- Chủ nhân, người đã mang đến.
Mấy tên hán tử lôi kéo mấy nữ tử tuổi trẻ tới trong phòng Thanh Dương Lão Ma.
Các ngươi đi ra ngoài.
Thanh Dương Lão Ma nhìn mấy hán tử nói.
- Vâng, chủ nhân.
Mấy hán tử rời đi, đem mấy nữ tử tuổi trẻ lưu tại trong phòng.
- Ngươi là ai, ngươi muốn gì.
Lú này mấy nữ tử tuổi trẻ nhìn chăm chú vào Thanh Dương Lão Ma, trên mặt đều xuất hiện hoảng sợ, cùng lui về phía sau.
- Các ngươi sẽ thích, lại đây đi, các ngươi phía trước, ta sẽ cho các ngươi niềm vui.
Thanh Dương Lão Ma tà tà cười, trong tay một mảnh hào quang bao vây mấy người nữ tử, nhất thời mấy người nữ tử này liền không thể động đậy, hoảng sợ trong mắt càng ngày càng đậm hơn.
- Đến đây đi.
Trong tay thủ ấn giương lên, mấy nữ tử tuổi trẻ này bị Thanh Dương Lão Ma ném vào trên giường, tiếp theo Thanh Dương Lão Ma cười lao đến.
- Tê tê.
Sau khi một tiếng thanh âm vỡ tan, một nữ tử quần áo trắng muốt liền xuất hiện ở trước người Thanh Dương Lão Ma, Thanh Dương Lão Ma đi vào, hung hăng đặt nữ tử trên người bắt đầu phát tiết.
Một lát sau, nữ tử này đau đớn kịch liệt không thể chịu đựng được khoái cảm thì quanh thân Thanh Dương Lão Ma thanh mang tràn ngập, cô gái này nháy mắt biến thành một khối thây khô.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Tiếp theo Thanh Dương Lão Ma mây mưa đến cô gái thứu hai, tiếng rên vui mừng không thể chịu đựng được từ trong miệng cô gái này phát ra, cô gái này cũng hóa thành một khối thây khô.
Lúc này các nử tử còn lại thấy một màn như vậy, nhất thời trong lòng sợ hãi, nhưng bị Thanh Dương Lão Ma chế trụ, các nàng căn bản không thể nhúc nhích nửa phần.
Lúc này mấy nữ tử tuổi trẻ chỉ có thể trơ mắt sợ hãi nhìn thấy Thanh Dương Lão Ma, kết cục cũng giống đồng bạn mà thôi.
Hai canh giờ thời gian, mấy nữ tử tuổi trẻ này toàn bộ biến thành thây khô, mà mấy thây khô đều bị Thanh Dương Lão Ma sau khi giao hợp biến thành.
Ngày hôm sau, Thanh Dương Lão Ma vẫn cùng hơn mười nữ tử tuổi trẻ dây dưa cùng nhau, cắn nuốt thuần âm, sau đó toàn bộ nữ tử đều biến thành thây khô.
Cự Thạch Thành, trên không trung một cái không gian thông đạo nháy mắt xuất hiện, mấy đạo thân ảnh từ trên không trung thông đạo nhảy ra, liền nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Mấy canh giờ sau, mấy đạo thân ảnh ở Cự Thạch Thành một chỗ núi non xuất hiện, một chuyến này chính là Nhạc Thành cùng Lang Lễ, Thú Ma, Khiếu Thiên Hổ, Yêu Huyên.
- Khiếu Thiên Hổ, ngươi xác định ở chỗ này.
Nhạc Thành nhìn Khiếu Thiên Hổ hỏi.
- Chủ nhân, liền ở phía trước một chút.
Khiếu Thiên Hổ khẳng định nói.
- Chủ nhân, không cần đi phía trước, Hỗn Thế Ma Vương đã tới nơi này, phụ cận có dấu vết đấu pháp, còn có khí tức trên thân Hỗn Thế Ma Vương, mặt khác hơi thở như Âm Ma, phỏng chừng là Âm Ma bị Hỗn Thế Ma Vương cắn nuốt.
Lang Lễ nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành nhìn chăm chú vào không trung, phụ cận chứng thật có dấu vết đại chiến.
- Sưu.
Thú Ma thân ảnh nhất thời hóa thành kinh hồng hướng về phía không trung mà đi, một lát sau lại nhớ, trong tay đồng thời lấy ra một khối thây khô.
- Chủ nhân, đây là thi thể Âm Ma thạch, không sai được, hẳn mấy ngày trước, chúng ta đã tới chậm vài ngày.
Thú Ma nhìn Nhạc Thành nói.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, Hỗn Thế Ma Vương đuổi phía trước chính mình.
- Chủ nhân, kế tiếp ở nơi nào, chúng ta chạy nhanh mới được.
Lang Lễ nhìn Nhạc Thành nói.
- Thanh Thụ Thành, Đại Song, ngươi dùng Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ, chúng ta cấp tốc đi Thanh Thụ Thành.
Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống nói, đến Thanh Thụ Thành Nhạc Thành không có không gian ngọc giản, chỉ có thể dựa vào chính mình, mà Đại Song có Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ còn nhanh hơn Khiếu Thiên Hổ, Nhạc Thành cũng chỉ có thể để Đại Song dùng Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ chạy đi.
- Vâng, chủ nhân.
Đại Song gọi ra Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ, mọi người tiến nhập Hạo Thiên Tháp, sau đó biến mất ở tại trên không trung hướng đến Thanh Thụ Thành.
Nửa tháng sau, bên trong Thanh Dương Lão Ma cấm chế, ngọn núi phía trên là một mảnh ma khí ngập trời bị cắn nuốt tới trong cơ thể Dịch Thiến, lúc này, khí tức trên thân Dịch Thiến đã ở Hợp Thể Kỳ sơ kỳ.
Bởi vì tu luyện ma công, lúc này cả người Dịch Thiến tràn ngập một cỗ vô hơi thở gọi hồn, nhìn qua đẹp đẻ động lòng người, hơn nữa nàng vốn là tuyệt sắc mỹ nhân, có thể nói là tuyệt đối vưu vật, nam nhân nhìn cũng không thể cầm giữ được.
- Sư tổ, ta chết cũng sẽ báo thù cho người.
Dịch Thiến nhìn chăm chú trên không thì thào nói.
- Nhạc Thành, ta thiếu của ngươi, ở Thanh Vân Môn ta đã muốn trả lại cho ngươi, ngươi cũng nhục nhã trở lại, ở cực viêm, ta lại thiếu ngươi, nếu có kiếp sau, kiếp sau ta trả lại cho ngươi, bất quá kiếp sau, chúng ta công bình quyết chiến, kiếp sau, ta sẽ không bại bởi ngươi.
Dịch Thiến thì thào nói xong, thân hình liền biến mất ở tại ngọn núi.
Ở trong phòng Thanh Dương Lão Ma, một tiếng hát khẽ truyền ra, đồng thời có thêm một khối thây khô hình thành, khối thây khô này là khối thứ chín trăm chín mươi chín rồi.
Nửa tháng thời gian, Thanh Dương Lão Ma thải âm bổ dương cắn nuốt chín trăm chín mươi chín gái trinh, lúc này quanh thân Thanh Dương Lão Ma là một mảnh ma khí thanh quang nồng đậm bao vây.
- Cót két.
Một tiếng kêu lên, cửa phòng bị mở ra, mấy hán tử đem thi thể trong phòng mang đi ra ngoài, một bóng hình xinh đẹp tuyệt mỹ cũng chậm rãi đi đến.
- Thiến nhi, ngươi rốt cục đột phá tới Hợp Thể Kỳ, ngươi hiện tại cũng có thể thể thừa nhận được công lực trên người của ta.
Nhìn thấy thân ảnh Dịch Thiến, Thanh Dương Lão Ma lộ ra ý cười.
- Ân, vừa mới đột phá.
Dịch Thiến mỉm cười nói, sau đó tươi cười mị ý tràn ngập, làm cho Thanh Dương Lão Ma chỉ biết nuốt nước miếng.