Vô Tận Đan Điền

Chương 1868: Nhiếp Vân đột phá, Xích Thiên Cảnh

- Lui!

Tu Du Tẩu, Thích Già Phật tổ đồng thời lui về phía sau.

Thực lực của bọn họ xem như nổi bật nhất trong hàng ngũ thiên địa lục đạo, đối diện trong tranh đấu cấp bậc như hiện tại vẫn còn kém quá xa, hoàn toàn không có tư cách chen tay vào.

Cường giả Xích Thiên Cảnh chiến đấu, Tiên Quân lâm vào trong đó không khác gì con sâu cái kiến bình thường, không thể làm được gì.

- Ngươi cũng muốn ngăn ta? Cút ngay!

Hắn bạo phát toàn bộ lực lượng Xích Thiên Cảnh hậu kỳ ra ngoài, một đạo kiếm quang như cầu vồng xuyên qua không gian, Đạm Thai Lăng Nguyệt căn bản không ngăn nổi, toàn bộ phòng ngự chung quanh nổ tung, nàng phun một ngụm máu tươi và bay ngược về phía sau.

- Nguyệt Nhi!

- Đạm Thai thí chủ!

Tu Du Tẩu, Thích Già Phật tổ không nghĩ tới Đạm Thai Lăng Nguyệt đã đạt tới Xích Thiên Cảnh lại bại nhanh như thế, sắc mặt trầm xuống.

- Nhiếp Vân ngươi cũng đừng đột phá, hiện tại chinh là tử kỳ của ngươi!

Sau khi đánh bại Đạm Thai Lăng Nguyệt, Tu La Vương mặt trầm như nước, Tu La cốt kiếm phá vỡ hỗn độn loạn lưu đâm tới lần nữa.

Lần này mang theo hàn ý kinh thiên động địa, còn chưa tới trước mặt đã làm cho đám người Tu Du Tẩu cảm thấy khủng hoảng sâu trong nội tâm, một kiếm này cho thấy hắn toàn lực công kích, đã vượt qua Nhất Kêếm Hỗn Độn của Nhiếp Vân vừa rồi.

Ông!

Vào lúc kiếm khí đánh tới trước mặt hắn, Nhiếp Vân đang nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra, trong mắt bắn ra hào quang sắc bén.

Kiếm khí sôi trào trong mắt, Thự Quang Kiếm lăng không bay lên.

- Tới tốt, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem thực lực của ta sau khi đột phá, biết một chút về cái gọi là tam thiên đại đạo trong cùng một thân!

Đôi mắt Nhiếp Vân bắn ra hàn quang kinh người, toàn thân tỏa ra hàn ý đáng sợ, phối hợp hàn khí của Thự Quang Kiếm đã làm cho hỗn độn cũng phải đóng băng.

Tê tê...

Trường kiếm vũ động kinh thiên, Nhất Kiếm Phá Trần, Nhất Kiếm Hoàn Vũ, Nhất Kiếm Tru Thiên, Nhất Kiếm Hủy Diệt, Nhất Kiếm Hỗn Độn, Liên Nguyệt kiếm năm thức thi triển nối đuôi nhau, dung hợp cùng một chỗ hình thành một đạo kiếm quang tuyệt thế.

Bành!

Kiếm quang va chạm với cốt kiếm của Tu La Vương.

PHỐC!

Cánh tay Tu La Vương bị chém đứt, máu tươi tung tóe.

Một chiêu định thắng bại, không phải đối thủ của Nhiếp Vân!

- Bạo!

Cánh tay Tu La Vương bị trảm, hắn cũng không có uể oải, cánh tay vừa thoát ly khỏi thân thể liền bay thẳng về phía Nhiếp Vân, ngay sau khi tới trước mặt liền nổ tung.

Oanh!

Một cánh tay nổ tung sinh ra lực lượng có thể sánh ngang Khâu Thánh Tôn Giả tự bạo lúc nãy, hỗn độn thế giới bị lực lượng che kín, khí tức cuồng bạo quay cuồng và bao phủ đám người Nhiếp Vân.

- Phòng ngự chi khí, ngăn cản!

Hắn điểm ngón tay về phía trước, một cái mai rùa cực lớn xuất hiện trước mặt che chở đám người Đạm Thai Lăng Nguyệt, Tu Du Tẩu và Thích Già Phật tổ ở phía sau, mọi người cảm thấy lực lượng thời không trùng kích đánh vào mai rùa vang lên âm thanh rậm rạp như mưa rào, nếu như không nhờ có mai rìa ngăn cản, chỉ sợ sẽ có vài người bị thương.

- Không hổ là cường giả Xích Thiên Cảnh hậu kỳ, một tay cánh tay nổ tung lại có uy lực như thế... Không tốt!

Nhiếp Vân cảm thấy mai rùa phòng ngự lắc lư, nếu không phải nguyên khí trong cơ thể của hắn dồi dào, căn bản không ngăn cản nổi, hắn vừa tán dương lại nhớ tới cái gì đó, đột nhiên sắc mặt biến hóa.

Bàn tay lăng không một trảo thu mai rùa vào trong cơ thể, cánh tay giơ lên đấm một quyền về phía trước.

Một quyền này thi triển tiên lực và thân thể Xích Thiên Cảnh cho nên đánh xuyên qua không gian, khí lãng sinh ra do dự bạo tách ra một thông đạo.

- Quả là thế, đáng giận!

Gương mặt Nhiếp Vân trầm xuống.

Chỉ thấy vị trí Tu La Vương vừa đứng lúc nãy biến mất, gia hỏa này thừa cơ tự bạo cánh tay và chạy thoát.

- Hắn không có khả năng đi xa, khẳng định đang ở gần, đi mau1

Đám người Tu Du Tẩu biết rõ một khi cấp cho Tu La Vương đủ thời gian nhất định có thể đủ ngóc đầu trở lại, lúc đó càng phiền toái.

- Trốn, đuổi theo nơi nào? Sâu trong hỗn độn, truy tung chi khí, và thiên phú thiên nhãn không thể dùng, không nhìn thấy hắn vừa rồi chạy tới nơi nào, một khi đuổi theo sai lầm, từ đó hắn có thể thừa dip tiến vào thế giới khác quấy rối, tuyệt đối là tai nạn long trời lỡ đất!

Nhiếp Vân nheo mắt nói ra.

Sâu trong hỗn độn đã bị hỗn độn chi khí ảnh hưởng, thiên phú thiên nhãn và thiên phú truy tung không có tác dụng gì, bọn họ không biết Tu La Vương chạy đi nơi nào, một khi đuổi theo sai hướng, hắn chạy đến năm giới khác quấy rối sẽ tử thương thảm trọng.

- Hắn bị thương cho nên cần khôi phục thương thế thật nhanh, đột phá gông cùm xiềng xích, chắc chắn sẽ không chạy vào trong hỗn độn, hiện tại thiên địa lục đạo Nho giới hủy diệt, chỉ con lại Linh giới, Đạo giới, Ma giới, Phật giới và Yêu Nhân giới!

- Hắn có thể đi mấy nơi này.

Đạm Thai Lăng Nguyệt phân tích.

- Nguyệt Nhi nói có đạo lý, phạm vi năm giới quá lớn, nếu như hắn thật muốn trốn thì chúng ta khó tìm.

Nhiếp Vân cau mày, hắn rất khó chịu.

Phạm vi của thiên địa lục đạo thật lớn, tuy thực lực mọi người mạnh nhưng nếu Tu La Vương thật muốn chạy trốn, cho dù bọn họ có lật tung cả thế giới lên cũng không tìm được.

- Tuy thiên phú thiên cơ của ta lợi hại nhưng Tu La Vương căn bản không phải ta có thể suy tính, chúng ta phải nghĩ biện pháp.

Thấy ánh mắt mọi người nhìn sang, Tu Du Tẩu lắc đầu.

Tuy hắn có thiên phú thiên cơ sư, có thể suy tính chuyện chư thiên nhưng hắn thật không thể suy tính Tu La Vương.

- Không cần suy tính, Yêu Nhân giới có Thiên Yêu Thánh Hoàng và tiểu Long, còn có Nhan Chi, hiện tại hắn bị thương sẽ không mạo hiểm, Phật giới, Thích Già Phật tổ vẫn bố cục, gậy ông đập lưng ông, chắc hẳn hắn không đi.

- Linh giới là hang ổ thập đại gia tộc, Liên Nguyệt Các có thể sẽ đi, có thể không đi.

- Về phần Ma giới, nơi này xa nhất, khả năng không lớn...

Nhiếp Vân chậm rãi phân tích, vừa phân tích xong hắn trợn mắt.

Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng hiểu ra cái gì, nàng che miệng nói:

- Đạo giới! Hắn khẳng định đi Đạo giới!

- Đạo giới? Hắn đi Đạo giới làm gì?

Tu Du Tẩu và Thích Già Phật tổ đều sững sờ, cảm thấy có chút khó tin.

- Không có làm gì, hắn muốn luyện hóaThiên Đạo của Đạo giới, từ đó đột phá lần nữa.

Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.

Lúc trước hắn cô đọng Thiên Đạo của Nho giới đã nhìn ra Tu La Vương có bản lĩnh luyện hóa Thiên Đạo, hiện tại mọi người chậm trễ thời gian dài như vậy, chỉ sợ hắn đã đắc thủ, khi đó hỏng bét.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất