Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 1111: Lĩnh ngộ (3)

Lúc này tên hồng y hán tử sắc mặt biến hóa, đối với Nhạc Thành cũng có cảnh giác, thân ảnh dựng lên, không biết khi nào trong tay thì bắt đầu xuất hiện một cái viên cầu màu đen quỷ dị, viên cầu này lớn bằng bàn tay, quay tròn hướng về phía Nhạc Thành, sau đó viên cầu màu đen bay ra hết sức, tạo nên một cỗ gió xoáy, đồng thời ma khí ngập trời đem Nhạc Thành áp chế ở tại không trung.
Trong nháy mắt, viên cầu màu đen bay với tốc độ rất nhanh, sau đó ma khí ngập trời nổ bắn ra, lúc này Nhạc Thành hoàn toàn bị một cỗ ma khí ngập trời bao trùm.
- Phong chi không gian.
Nhưng vào lúc này, Nhạc Thành nhìn thấy công kích của tên hồng y hán tử lợi hại, hắn cũng không dám khinh thường, gọi ra Hạo Thiên Tháp, lúc này không gian chung quanh nhất thời biến hóa, cuồng phong ngập trời ma khí căn bản không thể đến gần Nhạc Thành được.
Lúc này ma khí ngập trời nổ bắn ra mấy làn hắc quang, hắc quang sâu kín bạo bắn, cùng cuồng phong dây dưa, sau đó bắn tới trước mặt Nhạc Thành.
Nhạc Thành trong lòng nhất thời kinh hãi, hắc cầu quỷ dị nếu có thể xuyên thấu phong chi không gian Hạo Thiên Tháp, lúc này Nhạc Thành như lâm đại địch, sắc mặt ngưng trọng hẳn lên.
Bởi vì hắc mang này cổ quái, bên trong nó còn có tinh thần công kích, lúc nào cũng muốn nhân cơ hội lén vào trong óc Nhạc Thành. Tựa như sóng nước bình thường, hắc mang không ngừng công kích lắc lư.
- Hừ.
Đồng thời, Nhạc Thành hừ lạnh trong lòng một tiếng, Thần Nông đỉnh ở trong đầu tràn ngập ra vạn trượng quang mang, lúc này hắc mang bị quang mang Thần Nông đỉnh chiếu xuống áo thành tro tàn, một tiếng"Di" vang lên, Nhạc Thành tuy rằng tiêu hao không ít pháp lực, nhưng thần niệm cũng không có tổn hại, hắn có Thần Nông đỉnh trấn thủ ở trong đầu, thần niệm công kích bình thường có thể cong kích được sao.
Sau đó, thân ảnh hán tử từ Thiên ma hắc khí nháy mắt xuất hiện ở trước người Nhạc Thành, mang theo một cỗ ma khí ngập trời đem Nhạc Thành nuốt hết.
Lúc này, Nhạc Thành hoảng sợ, thực lực Địa ma hậu kỳ quả thật mạnh mẽ, Địa ma Địa tiên tu vi, mỗi một kỳ cách xa nhau cực lớn.
Bị ma khí ngập trời vây ở bên trong, quanh thân Nhạc Thành Kim Long thân thể nhất thời bị vô số hắc mang quấn quanh, lúc này hắc mang giống như là mặc phải Kim Long thân thể vậy, Kim Long thân thể bị ma khí quấn quanh nhất thời liền ảm đạm vô cùng.
- Chủ nhân cẩn thận.
Lúc này đám người Diễm Ma đã vì Nhạc Thành đứng lên, tên hồng y hán tử tựa hồ đã dùng toàn lực rồi.
Nhưng vào lúc này, bên trong hắc mang, một đạo quang mang chói mắt tràn ngập ra, thiên địa cũng kịch liệt chấn động, trên không trung sương mù thật dày xuất hiện một đạo quang mang chói mắt trực tiếp xuyên thấu qua Mê Vụ Tùng Lâm chiếu rọi ra.
Lang Lễ, Diễm Ma, Thú Ma, Vạn Biến Thiên Ma, Thanh Đồng lúc này đều cảm giác được sâu trong linh hồn một cỗ tim đập nhanh hơn.
- Đây là thiên đạo thần thông, chủ nhân thi triển thiên đạo thần thông?
Lang Lễ sợ hãi than, sau đó nhìn vào một mảnh quang mang chói mắt, hai mắt đã tràn ngập nóng cháy.
Bên trong ma khí thật dày, chỉ thấy quanh thân Nhạc Thành một cỗ quang mang thật lớn chiếu rọi, hào quang chậm rãi xoay chuyển, một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa từ từ khởi động, trong lúc đó, nhét đầy cả thiên địa càn khôn vào bên trong, ầm ầm, cả không gian chấn động, phút tiêu tán. Lúc này, mây đen ma khí thật dày chung quanh cùng hồng y hán tử vô ảnh vô tung biến mất.
- Đây là cái thần thông gì, quá lợi hại.
Lang Lễ, đám người Diễm Ma vô cùng sợ hãi, đồng thời đám người Lang Lễ cũng trầm xuống, trong lúc đó kim mang trên người Nhạc Thành tiêu tán, cả người uể oải rơi xuống mặt đất.
- Chủ nhân.
Lang Lễ dẫn đầu tới bên người Nhạc Thành.
- Chủ nhân người có làm sao không.
Diễm Ma, Thú Ma hỏi.
- Không có việc gì, chỉ có tiêu hao hết pháp lực mà thôi, chúng ta rời đi, nơi này động tĩnh quá lớn, chỉ sợ thu hút cường giả lại đây.
Lang Lễ nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lang Lễ ôm lấy Nhạc Thành, nhất thời mọi người biến mất ngay tại chỗ không thấy đâu nữa.
Một lát sau, giữa không trung lục tục có hơn mười đạo thân ảnh, nơi này động tĩnh thật lớn đã sớm làm kinh động người của Tiên Ma rồi.
Mọi người tại chung quanh tìm tòi một lát chỉ thấy được một đống hỗn độn, chắc là do có cường giả đại chiến, một ít người có tu vi thấp cũng không dám chọc tới phiền toái, sau đó vội vàng rời đi.
Mà lúc này Nhạc Thành cũng ở một chỗ sơn động hai ngày mới tỉnh lại, cảm giác pháp lực trong cơ thể không khỏi cười khổ, hắn cũng không nghĩ tới thần thông kia uy lực thật là lớn, nhưng tiêu hao cũng quá dọa người, nếu đối chiến, cho dù chính mình đánh chết đối thủ, chỉ sợ cũng không tốt.
- Lão ba, người đã tỉnh lại.
Thanh Đồng nhìn thấy Nhạc Thành đã tỉnh, cao hứng không thôi.
- Chủ nhân, ngươi đánh chết một Địa ma hậu kỳ, là do thi triển thần thông lực lượng sao?
Lang Lễ cùng mọi người nhìn thấy Nhạc Thành thi triển thần thông, Địa tiên sơ kỳ tru sát Địa ma hậu kỳ, điều này làm cho đám người Lang Lễ kinh ngạc không thôi.
- Ân, xem như vậy đi.
Nhạc Thành nói, nhưng thần thông này Nhạc Thành về sau cũng không dám tùy tiện sử dụng, uy lực mặc dù thật lớn, nhưng tiêu hao còn ăn không tiêu.
Đối với thần thông này, Nhạc Thành cũng kinh ngạc, từ khi đột phá Địa tiên, chính trong đầu mình có thần thông này, giống như là tự nhiên khắc vào trong đầu vậy.
Đột phá tới Địa tiên cảnh giới, trong đầu Nhạc Thành cũng có thể hiểu được một ít tồn tại, ở Huyền Thiên nội địa tu luyện, Nhạc Thành đều là nước chảy thành sông tu luyện bình thường, căn bản không cần hiểu đạo pháp.
Tới Địa tiên chi cảnh, Nhạc Thành nhất định phải hiểu được đạo, đạo, mới là tu luyện căn bản.
Mà ở trong đầu kia có lời dẫn thần thông, Nhạc Thành cũng không có hiểu được thấu đáo, chỉ hiểu được một chút da lông mà thôi, thần thông kia tựa hồ có quan hệ không gian, mà trùng hợp Nhạc Thành đối với Hạo Thiên Tháp không gian lực có hiểu biết nhất định, cho nên liền thuận buồm xuôi gió, chính là hiểu được cũng rất là khó, tám chín năm thời gian, thần thông kia hiểu được da lông mà thôi, cũng chưa hiểu được đạo, cho nên Nhạc Thành vài năm nay chưa có đột phá.
- Chủ nhân, thần thông kia chủ nhân về sau không cần tùy tiện thi triển ra, tiêu hao pháp lực quá lớn, chủ nhân hiện tại tựa hồ không có cách nào tự khống chế.
Lang Lễ nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành cười khổ một chút, này về hắn cũng không dám tùy tiện sử dùng, bất quá đối với uy lực thần thông kia, Nhạc Thành cũng hưng phấn vô cùng, nếu chính mình có thể hoàn toàn lĩnh ngộ, uy lực tựa hồ còn hơn Hạo Thiên Tháp cùng Thần Nông đỉnh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất