Vốn tưởng rằng Diệp Bồng Lai chỉ có hai công pháp, khiếm khuyết Thiên Hỏa Du Thân Bộ và Kháng Cực Hỏa Hoàn, nhưng xem ra hiện tại hắn chỉ còn thiếu Kháng Cự Hỏa Hoàn, còn thân pháp Thiên Hỏa Du Thân Bộ hắn cũng có.
Uy lực của tổ hợp huyền kỹ không hề đơn giản. Đối mặt với Tam Huyền Xích Hỏa công cùng với Tam Tiêu Thốn Kính Diệp Bạch còn có thể ung dung, không e ngại, nhưng đối với Thiên Hỏa Du Thân bộ quỷ dị vô cùng này thì bất luận hắn đi tới đâu thì đối phương cũng ở phía sau của hắn, áp lực gia tăng rất nhiều.
- Xem ra chỉ còn có cách này.
Diệp Bạch âm thầm nghĩ.
Ở dưới đài mọi người nhìn thấy Diệp Bạch không ngừng né tránh, hắn triệu hoán ra những huyết đằng kỳ quái, ngăn chặn Tam Tiêu Thốn Kính của Diệp Bồng Lai. Những huyết đằng này không thể gây thương tổn gì cho Diệp Bồng Lai nhưng cũng khiến cho y bị che mắt. Mà Diệp Bạch như thế nào cũng không thể tránh khỏi thân ảnh của Diệp Bồng Lai. Uy lực của hoàng giai đỉnh cấp Thiên Hỏa Du Thân bộ lúc này đã thể hiện hết, cuối cùng mọi người cũng đã hiểu rõ một môn huyền kỹ thân pháp hoàng giai đỉnh cấp là như thế nào. Tuy nhiên, Diệp Bồng Lai vẫn không đánh bại được Diệp Bạch, bất kể công kích gì của hắn đều không có tác dụng, tổ hợp huyền kỹ cũng vậy. Diệp Bạch tựa hồ bị áp chế, nhiều lúc như muốn bị thua.
Nhưng thật sự có thể như thế sao?
Hiển nhiên, biến cố kia phát sinh ra khiến cho hắn không đề phòng được, lúc này thân hình của Diệp Bạch lóe lên, tránh sang hướng khác nhưng Diệp Bồng Lai đã leo theo, di động theo thân hình của hắn, hai tay giơ lên đánh về phía Diệp Bạch. Nếu là ngày thường, lúc này đây Diệp Bạch sẽ triệu hoán Tứ Điều Hấp Huyết đằng, tiêu hao huyền khí một lần nữa.
Tuy nhiên, lúc này dị biến đã nảy sinh, chỉ thấy ở đằng sau lưng Diệp Bạch, một hư ảnh đỏ sậm hiện ra, mười hai màu đỏ sạm, tựa hồ như mười hai cự mãng lọt tới, giương nanh múa vuốt nghên chiến song chưởng của Diệp Bồng Lai.
- Thập Lục đằng cự trận.
Đây chính là một biến hóa của trận pháp, trước mắt Diệp Bạch đã tu luyện Nhu Chỉ thuật đến tầng thứ năm, Nhu Chỉ thuật tăng thêm một tầng có thể sai khiến những huyết đằng công kích. Với thực lực của Diệp Bạch hiện tại, sai khiến mười sáu dây mây khổng lồng không khó khăn, cho nên lúc trước hắn không sử dụng, đồng thời, loại Thập Phương Huyền quyết này, cho dù chỉ là một huyền kỹ hôi giai đê cấp thì cũng sẽ nhất định kinh người.
Tuy nhiên, hiện tại hai tay của Diệp Bạch nhanh chóng tung bay, tựa hồ như là hồ điệp vậy, hắn mang theo một tiếng tấu đặc thù, nhanh chóng di động. truyện được lấy tại TruyenFull.com
Nếu như có thể tiến thêm một bước, đạt tới nhu chỉ thuật tầng thứ sáu thì hắn có thể sai khiến ba mươi hai dây mây khổng lồ, uy lực sẽ tăng gấp đôi so với hiện tại, hơn nữa ngón tay của hắn cũng sẽ hoàn toàn đi vào hư không, mọi người không thể nhìn thấy.
Bởi vì khi đó ngón tay của hắn sẽ nhanh đến mức vượt qua thị lực của con người. Tuy nhiên, muốn đạt tới tầng thứ sáu thì phải có cơ duyên mới có thể làm được.
Mười sáu dây mây khổng lồ màu đỏ sậm, theo bốn phương tám hướng công kích về phía Diệp Bồng Lai. Mà Diệp Bồng Lai nhìn thấy bụi dây mây này thì không phòng ngự được, những bụi dây mây này đã quán chú một lượng lớn huyền khí của Diệp Bạch, mỗi thứ đều mạnh mẽ như sắt, một khi đánh trúng, ngay cả sắt cũng sẽ bị hóa thành bụi phấn, đừng nói là thân thể của phàm nhân. Hơn nữa, độc tính hấp huyết của nó cũng khiến cho toàn thân con người trở nên co quắp. Tam Huyền Xích Hỏa công tuy lợi hại mạnh mẽ nhưng đây chẳng qua chỉ là một ít độc tố, nếu như toàn thân bị hấp huyết đằng vây quanh, bị bốn phương tám hướng đánh trúng thì Diệp Bạch chắc chắn không chịu được.
Thấy như vậy, Diệp Bồng Lai liền cười nhẹ nhàng nói:
- Rốt cuộc huynh cũng đã chịu sử dụng một chiêu thức bị mật sao, chỉ là như vậy vẫn chưa đủ, Thiên Hoa Huyền Vũ chưởng.
Trong giây lát, chỉ nhìn thấy song chưởng của hắn.
Đột nhiên Diệp Bồng Lai tung ra mười sáu chưởng, hướng về phía những dây mây đỏ sậm của Diệp Bạch. Ở trên lôi đài, phậ phập phập… mười sáu thanh âm trầm đục không ngừng vang lên, mỗi một chưởng của Diệp Bồng Lai tiếp xúc với Hấp Huyết đằng đã khiến cho nó toàn bộ bị đứt.
Ở dưới đài, mọi người đều cảm thấy hoảng sợ, hiển nhiên biến cố này mọi người đều bất ngờ. Thiên Hoa Huyền Vũ chưởng có ưu điểm chính là đánh ra chưởng lực mạnh mẽ, người bình thường chỉ có thể đánh ra ba đến năm chưởng đồng thời công kích địch nhân, tu luyện tới cảnh giới trung cấp thì mới đánh được mười chưởng. mà tu luyện tới cảnh giới cao thâm thì mới có thể đánh tới mười lăm tới ba mươi lăm chưởng, tu luyện tới cảnh giới đỉnh cấp thì có thể đánh ra cả nghìn chưởng, tuy nhiên cảnh giới này từ trước đến giờ vẫn chưa ai đạt tới, nhiền nhất cũng chỉ có Diệp Bồng Lai có thể đánh được bốn mươi chưởng. Hiện tại hắn đã chém ra mười sáu trưởng cho thấy Thiên Hoa Huyền Vũ hắn đã tu luyện tới cảnh giới cao cấp, tuy không biết cực hạn là bao nhiêu nhưng cũng vô cùng kinh người, bởi vậy, mười sáu huyễn đằng của Diệp Bạch cũng không tạo ra bất kỳ uy hiếp nào đối với hắn.
Vốn Diệp Bồng Lai không định dùng thực lực toàn lực, mà muốn ép Diệp Bạch sử dụng thực lực chân chính. Có lẽ mười sáu huyễn đằng có thể tạo ra ảnh hưởng rất lớn đối với mọi người, khiến bọn họ phải luống cuống tay chân, nhưng đối với Diệp Bồng Lai thì không có tác dụng gì, hắn đã sử dụng Thiên Hoa Huyễn vũ chưởng cùng với thân pháp mà chém đứt nó.
Sau khi phá hủy mười sáu huyễn đằng xong, Diệp Bồng Lai mỉm cười nói:
- Diệp Bạch, đừng uổng phí tâm cơ nữa, đổi phương pháp đi, Thập Phương huyền quyết đối với ta không có tác dụng, ta thấy cực hạn của huynh là mười sáu huyễn đằng, nhưng ta có thể trong nháy mắt đánh ra hai mươi bốn chưởng. Trừ phi huynh có thể tu luyện Thập Phương huyền quyet thêm một tầng nữa, vượt qua hai mươi bốn chưởng thì mới có thể đánh bại ta. Nhưng rõ ràng huynh không thể, cho nên huynh hãy đường đường chính chính đánh nhau với ta, Thập Phương huyền quyết tuy tinh diệu nhưng không có tác dụng với ta đâu!
Diệp Bạch im lặng nhìn hắn, không biết có phải vì huyền kỹ của mình bị Diệp Bồng Lai phá hủy hay không mà hắn im lặng thật lâu, tất cả mọi người tưởng rằng hắn thừa nhận thất bại thì đột nhiên hắn nhìn về phía Diệp Bồng Lai nói:
- Thật không?
- Hôm nay ta cho huynh thấy, đâu mới là huyền kỹ chính thức.
Trong giây lát, thân hình của Diệp Bạch vẫn không động đậy, hắn bồng bềnh ở trên không trung, tiếp theo hắn nhắm mắt lại, hai tay khẽ nâng lên ở trước ngực, mọi người ở dưới đài đều mờ mịt mà ngay cả Diệp Bồng Lai cũng không biết hắn đang làm gì.
Đột nhiên, có người hô lên:
- Nhìn đi,, ngón tay của hắn di động nhanh quá.
Những người khác cũng nhìn về phía đó, quả nhiên ngón tay của Diệp Bạch bắt đầu vũ động ở trên không trung, vô số tàn ảnh hiện ra.
- Hắn muốn?
Tất cả mọi người nhìn lên trên không trung, bọn họ không rõ Diệp Bạch đang làm gì, chỉ có một số người là nghi ngờ nói:
- Chẳng lẽ hắn đã đột phá qua Nhu Chỉ Thuật tầng thứ năm, đạt tới Nhu Chỉ Thuật tầng thứ sáu sao?
Nhu Chỉ Thuật tầng thứ sáu có ý nghĩa gì không ai không biết, chính là một cảnh giới thần linh, ngon tay chỉ có linh hồn mới điều khiển được. Mà Diệp Bạch lúc này đã hiện ra trên lôi đài, công khai đột phá điều khiển.
Điều này có thể hay sao.
Mà những người ở trên chiến đài quan sát, tứ đại gia chủ, Đạm Thai Phó, Diệp Thiên Vấn, La Vô Thượng, Tư Đồ Cửu cũng không kìm được mà sáng mắt ra, bọn họ hiện ra một vẻ kinh ngạc, hiển nhiên tình huống này bọn họ không ngờ được.
Mà Diệp Bồng Lai lúc này lại ôm quyền đứng nguyên tại cỗ, hắn hoàn toàn không tin Diệp Bạch có thể làm được.
Đến.
- Bất tri sở vị.
Hắn nhìn về phía Diệp Bạch mà nói.
Tuy nhiên, ở trên không trung, Diệp Bạch không để ý tới thanh âm xôn xao của mọi người, hắn phá vỡ im lặng, nơi đó là vực sâu vô tận, không có ánh sáng, bốn phía đều là một mảng hắc ám, không nhìn thấy, không nghe thấy bất cứ điều gì. Mà hắn một mực rơi xuống, không có sức nặng, không có giới hạn.
Đột nhiên trước mắt của hắn xuất hiện một luồng ánh sáng, một ngón tay trắng noãn di động mua máy, tựa như là một vũ đạo thần linh vậy, tùy ý biến ảo, đây mới thực sực là huyễn chỉ.