Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 755: Thần giới huyết chiến!


Khí thế của Hạo Thiên thần kiếm quá mạnh, gia hả kia kỳ thật sớm đã cảm giác được nguy cơ, nhưng mà vướng bận tru tiên kiếm trận căn bản không thể xuất thủ đối phó ta. Mãi đến khi thái cực kiếm pháp của ta phủ lên hắn, vài vị sư huynh cũng không dám tiếp cận Hạo Thiên thần kiếm, chủ động rút lui. Hắn lúc này mới có cơ hội toàn lực ứng phó thế công của ta.

Người này cũng tương đối bất phàm, đầu tiên hắn đem đại thuẫn rộng mấy thước nghênh đón Hạo Thiên thần kiếm chém tới không chút chậm trễ. Đại thuẫn của hắn sau khi va chạm với hàng tỉ tinh tú liền biến thành tro bụi. Uy lực kinh khủng như thế, nhất thời làm cho hắn chấn động, mắt thấy bảo kiếm của ta như tia chớp bổ tới đầu, căn bản không thể né tránh.

Bất quá, hắn cũng quá tàn nhân, bất thình lình đem thân thể của mình thu nhỏ đến một thược, giống như trẻ con, sau đó dùng chân đá vào mấy món thần khí còn lại, đem thần khí tiến vào trong kiếm ảnh của ta, đồng thời bay nhanh trốn tránh phạm vi công kích của Hạo Thiên thần kiếm. Bởi vì thể tích của hắn lúc này rất nhỏ, lại mượn lực lượng phản chấn của thần khí, khiến cho tốc độ của hắn trong giây lát tăng đến cực hạn. Mà bần đạo bởi vì phải chém nát mấy món thần khí kia, cho nên có chậm trễ một chút thời gian, không ngờ vào thời khắc cuối cùng thoát ra khỏi phạm vi công kích của ta.

Bất quá, hắn cũng không được tốt cho lắm, ngoại trừ thần khí trên người bị hủy ra, một cái cánh cũng bị ta chém rớt rồi biến mất không thấy. Tuy rằng hắn thoát được ra ngoài, mặt không đổi sắc, nhưng mà đau đớn vẫn làm cho thân thể hắn run nhè nhẹ, hiển nhiên, loại cánh trong suốt này đối với hắn là bộ phận cực kỳ trọng yếu.

Mặc dù không có giết được hắn, nhưng mà chỉ một màn này thôi cũng đã đủ làm cho tất cả mọi người ở đây chấn kinh. Nhất là người của Đạo Môn, thật sự không tưởng nổi ta vừa đến lại có thể tạo ra nhiều kỳ tích như vậy, đặc biệt là tình huống phá hủy năm kiện thần khí kia, quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng, ai nhìn thấy cũng kinh ngạc. Nhất là Hầu Tử, thấy ta thật sự làm gia hỏa kia bị thương, miệng của hắn há hốc đến độ có thể nhét vừa một quả dưa hấu. Sau đó ngẫm lại phải hướng ta chịu thua, hắn buồn bực cơ hồ muốn điên, đành phải đem lửa giận phát tiết lên trên người điểu nhân xung quanh.

"Đê tiện!" Gia hỏa kia sau khi thoát khỏi phạm vi công kích của ta, lập tức khôi phục lại thân hình, sau đó tức giận mắng :"Lấy nhiều đánh ít, còn ở sau lưng đánh lén, bản lĩnh ở đâu? Đạo Môn chính là vô sỉ như vậy sao?"

"Ha ha, lấy nhiều đánh ít mà kêu vô sỉ?" Bần đạo cười lớn chỉ chỉ điểu nhân khắp bầu trời, khinh thường nói :"Ngươi đang chửi chính mình sao?"

"Hừ!" Người nọ nhất thời á khẩu, sau khi thở hổn hển mấy hơi, cả giận nói :" Ta là tổng chỉ huy thiên sứ quân đoàn Hòa Lạp, ngươi là ai?"

"Quan môn đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tam Bảo đạo nhân, Trương Tam Phong!" Bần đạo cũng kiêu ngạo nói.

"Được, nếu là đệ tử của Nguyên Thủy, hẳn không phải là đồ vô sỉ yếu đuối. Ngươi nếu có dũng khí so lo với ta, chỉ cần ngươi ta, ta lập tức rút quân." Hòa Lạp phẫn nộ nói.

"Ngươi còn không xứng để ta động thủ!" Bần đạo cười lạnh nói. Cũng không phải bần đạo khinh thường hắn, thật sự là ta không có năng lượng cường hãn để đấu với người ta, chiếc lá trên chuôi Hạo Thiên thần kiếm vừa rồi đã bị loại năng lượng mạnh mẽ kia chấn thành bột mịn. Nói cách khác Tiểu Lục đã không thể trợ giúp ta được nữa, nếu như dựa vào mình, căn bản không phải là đối thủ của hắn.

"Hử!" Tổng chỉ huy thiên sứ quân đoàn Hòa Lạp đương trường nổi giận, cũng không nhiều lời, rống giận xông về phía ta. Bốn vị sư huynh của ta vừa nhìn liều hiểu ta không được, chỉ sợ ta có chuyện, vội vàng thay ta tiếp Hòa Lạp.

Bần đạo duỗi tay ra, sau đó chỉ vào đầu Hòa Lạp, cười lạnh nói :"Tiểu Lục, bắn chết tên ngu ngốc này cho ta."

Theo một tiếng ra lệnh của bần đạo, trên bầu trời đột nhiên giáng xuống một tia chớp cực lớn, bổ vào trên người Hòa Lạp, tia chớp to vài thước, hiển nhiên ẩn chứa năng lượng vô cùng. Cho dù Hòa Lạp cường hoành vô cùng, đối mặt với tia chớp mạnh mẽ như vậy, cũng chỉ có thể mau chóng né tránh ra xa, rốt cuộc không đến gần được ta.

Rơi vào đường cùng, Hòa Lạp chỉ có thể không ngừng rít gào nói :"Là ai, lăn ra đây cho ta!" Hài tử đáng thương, đến hiện tại còn chưa biết là ai công kích hắn, bần đạo tự nhiên là không có nghĩa vụ giải đáp nghi vấn của hắn, để cho hắn buồn bực chết đi.

Tạm thời đuổi đi Hòa Lạp, bần đạo mới có cơ hội chào hỏi bốn vị sư huynh :"Bốn vị sư huynh khỏe không? Sư đệ có lễ!" Ai, nhiều năm không gặp, ta quả thật có chút cảm động.

"Sư đệ không cần phải đa lễ, ngươi trở về thật đúng lúc." Sư huynh đầu lĩnh nói :" Đáng tiếc bây giờ không phải là lúc ôn chuyện, vẫn là nên nhanh chóng thương nghị như thế nào đánh đuổi địch nhân quan trọng hơn."

"Không sao, ngươi có mưu mô nhiều, trong tay lại nắm giữ Hạo Thiên thần kiếm, nhanh chóng nghĩ ra chủ ý đi." Vài vị sư huynh khác cũng thúc giục.

"Có Thiên Không Chi Thành của ta cùng mấy cao thủ phía trên có thể địch lại Hòa Lạp trấn thủ, những người này đã không đáng để lo, một hồi nữa mấy vị sư huynh không cần tách ra, lấy tru tiên kiếm trận chuyên chọn điểu nhân mười hai cánh hạ tử thủ, bọn hắn tổn thất lớn tất nhiên sẽ thối lui." Bần đạo lo lắng nói :"Chẳng qua là, ta nghe nói lần này bọn hắn tập hợp năm cao thủ cấp bậc như Hòa Lạp, vì cái gì chỉ mới xuất hiện một người chứ?"

"A, năm người?" Bốn người lập tức chấn động nói :"Lời này thật không?"

"Tin tức hẳn là tin cậy được!" Bần đạo lo âu nói :"Ân sư ở đâu rồi?"

" Ân sư nhận được một phong thơ của Ngọc Đế, một mình đi ra ngoài, mãi đến hiện tại cũng chưa có trở về." Một vị sư huynh sốt ruột nói :"Chẳng lẽ ân sư đã bị bốn tên kia quấn lấy?"

"Đáng chết!" Bần đạo nhất thời nóng nảy, vội vàng nói :"Ta có tin tình báo, chứng minh Ngọc Đế đã liên thủ với thiên sứ quân đoàn, ân sư nói không chừng thật sự đã rơi vào bẫy của bọn chúng."

"Ai nha, vậy phải làm sao bây giờ?" Bốn người sắc mặt tái nhợt.

"Ân sư đi khi nào?" Bần đạo vội vàng truy vấn.

" Bảy ngày trước, chân trước mới vừa đi không bao lâu, sau lưng những đám hỗn trướng này đã tới rồi." Một vị sư huynh bi phẫn nói :"Chúng ta lúc ấy đã hoài nghi, như thế nào lại trùng hợp như thế? Không nghĩ tới, lão già Ngọc Đế thật sự dám hãm hại chúng ta a!"

"Vì sao lại không dùng khẩn cấp truyền tấn tri pháp thông tri cho ân sư?" Bần đạo vội vàng hỏi.

"Dùng rồi, nhưng mà ân sư nhận không được a!" Một vị sư huynh khác sốt ruột nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

"Có rồi!" Bần đạo nhãn tình sáng lên, nói :"Khẩn cấp truyền tấn chi pháp của Đạo Môn chúng ta bao trùm cả thần giới, trong thần giới chỉ có ba địa phương là không đến được. Ngọc Đế ước hẹn ân sư đi ra ngoài gặp gỡ, khẳng định không có khả năng đi đến vị diện khác, như vậy quá thất lễ, ân sư tuyệt đối sẽ không đi có phải hay không?"

"Đúng vậy! Bởi vì chuyện của ngươi, ân sứ đã sớm bất mãn với Ngọc Đế, lần này gặp mặt cũng chỉ là không muốn trở mặt, hơn nữa ân sư cũng có tâm phòng bị, cho nên chắc chắn sẽ không đi đến vị diện khác." Một vị sư huynh hưng phấn nói.

"Như thế, ân sư nhất định còn ở tại thần giới, hơn nữa sẽ chỉ ở ba cái địa phương kia, Thiên đường, Linh sơn, cùng Thiên Hỏa tỉnh (giếng lửa trời)." Bần đạo tiếp tục phân tích :" Thiên đường cũng không cần quan tâm, ân sư chắc chắn sẽ không đi, đây không phải là chui vào miệng cọp sao? Về phần Linh sơn tựa hồ cũng không có khả năng."

"Vì sao?" Một vị sư huynh vội vàng hỏi.

"Chúng ta cách Linh sơn của Phật tổ cũng không quá xa, nơi này đánh đễ lật trời, bên kia có thể không biết sao? Nếu biết, ân sư có thể ngồi yên không lý đến sao?" Bần đạo cười lạnh nói :"Hai môn Phật Đạo tuy rằng đạo thống bất đồng, nhưng mà quan hệ luôn luôn không tệ, cho dù là ân sư không ở nơi đó, bọn họ biết được tin tức chúng ta bị tập kích, cũng nhất định sẽ phái người trợ giúp chúng ta. Nhưng mà hiện tại ngay cả cái lông người cũng không thấy, các ngươi không thấy kỳ quái sao? Đừng nhìn Hòa Lạp trước mặt chúng ta trâu như vậy, chống lại ân sư hay Phật tổ cũng chỉ có tìm chết. Nếu Phật tổ phái mười tám La Hán đến giúp, hai tên Hòa Lạp cũng đánh không lại, căn bản không để chúng ta độc kháng thiên sứ quân đoàn nhiều ngày như vậy."

"Ý của ngươi chẳng lẽ là nói Phật tổ cấu kết với Ngọc Đế sao?" Một vị sư huynh kinh ngạc nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất