- Không sai, cái này cũng không có gì, hôm nào tại hạ luyện chế nhiều hơn một chút là được.
Nhạc Thành cất tiếng nói, bảo giáp và binh khí cũng không có tác dụng gì với Nhạc Thành bây giờ, luyện chế cũng không tốn bao nhiêu thời gian, với lại Nhạc Thành cũng muốn hôm nào đó luyện chế binh khí cho Thanh Bối Ma Ngưu và Tứ Sí Ma Ưng.
- Được rồi, ta không khách khí, dù sao đây cũng là cho vị hôn thê của ngươi, cũng đừng nói ta chiếm tiện nghi.
Lê Giang Nam khẽ cười nói, yêu thích vuốt ve bảo giáp.
Nghe thấy Nhạc Thành đã nói như vậy, Nam Cung Hiên cũng không có cách nào khác, lần trước thanh kiếm kia hắn miễn cưỡng cầm lấy, vẫn sợ Nhạc Thành thu về, đối với thanh kiếm kia, Nam Cung Hiên tự nhiên là biết giá trị của nó.
Nhạc Thành chuyện này xong rồi, ngươi trước hết hãy cùng ta đi thăm Vạn Kim Môn, ta còn có chuyện muốn nói với ngươi.
Sau đó lập tức Nam Cung Hiên nói với Lê Giang Nam:
- Lê môn chủ cũng cùng đi một chuyến với chúng ta được không? Chúng ta có chuyện cần muốn nói.
- Được, đi thôi.
Lê Giang Nam cất tiếng nói, Nam Cung Hiên muốn nói chuyện gì tự nhiên hắn biết, mà lúc này Nam Cung Hiên đối với những luyện khí sư khác đã không còn cảm thấy hứng thú, bọn họ cũng đều là những thanh niên nhưng so với Nhạc Thành thì là một người trên trời, một người dưới đất.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Nam Cung Hiên trước khi rời đi đã nói với mấy lão nhân, chức quán quân đã định rồi, bọn họ hãy lựa chọn ra một người á quân và một người đứng thứ ba là được.
Mà sau khi Nhạc Thành rời đi, không tí người vây xem cũng trực tiếp rời đi, tựa hồ sau khi chứng kiến Nhạc Thành luyện chế xong bọn họ cũng không muốn xem tiếp nữa.
Trong đại sảnh Vạn Kim Môn, Nhạc Thành Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Nam Cung Hiên, Lê Giang Nam, Nam Cung Lạc Nhan, Lê Tiêu Dao mọi người đều ngồi ở trong đại sảnh. Bởi vì chuyện vừa rồi cho nên Nam Cung Lạc Nhan và Lê Tiêu Dao đều ửng đỏ, tất cả không kìm được mà lén nhìn Nhạc Thành.
Trên đường đi Nhạc Thành cũng để ý tới ánh mắt của nhị nữ, đặc biệt là Lê Tiêu Dao, Nhạc Thành không ngờ một tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo như vậy lại có lúc thẹn thùng.
- Nhạc Thành, ngươi đã lấy được chức quán quân của Luyện Khí sư, theo quy tắc ta phải nhắc nhở ngươi một chút.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói:
- Chức quán quân có thể lấy được thiên ngoại thiên thạch của Vạn Kim Môn, khối thiên thạch này vô cùng trọng yếu với Vạn Kim môn, là một vị tiền bối của chúng ta mấy trăm năm trước đoạt được, nghe nói có thể luyện chế thần khí, tuy nhiên bên trong Vạn Kim môn không có một ai có thể luyện chế được nó.
- Đồng thời, ngươi còn có thể thành thân với Lạc Nhan, đây cũng là quy định của ta, muốn cso được Thiên Ngoại thiên thạch thì phải thay ta phụ trách Vạn kim môn, đồng thời chiếu cố nữ nhi của ta.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Môn chủ, tại hạ tự nhiên là không có vấn đề gì, chỉ là không biết ý của Nam Cung tiểu thư thế nào?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Lạc Nhan, bây giờ con nói đi, nếu như con không phản đối thì coi như hôn sự của hai con do ta định.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói với Nam Cung Lạc Nhan, nữ nhi này của mình tựa hồ như không có ý phản đối.
- Con…
Nam Cung Lạc Nhan cũng đột nhiên ửng đỏ cả khuôn mặt, tim đập nhanh lên không ít.
- Nếu hắn có thể đánh bại con và Tiêu Dao thì con đồng ý.
Nam Cung Lạc Nhan cúi đầu thấp xuống mà nói.
- Ta….
Khuôn mặt của Lê Tiêu Dao trở nên ửng đỏ, không biết tại sao Lạc Nhan lại lôi nàng vào, trong nhất thời khuôn mặt trở nên thẹn thùng.
- Cái này cũng tốt, Dao nhi và Lạc Nhan liên thủ thử xem, nếu như Nhạc Thành có thể đánh bại được hai người thì Dao Nhi và Lạc Nhan cùng đồng ý hôn sự thế nào?
Lê Giang Nam cất tiếng hỏi Nam Cung Hiên, con rể tốt như vậy, hắn dĩ nhiên không thể đem cho Nam Cung Hiên.
- Ta không có ý kiến, cứ quyết định như vậy đi.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói, hắn vẫn cho Nhạc Thành cùng với Lê Tiêu Dao có một chút quan hệ cho nên không phản đối.
Thanh Bối Ma Ngưu cùng với Tứ Sí Ma Ưng cùng với bốn con Địa Ma Lang không nói gì, nhìn thấy chủ nhân bị Lê Giang Nam cùng với Nam Cung Hiên hai người bài bố, muốn cười mà không dám cười.
Nhạc Thành không khỏi thấy buồn bực, tựa hồ như mình bị bức hôn vậy, dựa vào trực giác của hắn, dĩ nheien là biết hai nữ nhân này đáp ứng trong lòng rồi, chỉ cho mình một bậc thang mà thôi, vì thiên ngoại thiên thạch, hơn nữa hai nữ nhân này đồng ý thì Nhạc Thành dĩ nhiên không phản đối.
Ở trong một thạch bình rất lớn, đã có không ít người đứng đó, một số đệ tử của Vạn Kim môn nghe nói tiểu thư nhà mình và tiểu thư của Cuồng Sư môn muốn liên thủ đối chiến với cô gia tương lai thì kỳ quái chạy tới xem.
- Nhạc Thành, ngươi cũng cần phải cẩn thận một chút, chúng ta không khách khí đâu.
Lê Tiêu Dao chu miệng ra, ánh mắt có một chút đắc ý. Nam Cung Lạc Nhan và nàng liên thủ lại có thể chống lại nhất tinh Đấu Tôn, trong khi lúc ở Hắc Đạo Thành, nàng đã chứng kiến tận mắt, người này chỉ có thể miễn cưỡng chống lại thập tinh Đấu tông mà thôi, cho dù trong thời gian này có tiến bộ thì cũng không thể nhanh như vậy.
- Các ngươi tùy tiện là được rồi.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn thầm nghĩ trong lòng, may mà bây giờ mình có thân thể Kim Long nếu không thì trường hợp này thật khó đối phó.
- Hừ.
Nam Cung Lạc Nhan thấy Nhạc Thành không có biểu tình gì thì trong lòng không kìm được mà hơi giận, chút nữa nhất định phải giáo huấn cho hắn một chút mới được. Về phương diện Luyện khí Nhạc Thành tuy cao nhưng Nam Cung Lạc Nhan không tin rằng thực lực của hắn cao hơn mình.
- Các ngươi chuẩn bị xong chưa? Vậy thì bắt đầu đi.
Nam Cung Lạc Nhan nhìn ba người trên sân mà cất tiếng nói.
- Các ngươi động thủ đi.
Nhạc Thành nói với Lê Tiêu Dao cùng với Nam Cung Lạc Nhan, thần sắc đắc ý vô cùng.
- Hừ.
Nam Cung Lạc Nhan khẽ kêu lên một tiếng, thanh trường kiếm sau đó lập tức vung lên, một mảng kiếm quang vô cùng lớn đánh về phía Nhạc Thành, mọi người đều nhìn thấy, một chiêu này nàng chỉ dùng ba thành thực lực mà thôi.
- Ta cũng tấn công.
Thực lực của Lê Tiêu Dao so với Nam Cung Lạc Nhan thì mạnh hơn không ít, thủy hệ ma pháp công kích của nàng liền ngưng kết lại, một luồng nước lớn oanh kích về phía Nhạc Thành.
Lê Tiêu Dao biết rõ, mình hôm nay mà bỏ qua cơ hội này thì sau này sẽ không cách gì báo thù được.
Nhìn thấy hai nữ nhân liên tục công kích về phía mình, khóe miệng Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười, ngay lập tức thân hình hắn chuyển động, bố trí một luồng hộ cương chân khí.
- Xoẹt.
Sắc mặt hai nữ nhân hơi chìm xuống, một lần nữa hai nàng đánh về phía giữa không trung, đột nhiên hai thân ảnh cao thấp bay múa.
- Tài chủ, ông xem bọn họ cuối cùng sẽ thế nào?
Lê Giang Nam cất tiếng nói với Nam Cung Hiên, theo dự tính của hắn thì hai nữ nhân liên thủ cũng không phải là đối thủ của Nhạc Thành, ở trong thung lũng, Nhạc Thành dùng một chiêu giết chết một nhị tinh Đấu Tôn, hai nữ nhân này không thể làm gì được.
- Ta thấy hẳn là sẽ ngang tay.
Nam Cung Hiên cười quỷ dị, thực lực của Nhạc Thành ông cũng biết, hai nữ nhân này tuy nhiên không phải là đối thủ nhưng Nhạc Thành không dám ra tay với bọn họ, tựa nhiên kết cục sẽ là ngang tay.
- Xoẹt.
Sắc mặt của Nam Cung Lạc Nhan liền nổi lên biến hóa, nàng đã không ngờ rằng mình đã phát ra năm thành công kích mà vẫn không làm gì được Nhạc Thành.
- Hừ, Nhạc Thành ngươi bỏ trốn đi là có ý gì, ngươi mà còn trồn tránh lần nữa thì coi như ngươi thua.
Lê Tiêu Dao tức giận la lớn nói với Nhạc Thành, nàng đã dốc toàn lực công kích hắn mấy lần mà không chạm được vào đối thủ thì lập tức trở nên giận dữ.
- Được rồi, ngươi cũng nên cẩn thận.
Nhạc Thành cất tiếng cười, nếu ra tay với hai nữ nhân, hắn sợ rằng sẽ phải ngộ thương.
- Hừ.
Nam Cung Lạc Nhan hừ lạnh một tiếng, kiếm ảnh vô cùng lớn tấn công Nhạc Thành, lúc này nàng đã dùng chín thành thực lực.