Bên trong Tháp Hạo Thiên, Nhạc Thành tâm niệm vừa động, là có thể nhìn thấy hết thảy sự tình, điểm thủ đoạn này thật đơn giản.
- Tháp Hạo Thiên, khởi.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, lập tức tháp Hạo Thiên trong tay ném lên giữa không trung, sau đó tháp Hạo Thiên hóa thành to lớn.
- Xuy xuy.
Sau khi tháp Hạo Thiên xuất hiện, chín viên Linh châu Thượng cổ xoay quanh bắt đầu ánh sánh đại tác, quang mang cuồng bạo chói mắt, cho dù Nhạc Thành bây giờ có thực lực Phân Thần Kỳ hậu kỳ đỉnh cao cũng không dám nhìn.
Xa xa bốn người Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Siêu, Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi cũng có chút ít kinh ngạc, Yến Hiểu Kỳ tựa hồ là biết rõ, Nhạc Thành đã từng nói qua, linh châu vốn là bảo vật bên trong tháp Hạo Thiên, Nhạc Thành lúc này là muốn thu lại những linh châu kia.
Yến Hiểu Kỳ sắc mặt trầm xuống, nàng tại Vũ Văn gia biết rõ linh châu đối với Vũ Văn gia trọng yếu như thế nào, đây là bảo vật Vũ Văn gia coi trọng nhất, nếu người của Vũ Văn gia biết rõ linh châu bị Nhạc Thành lấy đi, nhất định tìm cách thu trở về, và các tộc khác cũng đối phó Nhạc Thành như vậy, khó trách Nhạc Thành lại dặn dò các nàng như vậy.
Ở chỗ trong sơn động, mười tên Đấu Thánh cường giả gương mặt đều khó nhìn lên, linh châu đúng là biến mất không thấy, trước linh hồn ấn ký của mọi người, ai lại có bản lãnh lớn như vậy bịt mắt bọn họ trộm đi linh châu, mà bên trong cổ nham này căn bản không có người khác đi vào, thì ai trộm linh châu đây.
Mọi người liên hệ với linh châu, vẫn không thể được, thần sắc mọi người đều có chút tái nhợt, nếu linh châu bị mất, bọn họ làm sao quay lại bên trong tộc bàn giao đây, linh châu có quan hệ đến toàn gia tộc.
- Ở đây xảy ra chuyện gì, có ai biết không?
Hổ Du sắc mặt tái nhợt hỏi.
- Có ai có thể bài trừ linh hồn ấn ký của chúng ta đây, rốt cuộc là ai.
Long Nhất mồ hôi lạnh chảy ròng lên.
- Nhất định là bên trong cổ động xảy ra sự tình, linh châu nhất định là ở trong cổ động, chúng ta muốn đi vào bên trong cổ động tìm.
- Làm sao tìm được, sáng ngày mai cổ động mới mở, chúng ta căn bản là không vào được, hơn nữa sơn động này chúng ta liên thủ cũng vô pháp rung chuyển mảy may, nếu sáng ngày mai chúng ta có thể vào, nhưng cổ động cũng phong bế lần nữa, đến lúc đó chúng ta không thể ra được.
Tôn Lạc nói, thần sắc sớm đã bối rối.
- Nhưng mà linh châu ở trong cổ động xảy ra vấn đề, chúng ta không đi vào làm sao tìm được.
Trần Xuân nói.
- Trước kia đến giờ cũng không có xuất hiện loại chuyện này, lúc này rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Hổ Du lớn tiếng nói.
- Xem ra, sáng ngày mai chúng ta cũng chỉ có hỏi mấy người trong cổ động, không chừng bọn họ biết được chuyện gì xảy ra.
Hoàng Vũ nói, cũng chau mày lên.
- Chỉ có sáng ngày mai hỏi mấy tiểu bối mà thôi bây giờ chúng ta sốt ruột cũng không có tác dụng gì.
Vũ Văn Nam nói.
Ở trước Tháp Hạo Thiên là một mảnh ánh sánh chói mắt, Nhạc Thành bây giờ phấn khởi không ra lời, tất cả Linh châu Thượng cổ toàn bộ ở ngay trước mắt, có nó tháp Hạo Thiên có thể chậm rãi chữa trị, bản thân mình cũng có cơ hội Phi thăng Tiên Ma giới, nói không chừng có cơ hội quay lại Hoa hạ tu chân giới.
- Kim linh châu, khởi. Nguồn: http://truyen360.com
Nhạc Thành cố nén phấn khởi, trong tay thủ ấn đánh ra, một tia thần thức bao phủ về phía Kim linh châu.
Trên Kim linh châu được Nhạc Dao trưởng lão bố trí linh hồn ấn ký, Nhạc Thành cẩn thận kiểm tra một chút, sau đó trong thủ ấn tay biến đổi, Vô Thượng Chân Hoả ngưng tụ ra.
- Xuy xuy.
Vô Thượng Chân Hoả nhanh chóng bọc về phía Kim linh châu, Kim linh châu được Nhạc Dao trưởng lão lưu lại linh hồn ấn ký, Nhạc Thành nhất định phải rõ ràng mới được, cũng may linh hồn ấn ký mặc dù rất mạnh, nhưng Nhạc Thành đã biết rõ, nếu hắn còn thực lực Phân Thần Kỳ trung kỳ mà nói, muốn xóa bỏ ấn ký của Đấu Thánh cường giả rất là khó khăn. Linh hồn lực Đấu Thánh cường giả tuyệt đối không thể đánh giá thấp được.
Cũng may bây giờ mình đã là Phân Thần Kỳ hậu kỳ đỉnh cao rồi, Nhạc Thành cũng không quá khó, huống chi Kim linh châu đã sớm được Nhạc Thành luyện hóa, bây giờ muốn thanh trừ linh hồn ấn ký của Nhạc Dao trưởng quả thực dễ dàng.
Với Vô Thượng Chân Hoả bao trùm Kim linh châu, lập tức thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, đồng thời Kim linh châu được thần thức Nhạc Thành bắt đầu phản phệ, một thời gian sau, linh hồn ấn ký đã hoàn toàn thanh trừ.
Kết quả nhanh như vậy cũng là bởi vì Kim linh châu được Nhạc Thành sớm luyện hóa, nếu không linh hồn phong ấn của Đấu Thánh cường giả cũng không rễ ràng xóa đi như vậy.
- U u.
Lúc này toàn thân Kim linh châu là một mảnh màu vàng chói mắt tràn ngập, lập tức Kim linh châu nhanh chóng rơi vào trong lòng bàn tay Nhạc Thành.
Nhạc Thành sắc mặt mỉm cười, cộng thêm Kim linh châu, bên trong tháp Hạo Thiên thực lực bạo tăng, hơn nữa ba tháng thời gian này hắn lấy được vài loại thiên phú, nếu đụng phải nhất tinh Đấu Thánh, cũng có thể chống lại.
- Còn có tám viên.
Chăm chú nhìn trên không còn có tám viên Linh châu Thượng cổ, Nhạc Thành biết mình muốn thanh trừ tám viên Linh châu Thượng cổ được Đấu Thánh cường giả bố trí linh hồn ấn ký không phải đơn giản, nhưng chỉ cần để tám viên Linh châu Thượng cổ thu vào bên trong tháp Hạo Thiên, sau đó Linh châu Thượng cổ được Đấu Thánh cường giả bố trí linh hồn ấn ký, cũng không cảm ứng được.
- Thu.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, lập tức Kim linh châu trong tay ném lên trên không. Đồng thời, bên trong tháp Hạo Thiên cũng lần nữa biến ảo, không gian tháp Hạo Thiên rộng thêm 3000 m, sau đó tháp Hạo Thiên nhằm về phía tám viên Linh châu Thượng cổ bao phủ lấy.
Tám viên Linh châu Thượng cổ cảm giác được tháp Hạo Thiên bao phủ, tựa hồ có một tia mâu thuẫn, tám viên Linh châu Thượng cổ ánh sáng càng thêm chói mắt và cũng hơi lay động.
- Xuy xuy.
Mà lúc này, trên Kim linh châu là một mảnh kim mang tràn ngập, tại chín viên Linh châu Thượng cổ, tháp Hạo Thiên thu Kim linh châu vào bên trong.
- Làm như vậy thu tất cả Linh châu Thượng cổ, mười khỏa Linh châu Thượng cổ, toàn bộ thu vào bên trong tháp Hạo Thiên.
Nhạc Thành lúc này có chút không thể tin được, đây là mười khỏa Linh châu Thượng cổ, mười khỏa linh châu thượng cổ đã tiến nhập vào bên trong tháp Hạo Thiên.
- Hắc Ám Thần điện, ngươi chờ đó, không bao lâu nữa, ta trở về tìm các ngươi.
Nhạc Thành lộ ra một tia cười lạnh.
Phục hồi tinh thần lại, sau đó, Nhạc Thành cố nén phấn khởi, Nhạc Thành biết rõ bây giờ không phải lúc phấn khởi, ít nhất bây giờ chưa phải an toàn, ít nhất phải ly khai Cổ nham đã.