Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 296: Hắc Ám Thiên Cơ!


Nàng sở dĩ đáp ứng Cơ Động tham gia Thánh Tà Chiến, ngoại trừ Sinh Mệnh Chi Nguyên, còn có một nguyên nhân khác. Nàng đã sớm nghe nói qua tình huống trên Thánh Tà đảo. Trong lịch sử của Ma Minh cũng có ghi lại đại lượng tư liệu về Thánh Tà chiến trường. Thánh Tà đảo mặc dù luôn tồn tại hiểm nguy nhưng kèm theo đó là vô số kỳ ngộ. Với thực lực hiện tại của nàng, việc tự bảo vệ bản thân không phải là chuyện khó khăn. Biết đâu ngoại trừ Sinh Mệnh Chi Nguyên, nàng sẽ tìm được những thứ khác làm thực lực tăng mạnh? Nhất cử lưỡng tiện, nàng tự nhiên sẽ không cự tuyệt lời đề nghị của Cơ Động.
Nguyên nhân sâu xa hơn, đó chính là nàng không muốn đắc tội với Cơ Động. Lần trước, Cơ Động thể hiện ra thực lực đã khiến nàng sợ hãi cho tới tận bây giờ. Nếu vì nàng mà Ma Minh phải đối đầu với một địch nhân như vậy, chỉ sợ cuộc sống sau này của Ma Minh sẽ càng khổ sở hơn. Dù sao, Cơ Động vẫn nhỏ hơn nàng vài tuổi, hơn nữa lại có Cực hạn song thuộc tính Ma lực. Ai có thể đoán trước được tương lai của hắn chứ?
- Sư huynh, vị này là bằng hữu của đệ, Miểu Miểu. Nàng đã đáp ứng lời mời của đệ, cùng chúng ta tham gia Thánh Tà Chiến lần này. Nàng là một Kỷ Thổ hệ Ma sư Thất quan.
- Thất quan!
Phất Thụy kinh ngạc, nhìn Miểu Miểu gật đầu tỏ vẻ chào hỏi.
Nhìn Phất Thụy, đồng tử của Miểu Miễu thoáng co rút lại, trực giác cho nàng biết vị nam tử này tựa hồ càng nguy hiểm hơn so với Cơ Động. Không chỉ bởi hắn đang cưỡi trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, mà bởi nàng cảm nhận được trên người nam tử này khí tức của Thần khí cùng cấp bậc với Thần khí của mình. Hơn nữa, nam nhân này bất luận là cấp bậc Ma lực, hay khí chất trầm ổn như núi, đều luôn hấp dẫn ánh mắt người khác.
Đối với lời giới thiệu của Cơ Động, Miểu Miểu vô cùng cảm kích trong lòng. Nàng hiểu Cơ Động muốn giúp nàng che dấu thân phận Minh chủ Ma Minh, thậm chí hắn còn giới thiệu nàng là bằng hữu. Chỉ một cử chỉ đó đã khiến sự lo lắng trong lòng nàng hoàn toàn tan biến.
- Xin chào mọi người. Ta gọi là Miểu Miểu!
Miểu Miểu hướng về phía mọi người gật đầu nói.

Phất Thụy cũng gật đầu, cười nói:
- Thật đáng tiếc, nếu ta có thể gặp tiểu thư mấy năm trước, ta nhất định sẽ mời tiểu thư gia nhập vào Âm Dương Học Đường chúng ta. Bất quá, giờ đây chuyện này đã là một điều không tưởng rồi. Miểu Miểu tiểu thư, hi vọng lần này chúng ta có thể cùng chung sức hợp tác, cùng thi triển tài nghệ của bản thân. Là một phần tử của Quang Minh Ngũ Hành đại lục, dĩ nhiên chúng ta đều có chung một địch nhân.
Miểu Miểu lên tiếng đáp ứng, sau đó thúc nhẹ vào hông Ngân Dực Hải Đông Thanh, điều khiển nó đứng sang một bên. Nàng vốn không phải là người thích nói nhiều. Giờ khắc này, nàng vô cùng mong mỏi đến lúc Thánh Tà Chiến lần này diễn ra. Cho dù nàng có là Minh chủ Ma Minh, thì dù sao nàng cũng chỉ có một thân một mình, không thể nào vượt qua phòng ngự sâm nghiêm của Thánh Tà thông đạo.
Phất Thụy quan sát sắc trời, rồi quay sang nói với Cơ Động:
- Thời gian cũng sắp tới rồi. Nhân thủ của chúng ta đã tới đầy đủ, chuẩn bị lên đường thôi!
Vừa nói hắn vừa vỗ vỗ lên thân hình lão chiến hữu Lôi Đình. Tử Lôi Diệu Thiên Long liền ngửa đầu hướng lên trời cao gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc. Tiếng rồng ngâm tựa như một trận lôi minh (thanh âm sấm nổ) cuồn cuộn vang lên.
Song dực vừa triển khai, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã bay thẳng lên giữa không trung. Vô số quang mang màu lam tím từ trên người nó phát ra, trông giống như một quả quang cầu khổng lồ màu lam tím đang nở rộ trong không trung.
Tử Lôi Diệu Thiên Long bay lên không trung đã hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người. Thân thể khổng lồ của nó bay lượn một vòng trong không trung, ánh mắt nhìn chằm chằm vào những Ma sư trẻ tuổi của Quang Minh Ngũ Hành đại lục đang chuẩn bị lên đường.
Phất Thụy ở trên lưng lưng nó, đưa tay tháo mũ giáp của mình xuống, để lộ ra đôi mắt tràn đầy uy thế bắn ra bốn phía. Dường như có một đạo lôi điện dày đặc đang từ trong mắt hắn phóng ra.
“Hỡi các huynh đệ tỷ muội của Thiên Can học viện! Chúng ta một lần nữa sẽ bước trên hành trình vinh quang. Đối với thời khắc sắp tới này, chúng ta đã mong mỏi từ lâu. Bởi vì một lẽ, mục tiêu của chúng ta chính là đán tan hoàn toàn đối thủ. Đây là lần thứ tư ta tham gia Thánh Tà Chiến và cũng có thể là lần cuối cùng. Mỗi người trong chúng ta đều đến từ những quốc gia bất đồng, thành thị bất đồng, nhưng chúng ta lại có một điểm giống nhau, đó là mỗi người chúng ta đều là một phần tử của Quang Minh Ngũ Hành đại lục.
Mỗi người trong chúng ta đều may mắn sở hữu thiên phú hơn người, cho nên chúng ta mới có thể gặp nhau tại Thiên Can Học Viện. Mỗi người trong chúng ta đều cố gắng tu luyện, trải qua muôn vàn khó khăn là vì cái gì? Đó chính là để bản thân chúng ta càng trở nên cường đại hơn. Ta nghĩ các ngươi cũng biết sự nguy hiểm của Thánh Tà đảo là như thế nào. Hơn nữa, lần này ta còn nhận được tin tức, trong Thánh Tà Chiến lần này có thể gặp phải nguy cơ không thể lường trước. Tuy nhiên, chỉ như vậy mà có thể ngăn trở chúng ta tiến bước sao? Không! Không thể!
Nếu mỗi người trong chúng ta đều gặp khó mà lui, thì chắc chắn đại lục của chúng ta, quốc gia của chúng ta sẽ bị địch nhân thôn phệ. Không có Quang Minh che phủ đại lục, lấy đâu ra Ngũ đại Đế quốc? Chúng ta không có quốc gia, làm sao có được nhà của riêng mình. Ta không tiến lên, ngươi không tiến lên, đại lục của chúng ta sẽ do ai thủ vệ? Mỗi người các ngươi, hôm nay có thể đứng tại chỗ này, chuẩn bị cùng ta tiến vào Thánh Tà chiến trường đều là anh hùng trong mắt ta.
Biết rõ cường địch phía trước mà không lui về sau nửa bước. Đó là truyền thống vinh quang mà Thiên Can quân đoàn chúng ta kế thừa từ hơn trăm ngàn năm qua. Vì tổ quốc của chúng ta, vì đại lục của chúng ta, Quang Minh chắc chắc chiến thắng Hắc Ám. Mỗi người các ngươi đều một chiến sĩ chân chính. Ta vì các ngươi mà cảm thấy kiêu ngạo.”
Lúc này, trên người Lôi Đế tỏa ra một cỗ khí thế uy nghiêm và cường đại không gì sánh nổi. Từng câu từng chữ của hắn như khắc sâu vào lòng người. Cả Thiên Can quân đoàn lẫn nhóm Ma sư trẻ tuổi đều cảm thấy máu nóng sôi trào, tim đập rộn ràng. Bọn họ nắm chặt vũ khí trong tay, nhất tề dõi mắt vào thân ảnh của Phất Thụy trong không trung. Chiến ý hừng hực lúc này đã dâng lên tới đỉnh điểm.
- Thánh Tà thông đạo sắp mở ra. Các bằng hữu của ta, chúng ta hãy chung tay giết địch. Hãy đem quang huy của Quang Minh Ngũ hành đại lục chiếu sáng khắp nơi trên Thánh Tà đảo!
Dường như muốn nghiệm chứng lời kêu gọi của Phất Thụy, một loạt tiếng nổ ầm ầm bỗng vang vọng khắp đất trời. Ngay sau đó, mặt biển mênh mông trước mặt mọi người bỗng nhiên sôi trào dữ dội, sóng nước trùng trùng bắn thẳng lên không trung hơn trăm trượng. Một luồng năng lượng khí tức mênh mông trong nháy mắt tràn ngập ra bốn phương tám hướng. Bầu không khí lúc này dường như bị cô đọng lại khiến ai nấy đều cảm thấy hô hấp vô cùng khó khăn. Trong khoảnh khắc này, thiên không bỗng trở nên tối sầm lại. Trong nháy mắt mây đen ùn ùn kéo tới, che kín ánh mặt trời. Từng đạo lôi điện nặng nề trong tầng mây đen chớp loé liên hồi. Khung cảnh giống như Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới đã lan tới nơi này.
Cơ Động theo bản năng nắm chặt song thủ. Tới rồi! Đây chính là dấu hiệu Thánh Tà thông đạo sắp mở ra.
Bên trong tầng tầng sóng biển mênh mông dâng cao hơn trăm trượng, chợt lóe lên mười đạo quang mang kèm theo khí tức khổng lồ vô bờ bến, điên cuồng tràn ra tứ phía. Bầu không khí càng trở nên đậm đặc đến mức chúng nhân đang đứng bên bờ biển gần như không thể hô hấp.

Đối diện với uy áp của thiên địa, con người cũng trở thành kiến hôi!
Lại một lần cảm nhận được cảm giác đó, Cơ Động biết rõ mười đạo quang mang này chính là một loại biến chủng của Ngũ Hành Âm Dương Giới. Chỉ là so với Ngũ Hành Âm Dương giới do những Thiên Can Thánh Đồ thi triển lại mênh mông khổng lồ hơn rất nhiều, bởi mười đạo quang mang trước mắt này chính là lực lượng vô cùng vô tận của thiên nhiên.
Tình cảnh trên không trung vẫn tiến tục biến dổi, ma lực khổng lồ vẫn tuôn trào ra bốn phía. Mười đạo quang mang dần dần ngưng tụ, hoá thành một cột lốc xoáy khổng lồ mà nước biển chính là vật dẫn của nó.
Ma lực mênh mông dần dần hội tụ lại, cả vùng đại địa u ám được mười đạo quang mang chiếu rọi. Cảm giác hô hấp tắc nghẽn cũng như uy áp khổng lồ bỗng dưng tiêu thất, thay vào đó là khí tức nồng đậm của cực hạn. Đúng vậy, chính là cực hạn! Mười loại quang mang kia rõ ràng đại biểu cho mười loại Cực hạn ma lực.
Nơi trung tâm vòng xoáy khổng lồ kia phảng phất như đang dẫn dắt trái tim của Cơ Động điên cuồng loạn nhịp. Khí tức dày đặc của Hỗn Độn như phả thẳng vào mặt hắn. Trong ngực hắn, Hỗn Độn Châu nhất thời trở nên kịch liệt chấn động. Hai mắt Cơ Động vào giờ phút này đã hoàn toàn biến thành một màu trắng.
“Ầm…Ầm” Ngũ hành đảo nghịch, mười đạo quang mang đang toả rộng ra bỗng dần thu liễm lại, hoá thành một cánh cửa vòm rộng chường hai mươi thước, cao chừng ba mươi thước đột nhiên hiện ra trên mặt biển.
Trên bầu trời mây đen vẫn giăng đầy khắp nơi, không gian vẫn âm u như trước. Van Lôi Kiếp Ngục Giới vẫn tỏa quang mang lóng lánh trên không trung. Trên mặt biển mênh mông, cánh cổng vòm thập sắc xuất hiện như thần tích. Thập sắc quang mang biến thành lốc xoáy lẳng lặng xoay quanh đại môn đó. Toàn bộ khí tức đang tỏa tràn trong không gian cũng hoàn toàn thu liễm lại. Thánh Tà thông đạo lại một lần nữa đã mở ra.
Phất Thụy đội mũ giáp lên, Tử Lôi Diệu Thiên Long quay đầu về phía Thánh Tà thông đạo điên cuồng gầm lên một tiếng như sấm nổ:
- Lên đường!
Quang Huy Ngũ Long dẫn đầu, tất cả những Ma sư đứng tại lối vào Thánh Tà thông đạo cũng như toàn bộ chiến sĩ đều giơ cao binh khí trong tay, cuồng nộ hét lớn, thể hiện hùng tâm của các chiến sĩ Thiên Can quân đoàn.
Thanh âm Long ngâm của Tử Lôi Diệu Thiên Long cùng tiếng hét mạnh mẽ của Phất Thụy tựa hồ đã hòa thành một thể ở trên không trung. Lôi điện khổng lồ đem một mảnh không trung vặn vẹo xé rách. Một người một rồng cứ như vậy mà ngang nhiên hướng về cánh cửa thập sắc, tiến vào Thánh Tà thông đạo.
Cơ Động vỗ vỗ vai Vân Thiên Ky đang đứng ở bên cạnh nói:
- Bảo trọng!
Vừa dứt lời, hắn liền theo sát Phất Thụy, là người thứ hai phóng mình lên. Phượng Vũ Long Xà Biến trong nháy mắt nở rộ. Khác với lúc trước, đôi cánh màu trắng lúc này đã có thêm một luồng ngân quang nhàn nhạt từ trên người Cơ Động truyền sang. Hắn cứ thế mà tạo thành một cái tàn ảnh thật dài, trở thành người thứ hai tiến vào Thánh Tà thông đạo.
Không ai dị nghị hành động đó của Cơ Động. Trong Thánh Tà Chiến lần trước, hắn đã dùng thực lực của bản thân để chứng minh với mọi người. Giờ đây, dĩ nhiên hắn có tư cách hành động như thế.
Theo sát sau hai người là một nhóm Ma sư trẻ tuổi có ma thú tọa kỵ, bao gồm cả ma nữ Miểu Miểu bên trong đó. Bọn họ toàn bộ phóng người lên cao, thẳng tiến về phía trước. Phía sau cùng chính là ba trăm tướng sĩ Thiên Can quân đoàn nối bước hành trình.
Từ trước ngực Vân Thiên Ky chợt vang lên một tiếng Long ngâm trầm thấp nhưng đầy mãnh liệt. Quang mang hai màu trắng đen chợt bùng lên, một thân ảnh khổng lồ ngay trong khoảnh khắc đó xuất hiện. Trên không trung, tất cả khí tức của ma thú đều vì đó mà thoáng đình trệ. Bọn chúng không cưỡng được mà tự động thối lui, tạo thành một lối đi trống. Thân thể khổng lồ của Đại Diễn Thánh Hỏa Long cuồng trướng giữa không trung, đi sau nhưng đến trước. Mang theo Vân Thiên Ky, trở thành người thứ ba tiến nhập vào Thánh Tà thông đạo.

Nhìn thấy bộ dáng của Đại Diễn Thánh Hoả Long, ma nữ Miểu Miểu không khỏi hít sâu một hơi, thầm nói:
“Đây chính là toạ kỵ của Cơ Động a! Nó làm thế nào mà tiến hóa tới mức độ kinh khủng này chứ?”
Ngay sau đó, số cường giả đại biểu cho Quang Minh Ngũ Hành đại lục dưới sự dẫn dắt của Lôi Đế Phất Thụy, Bạo Quân Cơ Động, Thiên Cơ Vân Thiên Ky, toàn bộ đều tiến vào Thánh Tà thông đạo. Ở bên ngoài, quân đội của Ngũ đại Đế quốc cũng rùng rùng chuyển động. Dưới sự dẫn dắt của Ngũ Long Quang Huy, trấn thủ tại lối vào thông đạo.
Xa xa nơi Thánh Tà thông đạo, sáu đạo thân ảnh nhàn nhạt lặng lẽ xuất hiện. Bọn họ không có ý tứ tới gần mà chỉ lẳng lặng đứng cách xa vài dặm, chăm chú ngắm nhìn thân ảnh của Cơ Động và Phất Thụy tiến nhập vào Thánh Tà thông đạo.
---------
Ven biển!
Đồng dạng là ven biển nhưng đây không phải là ven biển Đông Hải, mà là ven biển Tây Hải. Ngoại trừ phương vị bất đồng thì khung cảnh nơi này cũng chẳng khác gì so với ven biển Đông Hải của Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Cũng đồng dạng là bầu trời âm u, cũng là hàng ngàn đạo lôi quang lóe lên từ trong Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới.
Thêm một khác biệt nữa giữa hai vùng ven biển, đó chính là bầu không khí bất đồng.
Ở hàng trước nhất là Lý Vĩnh Hạo đang dứng trên lưng Hắc Long. Hắn vẫn mặc một thân bạch y như trước, đôi mắt vốn luôn bình tĩnh của hắn lúc này không giấu được ngọn lửa đang thiêu đốt tâm trạng hắn. Đó chính là ngọn lửa hưng phấn và khát vọng đang hừng hực cháy.
Hắn sinh ra dường như là để đón nhận thời khắc hiện tại này. Để đón nhận ngày hôm nay, hắn đã phải chờ đợi quá lâu rồi.
Hai tuổi đã bắt đầu tu luyện Ma lực, điều này mấy ai có thể làm được? Hắn khi đó cũng không phải là kẻ có được Cực Hạn Ma Lực. Được như ngày hôm nay, tất cả là do hắn đã khổ luyện hơn ba mươi mấy năm qua.
Hắc Ám Ngũ Hành đại lục hoàn toàn bất đồng với Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Mặc dù cũng có Ngũ đại Đế quốc tượng trưng cho Ngũ hành thuộc tính, chỉ có điều bọn họ lại không phải là người thống trị cao nhất. Chân chính thống trị Hắc Ám Ngũ Hành đại lục là Thiên Cơ Đạo Tràng. Cho dù là Đế vương của Ngũ đại Đế quốc cũng phải chịu sự ước thúc của Thiên Cơ Đạo Tràng.
Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng hoàn toàn bất đồng với Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ. Ở trên Quang Minh Ngũ Hành đại lục, lịch đại Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ đều là đúng thời cơ mà sinh ra, là tồn tại trời sinh. Mà ở Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ hoàn toàn là do Thiên Cơ Đạo Tràng tùy thời đào tạo nên.
Bất luận là Lý Vĩnh Hạo hay là muội muội của hắn, Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử cũng như toàn bộ những Thiên Can Thánh Đồ khác, bọn họ đều không phải là kẻ sinh ra đã có được Cực Hạn Ma Lực. Tất cả bọn họ đều được Thiên Cơ Đạo Tràng sàng lọc trong cả đại lục, chọn lấy một người mạnh nhất từ vài ngàn hài tử có tư chất tuyệt hảo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất