- Hắn đã biết nói không chừng mất hứng, hắn nếu không thích tiểu hài tử thì làm sao bây giờ.
Liễu Thanh Thanh thấy Yêu Cơ nói Nhạc Thành đã trở lại, không khỏi có chút lo lắng nói.
- Ta cũng lo lắng hắn không thích tiểu hài tử đâu.
Vân Phỉ Phỉ cũng lo lắng.
- Hắn dám không thích, hắn không thích thì tốt lắm, đến lúc đó chúng ta toàn bộ không để ý tới hắn, xem hắn làm sao bây giờ.
Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói.
- Hiểu Kỳ tỷ, chúng ta cũng không để ý đến hắn, hắn đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt thì làm sao bây giờ.
Tô Hân Nhi nói.
- Hắn dám, ta thu thập hắn.
Lê Tiểu Dao cắm eo thon nói.
- Ai lớn tiếng như vậy, muốn thu thập ta sao, ta có true trọc ai đâu.
Thân ảnh Nhạc Thành xuất hiện ở trong tiểu sảnh.
- Ta có nói ngươi đâu, ngươi nhanh như vậy về rồi.
Lê Tiểu Dao nhìn Nhạc Thành xem thường nói.
- Hiểu Hiểu, Thanh Thanh, Phỉ Phỉ, các ngươi cũng không nói sớm một chút cho ta biết, ta đến xem đứa con nào là nữ nhân.
Nhạc Thành cười hì hì lập tức đi bên người tam nữ nói.
- Chàng đi Bắc Cực Ma Xuyên, chúng ta cũng vừa mới biết, vì sợ ảnh hưởng chàng, cũng sợ chàng chê.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn Nhạc Thành nói.
- Nhạc Thành, chàng không không thích tiểu hài tử chứ.
Liễu Thanh Thanh nhìn Nhạc Thành nhẹ giọng hỏi.
- Nha đầu ngốc, ta sao không thích đây, cao hứng còn chưa kịp chứ lại.
Nhạc Thành ôm Liễu Thanh Thanh cắn một ngụm nói.
- Mắc cở chết được, ngươi làm sao như vậy.
Liễu Thanh Thanh nhất thời đỏ bừng mặt, nhiều người như vậy vây quanh làm nàng ngượng ngùng, thẹn thùng nhìn Nhạc Thành trách mắng.
- Nhi đồng đã có, còn xấu hổ cái gì, lại đến đây một chút.
Nhạc Thành cười nói, lại ở trên mặt Liễu Thanh Thanh cắn một chút.
- Nhạc Thành, ngươi cẩn thận một chút, đừng làm cho Thanh Thanh động thai.
Nhạc Lan Tâm mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói.
- Con biết mà bác.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Lan Tâm trả lời.
- Đến, ta đến xem là nam hay là nữ.
Nhạc Thành mỉm cười, tay phải nhất thời xem kinh mạch Liễu Thanh Thanh.
Một lát sau, Nhạc Thành có phần nhìn Vân Phỉ Phỉ, Mộ Dung Hiểu Hiểu xem mạch, trên mặt lộ ra mỉm cười.
- Thế nào Nhạc Thành, ngươi có thể biết là nam hay là nữ hay không.
Nhạc Lan Tâm nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Bác, nữ có nam có, Thanh Thanh chính là một cô gái, Phỉ Phỉ là một nam hài, Hiểu Hiểu chính là một long phượng thai.
Nhạc Thành nhất thời vui sướng nói.
- Thật sự là quá tốt, Hiểu Hiểu là long phượng thai, đây chính là khó có được.
Nhạc Lan Tâm cao hứng không thôi.
- Nhạc Thành, chàng nói là thật sao, trong bụng ta thật là song thai?
Mộ Dung Hiểu Hiểu kinh ngạc nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Không sai được, hai cái tiểu tử kia vui vẻ, thực khỏe mạnh.
Nhạc Thành nói.
- Khó trách bụng Hiểu Hiểu tỷ còn to hơn ta nhiều, nguyên lai là song thai.
Liễu Thanh Thanh nói.
- Lão Bát, đệ đệ muội muội của ta đâu, ở nơi nào.
Vào lúc này, Thanh Đồng cùng Hồng Loan, Đại Song Tiểu Song, Yêu Huyên cũng về tới Nhạc gia, thanh âm Thanh Đồng nhất thời truyền vào.
- Thanh Đồng, đệ đệ muội muội của ngươi còn ở trong bụng, quá nửa tháng mới sinh ra.
Nhìn thấy Thanh Đồng cùng Hồng Loan, chúng nữ nói. Thanh Đồng cùng Hồng Loan hai cái tiểu ác ma vẫn đều làm cho chúng nữ yêu quý.
- Còn chưa có sinh ra, ta đây sẽ chờ, về sau ta dẫn bọn hắn đi chơi.
Thanh Đồng vẻ mặt vui vẻ nói.
Vừa nghe thấy lời Thanh Đồng nói đưa đám tiểu tử chưa sinh đi chơi, nhất thời chúng nữ liền không nói, trên mặt cũng nở nụ cười khổ, nếu để tiểu ác ma mang theo mấy tiểu tử kia đi ra ngoài, còn không biết xảy ra chuyện gì nữa.
- Chủ nhân, chủ nhân, ta xem các tiểu chủ nhân còn chưa sinh ra, vừa vặn còn thời gian, ta đưa lên một phần lễ vật.
Lang Lễ nói.
- Lang Lễ, ngươi muốn đưa cái lễ gì?
Nhạc Thành nhìn Lang Lễ hỏi, Lang Lễ chính là vô thượng Thiên Yêu, ở tiên Ma giới đều là cường giả, nếu hắn xuất lễ tới, tự nhiên không đơn giản.
- Lúc này tạm thời giữ bí mật, cho ta ba ngày thời gian, ta ở trong Hạo Thiên Tháp có không ít linh dược, vừa vặn cũng có thứ ta muốn.
Lang Lễ thần bí nói, lập tức quay đầu nhìn Thanh Đồng nói:
- Thanh Đồng, Hồng Loan cũng cho đệ đệ muội muội một phần lễ vật thế nào.
- Tốt, là chúng ta không có lễ vật gì tặng.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comThanh Đồng Hồng Loan nhìn Lang Lễ nói, trên người hai cái tiểu ác ma bất kể cái gì cũng đều không có.