Vĩnh Sinh

Chương 203: Não hải thứ hai

Sau khi quyết định đi Man Hoang thần miếu tìm kiếm Ngũ Hành linh căn, Phương Hàn cũng không vội, mỗi ngày vẫn im lặng trong Luân Hồi Phong của mình tu luyện, tiếp tục ma luyện Ngũ Đế Đại Ma thần thông, nhất là Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo lúc này đang yếu nhược nhất, để nó thong thả hấp thu đại tinh khí, điều chỉnh sự cân bằng của Ngũ Hành.

Ngoại trừ mỗi ngày tu luyện ra, thời gian còn lại đều tới chỉ điểm cho Hồng Di quận chúa, Hạc Tiên Tử. Tuy một người một hạc này chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, thế nhưng dưới sự chỉ điểm của Phương Hàn. Các nàng cũng tiến bộ rất nhiều, cho dù là Long Huyên, ma nữ cũng nhận được không ít chỉ điểm của Phương Hàn, thậm chí mấy vị nữ chân truyền đệ tử, Diệp Phiêu Linh, Lạc Thủy, Sa Khinh Mi cũng phải nhờ Phương Hàn chỉ điểm, thậm chí Già Lam cũng được lợi không ít.

Cảnh giới của Già Lam tuy cao hơn so với Phương Hàn, đã tu thành Kim Đan, thế nhưng đối với trình độ nhận biết tu vi, lại xa xa không bằng Phương Hàn. Phương Hàn mỗi khi đàm luận về chuyện tu luyện Đạo thuật thường thường điểm một cái là trúng trọng tâm ngay. Câu nói đầu tiên đã phá giải bí ẩn mà nàng đã khổ tư nhiều năm nghiên cứu.

Phương Hàn sở dĩ hiểu biết sâu như vậy đối với tu luyện Đạo thuật là vì đầu giao long Diêm này, mà mặt khác, hơn phân nửa là lúc ở Thái Nguyên tiên phủ cùng đàm luận 15 năm với vị Thần bí nhân kia.

Thần bí nhân kia ở trong Thái Nguyên tiên phủ không biết là cường đại đến mức nào, đối với bản chất của Đạo thuật người này quả thật xem thấu bổn nguyên của thế giới. Phương Hàn được hắn dạy bảo, bây giờ đối với con đường tu luyện cũng không hề thua bất cứ một tên cự đầu nào. Không cần bất luận lão sư nào chỉ điểm, mà hắn còn chỉ điểm cho người khác nữa.

Trừ những thứ đó ra, Phương Hàn còn chỉ điểm cho một ít nội, ngoại môn đệ tử lên Luân Hồi Phong xin đan dược, thậm chí còn có mấy chân truyền đệ tử nữa.

Cứ như vậy trọn vẹn một tháng trôi qua, Phương Hàn đã ổn định được sự tuần hoàn của Ngũ Hành xuống, hơi có chút thành tựu. Đồng thời luyện được số lượng lớn Nguyên Anh Đan, đương nhiên hắn sở dĩ chậm chạp không đi Man Hoang thần miếu, nguyên nhân quan trọng nhất chính là muốn tìm hiểu Bàn Vũ Đại Lực thần thông, môn vô thượng kỳ công này!

Ngày đó cùng Vạn La đánh cuộc dành thắng lợi, chiếm được một quyển ngọc sách, Phương Hàn lập tức liền ghi lại tất cả nội dung của cuốn ngọc sách. Trở về tinh tế tìm hiểu, sau mới mới phát hiện ra pháp quyết của Bàn Vũ Đại Lực thần thông thật sự là mênh mông như biển. Trong đó chỉ riêng võ học rèn luyện thân thể đã có tới hơn một ngàn loại, hơn nữa còn ghi lại rất nhiều huyệt khiếu huyền bí của thân thể, mà vị trí của các huyệt khiếu này đối ứng với các ngôi sao trên bầu trời.

Trừ những thứ đó ra, còn có Cầu Nguyện thuật, Mô Bái chi thuật, dùng ý niệm của mình để cảm giác thiên địa, các bí ẩn của thời không, thu lấy nguyên khí trong đó để tẩy rửa bản thân, kích phát tiềm lực của mình.

Thân thể con người là một bí ẩn, tu luyện làm sao mới có thể kéo dài tuổi thọ, trong thế tục cùng tiên đạo có rất nhiều loại võ học. Phương Hàn cũng biết không ít, thế nhưng khi thấy được nền móng pháp môn trong Bàn Vũ Đại Lực thần thông đã có hơn một ngàn loại phương pháp rèn luyện thân thể, hơn một ngàn loại tu luyện tinh thần, phương pháp cầu nguyện. Thật sự là vượt qua bất cứ một môn thần thông nào khác.

Chỉ là nền móng tu luyện thân thể tối thiểu cần tới mấy năm, thậm chí mười năm.

Về phần phía sau, có hướng dẫn làm thế nào để vận chuyển pháp lực, làm sao để mở rộng não hải, làm sao để điều tiết pháp lực, làm sap có thể gia cường bản thân cùng thiên địa thế giới, liên lạc được với chư thiên vạn giới, làm sao ngưng kết Thánh linh..., rất nhiều loại mênh mông như biển. Các loại phương pháp rèn luyện cũng đã tầng tầng lớp lớp rồi, quả thực khiến kiến thức của Phương Hàn như được mở ra một thế giới tu luyện kỳ diệu, bước chân vào một thế giới mới.

"Nguyên lai tu luyện còn có thể như vậy!"

Tỷ như khi tu luyện, nhờ vào vạn dân tín ngưỡng, mở rộng não hải, ngưng kết thánh thai, mở ra một não hải khác trong đầu. Nhờ vào sát phạt chi khí trên chiến trường, sinh tử tinh khí mãnh liệt kích thích huyệt khiếu nào đó trong não, rồi chứa đựng trong đó.....

Các loại pháp môn tu luyện cho này có thể cho người ta thấy những điều chưa hề thấy, nghe thấy điều chưa từng nghe. Tống hợp lại cấu thành nên vô thượng thần thông muôn thuở. Phương Hàn mặc dù không có tu luyện những thứ này, thế nhưng nhất nhất nhìn ra cùng hiểu rõ.

"Khó trách Hoa Thiên Đô kế thừa Bàn Vũ Tiên Tôn sau đó trở nên lợi hại như vậy. Nếu như hắn bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh, tu luyện không có gì trắc trở, chỉ sợ càng lợi hại hơn."

Phương Hàn ghi nhớ tất cả các phương pháp tu luyện trong Bàn Vũ Đại Lực thần thông. Sau đó liền đem ngọc sách lưu lại trên Luân Hồi Phong để Già Lam bọn người tìm hiểu.

Đúng vào lúc giữa tháng, Phương Thanh Tuyết quay trở về Tử Điện Phong của mình tiếp tục bế quan tu luyện. Tựa hồ như muốn đột phá Kim Đan cảnh giới.

Những thứ này nàng cũng không đi quản Phương Hàn. Trong thời tiết gió thu hiu quạnh, lá đỏ trải rộng khắp các sườn núi, hắn ly khai Luân Hồi Phong. Trực tiếp hướng tới Đại Huyền đế quốc, là đế quốc cường đại nhất trong thiên hạ này.

Hiện tại đã là cuối thu, từ lúc đầu thu, Phương Hàn đã chuẩn bị đi ra ngoài, sau khi lấy được Ngũ Hành linh căn trở về có thể cũng vừa lúc thời gian thi đấu Sơn Hà Bảng. Hắn muốn nhìn xem năm nay trong môn phái sẽ xuất hiện bao nhiêu nhân vật thiên tài, có hay không bước vào Thần Thông Bí Cảnh.

Những ngày này hắn đem rất nhiều đan dược cho đi, hơn nữa đều là tuyệt phẩm linh đan Nguyên Anh Đan. Đám đệ tử thiên tài có thiên tư cực cao kia khi lọt vào vị trí thứ mười trong Sơn Hà Bảng, có đan dược sung túc, bước vào Thần Thông Bí Cảnh cũng không có gì khó.

Vèo!

Một đạo đường cong loáng thoáng phá không mà ra. Sau đó lại ẩn nấp trong bạch vân, biến mất trong không trung.

Lần này Phương Hàn xuất môn cũng không có mang theo Ngũ Ngục Vương Đỉnh, bởi vì pháp bảo này thật sự là quá lớn, mang đi đâu cũng không tiện, cho nên đành lưu tại Luân Hồi Phong, trấn áp địa mạch để cho ma nữ bọn người luyện đan.

Hiện tại ma nữ đã tu luyện tới Chân Khí Cảnh, sẽ nhanh chóng bước tới Cương Khí Cảnh. Tuy chưa so được với chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn, thế nhưng thay Phương Hàn trông coi ngọn núi, lại thừa sức...

Phương Hàn bay ở trên trời, qua lại như con thoi trong đám bạch vân. Cũng không có mãnh liệt phi hành.

Lần này xuất môn, hắn còn có ý muốn du lịch. Thưởng thức cảnh đẹp khắp thiên hạ, các loại sắc thái trong thế tục. Lần trước cùng Long Huyên xuất môn đến Quy Hư, lúc đó pháp lực của mình quá thấp, phi hành cũng rất hao tổn khí lực, đương nhiên không có thời gian thưởng thức cảnh vật ven đường. Lần này lại bất đồng, pháp lực của hắn đã trở nên cao thâm. Sau khi vận dụng ma đao Huyết Thương Khung, phi hành ngàn dặm cũng trở nên dễ dàng. Thân pháp như quỷ mị lóe lên như tia chớp. Tự nhiên còn dư nhiều thời gian để làm việc khác.

Chỉ trong chốc lát, Phương Hàn đã bay tới bầu trời "Long Uyên Hà" Dưới đường đi không ngờ lại thấy Phương gia ở "Long Uyên tỉnh". Tòa thành Long Uyên vẫn hối hả như ngày nào, đám người chen chúc qua lại, xe ngựa nườm nượp. Mà phủ tổng đốc càng lúc càng lớn, hiển nhiên là thế lực của Phương gia tại Đại Ly vương triêu càng ngày càng khuếch trương.

Nhưng mà Phương Hàn cũng không định xuống dưới, Phương gia cũng không phải là nơi khiến hắn lưu luyến.

Hắn đang chuẩn bị bay đi đột nhiên tâm tư khẽ động, tại bên bờ cát của Long Uyên Hà, trên bờ cỏ lau rất cao hắn tìm được một mảnh đất, mạnh mẽ đào một ụ đất lên, một lát đã tạo thành một cái động lớn.

Thế nhưng trong cái huyệt động này lại trống không.

"Tại sao lại như vậy? Thi thể của Bạch Hải Thiện sư phụ đâu?" Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, lúc trước chính mình rõ ràng là chôn Bạch Hải Thiện ở chỗ này. Bây giờ sao lại không thấy thi thể?

Bạch Hải Thiện đã đưa Hoàng Tuyền Đồ, Cửu Khiếu Kim Đan cho mình, mới khiến bản thân có thành tựu như ngày nay. Chính mình đã đáp ứng cứu hắn sống lại, tự nhiên sẽ không nuốt lời, thế nhưng hiện tại lại không thấy thi thể đâu.

"Không biết là ai đã mang thi thể đi? Chẳng lẽ là Phương Thanh Tuyết?" Phương Hàn hoài nghi một người: "Nhưng mà Phương Thanh Tuyết mang thi thể của Bạch Hải Thiện đi làm gì? Cũng không có tác dụng gì mà. Hiện tại cũng không thể về hỏi, tìm được Ngũ Hành rồi tính sau."

Nguyên bản hắn muốn tìm thi thể của Bạch Hải Thiện, để sau này nghĩ biện pháp cứu lão sống lại. Thế nhưng hiện tại thi thể đã biến mất, Phương Hàn cũng không biết làm sao, chỉ có thể đành để sau này tiếp tục tìm kiếm.

Phương Hàn thở dài, một lần nữa bay lên, cũng không muốn thưởng thức cảnh vật ven đường nữa. Trực tiếp bay tới Đại Ly vương triêu.

Biên giới của Đại Ly vương triêu là một mảnh thảo nguyên mênh mông, trên thảo nguyên có một đế quốc du mục, là Đại Đức vương triêu phi thường cường thịnh, cùng Đại Ly vương triêu thường xuyên chinh chiến, tại biên quan chém giết tranh đoạt thổ địa, dân cư. Cướp đoạt tài nguyên.

Xuyên qua đại thảo nguyên của Đại Đức vương triêu còn có hơn mười quốc gia trung bình, qua những quốc gia này là tới đệ nhất thiên hạ đại đế quốc, Đại Huyền đế quốc.

Phương Hàn đang muốn bay vọt tới, đột nhiên hắn thấy trên thảo nguyên phía trước xuất hiện đạo đạo lang yên bay lên ngút trời, vô số huyết quang, oán khí còn có tinh hồn cương liệt chi khí, sát phạt chi khí bao phủ khắp bầu trời.

"Là chiến tranh?" Phương Hàn lập tức nhìn xuống mặt đất, quả nhiên thấy được biên quan phía dưới, vô số quân đội thế tục đang mãnh liệt giao phong, là kỵ binh, bộ binh của Đại Đức vương triêu đang vây công thành trì biên quan của Đại Ly vương triêu.

Biên quan tại ở gần thảo nguyên của Đại Ly vương triêu có tu kiến vô số cửa ải hiểm yếu, để ngăn trở thiết kỵ của đế quốc thảo nguyên.

Lần này giao chiến không phải chuyện đùa. Phương Hàn từ trên tầng mây nhìn xuống, đã thấy khắp nơi biên quan dài đến trăm dặm đều bị bao phủ bới phong hỏa lang yên, một đôi binh sĩ dày đặc như kiến, tên bay như châu chấu bắn ra, vô số người ngã xuống, vô số binh sĩ phía trước ngã xuống, người sau tiến lên.

Trận chiến đấu này, song phương ít nhất đều có hơn mười vạn người chém giết. Mỗi thời mỗi khắc đều có đại lượng người tử vong.

Trong đó còn có một vài người có võ công cao thâm, cao thủ Nhục Thân Cảnh thất trọng, bát trọng làm lãnh binh đại tướng, qua lại trùng sát. Tinh khí mãnh liệt càng bốc lên ngút trời.

Phương Hàn ở trong tầng mây cảm nhận được cỗ chiến tranh sát phạt này, hơn mười vạn người đều mang tinh thần liều mạng, đều cảm nhận được tâm thần ba động. Con người khi giây phúc cuối cùng liều chết, chẳng khác gì là thiêu đốt tinh hồn của chính mình, phát ra tinh thần cường đại dị thường. Trên chiến trường bởi vì ngàn vạn tinh thần liên tiếp tạo thành một mảnh, khiến quỷ thần đều muốn tránh né.

"Phương Hàn, trong Bàn Vũ Đại Lực thần thông có bí pháp hấp thu tinh hồn trên chiến trường, sát phạt chi khí. Kích phát huyệt khiếu ở não đại, mở ra não hải thứ hai, ngươi vừa vặn gặp phải chiến tranh, không bằng thử một lần đi?"

Thanh âm của Diêm đột nhiên truyền tới.

"Không sai. Không ngờ lại có môn kỳ công này!" Tâm thần Phương Hàn khẽ động, muốn thu nạp sát phạt chi khí trên chiến trường, vô số người ngưng kết thành ý niệm chiến đấu, đúng là cơ hội tốt để mình mở ra "Não hải thư hai".

Nhưng mà trước khi vận công, hắn đột nhiên thi triển ra đại thần thông Hải Thận Khí Công, đem mình biến thành một bộ dạng khác. Một thân hắc y, giống như chính lại giống như tà. Khuôn mặt rất bình thường.

Hấp thu tinh hồn của người chết, sát phạt chi khí trên chiến trường là thủ đoạn của ma đạo. Phương Hàn cũng không hy vọng bị người nào chứng kiến tướng mạo vốn có của bản thân.

Bàn Vũ Đại Lực thần thông là thần thông mà tiên ma cùng tu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất