Vô Tận Kiếm Trang

Chương 422: Tuyệt sắc (Thượng)

Bảy quốc gia phía nam, Vô Sương quốc chính là một trong số đó nhưng lại chính là quốc gia lớn nhất, Vô Sương quốc không có lấy một huyền tông, các quốc gia khác càng không cần phải nói.

Cho nên từ xưa đến nay mà nói, phía nam không có một huyền tông, nói đúng hơn là trăm nghìn năm qua, nam bộ của Lam Nguyệt Công quốc, chưa từng xuất hiện một vị cường giả huyền tông.

Tông chủ của Lôi Tông, cốc chủ của Ma Thần cốc, hồ chủ của Hỏa Phong Hồ, hoặc một số người độc hành hành hiệp mới tiến lên cảnh giới huyền tông.

Bởi vậy có thể nói, trong mười vạn huyền giả chưa chắc có thể có được một huyền tông, cho nên không ai ngốc đến mức tu luyện những thứ như trung cấp huyền quyết, cao cấp huyền quyết, cho dù là thiên tài lợi hại cũng không dám khẳng định rằng mình sẽ đột phá tới cảnh giới đó.

Mà trong chuyện này cơ duyện lại chiếm bộ phận lớn, từ trước đến nay những chi sĩ kinh tài tuyệt diễm, số có thể tiến lên huyền tông có được mấy người?

Cho nên những huyền giả bình thường vừa lên tới cảnh giới huyền sữ đã nhịn không được mà tu luyện các huyền kỹ thuộc tính rực rỡ hoa lệ, nếu như không phải là huyền quyết cơ sở không thay đổi thì chỉ sợ ở giai đoạn huyền khí người ta cũng đã tu luyện huyền quyết thuộc tính.

Cùng với việc đau khổ chờ đợi tới cảnh giới huyền tông không bằng ở giai đoạn huyền sĩ nâng cao thực lực của mình, như vậy mới có thể tồn tại trong loạn thế.

Bằng không, tất cả đều là hư vô.

Cũng chính vì vậy mà huyền quyết trung cấp, huyền quyết cao cấp không biết đã bị ném đi nơi nào.

Dù sao con đường đi thượng cổ này vẫn còn rất ít người muốn đi theo, cho dù thất bại thì quay lại tu luyện các huyền quyết khác vẫn còn kịp.

Nhưng cao cấp huyền quyết thì quả thật không có, bởi vì đại đa số mọi người khi tu luyện trung cấp huyền quyết chưa được ba ngày đã bất mãn mà ném qua một bên, nhìn những người khác tu luyện những huyền quyết đa dạng huyễn lệ, bọn họ há có thể chịu được tịch mịch?

Bởi vậy khi nghe thấy Diệp Bạch yêu cầu là muốn có một bộ cao cấp huyền quyết thì lão giật mình, không tin vào lỗ tai của mình mà nhìn về phía Diệp Bạch.

Nhìn thấy ánh mắt của chấp sự này, Diệp Bạch liền bất đắc dĩ sờ sờ mũi, từ lúc nói ra những lời này hắn đã sớm đoán trước kết quả, tuy nhiên hắn không muốn nói cho đối phương biết sự thật, cho nên chỉ cười cười.

Chấp sự áo lam nhìn hắn một cái, cuối cùng khôi phục lại tinh thần, đối phương dù sao cũng là thượng sư đến từ Tử Cảnh Cốc mặc kệ hắn muốn gì đi chăng nữa thì mình cũng không thể đắc tội.

Bởi vậy nghĩ tới ánh mắt kỳ quái vừa rồi của thượng sư, một mồ hôi lạnh thoát ra từ người của hắn, hắn cũng không dám chậm trễ mà vội vàng che giấu:

- Khụ thượng sư đã yêu cầu, dĩ nhiên là tại hạ sẽ dốc sức đi làm, ba thứ này xin thượng sư chờ một chút.

Nói xong hắn lập tức rời đi, nhìn theo bóng lưng của hắn, Diệp Bạch liền mỉm cười, đứng lặng yên tại chỗ chờ đợi, hắn cũng lười chuyển sang chỗ khác mà đứng nguyên tại chỗ.

Sau một lát thân ảnh của chấp sự áo lam lại xuất hiện ở bậc cầu thang, người đầy mồ hôi hiển nhiên là do chạy quá nhanh.

Trong lòng Diệp Bạch có một sự chờ mong.

Một canh giờ sau Diệp Bạch đã đi xuống khỏi lầu hai của Vạn Trân các.

Ánh mắt của hắn lộ vẻ vui mừng, hai yêu cầu của hắn đã vượt mức đạt thành, vị chấp sự áo lam kia đã lấy cho hắn một quyển Kỳ Trân Dị Dược phổ có tới hơn ba trăm loại đan dược và công dụng của nó.

Mà điều làm cho hắn giật mình chính là, trong ba trăm loại này có những loại mà trước đó Diệp Bạch chưa từng nghe nói qua.

