Vô Tận Đan Điền

Chương 1020: Gia gia (2)

Tiên Thiên long thân lúc trước Võ Đạo sư lão tổ cũng đã thất bại, bởi vậy toàn bộ Phù Thiên đại lục cơ hồ không có người nào biết rõ. Tuy rằng Vũ Huân trưởng lão kiến thức rộng rãi, như mà vẫn chưa từng nghe nói qua, hắn còn tưởng rằng là bí pháp của yêu nhân, lửa giận thiêu đốt càng thêm hừng hực.

- Đi!

Thấy Vũ Huân trưởng lão công tới, Nhiếp Vân đã sớm có đoán trước, mắt thấy chưởng phong đi tới trước mặt, lúc này Phượng Hoàng chi dực mới run lên, sưu một cái đã xé rách không gian, lướt ngang ra ngoài.

Lần này tốc độ di động cực nhanh, công kích của Vũ Huân trưởng lão cũng giống như vừa rồi không thể thu hồi. Kỳ Hồng ở phía trước còn không có kịp phản ứng thì đã bị chưởng phong đánh trúng. Phanh một cái bay ra ngoài, lưng nặng nề đập vào mặt tường, máu tươi điên cuồng phun ra.

Cho dù không chết thì cũng mất đi sức chiến đấu không sai biệt lắm, không có cách nào tiếp tục chiến đấu nữa.

- Ngươi...

Thấy một màn như vậy, Vũ Huân trưởng lão đâu còn không biết tình cảnh trước mắt là do thiếu niên này cố ý xếp đặt chứ? Đối phương dựa vào tư duy siêu nhanh và thân pháp vượt qua lý giải của hắn. Chạy loạn trong mọi người, chỉ hơi không cẩn thận, đánh ra công kích, không những không có làm tổn thương được đối phương mà ngược lại còn đả thương người một nhà. Làm như vậy cho dù mọi người đều là cao thủ thì chiến đấu cũng bị hạn chế, không thể hoàn toàn phát huy thực lực, nghẹn khuất vô cùng.

- Ha ha, Tinh thần Vô lượng!

Thân ảnh của Nhiếp Vân cực nhanh, phương hướng và lộ tuyến đều hiện lên trong mắt mọi người, chỉ cần công kích, khó tránh khỏi ngộ thương đồng bạn. Người Hóa Vân tông sợ ném chuột vỡ bình, mà hắn lại như cá thấy nước, thi triển hai đại ưu thế Phượng Hoàng chi dực và Tiên Thiên long thân, như là cá xuyên qua bên trong đám người.

Bảy vị Thái thượng trưởng lão còn lại, cho dù liên thủ công kích thế nhưng lại phiền muộn đến cực điểm, không tới mười hô hấp lại có hai người bị thương.

- Mọi người không nên ra tay, lập tức lui về phía sau tập trung lại cùng một chỗ, đừng cho hắn thừa cơ lợi dụng!

Dường như đã nhìn ra nếu như tiếp tục nữa, thiếu niên này chẳng những không có việc gì, ngược lại người một nhà bọn hắn còn thương tổn, Vũ Huân trưởng lão thở phào một tiếng. Liên tục đánh ra hai chưởng ngăn cản Nhiếp Vân tháo chạy, cả đám đông tụ lại một chỗ.

Chỉ cần đứng tại một chỗ, cho dù đối phương có thân pháp mau hơn nữa thì cũng trở nên vô dụng.

- Đã nghĩ tới phương pháp phá giải? Vậy ta đây sẽ giết được người nào hay người đó.

Hai mắt Nhiếp Vân hơi híp lại, miệng thét dài một tiếng. Tay trái tạo thành quyền, tay phải thành chưởng. Thân ảnh hóa thành tia chớp, đánh thẳng về phía Kỳ Hồng gần đó.

Kỳ Hồng vừa rồi bị thương còn chưa kịp chữa trị, hơn nữa thực lực của hắn ở trong mọi người lại thấp nhất. Chỉ cần đánh trúng, nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ!

- Dừng tay!

Thấy động tác của hắn, đồng tử Vũ Huân trưởng lão co rút lại, không quan tâm tới mọi người đang tụ hợp, lập tức đuổi theo hắn.

- Ha ha!

Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng. Tuyệt chiêu công kích Kỳ Hồngđột nhiên chuyển hướng, thân thể đồng thời sang ngang, lướt đi mấy chục thước, đánh thẳng tới chỗ Tang Thạc trước mắt.

Công kích Kỳ Hồng chỉ là thu hút ánh mắt, mà Tang Thạc mới chính là mục tiêu chủ yếu của hắn.

