Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 367: Ngọn nguồn chuyện xưa


Thực lực mạnh mẽ của Cái Thứ biểu hiện ra lần này thật sự là có chút nằm ngoài ý liệu của bần đạo, hiển nhiên nữ thần tự nhiên cho hắn thần lực quán thâu thực sự là không ít, hẳn là đồng đều với ma lực của bản thân Cái Thứ, hơn nữa nghe Cái Thứ nói, dương như thần lực này đã tại trong cơ thể hắn hình thành một cái ma hạch hệ tự nhiên, cùng thổ hệ ma thạch nguyên bản của hắn đặt song song cùng nhau, nói cách khác hắn sau này sẽ thông qua ma hạch này tiến thêm một bước gia tăng ma lực hệ tự nhiên.

Ai! Thiếu người ta một cái đại nhân tình a, còn không biết sau này trả lại như thế nào đây? Bần đạo không thích thiếu nợ người khác, quên đi, sau này hãy nói. Hiện tại có Cái Thứ, chúng ta cũng không cần trốn chạy. Đợi đến khi trời tối, ta cùng Khắc Lý ngồi cửa không gian về tới vương đô. Địa điểm chúng ta xuất hiện là phòng ngủ của bần đạo, hiện tại nơi này đương nhiên không có ai, ta kêu Khắc Lý tự mình ra ngoài, trước tìm lữ quán ở lại, còn ta thì âm thầm dùng thổ độn thuật đến tìm gia gia.

Tới nơi ở của gia gia, phát hiện lão nhân gia còn chưa có ngủ, còn đang đùa nghịch với hoa cỏ của ông ấy. Nhưng mà sau khi bần đạo lặng lẽ ở trong góc chui ra, lão nhân liền lập tức cảnh gác, duỗi tay cầm quải trượng lên, nhẹ giọng hỏi, :"Vị cao nhân nào đại giá quang lâm đến đây?"

"Ha hắc, gia gia là ta đây!" Bần đạo đi nhanh lên tới trước mặt của gia gia nói.

"Tiểu tử thúi, muốn hù chết ông mày hả?" Gia gia thần sắc nới lỏng mỉm cười nói :"Tiểu tử ngươi làm cái gì mà thần thần bí bí như vậy thế!" Tuy rằng sắc mặt gia gia nới lỏng nhưng mà quải trượng trên tay vẫn không có buông ra, xem ra tính cảnh giác thật sự rất cao.

"Đại nhân, ngài không có việc gì chứ?" Thanh âm khẩn trương của lão Đao ở ngoài cửa vang lên.

" Không có việc gì, ngươi đi ngủ đi!" Gia gia thấy ta hướng ông ấy lắc đầu, biết ta là có chuyện cơ mật cần nói, vì thế liền đem lão Đao đuổi đi.

"Hắc hắc, gia gia dạo này vẫn mạnh giỏi chứ ạ?" Bần đạo mỉm cười ân cần thăm hỏi.

"Khỏe cái rắm!" Gia gia vừa nghe lời này, có chút nổi giận, cười mắng :"Ngươi cái tên hỗn đản trốn ở trong lãnh địa thong dong nhàn rỗi, hại ta thân già còn không được ngày bình yên. Những lão hỗn trướng kia suốt ngày quấn quít lấy ta, bắt ta không bắt ngươi xuất binh là không được, thật sự là phiền chết ta."

"Những tên ngu ngốc này chỉ biết nhận tiền, bọn hắn còn biết cái gì là đánh giặc sao?" Bần đạo khinh thường nói :" Không cần để ý tới bọn hắn, khi mà cần xuất binh, không càn bọn hắn nói, chính ta sẽ là người đầu tiên đi đầu, ai thấy ích lợi mà không muốn đoạt lấy a?"

"Ha ha! Ai bảo tiểu tử ngươi khi đánh Tạp Đặc lại thống khoái như vậy chứ?" Gia gia cười nói :" Trận chiến ấy thực sự là quá tuyệt vời!"

"Đó là sớm có chuẩn bị a!" Bần đạo cười khổ nói :"Ta chính là trước tiên cho mẫu thân một khoản tiền lớn, thỉnh bà ấy trợ giúp cho việc nắm rõ toàn bộ cơ mật quân sự của Tạp Đặc. Hơn nữa có thêm sự xuất hiện của vong quốc công chúa Phù Nghê mới có thể làm được dễ dàng như vậy. Với lại ngài cho ta là ai a? Hiện tại tình huống của Oa khấu nơi đó một chút cũng không biết, tùy tiện tiến quân thuần túy chính là muốn chết, điều này ngài so với ta còn rõ ràng hơn a!"

"Ta đương nhiên rõ ràng. Chính bọn họ cũng hiểu rất rõ!" Gia gia cười lạnh nói: "Nhưng mà ngươi không phải là con cháu của bọn hắn, bọn hắn đương nhiên là không quản đến sống chết của ngươi rồi. Quên đi, miễn bàn đến mấy tên hỗn trướng đó, chỉ tổ bực mình. À tới đây mới nhớ, ngươi muộn thế này đến đây làm gì?"

" Là như thế này, Giáo Hoàng viết thư bổ nhiệm ta làm đại diện toàn quyền đi sứ Thú Nhân Đế Quốc!" Bần đạo thản nhiên nói.

" Cái gì?" Gia gia cơ hồ tức nổ phổi, cả giận nói :"Tên hỗn đản này, hắn biết rõ Thú Nhân hận ngươi thấu xương, còn muốn đem ngươi tống đến đó, rõ ràng là muốn mượn đao giết người đây mà. Bà nội của ngươi tại sao lại không ngăn cản hắn chứ?"

Bà nội đại nhân có thể căn bản không biết việc bổ nhiệm này, ta ngay cả nghị định bổ nhiệm chính thức cũng không có, là Giáo Hoàng bệ hạ lấy phương thức thư tín cá nhân nói cho ta biết." Bần đạo cười lạnh nói :" Rõ ràng là muốn tính toán sau này không chịu thừa nhận việc mình làm."

" Ngươi không nên đi, bản thân ta muốn nhìn xem tên hỗn đản này có thể làm gì được ngươi?" Gia gia vẻ mặt đầy sát khí nói.

" Ta không đi chính là không cấp mặt mũi cho Giáo Hoàng, chính là khinh nhờn thần minh, giáo đình sẽ lấy cớ đối phó ta. Tuy rằng có thể bởi vì bọn họ bận rộn chuyện tình thánh chiến mà tạm thời sẽ không động thủ, nhưng mà trên phương diện dư luận chúng ta sẽ có thể lâm vào bị động." Bần đạo cười lạnh nói.

" Giáo Hoàng vì sao phải trăm phương ngàn kế đối phó ngươi?" Gia gia khó hiểu nói :"Không có đạo lý a? Dù sao nói thế nào ngươi cũng là ngoại tôn của hắn, chẳng lẽ ngươi trêu chọc gì hắn?"

"Thánh sơn gần đây xảy ra một chút chuyện nhỏ, ngài không biết sao?" Bần đạo cười hỏi. Thần phạt mới qua dược mười ngày, ở Đại Hán hẳn là còn chưa có nhận được tin tức.

"Chuyện gì?" Gia gia vội vàng hỏi.

"Là như thế này!" Bần đạo liền đem chuyện tình cuộc chiến trên thánh sơn nói với gia gia, sau đó nói :"Giáo đình lần này tổn thất cực kỳ thảm trọng, lão gia hoả Giáo Hoàng kia có thể là hoài nghi ta cùng chuyện này có quan hệ, vì thế mới muốn đối phó ta."

"Lại có chuyện như thế sao! Đây mà còn gọi là chuyện nhỏ?" Gia gia giật mình hỏi :"Vậy ngươi cùng chuyện này có quan hệ không?"

"Hắc hắc, ngài nói có hay không?" Bần đạo xấu xa cười nói.

"Đáng chết, ngươi rốt cuộc là làm như thế nào, chẳng lẽ không sợ Giáo Hoàng trực tiếp bắt lấy nhược điểm tiêu diệt ngươi!" Gia gia có chút tức giận nói :" Ngươi làm như vậy cũng quá lớn mật đi!"

" Không đúng vậy a, ta lúc ấy cũng không biết sẽ là như thế này, ngài có biết trận chiến này thiếu chút nữa đã làm bị thương Tiên Nhã không?" Bần đạo ủy khuất nói ,"Sớm biết động tĩnh lớn như vậy, ta sẽ trì hoãn chậm hơn một chút!"

"Kháo, đã biết vậy mà ngươi vẫn còn muốn làm? Ngươi rốt cuộc đã làm gì?" Gia gia giận dữ hỏi.

"A, sự tình là như thế này!" Bần đạo đem chuyện tình Đức Lỗ Y không chút dấu giếm nói cho gia gia :" Cho nên thần lần này là giáo đình tuyệt đối không dám công khai đụng đến ta, như vật, nữ thần tự nhiên sẽ lại tức giận, coi như hắn là Giáo Hoàng cũng chết chắc rồi, cho nên hắn cũng chỉ có thể mượn dao giết người, bằng không đã sớm trực tiếp đánh tới. Với lại, ta kỳ thật đem mọi việc che giấu vô cùng tốt, thật không biết lão hồ ly làm thế nào mà biết được, có lẽ đến hiện tại hắn vẫn chỉ là đang còn hoài nghi cũng không chừng?"

Chuyện này bây giờ là có thể gạt được gia gia, nhưng mà thời gian dài lại không được, Hương Hương cũng tốt, Tự Nhiên Thần Giáo cũng vậy, sớm muộn gì cũng đều phải xuất hiện trước mặt mọi người. Công khai truyền giáo, khi đó, chân tướng của cuộc chiến trên thánh sơn liền sẽ trước mặt thiên hạ phơi bày rõ ràng, gia gia cũng nhất định có thể từ Hương Hương nhìn ra ta cùng chuyện này có quan hệ. Gia gia hận nhất là người khác lừa ông ấy, nếu ông ấy biết ta đây - người cháu trai mà ông ấy yêu mến nhất lại gạt ông ấy, không biết sẽ thương tâm cỡ nào đây? So với đến lúc đó làm cho lão nhân gia thất vọng, còn không bằng bây giờ nói thật ra.

"Ha ha, hài tử, không nghĩ tới Long gia chúng ta đến thế hệ ngươi lại cùng giáo đình chống đối." Gia gia cười khổ nói :"Đây chẳng lẽ là thiên ý sao?"

"Lại? Gia gia tại sao là 'lại' a? Chẳng lẽ ngài cùng Giáo Đình cũng từng có liên quan gì sao?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Liên quan lớn là đằng khác!" Gia gia buồn bực cười nói :"Người phản đối kịch liệt nhất đối với hôn phối giữa ta và bà nội ngươi chính là Giáo Hoàng hiện tại, hắn cho rằng với tài hoa tuyệt thế của bà nội ngươi thì phải là một lòng phục vụ vì giáo đình, cho dù là lập gia đình cũng phải ưu tiên trước đối với những tuấn kiệt trong giáo đình. Hơn nữa, trong đám người lúc ấy theo đuổi bà nội ngươi, hoàng tử các quốc gia nếu xếp vào thì có đến một đại đội, hắn căn bản khinh thường một vị công tước ta đây!"

" Quản hắn khỉ gió gì chứ, chỉ cần bà nội thích gài là được rồi a!" Bần đạo khó hiểu nói :" Hắn còn có thể ngăn cản tình cảm của bà nội đối với ngài sao?"

" Hừ, lúc ấy tuy rằng hắn mọi cách làm khó dễ, nhưng mà cảm tình của ta và bà nội ngươi là trong vô số lần chiến đấu mà có được, sao có thể bị hắn dễ dàng phá hư." Gia gia cười lạnh một tiếng, hào khí nói :"Bà nội của ngươi rất thích đi chơi, từng du lịch qua đại lục khắp nơi, thậm chí đã đến qua ma giới, trải qua rất nhiều phiêu lưu mạo hiểm, nhưng mà có sự hộ vệ của ta, nàng khi nào đã bị thương tổn qua chứ? Tiểu tử ngươi cũng có chút giống ta, nếu nay cả nữ nhân của mình còn không bảo vệ được, thật sự là làm người vô ích rồi."

" Hắc hắc, sau đó thì sao?" Bần đạo xấu hổ chuyển đề hỏi.

"Vài ngày trước khi ta và bà nội ngươi thành hôn, hắn nhìn tháy không ngăn cản được, liền tìm ta quyết đấu." Gia gia khinh thường nói :"Một tên mục sư chó má, Đại Dự Ngôn thuật mới học vài ngày cũng không biết ra cái thể thống gì, còn dám tìm lão tử khiêu chiến, thật là một tên ngu ngốc."

"Ngài đã đánh hắn sao?" Bần đạo không thể tưởng tượng nổi nói :"Ngài đánh với Đại Dự Ngôn thuật của Giáo Hoàng sao?"

" Lúc đó hắn còn chưa phải là Giáo Hoàng, Đại Dự Ngôn thuật cũng là vì đối phó ta, quấn quít lấy phụ thân mới vừa vặn học được thôi!" Gia gia khinh thường giải thích nói :"Pháp thuật càng lợi hại, nắm giữ còn chưa có thuần thục mà đã lấy ra sử dụng thì có thể xuất ra cái uy lực gì chứ? Ta vẻn vẹn mấy hiệp liền đánh hắn bò lăn xuống đất, lúc ấy ta thật sự tức giận vì tư thế xuất thủ muốn giết ta của hắn, hơn nữa hận hắn lúc nào cũng làm khó dễ ta, cho nên hung hăng giáo huấn hắn một chút, nếu không nể mặt bà nội ngươi, ta liền trực tiếp giết hắn."

" Sau đó thì sao?" Bần đạo tiếp tục truy vấn :" Ngài cùng giáo đình là như thế nào chống lại?"

" Sau đó mặt của hắn vài ngày không tiêu sưng, hôn lễ của ta cũng không dám tham gia, trốn tránh không dám gặp người, bị phụ thân hung hăng mắng cho một trận, từ đó về sau hắn cùng với Long gia kết mối thù này." Gia gia nhíu mày nói :" Ta lúc ấy tuy rằng có chút quá mức, nhưng tất cả mọi người đã là thân thích, ta vốn tưởng rằng việc này đã qua không tính nữa, nhưng mà không nghĩ đến tên gia hỏa này vẫn không chịu buông tha ta."

" Chẳng lẽ ngài cùng bà nội bất hòa, còn có vết thương của ngài là cùng hắn có quan hệ?" Bần đạo vội vàng truy vấn.

"Quan hệ lớn! Kiếm thần A Nhĩ Bác Đặc tuy rằng không ra gì, nhưng mà nếu như không có Giáo Hoàng ở sau lưng làm chỗ dựa, hắn làm sao dám trắng trợn mưu hại muội phu của Giáo Hoàng chứ? Hơn nữa khi ta một đường bị đuổi giết, bà nội ngươi vì cái gì lại không tới cứu? Nàng không phải là không tới cứu, mà căn bản không biết, bởi vì lúc ấy Giáo Hoàng kiếm cớ đem nàng ngăn cách với tin tức bên ngoài." Gia gia phẫn nộ nói :" Những điều này là do lần này sau khi cùng bà nội ngươi gặp mặt ta mới biết được."

"Cái tên hỗn trướng này!" Bần đạo cũng là tức giận dị thường, không nghĩ tới hắn lại độc ác như vậy a!

" Không chỉ có như thế, ta gần đây phát hiện, vô luận là A Nhĩ Bác Đặc hay nhóm dong binh đoàn truy sát ta hay cuối cùng là liên quân các quốc gia tiến công Đại Hán, sau lưng đều có bóng dáng của Giáo Hoàng, kế hoạch nguyên bản của hắn là hoàn toàn đem Long gia tính cả Đại Hán quốc cùng nhau hoàn toàn bị hủy diệt." Gia gia vẻ mặt kích động nói :"Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, phụ thân ngươi đột nhiên xuất hiện, làm cho Long gia chúng ta tránh được một kiếp này."

" Ha ha, cha ta đích thật là một thiên tài võ học, bất quá chỉ sợ lợi hại nhất vẫn là mẫu thân của ta?" Bần đạo cười hắc hắc nói.

" Ha ha! Không hổ là âm hiểm quân, lập tức liền đoán được!" Gia gia vui mừng nói :"Phụ thân ngươi bằng vào vũ kỹ tôi luyện mười năm ở Tinh Linh chi sâm, đánh bại lãnh tụ tinh thần của liên quân Hoa chi kiếm thánh, cuối cùng cũng thắng được trận chiến sống còn kia. Mà bởi vì có quan hệ với bà ngoại ngươi, Giáo Hoàng mới không có tiến thêm một bước hãm hại Long gia.

" Ha ha, cũng có người mà Giáo Hoàng sợ a!" Bần đạo cười nói.

" Ha ha, kỳ thật ta sau lại nghe mẫu thân ngươi mẫu thân ngươi nói, Giáo Hoàng có tìm gặp bà ngoại ngươi gặp mặt một lần, hai người một lời không hợp đánh nhau. Lưỡng bại câu thương, mỗi người đều phải trở về tu dưỡng đến hơn một năm mới hồi phục." Gia gia cảm khái nói :" Lúc ấy bà ngoại ngươi không có nói cái gì, nhưng mà hiện tại xem ra, nàng hiên nhiên là vì Long gia mới cùng Giáo Hoàng động thủ. Ngươi sau này phải tay ta báo đáp cho bà ấy nhân tình này cho tốt."

"Vâng, nghe ngài nó như vậy, ta ít nhiều cũng hiểu được một chút!" Bần đạo cười nói :" Ta kỳ thật luôn luôn cảm giác Giáo Hoàng đối với ta ở ngoài mặt thì rất tốt, thực tế là lại có chứa địch ý đề phòng, trong lòng còn từng nghi hoặc khó hiểu, hiện tại cuối cùng đã có đáp án. Nói vậy sự tình lần trước Phùng Tu Tư mưu hại phụ thân, cũng không thiếu phần tham dự của Giáo Hoàng. Nếu không cái điều lệnh hạn chế kia của bà nội tuyệt đối không có khả năng như vậy liền thông qua, rất có thể căn bản chính là Giáo Hoàng ở sau lưng thúc đẩy.

" Ân, hiện tại thực lực của ngươi lớn như vậy, mà bản thân ngươi lại là thông minh lanh lợi, hắn hẳn là đã bắt đầu lo lắng đến sự trả thù của Long gia." Gia gia đột nhiên nói :" Như vậy xem ra, có thể hắn còn chưa biết chuyện lần này có quan hệ với ngươi, bất quá hắn lý do hắn muốn ngươi chết thật sự là nhiều lắm, cho nên mới khẩn cấp đưa ngươi vào chỗ chết như vậy."

"Ngưng! Nói nửa ngày nguyên lai ta là bị ngài liên luỵ a?" Bần đạo giả vờ buồn bực nói :" Hiện tại hai ta huề nhau, chuyện tốt của ngài hại ta quýt làm cam chịu đây này!"

"Ha ha!" Gia gia hào sảng cười nói :" Tiểu tử ngươi cũng tốt lành gì, đem giáo hoàng cung của người ta đập phá, chỉ bằng điều này hắn cũng hận chết ngươi rồi. Bất quá Thú Nhân Đế Quốc cũng không phải là địa phương để đùa giỡn, không ta cùng ngươi đi một chuyến, cái thân già khọm này đã lâu không được hoạt động sắp tê liệt rồi."

" Không cần!" Bần đạo lên tiếng cự tuyệt :" Ta lo lắng đây là một cái liên hoàn kế, không chỉ có nhằm vào ta, có thể sau khi điều ta đi, bọn hắn còn muốn trực tiếp động thủ với Long gia, ta sau khi đi, trong nhà phải nhờ vào ngài chiếu cố. Mẫu thân đối với chuyện trên thương trường tuy rằng khôn khéo, nhưng mà trên phương diện chính trị minh tranh ám đấu vẫn là không chuyên. Còn về cha ta, cũng khỏi cần nhắc đến, ông ấy còn không bằng mẫu thân của ta."

"Ha ha, được rồi, để ta giữ nhà, nhưng mà bên cạnh ngươi không có ai là không được a? Để thục tổ ngươi đi mọt chuyến đi!" Gia gia ngẫm lại có đạo lý có đạo lý, liền cười tiến cử thúc tổ.

" Hắn càng không được!" Bần đạo hoàn toàn từ chối, cười nói, "Cái lão gia hỏa không biết xấu hổ kia, nếu lại lừa thêm một tiểu côn nương Thú Nhân trở về, ngài có thể không biết xấu hổ kêu là em dâu, nhưng ta tuyệt sẽ không gọi nãi nãi đâu."

" Ha ha!" Ta và gia gia cùng nhau phá lên cười.

"Ta phải cho cái tên hỗn đản nhà ngươi một trận!" Thúc tổ nổi giận gầm lên một tiếng liền từ trong góc ẩn thân chạy ra, một bàn tay liền giơ ra định vỗ vào đầu ta.

Kỳ thật khi chúng ta nói chuyện được một nửa thì hắn đã tới rồi, hắn luôn luôn phụ trách công tác hộ vệ trong nhà, vừa rồi lúc tuần tra đến đay, nghe được gia gia đang cùng nói chuyện với ai đó, bèn lén lút lẩn vào, tuy rằng hắn là sát thủ đứng hàng nhất nhì trên đại lục, đáng tiếc vẫn là không qua mắt được ta và gia gia a. Mấy câu cuối cùng ta nói với gia gia chính là nói cho hắn nghe.

Thấy hắn xông tới, bần đạo sớm có chuẩn bị há có thể đánh hắn đánh trúng a, liên tục bước mấy bước trốn đằng sau gia gia, cười nói với thúc tổ :" Ngài nguyên lai không phải là ưa thích mỹ nữ sao? Ta đã nói sai rồi sao?"

" Ta thích mỹ nữ, nhưng đối với đám Thú Nhân lông lá xồm xoàm thì không có hứng thú." Thúc tổ thấy đánh không được ta, hổn hển nói với gia gia :" Đại ca, ngươi chẳng lẽ để yên cho tên tiểu tử này khi dễ trưởng bối là ta đây sao?"

"Ngươi mà là trưởng bối? Ta phi!" Gia gia vẻ mặt khinh thường nổi giận mắng :"Ta nhớ rất rõ tiểu tử ngươi ngày đó như thế nào ở trước mặt hài tử phản bội ta. Khi dễ ngươi, đáng đời, cho ta được hả giận!" Nói xong vươn năm ngón tay nhắc nhở hắn.

"A, chuyện đó!" Thúc tổ lập tức cứng họng, đành phải buồn bực nói :"Lần đó là lỡ lời a đại ca!"

"Thúi lắm!" Gia gia cả giận nói, "Coi ta là tiểu hài tử sao? Làm hại ta bị chị dâu ngươi cào cấu cho nửa người bầm tím, mẹ nó, còn không cho phép ta dùng đấu khí hộ thể làm đau chết lão tử. Ngươi tên hỗn đản này trốn ta trốn đến hiện tại, mãi ta còn chưa có cơ hội trút giận đây!" Gia gia nhớ tới liền sôi gan, dù sao cũng không có người ngoài, vì thế nhịn không được mà nói tục.

" Hắc hắc!" Thúc tổ nhìn thấy gia gia có chiều hướng bộc phát, vội vàng nói :"Ta còn phải đi tuần tra, các ngươi cứ trò chuyện tiếp, ta đi đây!" Nói xong liền chạy biến. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Trở lại!" Gia gia lập tức kêu lên :" Cùng ngươi nói chính sự trước, ngươi bồi Tiểu Ngũ trở về ma thú chi sâm, hiện tại vừa vặn là thời điểm tốt cho ba tháng đạp thanh (đi chơi trong tiết thanh minh), bảo vệ tốt cho Tiểu Ngũ, sau khi trở về ta sẽ không truy cứu chuyện kia nữa."

"Đại ca! Đó là ma thú chi sâm a! Đi nơi đó đạp thanh? Ngài là chê ta chết không đủ nhanh sao? Ta còn có thể trở về sao?" Thúc tổ vẻ mặt đau khổ kêu lên.

" Di? Kỳ quái, Long gia cũng xuất sinh ra người nhát gan sao?" Bần đạo giả vờ kinh ngạc nói :" Gia gia, ngài xác định hắn là đệ đệ ruột của ngài chứ?" Thỉnh tướng không bằng kích tướng, hắc hắc, bên người có thúc tổ đi theo ta sẽ càng thêm yên tâm.

" Ta xem cũng giống lắm. Ngay cả hài tử mười mấy tuổi so với hắn gan còn lớn hơn, ai, thật sự là sỉ nhục của Long gia ta a!" Gia gia rất phối hợp khinh thường nói.

"Đi thì đi! Ta đi còn không được sao?" Thúc tổ bị chúng ta người xướng người họa làm cho không có biện pháp, bi phẫn nói :" Ta sớm muộn gì cũng sẽ chết trên tay hai tên gia hỏa âm hiểm các ngươi!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất