Thiên kiếp mặc dù hùng mạnh, có thể đánh tan người ta ra thành từng mảnh nhưng chỉ cần người độ thiên kiếp đủ mạnh thì có thể thôi động Nguyên Thủy khí thiêu đốt, luyện hóa thiên kiếp, ngưng luyện thành pháp tắc của bản thân, đề cao cảnh giới.
Hiện giờ Phương Hàn chính là như vậy. Trong khi xông vào thành trì của thái cổ yêu tộc, nhìn thấy một đại trận do một trăm linh tám linh mạch vương giai tạo thành, hắn liền lập tức bắt đầu thu lấy, bắt đầu thiêu đốt. Dưới sự vận chuyển của pháp lực hùng mạnh, dưới sự ngưng luyện của pháp tắc Tổ Tiên trong toàn thân hắn, ở phía sau đầu hắn dần dần hiện lên một đạo bất diệt linh quang.
Hiện giờ hắn đang ở trạng thái quá độ lên Nguyên Tiên, còn chưa chính thức tu thành Nguyên Tiên.
Nhưng thiên kiếp tiếp theo cũng càng ngày càng hùng mạnh. Mỗi một đạo thiên kiếp cũng đều có thể phá vỡ lớp da bên ngoài thân thể hắn, phá hoại tinh thể thần quốc.
Cũng may hắn có đủ chân khí bổ thiên chữa trị, nếu không cho dù có thể vượt qua cũng sẽ đại thương nguyên khí, bị tà ma áp chế.
Nhưng hiện giờ lúc nào hắn cũng bảo trì trạng thái tốt nhất, không ngừng bổ sung chân khí từ trong thiên kiếp, hóa thành tu vi của bản thân. Ánh mắt hắn cũng đồng thời cũng nhìn về phía Thái cổ yêu thành, đột nhiên chụp mạnh một cái. Một cây cột đá rất lớn bị túm lên.
Cây cột đá này không ngờ là một tiên khí tuyệt phẩm, rất nhiều hồn phách yêu thú hùng mạnh bị phong ấn ở trên đó, cũng có bất diệt linh quang lóe lên. Cây cột bị Phương Hàn nắm trong tay, bất diệt linh quang trên đó, pháp tắc Nguyên Tiên lập tức tiến vào trong Bổ Thiên Lô, hóa thành chân khí bổ thiên.
Thiên kiếp này không biết sẽ tiếp tục trong bao lâu, chân khí bổ thiên nếu như trước thiên kiếp đã dùng hết, như vậy thì chỉ có thể dựa vào nguyên khí của chính mình để đối kháng, nguyên khí sẽ đại thương, cho dù vượt qua thiên kiếp cũng dữ nhiều lành ít. Cho nên hiện giờ hắn tìm kiếm hết thảy những pháp tắc, dung hợp để biến thành chân khí bổ thiên.
Cũng may trong Thái cổ cổ yêu thành này khắp nơi đều là pháp tắc Nguyên Tiên, pháp tắc Tổ Tiên, cho nên cũng đủ để cho hắn từ từ cắn nuốt, hóa thành chân khí bổ thiên, khiến cho hắn thậm chí có thể có được trạng thái tốt nhất sau khi vượt qua thiên kiếp.
Nếu vậy thì sẽ không còn có ai có tư cách để khiêu chiến với hắn.
Sét đánh!
Lại một đạo sấm sét giáng xuống, mạnh mẽ bổ xuống người Phương Hàn, biến làn da trên thân thể hắn thành màu đen kịt. Ngọn lửa màu đen hừng hực thiêu đốt, hủy diệt không biết bao nhiêu tinh thể thần quốc.
Toàn bộ bề mặt làn da hắn đều là những vết nứt.
Đạo sấm sét này giống như là một thanh trọng kiếm, vẽ ra một đường tròn, thi triển võ học trên không trung.
Dưới lôi đình thiểm điện này, không ít binh khí hiện ra. Khi chúng mới bắt đầu hạ xuống còn có chút lộn xộn, Phương Hàn hoàn toàn có thể ngăn cản được. Nhưng càng về sau, những binh khí này dường như có người thao túng, không ngờ ẩn chứa ý chí của tuyệt thế võ đạo.
Những binh khí này bộc phát ra một uy lực võ đạo hùng mạnh nhất trên không trung, mỗi một chiêu đều ẩn chứa sự bá đạo, sát sinh, ý niệm tàn sát, hủy diệt tất cả mọi thứ.
Đạo trọng kiếm này vừa rồi mới giáng xuống, Phương Hàn đã nhìn thấy rõ ràng là một chiêu có tên
"Đại xảo nhược chuyết", thế đánh như muốn nghiền nát hắn.
- Khôi phục!
Chân khí bổ thiên lại phát huy tác dụng. Những tinh thể thần quốc bị nghiền nát kia lóe lên một chút, từng khối lấp lánh rồi lại trở nên sáng như ngọc.
Bàn tay to của hắn giơ cao lên tung một trảo, thanh trọng kiếm sấm sét kia liền bị túm lấy, Nguyên Thủy chân hỏa hừng hực tế luyện từng chút một, dung nhập nó vào thân thể. Một đạo ý niệm võ học huyền ảo vang vọng trong đầu hắn.
Thiên kiếp đã lên tới tột đỉnh, những binh khí hư ảo này tuy lợi hại, lại ẩn chứa thần thông võ đạo, nhưng chỉ cần có thể tiếp được, lại đưa vào luyện hóa ở trong cơ thể thì sẽ xuất ra được một dấu vết võ đạo thiên nhiên, tăng cường tu vi.
Cứ luyện hóa thêm được một kiện thì dấu vết võ đạo thiên nhiên sẽ lại nhiều hơn một chút.
Vừa luyện hóa xong trọng kiếm kia, lập tức một đạo ngân quang hóa thành một thanh trường mâu từ trên bầu trời lao tới. Mâu ảnh nhoáng lên một cái, bài sơn đảo hải, như gió, như lửa, như núi, như rừng.
Phương Hàn vừa nhìn đã biết chiêu trường mâu điện quang này ẩn chứa ý niệm võ đạo
"Phong lâm hỏa sơn".
Nhanh như gió, thong thả như rừng, xâm lược như lửa, bất động như núi. Đây là một trong những đạo lý võ học tối cao. Trường mâu điện quang đột nhiên phá vỡ không gian, đánh lên thân thể Phương Hàn. Mỗi một lần đâm xuống liền khiến cho tinh thể nổ tung. Tứ đại ý niệm ẩn chứa trong trường mâu điện quang kia không ngờ được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Hai tay Phương Hàn liên tục chấn động, bắn lên trên trường mâu, chống lại sự công kích của nó. Đột nhiên một chỉ phá vỡ mâu ảnh tại trung tâm trường mâu, ý niệm võ đạo phong lâm hỏa sơn trong đó bị hắn mạnh mẽ thu lấy, lại dung nhập vào trong thân thể, bất diệt linh quang ở phía sau đầu lại cành ngày càng sáng chói.
Pháp tắc Tổ Tiên toàn thân không ngừng ngưng tụ về hướng một nguyên điểm.
Ý niệm võ đạo kia trong khi tiến vào thiên Võ đạo trong Văn Minh sử, khiến cho võ đạo của Phương Hàn trong Văn Minh Sử cũng bắt đầu thăng cấp. Võ đạo trong Văn Minh Sử mỗi một lần thăng cấp có thể gia tăng không ít lực lượng, khiến cho thân pháp, quyền kình, sự nhanh nhẹn, sắc bén, đối với sự biến ảo của không gian, lĩnh ngộ của Phương đều có tác dụng rất lớn.
Lôi quang lóe lên, hàng chục binh khí xuất hiện trên bầu trời. Đủ loại binh khí, thương có, đao có, Phương thiên họa kích có, thậm chí Phương Hàn còn nhìn thấy cả một lôi thành cổ xưa hiện ra. Bên trong lôi thành kia xuất hiện một lôi pháo khổng lồ.
Không ngờ lôi pháo này rất giống với lôi pháo bất hủ của Phương Thanh Tuyết kia. Nó không ngừng ẩn hiện trên không trung, vô số tinh quang ngưng tụ lại bốn phía xung quanh lôi pháo, khí tức hủy diệt từ trong đó phát ra, không đánh thì thôi, một khi đánh tới hẳn phải kinh thiên động địa.
- Không ổn!
Phương Hàn cảm giác được khí tức của lôi pháo này, cũng biết rằng một đòn này là vô cùng dũng mãnh nhưng hắn cũng không có cách chạy thoát. Thiên kiếp này có liên quan tới khí tức của hắn, bất luận là đi tới nơi nào, thiên kiếp kia cũng đều sẽ giáng xuống, tiến hành tấn công hắn.
Mấy chục binh khí hạ xuống trước tiên, một tòa lôi tháp cũng đè xuống, còn ẩn chứa một ý niệm võ đạo. Một chiêu
"Thập phương vân động" ẩn chứa sự biến hóa huyền bí của không gian, muốn đem Phương Hàn bị đè nát dưới khối không gian này. Nhưng lúc này Phương Hàn nâng tay lên trực tiếp đánh cho tan nát, bắt hết lấy.
Một cái Lôi Điện Thần Chung trong nháy mắt bao trùm xuống. Khắp mọi nơi phát ra đủ loại khí tức, thanh âm du dương, dư âm hóa thành lôi hỏa, cũng là một loại võ đạo -
"Cửu thiên lôi động".
Phương Hàn thấy tình hình khẩn cấp, gào to lên một tiếng. Thần chung vỡ tan, bị hắn hút vào trong miệng. Nhưng ở phía sau, Thần đao lôi điện, Phương thiên họa kích, toàn bộ tất cả các binh khí đã đánh xuống đầu hắn.
Bùm bùm!
Đầu hắn phải chịu một đòn nặng như vậy khiến cho hắn đầu váng mắt hoa, chân khí toàn thân suýt nữa không kịp tiếp tế, thậm chí ngay cả trên mặt Bát Bộ Phù Đồ của chí bảo Tam Thập Tam Thiên trong cơ thể cũng xuất hiện vết rách.
Một đòn này đã khiến cho hắn bị thương.
- Thiên kiếp thật lợi hại! Nếu như là Tiểu Vũ Hoàng, Tiểu Phủ Hoàng thì lần này đã bị đánh chết. May sao lại là ta!
Đầu của Phương Hàn bị nhiều binh khí tấn công như vậy, nếu là người bình thường thì đã sớm bị đánh cho nát vụn. Nhưng trên đầu hắn lại tỏa ra từng luồng hào quang, hướng lên trên quét qua, cắn nát toàn bộ những binh khí này, nhét vào Thiên Môn trên đỉnh đầu.
Phá!
Cắn nát nhiều binh khí như vậy, đạt được rất nhiều ý niệm võ đạo hùng hậu, đang muốn cắn nuốt một hơi, đột nhiên vào lúc này, khí lưu chấn động, lôi pháo khổng lồ kia nổ tung. Trước mắt Phương Hàn lóe lên một đám tinh quang, hai mắt không mở ra nổi.
- Không ổn, lôi pháo kia phát động rồi!
Trong lòng hắn lập tức cảnh giác, thân thể bị dính một đòn rất mạnh, tinh thể thần quốc toàn thân ầm ầm nứt ra, gần như đã bị phá hủy hơn phân nửa.
Trong thiên kiếp trên bầu trời, lôi pháo trên lôi thành khổng lồ kia bắn ra tinh quang, xuyên thủng không gian trực tiếp bắn lên người hắn, khiến cho thân thể hắn bị xé nát.
- Lực lượng tạo hóa, dĩ bổ thương thiên!
Phương Hàn vội vàng rống to lên, trong thân thể bộc phát ra chân khí bổ thiên nồng đậm. Từ Bổ Thiên Lô ở trong cơ thể, gần như tất cả chân khí bổ thiên đều bắt đầu sôi trào, toàn bộ bay ra, chữa trị một cách triệt để.
Tinh thể thần quốc bị phá vỡ trên người được chữa trị với tốc độ rất nhanh.
Lôi pháo không ngừng lóe sáng, tấn công lên người hắn. Thân thể của hắn đã nổ tung, nhưng vẫn không ngừng được chữa trị, khiến người ta nhìn thấy mà phải giật mình.
- Người này… … người này quá mạnh!
Mười mấy yêu ma hùng mạnh nhìn thấy Phương Hàn ở trong lôi kiếp, tiếp nhận sự tấn công của lôi pháo những lại hồi phục nhanh chóng, càng ngày càng mạnh, đều chấn động kinh hồn, thiếu chút nữa là rơi xuống mặt đất.
Vốn bọn họ cũng muốn xông vào trong kiếp vân, đánh chết Phương Hàn, mạo hiểm một chút cũng không sao. Nhưng Phương Hàn hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội đó, bởi vì mỗi một lần bị tấn công, Phương Hàn lại có thể khôi phục lại trong nháy mắt với tốc độ nhanh nhất. Vào thời khắc hắn toàn thịnh như vậy mà xông vào thì chắc chắn phải chết chứ không còn nghi ngờ gì nữa.
Nhìn Phương Hàn như vậy, đám yêu ma này cũng không dám tiến vào nữa.
- Làm sao bây giờ? Nếu để cho hắn thăng cấp tới cảnh giới Nguyên Tiên, sợ rằng chúng ta khó thoát khỏi ma chưởng của hắn.
Một lão yêu nói.
- Các vị chú ý, ta đã nhìn rõ rồi. Trên thân thể người này có một loại chân khí rất cổ quái, có thể khôi phục thân thể một cách rất nhanh chóng, thậm chí là phát triển. Nhưng nếu cứ như vậy, thiên kiếp của hắn sẽ ngày càng lợi hại. Chân khí kia khẳng định là có hạn, không thể chữa trị vô hạn, bằng không hắn sẽ là vô địch rồi.
Nam tử yêu ma áo trắng do Khổng Tước màu trắng hóa thành nói.
- Chúng ta chờ cho chân khí của hắn tiêu hao không còn, khi hắn suy kiệt sẽ một đòn giết chết, thiên kiếp tự nhiên cũng sẽ bị tiêu diệt.
Đây là lựa chọn tốt nhất, đáng tiếc là bên trong Thái cổ yêu thành kia còn có một ít bảo tàng là do tâm huyết của chúng ta góp thành, còn có một trăm lẻ tám linh mạch vương giai kia.
Lão yêu đầu hươu nói.
- Có đáng gì.
Nữ tử áo tím nói:
- Giá trị của người này còn hơn xa Thái cổ yêu thành.
- Phá!
Đúng lúc nữ tử này dứt lời, đột nhiên trong thiên kiếp truyền ra một tiếng rống của Phương Hàn. Trong nháy mắt hắn vươn tay phải ra, hướng lên bầu trời nhấn một cái, chân khí khổng lồ bạo phát, bắn phá sấm sét ở trên không trung. Lôi pháo cũng nổ tung thành vô số tinh quang, bắn tung ra khắp nơi.
Sấm sét nổ tung văng đi khắp nơi, những gợn sóng tràn ra, hóa thành những đám mây hình nấm khổng lồ.
- Nhanh chóng lùi lại! Thiên kiếp quá mạnh!
Những yêu ma này nhìn thấy thiên kiếp đến quá mạnh, biết được sự lợi hại trong đó liền lập tức lùi lại phía sau. Có một yêu ma lùi lại chậm một chút liền bị luồng khí do sấm sét nổ tung tạo thành cuốn vào trong, phát ra một tiếng kêu thảm, chết ngay lập tức. Ngay cả bất diệt linh quang, pháp tắc Nguyên Tiên cũng đều nhập vào trong lôi bạo.
Có thể thấy được thiên kiếp của Phương Hàn lợi hại đến như thế nào.