- Ngươi...

Tang Thạc không nghĩ tới đối phương lại biến chiêu nhanh như vậy, dưới tình thế cấp bách. Hai tay đẩy về phía trước, còn không có đánh ra lực lượng thì đã chợt nghe một tiếng hét to vang vọng. Trong đầu cảm thấy chấn động, lần nữa xuất hiện cảm giác mê muội.

- Tới đây!

Cánh tay đột nhiên dài ra, thoáng cái vươn ra khoảng cách mấy chục thước. Bàn tay tạo thành trảo, Nhiếp Vân lập tức chộp Tang Thạc vào lòng bàn tay, đồng thời mũi chân khẽ điểm một cái, lui về phía sau, tới chính giữa đại sảnh.

- Tất cả đều dừng tay!

Nắm lấy cổ đối phương, Nhiếp Vân quát lên một tiếng.

- Dừng lại!

Thấy hắn lần nữa bắt được một người. Dho dù trong lòng Vũ Huân trưởng lão giận dữ, thế nhưng vẫn phải vung tay ngăn cản mọi người công kích.

Đã có một vị Thái thượng trưởng lão tử vong. Nếu như lại chết một người, thực lực chỉnh thể của Hóa Vân tông tuyệt đối sẽ rơi xuống vực thẳm.

- Yêu nhân vô sỉ, mau thả Tang Thạc ra!

Hít sâu một hơi, Vũ Huân trưởng lão cắn răng nói.

Thiếu niên này có lẽ sức chiến đấu chỉ tương tự với Phá Không Cảnh trung kỳ, nhưng mà thân pháp và tốc độ phản ứng thật sự quá lnhanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng được nổi, ngay cả hắn muốn bắt đối phương cũng rất khó khăn.

- Yêu nhân? Ngươi nói ta là yêu nhân?

Nhiếp Vân sững sờ.

- Sau lưng có cánh, trên người có lân phiến, không phải yêu nhân thì là cái gì?

Một vị trưởng lão quát.

- Yêu nhân? Ha ha, đây là lần đầu tiên ta được người ta gọi ta là yêu nhân, đã như vầy, Hạ Tuyền, ngươi đi ra giải thích cho mọi người một chút đi!

Nhiếp Vân cũng lười giải thích, chỉ cười nhạt một tiếng.

Huyên náo cũng đã đủ, chắc hẳn những vị Thái thượng trưởng lão tự cho là đúng này, lúc này cũng đã chính thức hiểu rõ. Cường giả trong thiên hạ rất nhiều, đây là lúc nên để cho Giao Long Hạ Tuyền ra sân.

Sưu!

Một đầu Giao Long cực lớn đột ngột xuất hiện tại trong đại điện.

- Tham kiến lão tổ!

Nhìn thấy Giao Long đột ngột xuất hiện, đám người Vũ Huân trưởng lão biến sắc, vội vàng quỳ xuống.

Địa vị của Giao Long lão tổ ở trong Hóa Vân tông có thể so với Võ Đạo sư tiên tổ, đã là một cây cột chống trời trong lòng mọi người, chỉ có thể ngước mắt nhìn lên ngưỡng mộ. Nhìn thấy nó xuất hiện, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống.

- Mau nhìn, lân phiến trên người lão tổ bóng loáng, dường như đã tìm được long huyết có thể tấn cấp, tuổi thọ tiến nhanh a!

- Đúng vậy a, tuổi thọ lão tổ kéo dài, Hóa Vân tông chúng ta còn sợ ai chứ?

Đám người quỳ trên mặt đất rất nhanh đã nhìn ra biến hóa của Giao Long Hạ Tuyền, ánh mắt tất cả đều hiện lên quang mang hưng phấn, cuồng hỉ.

Sưu!

Mọi người hưng phấn dùng ý niệm trao đổi, Giao Long Hạ Tuyền nhoáng cái đã biến thân thành một người trung niên, nhanh chóng đi tới trước mặt Võ Huân.

- Lão tổ, tiểu tử này không coi quy củ tông môn vào đâu, tùy ý giết hại đệ tử hạch tâm, lại đánh chết Thái thượng trưởng lão Lô Khiếu, nhất định phải xử tử, lấy lại công bằng, kính xin lão tổ động thủ.

Nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Giao Long, Vũ Huân trưởng lão đã biết rõ quả nhiên lão tổ đã kéo dài tuổi thọ. Hắn hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đột nhiên nhìn thấy Nhiếp Vân cách đó không xa hắn điên cuồng hét lên một tiếng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất