Vĩnh Sinh

Chương 1535: Đánh chết Càn Khôn

Mật thất của Càn Khôn Thành đã hoàn toàn bị Hoa Thiên Đô và ý niệm của tam đại Tiên Vương phong tỏa. Cho dù Chúa tể Càn Khôn cùng không thể chạy trốn được. Hắn có thể nói là đã mua dây buộc mình.

Pháp lực của Hoa Thiên Đô đã vượt qua chúa tể Càn Khôn. Hắn bước từng bước bức tới chúa tể Càn Khôn, khiến vị đầu sỏ này kinh hãi liên tục lui lại phía sau, rốt cục cũng tới lúc không thể lùi lại. Phía sau hắn có cấm pháp kết thành bước tường tinh thể chắc chắn, khiến chúa tể Càn Khôn dù vận chuyển pháp lực cũng không thể thoát nổi.

Khuôn mặt chúa tể Càn Khôn lộ vẻ tuyệt vọng.

Hoa Thiên Đô đầu tiên luyện hóa hoàn toàn Tam Sinh Thạch và hài cốt của chúa tể Nguyên Thủy. Sau đó lại luyện hóa Hồ lô Càn Khôn, tiếp nhận ý niệm của tam đại Tiên Vương quán đỉnh, rốt cục đột phá tới tu vi mười lăm kỷ nguyên. Hiện giờ hắn sẽ cắn nuốt Chúa tể Càn Khôn.

- Hoa Thiên Đô, ngươi muốn làm gì? Ta dù sao cũng là sư phụ ngươi. Một ngày làm thầy, cả đời là cha. Ta còn cho ngươi rất nhiều lợi ích.

Chúa tể Càn Khôn hoảng sợ, cuối cùng vẫn cố gắng nói.

- Lão già kia, sao lại nói nhiều lời vô ích như vậy. Ta muốn giết ngươi ngươi còn định chạy trốn chắc? Quả là quá buồn cười rồi.

Hoa Thiên Đô đột nhiên ra tay.

- Vô Hoa Lực, nhật nguyệt tự nhiên.

Ô ô ô. Tiếng quy khóc thần gào, mưa máu trong thiên địa hiện ra. Tuyệt đại sát chiêu của hắn được đánh ra, khiến thiên địa lúc này hoàn toàn mất đi ánh sáng. Chúa tể Càn Khôn gần như bị gông lại giữa không trung.

- Càn khôn đại sát, chuyển thực vương, hồn thiên chúa tể, đại đạo vô ngân.

Chúa tể Càn Khôn cũng cố gắng phản kích.

- Hoa Thiên Đô, ngươi đúng là thứ đồ đệ khốn nạn. Ta liều mạng với ngươi, cho dù có chết cũng không để ngươi thực hiện được âm mưu. Thật đáng giận mà. Ta nếu hợp tác với Phương Hàn thì hôm nay không rơi vào kết cục thế này.

Ầm ầm!

Hai luồng lực lượng lớn va chạm trong không trung. Thân thể của chúa tể Càn Khôn không giống như một con cóc bị dẫm bẹp trên mặt đất, phun ra từng ngụm máu tươi. Mà sau lưng của Hoa Thiên Đô lúc này xuất hiện hư ảnh của tam đại Tiên Vương.

- Hoa Thiên Đô, còn chờ gì nữa. Mau mau giết hắn đi. Lực lượng của chúng ta tăng cường vào cơ thể ngươi bởi xiềng xích của cánh cửa Vĩnh Sinh nên chí có hạn thôi. Người cắn nuốt chúa tể Càn Khôn rồi thì chúng ta sẽ trợ giúp ngươi đạt tới tu vi mười sáu kỷ nguyên. Ngươi sẽ triệu tập tất cả cao thủ của Giới Thượng Giới này thần phục ngươi, đối kháng với Phương Hàn.

Tam đại Tiên Vương đều phát ra ý niệm, lực lượng rót xuống càng mạnh.

- Tốt!

Hoa Thiên Đô liên tục cười đài.

- Chúa tể Càn Khôn, ta tiễn ngươi lên đường. Toàn bộ tài sản của ngươi, còn cả con gái, thê tử của ngươi từ nay đều sẽ được ta hưởng thụ. Ta sẽ thay ngươi chiếu cố tốt cho bọn họ.

- Đáng giận, Ta muốn giết ngươi!

Chúa tể Càn Khôn không hổ là kiêu hùng một đời, đột nhiên thân thể bành trướng ra, trông giống như quả bóng cao su bị thổi to lên, sắp sửa bùng nổ.

- Càn Khôn vỡ vụn, ngọc thạch cùng nát.

- Muốn tự bạo sao, đâu có đễ như vậy.

Tam đại Tiên Vương đồng thời quát lớn một tiếng. Toàn bộ thời gian liền đình chỉ lại. Chúa tể Càn Khôn bị thổi căng như quả bóng liền bị sững lại trong không trung.

Hoa Thiên Đô lững thững đi tới:

- Ngươi nổ đi, sao còn chưa nổ?

- Hoa Thiên Đô, ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, biến thành quỷ cũng phải đời đời kiếp kiếp theo sát ngươi.

Ánh mắt chúa tể Càn Khôn gần như phun lửa.

- Ngươi biến thành quy cũng không có cửa đâu. Tam Sinh Thạch!

Trong ngực của Hoa Thiên Đô, sâu trong trái tim bất ngờ có Tam Sinh Thạch hiện ra, hóa thành một khối thần thạch lớn cỡ nắm tay, nuốt toàn bộ Chúa tể Càn Khôn vào trong đó.

Chẹp!

Giống như nuốt được một viên linh được, Hoa Thiên Đô phát ra tiếng chép miệng, tắc lưỡi nói:

- Thật sự là không tồi. Tu vi của chúa tể Càn Khôn này đúng là đại bổ. Từ nay về sau ta là đệ nhất trong chư thiên, ngoài Tiên Vương ra thì ai đám tranh đấu với ta? Phương Hàn ngươi chờ xem, ta sẽ báo thù.

- Tốt lắm. Mau ngồi xuống, ba người chúng ta sẽ giúp ngươi quán đỉnh, trợ giúp ngươi thăng cấp lên tu vi mười sáu kỷ nguyên. Có Tam Sinh Thạch, ngươi không cần lo lắng tới cảnh giới nữa, chỉ cần không ngừng thu lấy lực lượng là được.

Tam đại Tiên Vương đột nhiên dùng ý niệm ngưng tụ thành một hình thể đánh một chưởng lên thân thể Hoa Thiên Đô.

- Vâng!

Hoa Thiên Đô cúi thấp cái đầu cao quý của hắn, cung kính nói. Hắn biết thực lực của mình tuy rằng rất mạnh nhưng trước mặt Tiên Vương thì vẫn phải khiêm nhường. Nhưng sâu trong nội tâm của hắn thì đã có biến hóa xảy ra:

- Chỉ cần cắn nuốt Phương Hàn... Chiếm được vận mệnh của hắn thì thực lực của ta sẽ tăng lên một lần nữa, thúc giục cánh cửa Vĩnh Sinh. Lúc đó Tiên Vương cũng không phải là đối thủ của ta, đều phải thần phục dưới chân ta.

Lực lượng của tam đại Tiên Vương hoàn toàn tiến vào bên trong thân thể Hoa Thiên Đô. Hoa Thiên Đô tấn công đột phát mãnh liệt, trên thân thể cũng giống như Phương Hàn có âm thanh giống như phá kén thành bướm không ngừng vang vọng.

- Mười lăm kỷ nguyên đỉnh phong đột phá, mười sáu kỷ nguyên...

Tam đại Tiên Vương cuối cùng cũng hoàn toàn dung nhập vào bên trong thân thể Hoa Thiên Đô, ý niệm biến mất.

- Hoa Thiên Đô, lực lượng chúng ta có đã rót vào cho người rồi. Ngươi hãy tự giải quyết cho tốt, nhất định phải bắt được Phương Hàn, nghênh đón chúng ta trở về, biết chưa? Lực lượng của chúng ta đã tiêu hao gần hết, phải nghi ngơi thôi...

Ầm ầm!

Ý niệm của tam đại Tiên Vương biến mất. Hoa Thiên Đô đứng thẳng dậy, khí tức đã vượt xa Chúa tể Càn Khôn, đạt tới trình độ mười sáu kỷ nguyên!

Hắn chưa từng cảm thấy lực lượng cường đại như vậy bao giờ.

- Ha ha ha! Ta là vô địch.

Tâm tình Hoa Thiên Đô lúc này phi thường phức tạp, vừa muốn lập tức đi tìm Phương Hàn báo thù, lại vừa muốn diễu võ đương oai một phen.

- Phải cảm ứng khí tức của Phương Hàn ở địa phương nào trước đã.

Hoa Thiên Đô lập tức vận chuyển pháp lực, quan sát chư thiên. Hiện giờ pháp lực của hắn chỉ cần đùng một thần niệm là có thể nhìn rõ ràng toàn bộ chư thiên, ngoài cánh cửa Vĩnh Sinh ra thì thứ gì cũng có thể thấy.

Ánh mắt của hắn hơi chuyển một cái, toàn bộ Giới Thượng Giới đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Sau đó lại nhìn về Thiên giới, cuối cùng thấy được thế tục. Tất cả mọi nơi đều nằm trong mắt hắn.

- Cái gì? Phương Hàn biến mất? Tại sao lại không thấy hắn? Chẳng lẽ hắn che dấu khí tức, tu luyện bí pháp nào đó? Hoặc là tiến nhập vào bên trong chiến trường Tiên Vương?

Hoa Thiên Đô không tìm ra Phương Hàn.

Sắc mặt hắn biến đổi không ngừng:

- Cũng tốt, Phương Hàn, sớm muộn gì thì ngươi cũng sẽ bị ta tóm được. Giờ ta phải chỉnh hợp các thế lực, khiến chư thiên đều quy phục Hoa Thiên Đô ta. Ta phải xưng bá thế gian! Không ai có thể là đối thủ của ta. Cửu Thiên Huyền nữ, Hắc Bạch nhị sứ. Còn cả Tai Nạn, Vĩnh Hằng, Hỗn Độn, Lôi Đế, Sát Lục, các ngươi mau mau trở về, hiện ra trước mặt ta mau!

Ngay bên trong Càn Khôn Thành, hắn bước một bước, không gian đột nhiên chấn động, tan vỡ liên tục. Sau đó một vũ trụ nhỏ từ trong đó bay ra. Bên trong tiểu vũ trụ này có một Thiên Đình khổng lồ, có rất nhiều Thiên Quân ở bên trong đang vọt ra.

- Sao lại thế này? Chúng ta đang tu luyện, tại sao toàn bộ vũ trụ đều bị lay chuyển, bị lôi tới đây!

Hồng Hoang Thiên Quân cầm trong tay Hồng Hoang Chiến Đồ lao ra đầu tiên liền thấy Hoa Thiên Đô.

- Hoa Thiên Quân, là ngươi!

Hồng Hoang Thiên Quân cười nanh ác nói:

- Nói rõ ràng cho ta đi!

- Muốn ta nói rõ ràng sao? Quỳ xuống cho ta!

Hoa Thiên Đô cười nhạt, gần như không cần có động tác gì. Một luồng lực lượng lập tức áp bức lên thân thể Hồng Hoang Thiên Quân.

Á!

Hồng Hoang Thiên Quân lập tức quỳ xuống mặt đất, phủ phục chổng mông chổng đít lên trời, pháp lực toàn thân bị phong tỏa, chỉ một ý niệm của đối phương là lập tức mất mạng

- Lực lượng của ngươi... Tại sao lại mạnh mẽ tới vậy...

Hồng Hoang Thiên Quân run rẩy nói.

Vù vù vù. Đúng lúc này thì chúa tể Pháp giới, chúa tể Nhân giới, còn cả Chân Lý Thánh Địa Đạo Đức Thiên Quân, ngũ đại Thiên Quân của Thiên Đình đều hiện ra bên trong mật thất của Càn Khôn Thành.

Bọn họ đều nhìn thấy Hoa Thiên Đô.

- Đã tới nơi này thì đều quỳ xuống hết cho ta! Bái kiến ta, từ nay về sau ta sẽ là chủ nhân của các ngươi.

Hoa Thiên Đô nói.

Không hề kiêng nể gì, trực tiếp dùng lực lượng mạnh mẽ áp bức bọn họ.

Phịch phịch, phịch phịch, phịch phịch....

Tất cả mọi người đều không chịu nổi áp lực, quỳ xuống trên mặt đất. Thậm chí cả Tai Nạn, Vĩnh Hằng, Hỗn Độn, Sát Lục uy danh hiển hách Thiên Đình cũng đều không chịu nổi mà phải quỳ xuống.

Chúa tể Võ Giới cao lớn khôi ngô, gặp phải áp lực còn phản kháng mãnh liệt, hét lớn một tiếng:

- Võ đạo bất khuất! Ai cũng đừng hòng mong ta quỳ xuống!

- Thật không?

Hoa Thiên Đô tiến tới tát hắn một cái.

Chát!

Mặt chúa tể Võ giới bị tát thành một đống thịt, ngã xuống mặt đất rên rỉ giãy dụa, miệng sùi bọt mép, gần như đã hấp hối.

- Không tồi, không tồi, không ngờ còn dám phản kháng ta. Một khi đã như vậy thì ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ngươi nắm giữ chữ Võ, thật sự là quá phí phạm, lấy ra đây đi.

Hoa Thiên Đô chụp một cái, chữ Võ trên thân thể chúa tể Võ giới liền rơi vào trong tay hắn. Sau đó hắn phun ra một luồng hỏa diễm khiến thân thể chúa tể Võ giới bị thiêu đốt kịch liệt, liên tục kêu thảm thiết, tiếng kêu tê tâm liệt phế khiến tất cả cao thủ đều sợ hãi.

Một số Thiên Quân của Khôi Nguyên Vương Triều, Chân Lý Thánh Địa toàn thân nổi da gà, quỳ trên mặt đất không dám nhúc nhích. Nhưng tứ đại Thiên Quân Hỗn Độn, Vĩnh Hằng, Tai Nạn, Sát Lục lại liếc mắt nhìn nhau rồi nói:

- Hoa Thiên Đô, chúng ta đã biết ngài được kế thừa của Tạo Hóa Tiên Vương. Từ nay về sau chúng ta xin tôn ngài là chủ nhân, giống như năm xưa phụng thờ Tạo Hóa Tiên Vương vậy.

Trong lúc nói, tứ đại Thiên Quân của Thiên Đình đập đầu thật sâu, không hề còn một chút tôn nghiêm.

- Kẻ thức thời mới là tuần kiệt. Tuy nhiên các ngươi nắm giữ chí bảo Tam Thập Tam Thiên cùng không hợp lý lắm. Loại bảo bối này phải để ta nắm giữ hết đi.

Hoa Thiên Đô bắt đầu cướp đoạt. Hắn vung tay chụp một cái, chí bảo Tam Thập Tam Thiên liền bay ra, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn. Sau đó ánh mắt của hắn hướng tới chúa tể Nhẫn giới, chụp lẫy chữ Nhẫn từ trong thân thể đối phương ra.

- Chúng Diệu Môn cũng xuất hiện đi, Đạo Đức Thiên Quân.

Trên mặt Hoa Thiên Đô hiện lên nụ cười thản nhiên.

- Vâng.

Đạo Đức Thiên Quân của Chân Lý Thánh Địa lập tức dâng lên Chúng Diệu Môn. Bọn họ thật sự bị dọa phát khiếp rồi. Hoa Thiên Đô trực tiếp giết chết chúa tể Võ giới không cần tốn chút sức lực, giết gà dọa khỉ đúng là rất có lực chấn nhiếp.

- Những môn hộ này không phải thứ các ngươi có thể giữ, chỉ có ta mới có thể phát huy ra lực lượng lớn nhất của nó.

Sau khi tiếp nhận Chúng Diệu Môn, Hoa Thiên Đô mỉm cười, dung nhập vào bên trong thân thể. Hắn phi thường vừa lòng, cảm giác có lực lượng đi chinh phục gần như khiến hắn say mê:

- Các ngươi cùng không phải bất mãn. Tu vi của ta là vừa cắn nuốt chúa tể Càn Khôn, đã đạt tới mười sáu kỷ nguyên rồi.

- Cái gì? Tu vi mười sáu Kỷ nguyên!

- Mạnh như vậy...

Rất nhiều người đều sợ tới ngây người ra, sau khi trầm mặc rất lâu liền đồng loạt dập đầu thật sâu:

- Từ nay về sau xin tôn ngài là chủ nhân.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất