Tu La vương là người thứ nhất xông đi vào. Dị tộc vương - theo sát sau đó. Ai nấy đều muốn tranh đoạt chí bảo trong cung.
Nhưng mà cũng có dị tộc vương xông về hướng Tiêu Thần. Bởi vì có mặt Tu La vương nên bọn họ biết vô phương cướp được món đại pháp khí uy lực tối cao kia ở trong cung . Tranh cướp cùng hắn như thế thì không bằng tiêu diệt Tiêu Thần, cướp đoạt Thất Bảo Diệu Thụ trong tay của hắn.
Trong cung Ma Vân quay cuồng. Vô tận hài cốt bày trên mặt đất. Trong thoáng chốc Tiêu Thần thấy được một cây Bạch cốt phiên. Đang cắm ở chỗ sâu nhất trong cung.
Hắn lập tức thất kinh. Chẳng lẽ đó là Bạch cốt Quân Vương phiên của Khô Lâu tộc sao? Mấy ngày trước. Hắn vẫn còn từng lấy món tuyệt thế báu vật này để lừa gạt Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương. Không nghĩ món chí bảo này thật sự xuất hiện ở trong viễn cổ di tích này.
Có điều giờ phút này không cho Tiêu Thần suy nghĩ nhiều. Mấy vị tộc vương đang xông về phía hắn.
Xoẹt
Thất Bảo Diệu Thụ quét ngang. Lập tức đánh bay hai người. Rồi sau đó Thiên Âm chữ " Ông" mãnh liệt rung động chấn cho một vị dị tộc vương khác bị thổ huyết lui về phía sau mà giật mình nhìn hắn.
Tiêu Thần không hề dừng lại nữa. Hóa thành một đạo cầu vồng bay trốn đi.
Thiên Âm chữ " Ông" đánh vài tên dị tộc vương trở tay không kịp. Bọn chúng nhìn thoáng qua lẫn nhau rồi đuổi theo.
Thiên Âm chữ " Ông". Như thế nào lại xuất hiện hậu thế ? Bên cạnh đó, Yến Khuynh Thành tuyệt đẹp lộ ra vẻ không thể tin nổi. Nàng giật mình nhìn theo bóng lưng đã đi xa kia.
Tiêu Thần dùng tốc độ nhanh đến mức tận cùng. Bát Tướng cực nhanh mặc dù không bằng trước kia, nhưng đủ để cho hắn bỏ rơi mấy vị dị tộc vương .
Khi chạy đến chỗ không người. Hắn nhanh chóng cởi áo giáp cùng áo vải.
Rồi sau đó nhằm phía trú chân của Cương Thi vương và Tử Linh Vương.
"Hai vị lão ca, đại sự không ổn."
Xoẹt xoẹt
Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương bay ra từ trong thung lũng, như quỷ mỵ xuất hiện ở trên bầu trời.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Bạch cốt Quân Vương phiên đã xuất hiện."
"Đây là chuyện tốt" Thi Vương cười to.
"Vốn là chuyện tốt. Nhưng là hiện tại cũng không còn tốt nữa . Chúng ta đã giết sót một người ---- Đọa Lạc Thiên Sứ vương. Nàng cũng là đồng đảng của Chiến Vương Cảnh Bồ . Nữ nhân này phi thường thông minh, chỉ dựa vào dấu vết liền tìm được phong ấn Quân Vương phiên. Khi nàng đi tìm bảo vật thì trước tiên phát động cấm chế. Kết quả mọi người đều biết. Hiện tại rất nhiều cường giả đang nhằm phía nơi đó." Tiêu Thần bất chấp tất cả. Trước hết cứ tạo ra hai kẻ địch cho Đọa Lạc Thiên Sứ vương để trả lại mối hận bị vu oan.
"Đi. Đi xem một chút "
Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương vừa nghe liền tức giận . Bảo Tiêu Thần dẫn đường , phóng đi về hướng phong ấn Quân Vương phiên.
Khi đám Tiêu Thần đi tới thì nơi này sát khí ngút trời. Ma Vân bao phủ khắp nơi.
Trong cung xuất ra một cỗ dao động năng lượng ngập trời mãnh liệt mênh mông. Nếu đem so với lúc Ba Tư Đức cổ mâu xuất hiện thì thanh thế còn lớn hơn.
"Dĩ nhiên thật sự là Quân Vương phiên xuất thế."
"Ta nghe nói khi luyện chí bảo này thì đã dung nhập vào đó vài bộ xương khô của Tổ Thần trước đây. Uy lực không thể tưởng tượng ."
Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương cảm thụ được bắt đầu có khí tức khủng bố từ trong cung truyền ra thì hơn có cảm khái.
Giờ phút này, trên trời đã không có một bóng người. Các cường giả đều lọt vào trong cung.
Hai vị ác vương không cần Tiêu Thần dẫn đường. Không thể chờ đợi được cùng xông vào.
Ở chỗ sâu nhất trong cung đang phát sinh đại chiến kịch liệt. Đám Tiêu Thần đụng phải trước hết là Đọa Lạc Thiên Sứ vương đứng ở khu vực bên ngoài ngắm nhìn.
"Trước tiêu diệt nàng ta." Tử vương quát rồi phóng đi. Cương Thi vương nghẹn một bụng lửa giận. Hắn cho rằng nếu như không phải do Đọa Thiên Sứ Vương thì sẽ không làm cho các vị vương tranh đoạt.
Hai đại ác vương nhất tề xông về hướng Đọa Lạc Thiên Sứ vương. Lập tức khiến nàng quá sợ hãi. Vội vàng nhằm phía chỗ sâu trong cung bỏ chạy. Cương Thi vương cùng Tử Linh Vương theo đuổi không rời.
Tiêu Thần không nhanh không chậm đi theo phía sau. Hắn đang cẩn thận quan sát bố cục trong cung. Đột nhiên hắn thấy được một Tiểu quỷ tinh quái cũng đang đi tới theo lối vào cung.
Lại là Tuyết Bạch Tiểu Thú Kha Kha. Tiểu tử kia lấm la lấm lét đang len lén bay tới.
Không hề nghi ngờ. Tiểu quỷ này định đục nước béo cò .
"." Tiêu Thần gọi. Giờ phút này không có người ngoài. Hắn rốt cục đã gặp được Tiểu quỷ.
Tuyết Bạch Tiểu Thú vô cùng cảnh giác, hắn lui ra ngoài rất xa. Hàng lông mi thật dài không ngừng nhấp nháy, đôi mắt to sáng ngời nghi ngờ nhìn Tiêu Thần.
"Y nha."