Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 458: Kinh sợ phát hiện Athena


Ngày hôm sau, bần đạo và đại tiên tri cùng nhau tiến hành nghiên cứu thảo luận theo những gì đã bàn bạc trước đó với cao tầng của bộ tộc ám dạ. Trước cường thế của chúng ta chèn ép như thế nhưng cả đám đều không có thái độ nóng giận. Ta và đại tiên tri kỳ thật vẫn là luôn là vẻ mặt hòa khí, chẳng qua là tam hoàng tử biểu hiện ra là một người có tánh khí nóng nảy nên chỉ có hắn là đang đóng vai kẻ xấu.

Không vừa ý điều gì là mở mồm mắng, người nào cãi lại, liền lập tức đánh kẻ đó, nếu các ám dạ Tinh Linh không phục, hắn sẽ yêu cầu quyết đấu. Đổ mồ hơi, hắn thân cao bốn năm thước, trong những ám dạ Tinh Linh tìm được người cao hai thước đã khó rồi, hình thể kém xa không nói nhưng thực lực thì kém quá xa, tam hoàng tử chính là cao thủ cấp kiếm thần, còn dẫn theo một con Bỉ Mông mới thu phục, ám dạ Tinh Linh khó có thể tìm ra cao thủ xứng cùng hắn quyết đấu.

Chỉ sợ cả tộc ám dạ cũng chỉ có đại tế tự mới có thể cùng hắn quyết đấu, bảy tế tự của bảy đại chủ thành đi lên chính là nạp mạng, đại khái bọn hắn ngay cả con Bỉ Mông còn chưa chắc có thể thắng được. Trước tình huống như thế, các ám dạ Tinh Linh ti tiện và sợ chết ai dám cùng hắn quyết đấu a? Cho nên cũng chỉ có thể để mặc cho hắn diễu võ dương oai. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

Chúng ta một bên đóng vai tốt một bên đóng vai phản diện, sau khi trải qua một ngày gây sức ép, cao tầng ám dạ khổ không thể tả, về chuyện miễn thuế cho chúng ta, đã có xu hướng nới lỏng, tuy rằng không biết thiệt giả, nhưng dù sao cũng là có lợi thế, có lẽ cố gắng nỗ lực thêm một chút lại thật sự có thể thành công cũng nói không chừng.

Vừa lúc đó, các ám dạ đột nhiên nhận được một phong thơ, đại tế tự cùng Vong Ưu công chúa ngày mai sẽ đến, khiến cho bọn hắn lập tức vui mừng. Viện cớ nói mình không thể làm chủ, hết thảy đều đợi ngày ma gặp đại tế tự rồi nói sau, nói hươu nói vượn một lúc rồi xua đuổi chúng ta trở về.

Chúng ta cũng không có biện pháp, đành phải tạm thời trở về, Sự tình mắt thấy sắp thành công, lại bị đại tế tự này phá hỏng. Ta cùng đại tiên tri đều rất tức giận, gia hỏa này hiển nhiên ở gần đó, chỉ là muốn chờ thời cơ xuất hiện thôi. Hiện tại biết đám thủ hạ ăn hại của mình duy trì không được mới hiện thân, tức thì phá hoại chuyện tốt của chúng ta, thật sự là đáng giận.

Do đó bần đạo và đại tiên tri cơ hồ không hẹn mà cùng làm ra một cái quyết định, chúng ta dùng nghi thức long trọng nhất ra khỏi thành hoan nghênh đại tế tự và Vong Ưu công chúa. Ha ha, đương nhiên là muốn lập uy với hai người bọn họ, muốn để cho bọn họ biết được sự lợi hại của chúng ta. Muốn mạnh mẽ đập tan dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của hai người đó, như vậy, đàm phán sau này chúng ta mới có thể chiếm cứ chủ động.

Hôm sau, chúng ta đã sớm chuẩn bị kỹ càng, các bộ hạ cả đám đều tỉ mỉ chải chuốt một phen, sau đó ăn cơm cho no nê. Đợi đến khí các quý tộc ám dạ ào ạt ra khỏi thành nghênh đón khách quý thì chúng ta cũng nhảy vô giúp vui. Bởi vì chúng ta binh hùng tướng mạnh lại là võ trang đầy đủ, cho nên dọc theo đường đấu đá lung tung, vênh váo tự đắc, hù dọa cho các cao tầng ám dạ phải né tránh, mặc cho chúng ta đi loạn trong đội ngũ nghênh đón.

Về cơ bản ai cũng minh bạch mục đích của chúng ta nhưng mà với phẩm hạnh ích kỷ của ám dạ bọn hắn ngược lại không có khó chịu mà còn là có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa. Ở trong mắt quý tộc bình thường, vô luận là chúng ta hạ mặt mũi đại tế tự hay đại tế tự hạ mặt mũi chúng ta, chỉ cần ai xui xẻo, bọn hắn đều cũng cảm thấy cao hứng.

Đại tiên tri cưỡi Bỉ Mông của hắn cùng bần đạo song song đứng thức nhất, lôi thú của hắn không mang theo, bởi vì gia hỏa này quá lớn ăn nhiều, không thích hợp với địa phương như vậy. Về phần Cái Thứ của ta, cũng phóng đại thân thể, để cho ta cùng đại tiên tri ngang vai ngang vế, với lại cũng tiện cho việc uy hiếp.

Hai bên đại tế tự là người hắn mang theo, mười con Bỉ Mông cự thú chỉnh tề xếp thành hàng, thật sự rất là rung động, cho dù người nào thấy có cả hàng cự thú cao hơn mười thước như vậy ai mà trong lòng không sợ hãi a? Cùng với bọn nó so sánh, hai trăm chiến sĩ căn bản không coi vào đâu.

Về phần bần đạo, độc nhãn Cự Nhân cao bảy thước cũng là phi thường nổi bật, bọn hắn có đến 200 người, hơn nữa một thân trang bị thống nhất, còn có đội hình chỉnh tề, đều cho thấy bọn hắn là chiến sĩ đã trải qua huấn luyện quân sự nghiêm ngặt.

Nhất là trên tay bọn hắn cầm cái lang nha bổng cự đại đặt vai, đừng nói là ám dạ Tinh Linh, cho dù là Thú Nhân nhìn thấy cũng phải khiếp sợ. Đồ chơi này nếu như bị Cự nhân dùng để đập lên người, cho dù là Bỉ Mông chắc chắn cũng sẽ bị thương, thật sự là quá kinh khủng.

Đại tiên tri, tam hoàng tử cùng các thú nhân khác, đều mở to mắt, vẻ mặt hâm mộ nhìn các bộ hạ của ta, hận không thể lập tức đem trang bị trên người bọn hắn lột xuống. Thậm chí ngay cả ánh mắt của ám dạ Tinh Linh cũng đều biến thành màu xanh biếc, ta nhìn thấy mà trong lòng sợ hãi một trận, yên lặng nào, tố chất, chú ý tố chất a!

Cũng may thời gian không lâu, xa xa tiền đồn đã có thông báo, bảo chúng ta chuẩn bị nghênh đón đại tế tự và công chúa. Tiếp theo chúng ta nhìn thấy thực vật xa xa phát ra quang mang, mơ hồ nhìn thấy ở phương xa một đội quân đang hành quân.

Đi đầu mở đường chính là ám dạ kỵ binh, lũ tiểu tử này cưỡi các loại ma thú tri chu bình thường tương đối ngạo mạn, nhưng mà sau khi ở từ xa nhìn thấy đội ngũ của chúng ta liền lập tức thu hồi ngạo khí, thành thành thật thật đi qua đội ngũ nghênh đón hai bên đường của chúng ta, giống như là con chó nhỏ cụp đuôi, sợ là chọc giận chúng ta.

Tọa kỵ của bọn hắn là ma thú tri chu, cao vài thước, so sánh với võ trang đầy đủ của Bỉ Mông và Cự Nhân chẳng khác nào là đồ chơi, ưu điểm duy nhất của bọn hắn chính là số lượng không ít, chừng năm trăm kỵ binh, cả đám tập trung đi thành đoàn với nhau coi như cũng có khí thế.

Sau đội kỵ binh chính là hai cỗ xe lớn, được một con tri chu siêu lớn kéo, chậm rãi đi trên đường, bên cạnh xe là một đám người cưỡi các tọa kỵ nhiều loại chủng dạng, xem ra là cao thủ đi theo bảo vệ đại tế tự và công chúa. Chiếc thứ nhất. Chiếc thứ nhất thì cực kỳ xa hoa, hơn nữa người bảo vệ gần xe là một đám hơn ba mươi tri chu nhân (người nhện).

Lần đầu tiên nhìn thấy những quái vật qua cải tạo này, đám người bần đạo nhìn thấy mà giật mình. Ma thú tri chu cao bốn năm thước so với nhân loại lớn hơn rất nhiều, cho nên ta luôn kỳ quái hình thể kém nhiều như vậy, tri chu nhân là tạo ra như thế nào đây? Cho tới hôm nay ta mới có đáp án.

Nguyên lai, cái gọi là tri chu nhân, kỳ thật chính là chặt đứt ngang người nhân loại, đem xương sống nối với thần kinh đầu tri chu, đồng thời tại đầu tri chu mở cái lỗ hổng, đem óc lấy ra cất vào nội tạng của nhân loại, sau đó dùng ta pháp để cho mấy thứ đó sinh trưởng cùng một chỗ. Phương pháp tà ác như thế có thể nói là hoàn toàn mất đi nhân tính, chẳng thể trách thất bại cao đến như vậy.

Tri chu nhân trải qua cải tạo như thế, sức chiến đấu đề cao hơn rất nhiều, không chỉ là bởi vì thân thể yếu đuối của nhân loại được bù đắp bằng thân thể cường hãn của tri chu, hơn nữa, mấu chốt là trí tuệ của nhân loại cũng bù vào sự thiếu i ốt của ma thú. Nhất là pháp sư nhân loại sau khi được cải tạo không những thi triển ma pháp độc hệ cùng tinh thần hệ càng thêm cường hãn, hơn nữa còn có thể chỉ huy những người khác tiến hành phối hợp, bởi vậy mới khiến cho sức chiến đấu của tri chu nhân đại tăng.

Bất quá, bởi vì thân thể của pháp sư đều rất yếu ớt, cho nên xác suất thành công thấp đến bằng không, cho nên tri chu nhân pháp sư bình thường đều thập phần thưa thớt, mà bần đạo nhân thấy được, tại trong đàn tri chu nhân này, cầm ma trượng chỉ có bốn người, hiển nhiên đã là nhiều rồi, mà ngoài bọn hắn ra thì các tri chu nhân khác đều là một thân trọng giác cầm trường mâu sắc bén.

Nhưng tri chu nhân này khiến ánh mắt mọi người dại ra, tựa như là cái xác không hồn, hiển nhiên đều là mất đi ý thức của bản thân, biết thành cỗ máy giết chóc, nhưng mà ta lại dường như có thể thấy được trên khuôn mặt của bọn hắn, có chứa vô tận thống khổ cùng không cam lòng.

Hai chiếc xe rất nhanh tiếp cận chúng ta, không biết vì cái gì, bần đạo đột nhiên có một loại cảm giác khiến tim đập nhanh, giống như có cái chuyện gì đó phi thường trọng đại sắp phát sinh, vấn đề tim đập nhanh xuất hiện đột ngột này làm cho bần đạo rất là giật mình, với tâm tính tu vi của ta, ít nhiều đều có thể đoán được thiên mệnh, biết trước một chút đại sự sắp phát sinh, xem ra là có chuyện tình quan hệ đến ta sắp xảy ra.

Bần đạo lập tức cũng cảm giác được, nơi mà làm cho tim ta đập nhanh bất an chính là ở trên chiếc xe thứ hai. Lập tức, bần đạo nhìn chằm chằm không chớp mắt vào chiếc xe kia. Rất nhanh, xe ngừng lại đồng thời mở cửa xe ra, sau đó trong xe nhỏ nhanh chóng xuất hiện một nữ tử trẻ tuổi, nàng tựa hồ cũng cảm thấy điều gì, sau khi đi ra cũng trực tiếp đưa ánh mắt nhìn ta.

Ánh mắt của chúng ta trên không trung đụng nhau trong tích tắc, bần đạo trong đầu oanh một cái, trực tiếp bị chấn choáng váng. Giống như trong nháy mắt này thời gian ngừng lại, không gian cũng chỉ có hai người chúng ta, hoàn toàn không quản đến tiếng động ồn ào của ngàn vạn người chung quanh, chúng ta ở ngay trước mặt mọi người cứ như vậy ngây dại.

Cô nương kia, dáng người đó, mái tóc vàng đó, ánh mắt xanh lam như hải dương phối hợp với khí chất thánh khiết từ trên người toát ra làm cho ta rất quen thuộc, cộng với dung nhan tuyệt mỹ kia nữa, ông trời của ta, đây không phải là lão bà của ta - Athéna sao?

Chúng ta nhìn nhau không biết sau bao nhiêu lâu, rốt cục, đồng loạt có động tác.

"Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông." Vị cô nương xinh đẹp kia cơ hồ cùng ta không hẹn mà gặp, một bên dùng ngữ khí nghẹn ngào nhẹ giọng ngâm nga, một bên dùng ngón tay ở trước người vẽ ra một cái quầng sáng.

Sau khi quầng sáng hoàn thành thì thần kỳ nổi lơ lửng trên không trung, chúng ta đồng thời dùng bàn tay chụp ở phía trên, sau đó quát một tiếng :"Dời."

Tiếp theo sau, một màn thần kỳ xuất hiện, vị nữ tử kia, không đúng phải nói là Athéna, thân thể hóa làm một đoàn bạch quang, sau khi quang mang chói mắt chớp lên một cái, Athéna liền xuất hiện trước mặt ta.

"Phong!" Athéna rơi lệ đầy mặt trực tiếp nhào vào trong lòng của ta, thất thanh khóc rống lên. Bần đạo cũng kìm lòng không nổi ôm nàng, nước mắt rơi như mưa.

Vừa rồi pháp thuật chúng ta sử dụng là một loại hai người chúng ta tự mình sáng chế, chúng ta gọi là ý hợp tâm đầu. Tác dụng của nó chính là giúp cho chúng ta có thể thuấn gian di động đến vị trí đối phương, có thể làm cho hắn (nàng) tự mình tiến qua tới, còn có thể thay đổi vị trí lẫn nhau, tại thời điểm chiến đấu rất thích hợp dùng vào thực tế. Không những có thể dùng để chạy trốn, trợ giúp, còn có thể đánh lén.

Tỷ như chúng ta nếu khi cùng hai người khác đánh nhau, chúng ta sẽ tách ra đánh, đem bọn hắn dẫn ra rất xa, sau đó chúng ta sử dụng chiêu này tụ cùng một chỗ, có thể tức thì bỏ đi một người, biến thành hai đấu một, trước tiên đem kẻ yếu nhất xử lý. Hơn nữa nếu khi gặp phải nhiều địch nhân, chúng ta có thể liều mạng chạy ra một người, sau đó dụng chiêu này đem người còn lại cứu đi, trừ cái đó ra còn có rất nhiều phương pháp phối hợp, không thể liệt kê hết được.

Dù sao sau khi có chiêu này, chúng ta liên tiếp thu thập được rất nhiều gia hỏa lợi hại đánh không lại, từ đó về sau càng có thể ở tại thần giới hoành hành ngang ngược, ngay cả xú hầu tử sau khi thấy được phối hợp của chúng ta cũng là hâm mộ không thôi muốn đi theo học tập, ha ha, đáng tiếc bị chúng ta cự tuyệt, ai mà rảnh không có việc gì làm mang theo một tên làm cái bóng đèn khi chúng ta đang rèn luyện cơ bụng trong bóng tối chứ?

Bởi vì chiêu độc đáo này do chúng ta sáng tạo ra, cho nên nàng có thể sử dụng một chiêu này, cũng đã thuyết minh rõ ràng thân phận của nàng. Bần đạo sau khi ôm lấy nàng, bắt đầu không ngừng kiểm tra tình hình bên trong nàng, hơn nữa cùng nàng dụng thần thức tiến hành trao đổi, rất nhanh đã hiểu ra sự tình đầu đuôi.

Nguyên lai, Athéna thân là nữ thần chủ quản chiến tranh cùng trí tuệ, có được hai cái thần cách, nàng là nữ thần thuộc tính cường đại phi thường hiếm thấy. Ngày đó Athéna sau khi cùng ta tự bạo, cho dù có sự bảo hộ của ta, hai cái thần cách của nàng vẫn bị lực lượng cường đại xé rách.

Thần cách chủ quản chiến tranh được hai kiện thần khí của nàng mang lên thần giới, tại trong ao chuyển sinh đầu thai thành một kim dực thiên sứ, bất quá trí nhớ trong thần cách đã bị tổn hại nghiêm trọng, cho nên nàng mới luôn không nhận ra ta, chỉ là cảm giác có chút quen thuộc thôi, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng luôn luôn biểu hiện có chút ngu ngốc.

Bất quá, bởi vì nàng dù sao nắm giữ thần cách chủ quản chiến tranh, cho nên sức chiến đấu cường đại, không chỉ có vừa bắt đầu đã có được pháp thuật phá hư không gian cực mạnh, hơn nữa còn có thể rất nhanh nắm giữ được cực mạnh cực mạnh của quang minh hệ.

Nếu tính thêm cả nhất khí hóa tam thanh của ta và võ học ta dạy cho nàng, hơn nữa có hai kiện thần khí kia, lực chiến đấu của nàng hiện tại chỉ sợ so với thiên sứ bốn cánh còn mạnh mẽ hơn, đã muốn so với thiên sứ sáu cánh không kém hơn bao nhiêu. Phải biết rằng đây là nàng mới vẻn vẹn tu luyện mấy chục năm mà thôi a. Thiên Sứ bình thường muốn trở thành bốn cánh đều phải tu luyện ngàn năm mới được.

Còn người ở trong ngực ta, hóa thân thành Vong Ưu công chúa là kế thừa toàn bộ thần cách trí tuệ, hơn nữa trí nhớ bảo tồn tương đối đầy đủ và có trí nhớ quan hệ đến ta, cho nên mới có thể lập tức nhận ra ta, hơn nữa còn có thể cùng ta sử xuất ' ý hợp tâm đầu'.

Thông qua thần thức của ta kiểm tra, bần đạo đối với thực lực của Vong Ưu công chúa bước đầu có phán đoán. Không hổ là kế thừa thần cách chủ thần, nàng tu tập chính là tứ hệ nguyên tố pháp thuật địa, phong, thủy hỏa chính tông của tây phương. Đồng thời dường như một chút đạo thuật cũng kiểm tra ra được một chút dao động của linh lực, cụ thể là cái gì thì nhìn không ra.

Thần trí của nàng không kém ta, ta nghĩ muốn hoàn toàn tìm kiếm bí mật của nàng cũng là rất khó, bất quá, ít nhất ta biết trong cơ thể nàng ma lực ẩn chứa đã không dưới đại ma đạo sư nhân loại, đổ mồ hôi, cài này ta trái lại thấp hơn nàng, thực lực bây giờ của ta chỉ là ma đạo sư.

Hơn nữa, thần thức cường đại sử dụng ma lực cấp bậc đại ma đạo sư thì sức chiến đấu ít nhất cũng có thể so với pháp thần mạnh hơn một chút, mà với trí tuệ của Athéna mà nói, cụ thể lợi hại hơn bao nhiêu, cho dù là ta cũng không thể rõ ràng.

Hai người chúng ta tự lo ở nơi này tình chàng ý thiếp, khiến cho van người xung quanh nhìn mà choáng váng. Chúng ta chính là đứng trên lưng Cái Thứ đã phóng đại, thật sự là rất nổi bật, nơi này lại đều là cao thủ, ánh mắt lợi hại, một chút cũng không bị ánh sáng chói mắt ảnh hưởng, chỉ cần hơi nhướng mắt là có thể nhìn thấy rõ ràng.

Thân phận của Vong Ưu công chúa là người kế nhiệm đại tế tự, vốn là trước khi nàng chính thức kế nhiệm phải là bảo trì tấm thân thánh khiết. Bị nam nhân đụng chạm sơ qua cũng không được, nhưng mà hiện tại lại ngang nhiên đối với một nam tử thân mật, hành vi như thế thì theo quan niệm truyền thống của ám dạ Tinh Linh đó quả thực là đại nghịch bất đạo, mạo phạm khinh nhờn thần minh, hẳn là sẽ bị tri chu hóa.

Đại tế tự là một trung niên mỹ phụ xem ra là người đã trải qua mưa gió, thân mặc quần áo hở hang, gợi cảm dị thường. Nhưng mà hiện tại, bà ta đang là tức giận đến run người, mặt méo mó, bà dùng ngữ khí cực kỳ phẫn nộ, gần như điên cuồng hét lên :"Vong Ưu ! Ngươi đang làm cái gì đó?"

Bị tên hỗn trướng này phá hoại bầu không khí tình cảm giữa chúng ta, bần đạo rất là không thích, nhưng mà trong lòng ta càng khó chịu, thì phải càng biểu hiện ra ôn hòa nhã nhặn, ta là Đại La Kim Tiên, không thể mất thân phận a? Cho nên, ta cùng Vong Ưu công chúa nhìn nhau cười, nhẹ nhàng tách ra, ôn nhu lau nước mắt trên mặt đối phương, sau đó chậm rãi ngồi xuống trên cái lưng mềm mại của Cái Thứ.

Bần đạo lúc này mới nhìn lại sắc mặt mọi người xung quanh, đại tiên tri vẻ mặt mờ mịt, nhưng mà nhiều hơi là vẻ tươi cười. Tam hoàng tử thì thần sắc khác lạ, Khắc Lý che mặt, không nhìn thấy mặt đâu, bất quá hẳn không phải là bình tĩnh, Thương Long Giác cùng thúc tổ là một đôi bại hoại ngưu tầm ngư mã tầm mã, vẻ mặt cười xấu xa, còn không ngừng nháy mắt với ta.

Ái Liên Na vẻ mặt rất phức tạp, vừa là dẩu môi vừa là tò mò, tóm lại nhìn không rõ. Mà bộ hạ của ta đều vẻ mặt thoải mái cười hì hì không ngừng, ai, lại bị Athéna chế giễu, bần đạo lo lắng, trở về có phải hay không nên tiến hành chỉnh đốn lại tác phong?

Về phần các ám dạ tinh linh thì càng thêm đặc sắc, vui sướng khi người gặp họa có nhiều, đa số là nữ nhân. Biểu hiện giật mình cũng không thiếu, vì là không có quan hệ lợi hại gì. Biểu hiện lòng đầy căm phẫn số lượng là nhiều nhất, hơn nữa cơ hồ tất cả đều là nam tử trẻ tuổi, xem ra, gia hỏa không yên phận có ý với lão bà ta thật đúng là không ít.

Athéna hóa thân thành Vong Ưu công chúa so với Athéna trong trí nhớ của ta không có thay đổi chút nào, khoảng thời gian vừa mới gặp lại có chút không khống chế được cảm xúc, nhưng mà rất nhanh đã khôi phục uy nghiêm ngày xưa, nàng vốn là khinh thường mấy tên tiểu nhân to còi phía dưới, mà là trực tiếp nhoẻn miệng cười nói với ta :"Chàng tới là tốt rồi, nếu chàng không xuất hiện nữa, em sợ phải nhanh chóng chạy trốn rồi."

"Hắc hắc, người trong mộng luôn tại thời khắc mấu chốt mới xuất hiện a." Bần đạo đắc ý nói, bất quá, tiếp theo lại quan tâm hỏi :" Bất quá, lấy bản lĩnh của nàng, mấy cái tên yếu đuối đó, chẳng lẽ còn có thể đối phó với nàng sao?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất