Vĩnh Sinh

Chương 1174: Nhân Thần Cộng Phẫn

Trên Bỉ Ngạn Chu.

Khí phách của Võ Bá Hoàng Phủ Phi bốc lên, ánh mắt nhìn về phía gia tộc Mục Dã đối lập ở xa xa.

Phía sau hắn, mười mấy yêu ma cấp bậc Nguyên Tiên bị hàng phục xuất hiện, mỗi người đều tỏa ra khí tức mạnh mẽ. Nhưng yêu khí lúc này lại là chính chứ không tà, dường như đã được tẩy rửa một lần, dịu dàng, ôn hòa, lại có một chút khí tức của đạo gia.

Hiển nhiên mười đầu yêu ma đi theo Võ Bá Hoàng Phủ Phi đã chiếm được chỗ tốt rất lớn.

Chúng lẳng lặng đứng thẳng phía sau lưng Hoàng Phủ Phi, khí tức dung hợp một chỗ, khiến cho trong lòng rất nhiều Thánh tử của Hoàng Phủ thế gia và các môn phái khác đều lạnh run.

Mười mấy yêu ma đều là Nguyên Tiên bậc trung, thậm chí là bậc cao, còn có hai người là cấp bậc đỉnh phong. Thế lực này tổng hợp lại quả thực tương đương với lực lượng Thánh tử của bảy tám đại phái vương giả.

Tuy rằng cao thủ của Hoàng Phủ thế gia nhiều như mây, cũng không cần bổ sung chiến lực nhưng đột nhiên có thêm một phần thực lực cường đại thì cũng không thể coi thường

Nhớ lại ngày trước, mười mấy yêu ma này có thể ngăn cản Phương Hàn, khiến hắn không thể tiến vào yêu thành thái cổ, cướp đoạt linh mạch, cuối cùng Phương Hàn phải mượn lực lượng thiên kiếp mới mạnh mẽ xông qua được.

Lúc trước lực lượng của Phương Hàn đã có thể so với Bán Thánh bình thường.

Vậy mà hắn cũng không thể xông qua, chứng tỏ lực lượng liên hợp của bầy yêu ma này gần tương đương với một vị Bán Thánh.

- Đi theo Võ Bá Hoàng Phủ Phi này thật ra có thể đạt được không ít ưu đãi, lập tức được Phật Chi của Thánh Nhân Phật Đà Phật môn tẩy rửa khí tức của chúng ta, lại truyền thụ cho chúng ta một bộ thuật hợp kích, lực lượng liên hợp lại càng hoàn mỹ hơn, có thể tương đương với tu vi Bán Thánh.

Nam nhân do Bạch Khổng Tước biến thành - thủ lĩnh của đám yêu ma kia đứng thẳng phía sau Hoàng Phủ Phi, lúc này đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục với chủ nhân mới này.

Sau khi Hoàng Phủ Phi hàng phục bọn họ cũng không sai khiến bọn họ như nô lệ mà cho đủ chỗ tốt, dùng Phật Chi tẩy rửa yêu khí của bọn họ, khu trừ tâm ma, đồng thời còn truyền thụ cho họ môn thánh pháp giải thoát của Hoàng Phủ thế gia, khiến tu vi của bọn họ tăng trưởng, đồng thời liên thủ càng hoàn mỹ hơn.

Mười mấy yêu ma này có Võ đạo thông thiên, vốn đã am hiểu hợp kích, liên thủ cùng một chỗ xây dựng thái cổ yêu thành qua không biết bao lâu, hiện giờ lại được Hoàng Phủ Phi chỉ điểm, Võ đạo đột nhiên tăng vọt là chuyện quá rõ ràng.

Mỗi một đầu yêu ma này đều là bậc kiêu hùng cự phách, tiềm lực rất lớn.

- Tống huynh, ta thực cảm tạ ngươi đã liên minh với Hoàng Phủ thế gia của Thần Châu Tịnh Thổ ta.

Hoàng Phủ Phi đột nhiên nói.

Một cao thủ liền bay từ Cứu Thục Sơn khổng lồ qua sang, chính là Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi. Lúc này khí tức của hắn tựa ác phi ác, tựa thiện phi thiện, một ý niệm có thể thành ma, một ý niệm lại có thể thành tiên phật, tùy ý chuyển hóa, Tai Nan và Cứu Thục song song, âm dương và hỗn nguyên hỗ trợ lẫn nhau.

- Nếu Phong Duyên kia đã liên hợp với Mục Dã thế gia, ta tự nhiên cũng phải liên hợp với Thần Châu Tịnh Thổ.

Khuôn mặt Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi lộ vẻ tươi cười.

- Phong Duyên, người này quả nhiên là kỳ tài tuyệt thế. Ta vừa rồi dùng Võ Đạo Pháp Nhãn quan sát hắn hàng phục đám người Hiên Viên thế gia và đám cao thủ Ngũ Nhạc Thần Tông. Người này là một kình địch.

Hoàng Phủ Phi thản nhiên nói.

- Thật không? Vậy thì khi bảo tàng Phật Môn mở ra, Hoàng Phủ huynh trấn áp hắn, ta đối phó với Trí Quyền Mục Dã Chân kia.

Tống Đằng Phi thuận miệng nói.

- Tất nhiên. Ta đã từng giao thủ với Trí Quyền Mục Dã Chân mấy ngàn lần, gần như mỗi lần đều ngang tài cân sức. Hắn không làm gì được ta, ta cũng không giết nổi hắn.

Ánh mắt Hoàng Phủ Phi lóe lên.

- Giao thủ với hắn cũng không có gì mới mẻ. Nhưng thật ra Phong Duyên này lại là người mới, ta muốn thí nghiệm trên người hắn một môn tuyệt học Võ đạo mà ta mới luyện thành.

- Ta chờ mong mười phần đó...

Ngay trong lúc Hoàng Phủ Phi và Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi đang thương lượng đại sự thì Phương Hàn và Mục Dã Chân cũng đang hàn huyên vài câu, thương lượng chuyện kết thành thành đồng minh. Trí Quyền Mục Dã Chân này không hổ là trí giả, tùy tiện nói vài câu đã khiến Phương Hàn cảm thấy người này có trí tuệ cao thâm, mưu kế sâu xa, lời nói cử chỉ đều ngầm chứa số trời, đích thật là cơ trí quỷ thần khó lường.

- Phong huynh, không biết trong lúc tranh đoạt bảo tàng ngươi sẽ ra tay đối phó với Tiểu Thạch Hoàng hay là Võ Bá Hoàng Phủ Phi?

Mục Dã Chân hỏi.

- Chẳng còn cách nào. Ta muốn đánh chết Tiểu Thạch Hoàng nhưng lại muốn giao thủ với Võ Bá Hoàng Phủ Phi. Tốt nhất là hai người cùng xông tới, để xem cực hạn của ta thế nào. Đến lúc đó ta dốc hết sức ngăn cản hai người, nếu không địch lại thì Mục Dã huynh sẽ hỗ trợ. Nếu ta có thể chống lại được thì Mục Dã huynh liền lập tức đi thu thập pháp bảo.

Phương Hàn ngạo nghễ nói.

- Cái gì? Phong huynh muốn một địch hai sao?

Mục Dã Chân và rất nhiều Thánh tử đều chấn động:

- Trừ phi là Thánh Nhân chân chính, nếu không thì không ai có thể đồng thời đối phó với hai người này.

- Muốn thử xem thế nào. Nếu Mục huynh đã tặng cho ta một bình Phật Chi, biểu hiện đầy đủ thành ý kết thành đồng minh, trên người ta cũng không có pháp bảo gì để đáp lễ thì đơn giản phải ra sức một lần vậy.

Phương Hàn nói vô cùng khéo léo.

- Nếu có thể ngăn cản được một chút, dành được chút thời gian cho gia tộc Mục Dã thì có thể đáp lại nhân tình kia.

- Tốt. Ta biết thủ đoạn của Phong huynh rất mạnh. Nếu thật sự có thể lấy một địch hai, chỉ cần ngăn cản hai đại cao thủ này mười nhịp thở, có thể kéo dài thời gian cho gia tộc Mục Dã ta vậy thì đừng nói là trả lại nhân tình mà còn có ân đức với gia tộc Mục Dã chúng ta, tương lai tất có hậu báo.

Trí Quyền Mục Dã Chân gật gật đầu. Hắn thật sự muốn xem Phương Hàn này mạnh miệng thế thì rốt cục lợi hại tới mức nào?

Về phần Phương Hàn nói là một địch hai thì hắn vốn không tin.

Dù có là đại cao thủ mạnh tới mấy đi nữa, chỉ cần không phải Thánh nhân, căn bản không có khả năng ngăn cản được hai người Tiểu Thạch Hoàng và Võ Bá Hoàng Phủ Phi liên thủ tiến công.

Hai người liên thủ có thể chém giết tất cả những tồn tại chưa tới cấp bậc Thánh nhân.

Bởi mỗi người đều đang đứng ở trạng thái Bán Thánh đỉnh phong.

- Thiên Thiện Phật Hoàng...

Đúng lúc này, đột nhiên tại quốc gia Phật môn màu hoàng kim phía xa xa, còn từ trên Điện thờ Tử Ma Chân Kim, phát ra phật âm chân thật lan tới nơi này. Trong phật âm kia có Phật Đà như ẩn như hiện.

Còn có rất nhiều ánh sáng của pháp bảo phóng lên cao, dường như rốt cục không chịu nổi áp lực, phải bộc phát ra.

- Bảo tàng Phật Môn đã mở ra rồi!

Toàn thân Trí Quyền Mục Dã Chân chấn động, ánh mắt bộc phát ra Trí Tuệ Quang, thần niệm lập tức truyền ra:

- Tất cả Thánh tử của gia tộc Mục Dã nghe lệnh, ngưng tụ Chiến Trường Trung Ương, Mục Dã Đại Trận. Chuẩn bị tranh đoạt pháp bảo!

- Vâng!

Gầm lên một tiếng, cả ngàn Thánh tử của gia tộc Mục Dã đồng loạt bay lên, lập tức tạo thành một vòng tròn hình chiến trường, ngưng tụ lại một chỗ, chớp mắt liền biến thành Chiến Trường Trung Ương viễn cổ. Trong chiến trường này có chiến kỳ tung bay, tư thế hào hung, viễn cổ thần ma phủ xuống chém giết, không ngờ lập tức có thể chống lại Bỉ Ngạn Chu.

Bỉ Ngạn Chu dài tới vạn dặm cùng với Chiến Trường Trung Ương có chu vi vạn dặm biểu hiện gia tộc Mục Dã và gia tộc Hoàng Phủ đã bắt đầu đối kháng chính thức rồi.

Nó cũng đại biểu cho tranh đấu của huyết mạch hai đại nhân vật Chiến Vương Thiên Quân và Hoàng Phủ Bỉ Ngạn.

Huyết mạch của người nào cao quý hơn?

- Phong Duyên huynh, chúng ta cùng nhau xâm nhập vào bên trong bảo tàng. Ta có một chí bảo Phật môn, có thể chống lại tất cả cấm chế Phật môn trong đó.

Trong tay Mục Dã Chân có thêm một chuỗi phật châu. Chuỗi phật châu này có mười tám viên, viên nào cũng rất tròn trịa.

- Cấm chế của Phật môn?

Trong lòng Phương Hàn cười thầm. Phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật của hắn có thể nói là nguồn gốc của tất cả đạo thuật Phật môn. Tu vi hắn càng cao, uy lực của đạo phù lục này càng lớn. Hắn cũng càng cảm thấy được quả thực lực lượng của đạo phù lục này là vô địch.

Bảo tàng Phật môn này dưới tình huống hắn có phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật thì quả thực đúng là tạo ra vì hắn.

Trong lòng nghĩ như vậy, Phương Hàn âm thầm vận chuyển pháp lực. Đạo phù lục này đã bị hắn dùng Đại Nhân Quả Thuật tế luyện ở bên trong tinh thể thần quốc toàn thân, khiến vô số Tổ Thần vô thượng đều đã biến thành Phật Đà. Phương Hàn cũng không biểu hiện ra mà nói:

- Đã có phật bảo vậy thì chúng ta trước hết hãy vào bên trong bảo tàng, trên đường khẳng định Võ Bá và Tiểu Thạch Hoàng sẽ tới ngăn trở. Ta quấn lấy hai người bọn họ, Mục Dã huynh tiến tới đoạt lấy bảo tàng.

- Tốt!

Đối với loại đề nghị này tất nhiên là Mục Dã Chân đồng ý còn không kịp.

Hai người thét dài một tiếng, phóng vọt lên cao.

Đối với quốc gia Phật môn màu hoàng kim đang vọt tới kia, tất cả Thánh tử của tam đại môn phái đều dùng tất cả pháp lực oanh kích tới, tiêu diệt cấm pháp trong đó.

Cùng lúc đó, hai tiếng thét dài cũng phát ra từ trên Bỉ Ngạn Chu.

Một đạo khí tức Võ đạo bốc lên tận rời, một luồng thạch khí có thể hóa thạch cả thiên địa bốc lên. Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá Hoàng Phủ Phi đồng thời ra tay, đều tranh đoạt cơ hội tiến vào bên trong Điện thở Tử Ma Chân Kim trước, đoạt lấy vô số pháp bảo bên trong đó.

Vốn phật quang phía trên điện thờ của Phật Môn cực kỳ mãnh liệt, dù là cao thủ như Tiểu Phủ Hoàng cũng không có khả năng tới gần. Tuy nhiên tứ đại Bán Thánh này đều có chỗ dựa, đều muốn dẫn đầu xông vào đoạt bảo.

Ai cũng biết nếu chậm chân tiến vào bảo tàng thì ngay cả một chén canh cũng không có mà húp.

Tứ đại Bán Thánh đều tự tin vào sức mạnh của bản thân.

Quả nhiên Phương Hàn vừa mới bay ra, tiếp cận Điện thờ Tử Ma Chân Kim thì đột nhiên một luồng ý niệm Võ đạo mãnh liệt tập trung vào hắn. Chỉ thấy trước mắt hoa lên, một thân ảnh đã đứng trước mặt hắn, thân thể uy vũ cao lớn mười phần, ánh mắt tỏa ra vô số Võ đạo.

- Võ Bá Hoàng Phủ Phi.

Phương Hàn nhìn người này, miệng thốt ra năm từ.

- Phong Duyên! Thiên tài tuyệt thế tu thành Bán Thánh của Vũ Hóa Môn. Ngươi muốn tranh đoạt bảo tàng của Thiên Thiện Vương Phật với ta sao? Mau mau thối lui thì ta có thể tha chết cho.

Hoàng Phủ Phi nói:

- Ngươi ở Vũ Hóa Môn đã từng giết hại Bát Am lão nhân và một vị công chúa của Hoàng Phủ thế gia chúng ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ đó.

- Không giết sạch bọn chúng đã là khách khí lắm rồi.

Phương Hàn ngạo nghễ nói:

- Hôm nay ngươi và ta tranh đoạt bảo tàng Phật Môn, cho dù có muốn rời đi cũng không được. Ta sẽ giết sạch toàn bộ đám Thánh tử của Hoàng Phủ thế gia các ngươi. Cho dù là lão tổ tông Hoàng Phủ Bỉ Ngạn - Tiên khí thánh phẩm chuyển thế của thế gia Hoàng Phủ các ngươi có tới cũng không thể cứu nổi.

- Khẩu khí lớn thật.

Khuôn mặt Hoàng Phủ Phi hiện lên sát khí lạnh như băng.

- Chưa từng có người nào dám miệt thị gia tộc Hoàng Phủ chúng ta như vậy. Cho dù là Thiên Đình cũng không được. Chư vị Thiên Quân cũng không dám tiến vào Thần Châu Tịnh Thổ chúng ta quấy rầy lão tổ tông tìm hiểu tiên vương đạo vô thượng. Không ngờ một chỉ một con kiến hôi như ngươi lại dám nói vậy. Cũng tốt, ta sẽ cho ngươi hồn phi phách tán. Ta vốn không muốn thi triển ra bộ quyền pháp vừa mới tu luyện thành này, nhưng lúc này ngươi đã chọc giận ta rồi.

Thân thể Hoàng Phủ Phi chuyển động, giơ nắm tay lên.

Lập tức tất cả cảnh vật trong thiên địa đều biến mất.

- Nhân Thần Cộng Phẫn!

Ầm ầm! Một chiêu thần quyền tuyệt thế từ trên cao đánh xuống.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất