- A, nước tại sao không rét lạnh nữa.
Áo xám thanh niên cảm giác được nước chung quanh ấm áp hẳn lên, không khỏi kỳ quái không thôi, hiện tại thủy ôn đừng nói là lạnh như băng, quả thực giống như ôn tuyền ấm áp vậy, làm cho người có một loại cảm giác thoải mái.
- Không phải nói Bích thủy hàn đàm này lạnh vô cùng sao, đấu tôn cường giả nhiều nhất cũng kiên trì hai mươi ngày, hơn nữa càng ngày càng rét lạnh.
Áo xám thanh niên vô cùng nghi hoặc.
- Tại sao nước lúc này không lạnh nữa.
Mà lúc này hoàng y thanh niên sợ hãi rụt rè tỉnh lại, cảm giác như đang ở trong hiện ôn tuyền, hắn cũng nghi hoặc không thôi, hắn còn nhớ rõ chính mình hôn mê ở trong nước lạnh muốn đông thành khối băng rồi.
Hồ điệp cốc, ba người bình thường tiến nhập hàn đàm, tuy rằng các trưởng lão không ôm hy vọng gì. Trăm ngàn năm qua, Hồ điệp cốc không có người bình thường nào có thể kiên trì bảy ngày còn sống, nhưng mỗi người trong lòng đều hy vọng kỳ tích có thể phát sinh.
Trầm Linh ở trên đảo nhỏ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Bích thủy hàn đàm lẩm bẩm nói:
- Nhạc Thành, sư phụ nói nhiều có thể kiên trì ba ngày, ngươi hiện tại còn kiên trì sao, chỉ cần ngươi kiên trì bảy ngày, cho dù ngươi là người bình thường, ta cũng gả cho ngươi.
- Trầm sư tỷ, cốc chủ cho người gọi.
Đúng lúc này, giữa không trung một đạo thân ảnh cấp tốc dừng ở bãi biển.
- Xảy ra chuyện gì tình sao, nhìn ngươi thần sắc hoang mang rối loạn như vậy. Nguồn: http://truyen360.com
Trầm Linh nhìn thấy nữ đệ tử này thần sắc tựa hồ có chút kích động, hỏi.
- Không biết, cốc chủ gọi sư tỷ cùng các vị trưởng lão đều lập tức đi qua.
Nữ đệ tử trả lời.
- Hảo, ta đã biết, ta lập tức đi qua.
Trầm Linh sắc mặt hơi đổi, lập tức thả người chạy tới, sư phụ kêu gấp như vậy, tựa hồ không phải chuyện bình thường, chẳng lẽ Hồ điệp cốc sảy ra cái gì ngoài ý muốn sao.
Trầm Linh cấp tốc trở lại trong cốc, nhìn thấy ở trong cốc sư phụ và mọi người đều đã ngồi ở trong đại sảnh, mà các trưởng lão cùng không ít hộ pháp cũng đi tới đại sảnh, còn Triệu Hoa, Lưu Quyên cũng đã ngồi ở trong đại sảnh rồi.
- Sư phụ, xảy ra chuyện gì.
Trầm Linh gặp qua sư phụ hỏi, nhìn thần sắc sư phụ, thật đúng là xảy ra chuyện gì đó rồi.
- Đúng vậy cốc chủ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Không ít trưởng lão cùng hộ pháp có vẻ mặt nghi hoặc, các nàng cũng vội vã gọi tới.
- Thường trưởng lão, cũng là ngươi nói cho mọi người biết.
La Phương nhìn một cái hồng y trung niên nữ nhân nói.
- Các vị, gần đây có trưởng lão ở bên ngoài Bích thủy hàn đàm có trách nhiệm quan sát, hôm nay đã là ngày thứ tư, nhưng chúng ta phát hiện Bích thủy hàn đàm vẫn có ba đạo hơi thở, chứng minh ba người bọn họ đều vẫn còn sống.
Hồng y trung niên nữ nhân nói.
- Cái gì, ba người đều còn sống sao.
Trong đại sảnh trưởng lão cùng hộ pháp đều hít một ngụm khí lạnh, tuy rằng các nàng đều chờ mong kỳ tích phát sinh, nhưng lần này các nàng đều không thể thừa nhận, trước kia mọi người có thể kiên trì đến ngày thứ ba cũng chỉ có một, hiện tại ba người đều kiên trì đến ngày thứ tư rồi.
- Cốc chủ, ngươi nói lần này bọn họ có người qua bảy ngày sao.
Một trưởng lão nhìn La Phương hỏi.
- Điều này rất khó nói, bất quá lần này cũng bất khả tư nghị, mấy ngày nay ta ở bên cạnh chờ, các ngươi cũng chuẩn bị một chút, nếu có người thật sự qua bảy ngày, ta tin tưởng mọi người đều biết nó đại biểu cho cái gì.
La Phương nói.
- Thường trưởng lão, ngươi xác định ba người đều còn sống sao.
Một cái trung niên phụ nhân hỏi.
- Sư muội, Thường trưởng lão vẫn ở Bích thủy hàn đàm, tự nhiên là không có nói sai.
La Phương nìn trung niên phụ nhân nói.
- Ba người này, không phải đều có thể còn sống sao, chẳng lẽ thật sự xuất hiện kỳ tích.
Chỉ nghe trung niên phụ nhân nhỏ giọng nói.
Trung niên phụ nhân này tên là Lương Thiền, đúng là sư phụ của Lưu Quyên cùng Triệu Hoa, bởi vì có hai đệ tử đều là thuần âm thân thể, được Hồ điệp cốc thần nữ. Cho nên ở bên trong Hồ điệp cốc, hiện tại ngoài cốc chủ ra, địa vị của nàng tối cao.
- Cốc chủ, nếu lần này ba người đều ở Bích thủy hàn đầm đi ra, tiếp theo vị trí cốc chủ tính sao bây giờ, ba vị thần nữ tuyển chọn như thế nào.
Lương Thiền nhìn La Phương hỏi, đối với vị trí cốc chủ, nàng tuy rằng không thể ngồi trên, cần phải đến phiên hai đệ tử của mình ngồi vào, đối với nàng cũng là giống nhau.
- Điều này, sư muội nói nên làm thế nào mới tốt, hoặc là từ các vị trưởng lão cùng nhau đề cử.
La Phương sắc mặt hơi trầm xuống, đối với sư muội nàng vẫn nhớ mãi không quên, nhưng đối với dụng ý sư muội, nàng rất rõ ràng. Nếu vị trí cốc chủ ở trong tay hai đệ tử của nàng, Hồ điệp cốc sợ không có một ngày bình an.
- Cốc chủ, dựa theo quy củ, Trầm Linh là đệ tử của người, để nàng kế thừa cốc chủ.
- Không được, đều là thần nữ chẳng phân biệt lớn nhỏ, nếu tuyển cốc chủ, là công bình tuyển cử.
Ta xem Triệu hoa tựa hồ cũng được, để cho nàng kế thừa cốc chủ.
Nhất thời không ít trưởng lão hộ pháp đều bàn tán loạn lên, trong đó trưởng lão cùng hộ pháp không thể nghi ngờ chia làm hai phái, một phái duy trì Trầm Linh, ủng hộ La Phương.
Mà một phái ủng hộ Lương Thiền, những người này tự nhiên là muốn Triệu Hoa cùng Lưu Quyên ngồi vào vị trí cốc chủ rồi.
- Tốt lắm, các ngươi cũng đừng loạn lên.
La Phương nhìn phía dưới, ở bên trong đại sảnh đang nháo thành một đoàn:
- Mọi người còn chưa có đi ra, các ngươi đã loạn thành như vậy, còn ra thể thống gì.