Nhưng bất kể loại nào thì so với ba trăm loại dược vật bình thường đều trân quý và thưa thớt hơn rất nhiều, nếu như không phải Bái Kiếm cốc là tông môn lớn, tin tức linh thông thì chỉ sợ những đan dược này sẽ không được ghi chép vào trong sách.

Phía trên này rất nhiều đan dược cơ bản không gặp được, toàn bộ là những mật vật.

Mà điều cho hắn cảm thấy may mắn chính là, viên đan dược mà hắn có được cũng nằm ở trong mười bảy mười tám đan dược này, chính là Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan một đan dược ngoại giới khó cầu của Ma Thần cốc.

Thứ này chỉ sợ chỉ có đệ tử hạch tâm của Ma Thần cốc mới có được một hai hạt, loại đan dược này ở tu vi dưới huyền sư có thể trực tiếp tiến lên một giai vị.

Nói cách khác lúc Diệp Bạch ở giai đoạn huyền sĩ cao cấp sơ đoạn nếu như hắn ở giai đoạn huyền sĩ cao cấp đỉnh phong thì lập tức có thể trực tiếp đột phá trở thành huyền sĩ đỉnh cấp.

Đan dược trân quý như vậy, giá trị có thể nói là ở Ma Thần cốc một năm chưa chắc có thể sản xuất ra vài hạt.

Đây chính là nguyên nhân hắn cảm thấy vui mừng, chắc chắn rằng một viên Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan này có thể khiến hắn giảm bớt mấy năm khổ tu, đối với huyền giả mà nói, tăng tới giai đoạn cảnh giới đỉnh phong không khó, chỉ cần tích lũy là được, nhưng muốn đột phá bình cảnh thì phải cần cơ duyên và ngộ tính.

Đôi khi cơ duyên không đến, ngộ tính không đủ thì cho dù ở cảnh giới đỉnh phong lâu ngày cũng không đột phá được, cho nên đan dược đột phá này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Nguồn tại http://Truyện FULL

Đối với hắn mà nói, hắn tự tin rằng mình từ giai đoạn huyền sĩ cao cấp sơ đoạn lên tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong không cần nhiều, chỉ cần một hai tháng là đủ.

Trên người Phương Long Xà tại sao lại có đan dược trân quý như vậy, chỉ có đệ tử hạch tâm của Ma Thần cốc mới có, không lẽ hắn lấy được từ tay của một người ngoài?

Diệp Bạch chớp mắt đã nghĩ tới một nguyên nhân, chính là người áo đen thần bí đáng sợ kia, Diệp Bạch suy đoán rằng hắn có thực lực không khác gì huyền sư bao nhiêu, nếu như không phải bị ba hạt Hỏa Lôi Tử dọa chạy, thì hậu quả không tưởng tượng được.

Phương Long Xà theo hắn cùng một chỗ thì hai người chắc chắn là có giao dịch, mà nội dung giao dịch hẳn là viên Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan này.

Bằng không Phương Long Xà có mười lá gan cũng không dám công khai cướp thọ lễ nh vậy, việc này truyền đi không những hắn phải chịu tội mà gia tộc của hắn cũng mang họa.

Phương Long Xà tuy cùng mình có cừu oán nhưng không phải là loại người ngu ngốc, nếu như không phải có đầy đủ lợi ích thì hắn không ngốc đến mức làm chuyện này.

Ân oán với mình hoàn toàn có thể giải quyết chính diện còn việc cướp thọ lễ của tông môn, việc này mà truyền đi thì không thể nào tha thứ được, đây là tội tối kỵ, không ai dám làm như vậy.

Nhưng có Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan thì không như vây, Phương Long Xà đứng ở cảnh giới huyền sĩ cao cấp nhiều năm như vậy, có viên Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan này có thể trực tiếp đột phá tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp, như vậy địa vị của hắn sẽ lên rất cao ở Tử Cảnh Cốc.

Huyền sĩ đỉnh cấp ở trong Tử Cảnh Cốc chính là những thiên tài đệ nhất. Hiện nay cũng chỉ có ba người, Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm, Tả Đạo Lăng.

Trong đó Yến Bạch Bào là thiên tài xuất thế nghìn năm có được, Túc Khô Tâm là thiếu chủ của Tử Cảnh Cốc, từ nhỏ đã được bồi dưỡng tốt nhất, Lam y Tử Đạo Lăng thì tu luyện nhiều năm mới được bước này.

Mầy người còn lại tuy đều là thiên tài nhưng muốn tiến vào cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp thì khó càng thêm khó.

Cho nên ở Tử Cảnh Cốc có một quy của bất thành văn, một khi trở thành huyền sĩ đỉnh cấp thì không cần thí luyện cũng có thể trực tiếp thăng làm đệ tử hạch tâm, được một bộ lục giai đỉnh cấp tuyệt học, thân phận địa vị chuyển biến nghiêng trời lệch đất.

Vừa tiến vào huyền sĩ đỉnh cấp có thể cùng với bọn Yến Bạch Bào Túc Khô Tâm so sánh quyền lực, ai không điên cuồng?

Đến lúc đó Phương gia nho nhỏ cũng không tính là gì, cho dù mười Phương gia cộng lại cũng không bì được với một đệ tử hạch tâm ở Tử Cảnh Cốc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất