Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 85-2: Hỗn độn chi hỏa (Hạ)


Hai vợ chồng Chúc Dung và Âm Chiêu Dung liếc nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu. Đừng thấy hai người bọn họ bình thường cãi nhau dữ dội, đến khi thực sự có chuyện, tuyệt đối là vợ chồng đồng tâm. Là vợ chồng gần trăm năm, tình cảm hai người nồng đậm đến mức nào cơ chứ.
Từ tầng sáu đi lên có tổng cộng tám người. Mà tầng sáu của Âm Dương Học Đường, chính thức có thể ở trong đó tổng cộng cũng chỉ có muồ người mà thôi, hai người còn lại chính là hai vợ chồng Chúc Dung và Âm Chiêu Dung.
Trong số tám người đi xuống, người đi đầu tiên chính là gã trung niên nhân đã từng chủ trì hội nghị của ban giám hiệu học viện, cũng là người duy nhất nhìn thấy còn trẻ trong đám người. Hắn mặc một bộ trường bào màu vàng nhạt, nếu có ai biết được thân phận thực sự của hắn, nhất định sẽ chấn động. Vị trung niên nhân này tên Cơ Minh Tuyên, hắn không chỉ là một trong mười vị Đổng sự, hiệu trưởng của Thiên Can Học Viện, đồng thời, đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc cũng là cháu nội ruột của hắn. Hơn sáu mươi năm trước, hắn từng là người đứng đầu của Trung Thổ Đế Quốc, một đời đế vương. Hắn đã từng dùng qua một loại linh dược thiên tài địa bảo, hơn nữa luyện qua Trụ Nhan Thuật, cho nên mới có thể duy trì hình dáng hơn ma mươi tuổi. Tuổi thật sự của hắn thậm chí còn cao hơn Âm Chiêu Dung khá nhiều, đã vượt qua một trăm ba mươi tuổi. Về mặt tu vi, hắn không bằng được Âm Chiêu Dung, thế nhưng sức ảnh hưởng của hắn tuyệt đối là đứng đầu Thiên Can Học Viện.
- Thái Ất Miện Hạ, Chúc Huynh, việc vừa rồi là do các ngươi gây ra à?
Tuy rằng tuổi của Cơ Minh Tuyên lớn hơn Chúc Dung không ít, nhưng hắn lại xưng hô vô cùng khách khí với Chúc Dung.
Có mặt Âm Chiêu Dung ở đây, Thủy Lão và Lãnh Lão bình thường cùng với Chúc Dung thủy hỏa bất dung cũng im lặng không dám nói tiếng nào, chỉ là nép phía sau Cơ Minh Tuyên, nghi hoặc nhìn về phía hai vợ chồng Hỏa Hệ này.
Âm Chiêu Dung thong thả nói:
- Không có gì đâu, là do ta đang thực nghiệm một loại Siêu Tất Sát Kỹ mới mà thôi.
- Siêu Tất Sát Kỹ?

Khóe mắt Cơ Minh Tuyên thoáng giật nẩy lên một cái:
- Như vậy phải chúc mừng Thái Ất Miện Hạ rồi. Không biết đây là loại Siêu Tất Sát Kỹ gì vậy? Có thể trong nháy mắt hút sạch tất cả ma lực nguyên tố trên phạm vi lớn như vậy, hơn nữa còn là toàn hệ thuộc tính ma lực nữa chứ.
Toàn hệ thuộc tính ma lực mới là điểm mấu chốt nhất của vấn đề. Thông thường Âm Dương Ma Sư của mỗi một hệ đều chỉ có thể cảm nhận và điều động được ma lực nguyên tố của hệ mình trong không khí, đối với các loại ma lực nguyên tố thuộc tính khác vốn không thể nào tác động đến được, thế mà lúc này trong không khí đều hoàn toàn tinh thuần, không có nửa phần ma lực nguyên tố nào tồn tại cả. Điều này chỉ có thể hoặc là Âm Chiêu Dung đang nói dối, hoặc là bản thân bà ta đã luyện thành một loại ma kỹ cực kỳ cường đại rồi.
Âm Chiêu Dung khẽ dộng nhẹ thanh quyền trượng trong tay xuống đất, lãnh đạm liếc nhìn Cơ Minh Tuyên một cái:
- Ta tu luyện loại Ma kỹ gì, tựa hồ cũng không nhất thiết phải bẩm báo lại cho ngươi thì phải. Cho dù là đại ca của ngươi đi nữa, ta cũng không cần phải báo cáo lại.
Trên mặt Cơ Minh Tuyên nhất thời toát ra một tia cười khổ:
- Thái Ất Miện Hạ, xin ngài đừng hiểu lầm, ta không có ý như vậy, chỉ là tò mò một chút mà thôi.
Không một ai dám đắc tội với cường giả có chuyên chúc danh hiệu, cho dù bản thân Cơ Minh Tuyên có địa vị hiển hách đến thế cũng vậy.
Sắc mặt Âm Chiêu Dung vô cùng băng lãnh, từ trên biểu tình của bà ta, căn bản không thể đoán được bất cứ chuyện gì. Ngay cả Cơ Minh Tuyên muốn hỏi cũng không được, các vị Đổng sự khác càng không dám mở miệng.
Âm Chiêu Dung nói:
- Viện trưởng, loại Siêu Tất Sát Kỹ này ta luyện qua vẫn còn chưa thành thục, vài ngày nữa, ta muốn đi đến chỗ của Âm Triêu Dương Thắng Quang Miện Hạ một chút, cùng với ông ta tiến hành nghiên cứu. Hiện tại nhân tiện xin phép với ngươi luôn một thể.
Thắng Quang là chuyên chúc danh hiệu của Ma sư Bính Hỏa Hệ cấp bậc chín quan, vị Âm Triêu Dương mà Âm Chiêu Dung vừa nói chính là huynh trưởng của bà ta, cũng chính là sư phụ của Chúc Dung.
Cơ Minh Tuyên gật gật đầu, nói:
- Thái Ất Miện Hạ không cần phải làm thế, có việc thì cứ tự tiện rời đi.
Ánh mắt của Âm Chiêu Dung lướt qua người Cơ Minh Tuyên, dừng lại trên người Thủy lão và Lãnh lão, khóe miệng nhếch lên một chút:
- Nghe nói có người thừa dịp ta không có ở nhà, kiếm chuyện khiêu khích lão nhân nhà ta. Hiện tại ta muốn nói cho bọn họ biết, đệ tử của lão nhân nhà ta đã đột phá xong hai quan, ta cũng sẽ cùng lão nhân nhà ta tiến hành dạy dỗ cho hắn. Kẻ khác biết điều thì đừng có rảnh rỗi không có gì làm, kiếm chuyện sinh sự khiến người khác bực mình.
Thủy lão biến sắc:

- Chiêu Dung đại tỷ, chúng ta nào dám khi dễ lão Chúc đâu, chẳng qua chỉ là tranh luận một chút mà thôi.
Âm Chiêu Dung cười lạnh một tiếng:
- Ta có nói là các ngươi hay sao? Ngươi có cần phải hấp tấp vậy không? Thủy lão đầu, Lãnh lão đầu, hôm nay cũng rảnh rỗi, ta mời các ngươi xem thử qua loại Siêu Tất Sát Kỹ mà ta mới nghiên cứu ra. Không phải các ngươi cảm thấy rất hứng thú hay sao? Cũng nhân tiện nhờ Viện trưởng chỉ điểm thêm một chút luôn.
Cơ Minh Tuyên có chút xấu hổ nói:
- Thái Ất Miện Hạ, cái Siêu Tất Sát Kỹ này nhất định là tuyệt thế vô song, xưa nay chưa từng có. Tất cả mọi người đều là người một nhà, cũng không nên làm tổn thương hòa khí. Chuyện thực nghiệm hôm nay xem như kết thúc tại đây. Nếu như không có chuyện gì nữa, ta trở về trước đây, còn có một số sự vụ trong học viện ta cần phải xử lý.
Nói xong, vị viện trưởng này vội xoay người bỏ đi. Việc tranh chấp của hai hệ Thủy, Hỏa này hắn cũng không muốn can thiệp vào.
Sắc mặt của Thủy lão và Lãnh lão đều trở nên vô cùng khó coi, ai bảo bọn họ tài nghệ không bằng người cơ chứ. Oán hận hừ nhẹ một tiếng, cùng phẩy áo bỏ đi.
Chúc Dung chắp tay hướng về phía các vị Đổng sự còn lại nói:
- Tính tình của Chiêu Dung xưa nay như vậy, mong mọi người thứ lỗi. Vợ chồng chúng ta còn có chút việc, xin phép cáo từ trước.
Nhìn hai vợ chồng Chúc Dung rời đi, các vị Đổng sự còn lại nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Đối với bọn họ mà nói, kiêng dè nhất vẫn là vị có được chuyên chúc danh hiệu Thái Ất Âm Chiêu Dung có thực lực tuyệt đối kia. Có thực lực chính là có quyền nói chuyện, nếu không, Thủy lão và Lãnh lão làm sao lại nói năng nhỏ nhẹ như thế chứ?
o0o
Phất Thụy kéo Cơ Động chạy thẳng về phòng của hắn. Trở lại phòng mình, Cơ Động lập tức thay ngay một bộ quần áo bình thường của chính mình, nghi hoặc hỏi Phất Thụy:
- Sư huynh, tại sao ta lại cảm nhận được hình như sư phụ và sư mẫu là lạ, giống như có chuyện gì đã xảy ra vậy?
Phất Thụy bất đắc dĩ nhìn Cơ Động, vỗ vỗ nhẹ bờ vai của hắn, nói:
- Chuyện của sư phụ và sư mẫu chúng ta không nên đoán bừa. Tiểu sư đệ, hiện tại ngươi đã đột phá ba quan rồi, có cảm giác gì không?
Cơ Động nói:
- Cảm giác tốt lắm a! Ma lực và ý niệm dung hợp với nhau, rõ ràng là tiến nhập vào một tầng thứ mới. Chỉ là có chút kỳ quái, vì sao hiện tại ta lại không cảm giác được chút nào nguyên tố ma lực trong không khí nữa? Dựa theo năng lực sau khi đột phá đến ba quan mà nói, hẳn là hiện tại ta đã có thể mượn dùng ma lực nguyên tố trong không khí mới phải chứ?

Phất Thụy không khỏi không nói nên lời, thầm nghĩ trong lòng, đó là bởi vì ngươi đã đem toàn bộ ma lực nguyên tố trong không khí hút sạch hết rồi. Bởi vì khi nãy Âm Chiêu Dung và Chúc Dung đã dặn dò, nên hắn cũng không đem tình huống khi nãy nói lại cho Cơ Động biết.
- Tiểu sư đệ, hiện tại ngươi vừa mới đột phá ba quan, nên nghỉ ngơi thật tốt một chút đi. Ta trở về trước. Đừng quên những gì sư mẫu nói, hiện tại không nên đem chuyện ngươi đột phá ba quan nói lại cho bất cứ kẻ nào biết.
Cơ Động gật gật đầu, mãi đến khi đưa Phất Thụy rời khỏi cửa phòng mới quay trở vào. Cơ Động nằm trên gường mình, nhíu mày nghĩ ngợi, vì sao hôm nay hai người sư phụ, sư mẫu lại kỳ quái như vậy. Chẳng lẽ là, lúc ta tiến hành đột phá ba quan đã xảy ra chuyện gì hay sao? Lúc này bản than hắn chẳng những không hề cảm giác được chút nào mệt mỏi, ngược lại toàn thân lại choáng đầy cảm giác lực lượng, mà ngay cả ý niệm cũng trở nên đặc biệt thông suốt. Không thể hấp thu được ma lực ngoại giới, thế nhưng lại giúp hắn có thể sâu sắc cảm nhận được những biến hóa của bản thân mình, các phương diện năng lực khác cũng đồng loạt tăng lên một cấp bậc mới. Chỉ là hiện tại ký ức lưu lại của hai đại quân vương cũng không có cấp cho hắn thêm kỹ năng nào mới, hắn cho rằng nguyên nhân là do mình còn chưa thi triển đủ số lần luyện tập cần thiết.
Cốc cốc cốc…
Ngay lúc Cơ Động đang miên man suy nghĩ, cửa phòng hắn đã kêu lên mấy tiếng.
Chẳng lẽ là sư huynh quay trở lại sao? Cơ Động nhảy xuống giường, chạy ra mở cửa phòng. Làm hắn có chút ngoài ý muốn chính là, người đến không phải là Phất Thụy, mà là Lam Bảo Nhi, trên mặt mang theo vài phần đỏ ửng.
- Cơ Động, ngươi về rồi à?
Thanh âm Lam Bảo Nhi tựa hồ mang theo vài phần ngượng ngùng.
Cơ Động nghi hoặc nói:
- Bảo Nhi, ngươi làm sao vậy? Tìm ta có việc gì không?
Lam Bảo Nhi liếc mắt nhìn Cơ Động một cái. Nàng phát hiện, Cơ Động tựa hồ thay đổi rất nhiều, dáng người cao lớn hơn vài phần, trên làn da tựa hồ ẩn hiện chút sáng bóng, không hề có bất cứ cảm giác khó nhìn chút nào, mà là cùng với thân thể hắn hoàn toàn dung hợp thành một thể. Vốn là hắn cũng không tính là vô cùng anh tuấn, thế nhưng hiện tại nhìn qua lại có một chút khí chất đặc thù.
- Cơ Động, ngươi có biết ba ngày sau là Liên Nghị Vũ Hội không?



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất