Vĩnh Sinh

Chương 1500: Cái chết của Đa Bảo(Hạ)

- Phương Hàn! Không sớm thì muộn ta sẽ giết chết ngươi, báo mối thâm cừu đại hận hôm nay.

Đa Bảo Thiên Quân chạy trốn rất nhanh, tuy nhiên trong lòng hắn không có sinh ra một chút áy náy nào đối với Thái Thượng Thiên quân:

- Thái Thượng Thiên Quân! Ngươi là bị Phương Hàn giết, chờ ta tu thành thần thông vô thượng, sẽ giúp ngươi báo đại cừu. Nếu không nhờ sự hy sinh của ngươi, chúng ta đều phải chết, hiện tại sự hy sinh của ngươi, đổi lấy cái mạng của ta. Từ nay về sau kế hoạch của Khởi Nguyên Tiên Vương vẫn có thể tiếp tục, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, ngươi đã chiếm được Vĩnh Sinh rồi.

Ở sâu trong nội tâm Đa Bảo Thiên Quân, mãnh liệt lóe ra ý muốn chạy trốn đến chân trời vô cùng vô tận.

Cùng lúc đó, tại trung tâm khu vực bùng nổ kia, Phương Hàn nhích động.

"Đa Bảo Thiên Quân thủ đoạn quả thực thâm độc, không ngờ trực tiếp hy sinh Thái Thượng Thiên Quân để đối kháng cùng ta." Trên mặt Phương Hàn hiện ra một tia bội phục.

Đối mặt dao động sóng lớn bùng nổ, hắn đột nhiên ra tay, bắt đầu triệu hoán.

- Vận mệnh xoay chuyển thời gian, vận mệnh sáng lập hư vô, vận mệnh áp súc thế giới, vận mệnh luyện chế càn khôn...

Ông!

Một cỗ lực lượng vô địch cuồn cuộn, mãnh liệt chen chúc lao xuống, nơi nơi đều là Vận Mệnh Lực, không ngờ ngưng kết thành một môn hộ, là cánh cửa Vĩnh Sinh. Cánh cửa Vĩnh Sinh thật lớn này bắt đầu run rẩy, hấp lực từ trong đó phát ra làm thời gian ngừng lại, sức bùng nổ cũng đình chỉ, lực lượng mang tính hủy diệt kia không ngờ bắt đầu co rút lại hướng vào trong nó.

Tới cuối cùng.

Vô số lực lượng bùng nổ tản phát ra, toàn bộ bị cánh cửa Vĩnh Sinh hút vào trong nó, những lực lượng tản phát kia, không ngờ ngưng tụ trở lại thành Thái Thượng Thiên Quân!

Dĩ nhiên Phương Hàn đã thúc động Đại Vận Mệnh Thuật, nghịch chuyển thời gian trong nháy mắt này, về tới nguyên điểm thiên đạo, ngược dòng thời gian trở lại trước lúc bùng nổ.

Hình thể của Thái Thượng Thiên Quân trở về lại trước lúc bùng nổ, đây là thần thông vô cùng tinh diệu tuyệt luân, là thủ đoạn đặc hữu của Đại Vận Mệnh Thuật, trong nháy mắt vừa đúng lúc thời gian xoay chuyển vận mệnh.

- Sao lại thế này? Sao lại thế này? Ta trúng kế bị Đa Bảo Thiên Quân ám toán, vừa mới bùng nổ, như thế nào lại được tụ thành nguyên khí?

Thái Thượng Thiên Quân vừa xuất hiện, trên mặt hiển hiện ra tình tự vô cùng bi phẫn.

Hắn vạn lần không ngờ, ở thời khắc mấu chốt nhất Đa Bảo Thiên Quân sử dụng hắn làm tấm lá chắn.

- Đa Bảo Thiên Quân! Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Thái Thượng Thiên Quân liên tục rống to.

- Thái Thượng Thiên Quân! Đa Bảo Thiên Quân tự nhiên ta sẽ thu thập hắn, hắn đã bị đạo thuật của ta tập trung, bất kể là chạy trốn tới chân trời góc biển, đều khó thoát khỏi đuổi giết của ta. Mà ngươi hiện tại, đã không có cơ hội hãy trở thành một cái mắt trận cho Kỷ Nguyên Thần Trận đi.

Phương Hàn tuyệt đối sẽ không cho Thái Thượng Thiên Quân một chút cơ hội, vung tay chộp một cái, liền chộp bắt người này trở về.

- Phương Hàn, Phương Hàn! Buông tha ta, ta hiện tại đã hoàn toàn thấy rõ bộ mặt thật của Đa Bảo Thiên Quân, tuyệt đối sẽ không thông đồng cùng hắn làm bậy, ta cũng có thể vứt bỏ âm mưu của Khởi Nguyên Tiên Vương, toàn tâm toàn ý phụ trợ ngươi, chỉ cần ngươi không giết ta, không luyện hóa ta, ta cái gì đều nguyện ý làm.

Thái Thượng Thiên Quân cuống quít van xin.

Hắn chân chính nhận sai, sau khi bị Đa Bảo Thiên Quân dùng làm tấm chắn, hắn đã nản lòng thoái chí.

- Ta sẽ không bỏ qua ngươi, ngươi nhất định phải chết.

Phương Hàn không thể tin tưởng Thiên Quân nào, nhất là Thiên Quân đã âm mưu hãm hại mình. Hơn nữa ai mà biết, sau này Khởi Nguyên Tiên Vương thoát ra, Thái Thượng Thiên Quân này có thể lại lần nữa phản bội hay không? Ở trong suy tính của hắn, Thái Thượng Thiên Quân phản bội có thể tính ra cao tới chín phần chín.

"Ầm!"

Hắn chụp một trảo, đầu Thái Thượng Thiên Quân dập nát, tất cả biểu tình liền ngừng lại. Giờ khắc này, theo tinh thể thần quốc đậm đặc hơn, bao bọc toàn bộ thi thể Thái Thượng Thiên Quân, khiến cho hắn biến thành một cái tinh nhân, nhất là chín đạo thanh quang trên người hắn cũng đông lại, trở thành một bộ phận trong thân thể Phương Hàn.

Thân thể thật lớn chậm rãi thu nhỏ lại, trở thành một cái mắt trận.

Phương Hàn gần như không cần tốn nhiều sức liền luyện hóa hắn. Lực lượng toàn thân sôi trào lên, phóng lên cao, hủy thiên diệt địa, sau lưng hắn hơi chút vừa động, chín đạo thanh quang cũng hiện ra lấp lánh, chỉ vung nhẹ tay, chín thanh thần quang phóng lên cao, tất cả nguyên khí đều bình định.

"Tuyệt vời! Tu vi của Thái Thượng Thiên Quân tăng thêm cho ta không ít căn nguyên, nhất là chín đạo tiên quang, trải qua Đại Vận Mệnh Thuật thanh tẩy, quả thực đã rèn luyện cho thân thể ta!" Phương Hàn yên lặng cảm nhận biến hóa trong cơ thể mình, tu vi mười ba Kỷ Nguyên rục rịch, mặc dù còn cách đột phá cảnh giới tu vi mười bốn kỷ nguyên vô thượng rất xa, tuy nhiên đã tiến thêm một bước tới gần cảnh giới tối cao này.

"Chỉ cần cắn nuốt Đa Bảo Thiên Quân, tu vi của ta sẽ có cơ hội rất lớn lại lần nữa đột phá đây..." Phương Hàn tính toán trong lòng, hắn đã biết Đa Bảo Thiên Quân thâm tàng bất lộ, bên trong thân thể có vô số chí bảo, nếu toàn bộ luyện hóa chính mình thu được lợi ích còn muốn nhiều hơn so với trong tưởng tượng.

Đa Bảo Thiên Quân muốn chạy thoát, điều đó tuyệt đối không có khả năng, Phương Hàn cũng sẽ không cho pháp lưu lại một hậu hoạn cường đại như vậy, trong tương lai lúc nào cũng vấn vương trong lòng.

Hắn đồng thời luyện hóa Thái Thượng Thiên Quân, "vèo" một cái cả người trực tiếp biến mất.

"Sao lại thế này? Ta có cảm giác như dao động không gian bùng nổ ngừng lại? Với căn nguyên của Thái Thượng Thiên Quân bùng nổ dẫn phát đả kích mang tính hủy diệt, không có khả năng chỉ tạo thành một chút ảnh hưởng như vậy?" Đa Bảo Thiên Quân trong lúc chạy trốn rất nhanh, thế nhưng dần dần hắn cảm nhận được, dao động pháp lực ở phía sau lại từng chút một ngưng lại, trong lòng không khỏi nghi hoặc.

- Chẳng lẽ là Phương Hàn đã thi triển ra thủ đoạn nghịch thiên gì, ngăn cản bùng nổ? Tuy nhiên cho dù như vậy, hắn cũng khó mà thành công, nhiều nhất chỉ có thể áp chế mà thôi, bản thân còn phải bị trọng thương. Nhưng nói không chừng Đại Vận Mệnh Thuật kia chính là kỳ công đệ nhất từ xưa đến nay, có lẽ có một chút diệu dụng khởi tử hồi sinh. Nhưng ta cũng không nên quay trở lại, trước cứ chạy trốn nói sau, chạy trốn tới Càn Khôn Thành đi. Hừ! Càn Khôn Thành chính là lãnh địa của chúa tể Càn Khôn, bên trong thành thị cấm dùng binh khí đánh nhau. Phương Hàn ngươi dù có lợi hại, cũng không thể lợi hại bằng chúa tể Càn Khôn? Chỉ có thể bị trực tiếp giết chết.

Hắn tiếp tục phi hành về phía trước.

Nhưng ngay lúc hắn đang phi hành, đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một người, đang đứng đó trên mặt cực kỳ phấn khích.

Bởi vì, người phía trước chính là Phương Hàn.

- Chạy ư! Còn chạy nữa sao Đa Bảo Thiên Quân!

Trên mặt Phương Hàn hiện ra vẻ tươi cười, nhìn Đa Bảo Thiên Quân, giống như mèo vờn chuột:

- Như thế nào không chạy? Còn muốn chạy đến cái gì Càn Khôn Thành? Mượn dùng lực lượng của chúa tể Càn Khôn giết ta? Chúa tể Càn Khôn trong miệng ngươi nói kia dường như chính là sư phụ của chúa tể Đan giới, Sát Na Thiên Quân đi. Không tệ, không tệ! Cũng là một kẻ thù lớn của ta, sớm hay muộn cũng có một ngày ta sẽ luyện hóa hắn, trở thành một bộ phận Kỷ Nguyên Thần Trận của ta.

- Phương Hàn! Ta dẫn Thái Thượng Thiên Quân bùng nổ, ngươi như thế nào có thể nhanh như vậy đã thoát thân ra được?

Đa Bảo Thiên Quân gầm nhẹ, giống như một con dã thú bị thương.

- Sự thần diệu của Đại Vận Mệnh Thuật, không phải ngươi có khả năng hiểu biết, cảnh giới của ta cũng không phải ngươi có thể suy đoán được. Ta nói rồi, ở trước mặt ta, ngươi căn bản không thể chạy trốn, hiện tại có thể xem như hiểu rồi chứ? Muốn tiếp tục chạy trốn? Chạy thử cho ta xem.

Phương Hàn cười chế giễu, lời nói đầy trêu tức.

- Phương Hàn! Ngươi thật quá đáng. Đa Bảo Thiên Quân ta ngang dọc cả đời, cưỡi ngựa chiến tiêu dao, tung hoành vô địch, ngươi thật sự nghĩ rằng có thể giết chết ta được sao? Quả thực buồn cười! Hôm nay ta sẽ cho ngươi nhìn xem, cái gì là thủ đoạn chân chính của ta? Vạn Bảo Hà, xuất hiện đi!

"Ông!"

Trong tiếng hét điên cuồng của Đa Bảo Thiên Quân, một dòng sông xuất hiện.

Con sông này từ trên thân thể hắn bay ra, ở trên không trung hóa thành một cái thiên hà nối tiếp cuồn cuộn. Bên trong thiên hà là ngàn vạn Pháp bảo trôi nổi, những Pháp bảo này có Tiên khí thánh phẩm, có Tiên khí vương phẩm cực kỳ cường đại, còn có rất nhiều Thần vật chư thiên, mỗi một kiện gần như là đều có năng lực chống lại Thiên Quân, trong đó Pháp bảo mạnh mẽ thậm chí có thể chém chết Thiên Quân.

Vù vù vù... thân thể hắn bay vào ẩn mình bên trong Vạn Bảo Hà, điều khiển ngàn vạn Pháp bảo tiến hành công kích Phương Hàn.

Phương Hàn đứng thẳng bất động, vung tay chộp một cái, hư không chấn động, từng kiện từng kiện Pháp bảo từ bên trong Vạn Bảo Hà bay lên, rơi vào trong tay hắn, nào là đao, thương, kiếm, kích, phủ, câu, mâu, tiên... đủ loại Pháp bảo, không ngờ bị hắn chụp một trảo thu lấy.

"Rầm rầm" động tĩnh trong lúc đó làm cho nước trong Vạn Bảo Hà sôi trào lên, rồi bốc hơi hơn phân nửa, Đa Bảo Thiên Quân ở bên trong Vạn Bảo Hà liền hiện lộ ra thân mình.

- Cướp đoạt!

Thân thể Phương Hàn nhảy vọt lên, bước tới một bước, điểm ra một ngón tay, đánh thẳng vào áo giáp trên người Đa Bảo Thiên Quân.

"Bùng!"

Một kích này là Thiên Nguyên Nhất Kích, đánh cho Đa Bảo Thiên Quân bay lên không trung, áo giáp trên người hắn rung chuyển, trong miệng phun ra máu tươi, gần như không thể giữ được nguyên khí.

- Vạn Bảo Hà, quả nhiên thần kỳ! Toàn bộ đều quy về thân ta đi.

Phương Hàn vung hai tay lên, toàn bộ tinh thể thần quốc vận chuyển biến thành một lốc xoáy thật lớn, Vạn Bảo Hà kia như gió cuốn mây tan toàn bộ đều tiến vào thân thể Phương Hàn. Lần này, dường như hắn cảm thấy thực thỏa mãn...

Vạn Bảo Hà là thần vật mạnh nhất của Đa Bảo Thiên Quân, hắn dùng hết tâm huyết cả đời luyện chế thành, dung hợp ngàn vạn Pháp bảo bên trong con sông đó, hội tụ thành dòng thác lũ, một khi thi triển ra bất luận kẻ nào đều phải bị cả một dòng thác lũ Pháp bảo công kích.

Cả đời Đa Bảo Thiên Quân có duyên phận cùng Pháp bảo, nghe đồn khi hắn vừa mới sinh ra đã bị chữ Bảo từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh rơi xuống đánh trúng, sau đó bắt đầu đi từng bước trên con đường xưng bá chư thiên. Vận số của hắn cũng là đỉnh cao bên trong vũ trụ, gần như là bước ra cửa liền có thể tùy tiện tìm được bảo tàng. Tùy tiện đi trên đường cũng bị bảo bối từ trên trời rơi xuống trúng mình. Hơn nữa mỗi lần thiên địa tan biến, thần vật trong cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra, hắn đều có thể thu được không ít.

Loại vận may với Pháp bảo nghịch thiên này, tạo nên sự cường đại của hắn hiện nay.

Bởi vậy, uy lực của Vạn Bảo Hà này gần như không kém Phong Thiện Tế Đàn, tuy rằng không có tinh diệu như Phong Thiện Tế Đàn, nhưng trên phương diện lực lượng cũng không kém chút nào, thậm chí còn mạnh hơn một ít.

Phương Hàn nuốt Vạn Bảo Hà, rốt cục cảm thấy trong cơ thể đã tích tụ no đủ, chân chính đạt tới mười ba Kỷ Nguyên đỉnh phong cao nhất! Còn kém một bước ngắn là có thể tiến vào tu vi mười bốn kỷ nguyên vô địch. Tu vi mười bốn kỷ nguyên ở Giới Thượng Giới cũng là cường giả vô địch. Chúa tể Càn Khôn cũng không giết được hắn, có thể nói là vĩnh viễn ở thế bất bại.

- Đa Bảo Thiên Quân! Không cần vùng vẫy nữa, ngươi từng chút một suy yếu, ta từng bước một tăng mạnh, tới hiện tại ngươi còn có năng lực phản kháng sao?

Phương Hàn lại vừa động, thân ảnh thật lớn liền hoàn toàn bao phủ Đa Bảo Thiên Quân.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất