- Xoẹt xoẹt.
Đi đến cửa động, Nhạc Thành hướng vào trong động mà nhìn lại, ở bên trong có mấy luồng khí tức cuồng bạo.
- Đúng là khó có thể đi vào.
Nhạc Thành lập tức đau đầu, trong sơn động tràn ngập khí tức cuồng bạo khiến cho Nhạc Thành không thể nắm chắc.
- Tộc trưởng, không biết rằng luồng gió phong bạo này bao giờ sẽ tán đi đây?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi tộc trưởng của Cự Viên tộc.
- Cái này ta cũng không biết, đã gần một tháng, không gian không có bất kỳ dấu hiệu nào giảm bớt.
Tộc trưởng Cự Viên tộc cất tiếng nói.
Ở ngoài nghìn thước của Hàn Băng nhai, lúc này tám thân ảnh xinh đẹp đang bồng bềnh như tiên nữ, chính là đám người Yêu Huyên và Yến Hiểu Kỳ.
- Yêu Huyên tỷ, chính là ở chỗ này.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói với Yêu Huyên, khí tức ở đây tràn ngập.
- Hẳn chính là ở vị trí này, đáy vực ở đây.
Yêu Huyên cất tiếng nói:
- Chỉ là các ngươi đi trước thôi, nơi này có không ít ma thú cấp tám, thực lực của các ngươi không thể trêu vào.
- Yêu Huyên tỷ, một mình tỷ ở lại lại càng khiến cho chúng ta lo lắng.
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng nói.
- Đúng thế, Yêu Huyên tỷ.
Tô Hân Nhi cũng cất tiếng nói.
- Các ngươi là người nào, mau rời khỏi đây.
Bát nữ vừa xuống không lâu thì có tám thân ảnh ma thú của Cự Viên tộc xuất hiện.
Nguồn: http://truyen360.comBa con ma thú cấp tám khổng lồ ở trên mặt đất kinh ngạc nhìn đám người Yêu Huyên, tựa hồ như bọn chúng cũng chưa từng nhìn thấy nhiều mỹ nữ tuyệt sắc như vậy.
- Chúng ta muốn đi vào.
Yêu Huyên đánh giá ba con vượn khổng lồ phía trước rồi cất tiếng nói.
- Nơi này chính là địa bàn của Cự Viên tộc ta, các ngươi mau rời đi nếu không chúng ta sẽ không khách khí.
Một con vượn hung hăng nói.
- Chúng ta nhất định phải vào đây.
Yêu Huyên biến đổi thần sắc mà lạnh lùng nói.
- Hừ, các ngươi không đi thì đừng trách chúng ta khách khí.
Con vượn khổng lồ ở chính giữa cát tiếng nói, sau đó không gian dậy sóng, một lực lượng khổng lồ phát ra.
- Mọi người cẩn thận một chút.
Yêu Huyên biến sắc rồi lập tức nói mọi người mau chóng lùi xuống.
- Ngao.
Ba con vượn khổng lồ gào thét một tiếng, lập tức trên không trung cũng xuất hiện mấy đạo thân ảnh.
- Tám con ma thú cấp tám.
Yêu Huyên bắt đầu kinh ngạc, tám con ma thú cấp tám, nhiều nhất nàng chỉ đối phó được với ba con mà thôi, đổi lại năm con đám người Yêu Huyên thì không thể đối phó, thật là phiền toái.
Nhưng mà bát sí linh mãng linh mộ ở dưới đáy vực, Yêu Huyên rõ ràng cảm nhận được khí tức cường hãn trong đó.
- Bây giờ các ngươi muốn đi ra cũng không được, toàn bộ đứng lại cho ta.
Con vượn kia hung hăng nói.
- Gào, hú.
Tám thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, bao vây xung quanh bắt nữ.
Nhìn tám con vượn khổng lồ, ngoại trừ Yêu Huyên, tất cả chúng nữ đều hít vào một hơi lạnh.
- Đáng chết.
Thần sắc của Yêu Huyên biến đổi lớn, bây giờ nàng muốn đi cũng thật phiền toái.
Ở trên ngọn Hàn Băng nhai, nghe thấy tám tiếng gầm gừ, tộc trưởng của Cự Viên tộc biến đổi sắc mặt mà nói:
- Bên ngoài có kẻ lạ xâm nhập, ta muốn đi thử xem sao.
- Tộc trưởng, ta ở đây nghĩ xem có biện pháp nào đi vào trong kết giới hay không.
- Được rồi, nhưng các ngươi chớ đi vào, vào trong đó ngay cả Đấu Tôn cũng bị xé nát.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc cất tiếng nói sau đó thả người lên Hàn Băng nhai.
- Rốt cuộc phải làm sao mới có thể đi vào?
Nhạc Thành suy tư, thậm chí Nhạc Thành còn định dùng độn phù tiến vào bên trong nhưng muốn vượt qua khí tức cuồng bạo bên trong cũng là điều phiền toái.
- Chẳng lẽ thực sự không có cách nào?
Nhạc Thành thì thầm ở trong lòng.
- Yêu Huyên tỷ, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Hàn Nguyệt hỏi Yêu Huyên, tám con ma thú cấp tám khiến nàng cũng bối rối.
- Chúng ta nghĩ biện pháp rời đi, ta ngăn chúng lại trước.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Yêu Huyên, tỷ có thể ngăn cản chúng sao?
Âu Dương Phiên Tình cất tiếng nói, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
- Ta chỉ có thể ngăn cản chúng một lát, các ngươi phải chạy nhanh, trời mà sáng thì sẽ không có biện pháp.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Ngao.
Yêu Huyên nói xong liền chuyển đổi thân ảnh, một tiếng gầm từ đinh tai nhức sóc, một con rắn vô cùng lớn màu xanh xuất hiện trên không trung, khí tức bức người. Bát sí linh mãng mặc dù không phải là thần thú nhưng cũng là ma thú viễn cổ, so với Thần Hoàng tộc cũng không kém bao nhiêu.
Mà Yêu Huyên sau khi biến hóa thì tám con ma thú cấp tám cũng cảm nhận được uy áp, bọn chúng cũng kinh ngạc không thôi.
- Khí tức này tại sao lại quen thuộc vậy, còn có mùi vị kia nữa?
Nhạc Thành đang cẩn thận suy tư thì bỗng nhiên từ trên không trung truyền tới một tiếng gầm gừ khiến hắn kinh ngạc.
- Khí tức này là của Yêu Huyên.
Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, tiếng gầm gừ cho thấy Yêu Huyên đang gặp nguy hiểm.
- Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng các ngươi mau theo ta.
Lời nói còn chưa dứt Nhạc Thành đã biến mất ngay tại chỗ, Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu, Địa Ma Lang cũng theo sát sau lưng của chủ nhân.
- Hừ, ăn một quyền của ta.
Một con vượn khổng lồ phục hồi lại tinh thần, vung một quyền tấn công Yêu Huyên.
- Toàn bộ ở lại cho ta.
Bảy con vượn khác cũng đột nhiên khôi phục lại tinh thần, lập tức đánh về phía bát nữ.
- Ngao.
Yêu Huyên gào thét một tiếng, thân thể khổng lồ sau đó lập tức quét về phía con vượn, mục đích cũng chỉ hi vọng chúng nữ Yến Hiểu Kỳ và Hàn Nguyệt có thể thoát thân.
- Bát sí linh mãng, không ngờ là bát sí linh mãng.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc nhìn thấy Yêu Huyên thì biến đổi sắc mặt, nó dĩ nhiên là biết Bát sí linh mãng cho nên sắc mặt liền biến đổi sắc mặt lớn.
- Toàn bộ ở lại cho ta.
Thân hình của tộc trưởng Cự Viên tộc cũng biến đổi.
- Ở lại toàn bộ cho ta.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc lập tức biến đổi, đột nhiên hóa thành một con vượn rất to.