Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 459: Thoát khỏi cổ quật

- PHỐC!

Hắc quân cũng không nhịn được, tiểu tử này làm cho hắn kinh ngạc quá nhiều, hắn có gương mặt Ma Đạo tử, thân thể cường hãn, lực lượng khổng lồ, Phần Thiên chi hỏa, Dị hỏa màu xanh da trời, có tu vi Võ Hoàng Đại viên mãn, thân thể Ngũ Hành, tại trước cái chết ngộ ra Ngũ Hành tương sinh mà thực lực tăng nhiều, lại có Long Nha Long gân Long chi nghịch lân, hiện tại lại có quả trứng năm màu không rõ, uy lực lại to lớn như thế.

Về phần quả trứng năm màu, rốt cuộc là cái gì, Hắc quân cũng không thể nhìn ra được, lúc trước hắn tóc bạc, nếu như thần công đại thành, tóc của hắn từ màu xám, cuối cùng biến thành màu đen.

Đáng tiếc bây giờ không thể được rồi.

Đầu tóc bạc kia, dệt thành lưới hướng quả trứng màu đen tới.

Hắc Lân Hung Giao lại nhảy lên, Sở Nam giống như đống cát bị ném đi một vòng, đầu rồng lúc này cũng không có đơn giản đụng xuống, mà là xoay quanh, sau đó xông đến.

Quả trứng màu đen ở bên trong lưới tóc bạc, bị quấn lấy.

- Đây rốt cuộc là quái vật gì?

Vấn đề Hắc quân muốn hỏi cũng không người trả lời, Sở Nam lúc này từ không trung rơi xuống, lần này lại không phải hướng mặt đất rơi xuống mà Hắc Lân Hung Giao mở cái miệng to ra, mà đầu rồng cũng cắn tới.

Quả trứng màu đen cũng không có lao tới, không thể trợ giúp cho Sở Nam.

- Muốn cắn lão tử sao? Cho rằng lão tử dễ khi dễ như vậy sao?

Sở Nam vận lực, chuẩn bị một cước hung hăng đạp xuống, muốn đem Hắc Lân Hung Giao đạp xuống. Nhưng Sở Nam chợt lại sinh ra một cái diệu kế, hai mắt lập tức tỏa sáng, nhìn Hắc Lân Hung Giao nói:

- Ngươi muốn cắn ta sao? Ta cho ngươi cắn?

Hắc Lân Hung Giao hai mắt phún huyết, miệng rộng huyết hồng táp tới, muốn đem Sở Nam cắn nát.

Cùng lúc đó, Hắc quân Vũ Đế vây khốn quả trứng màu đen, đầu rồng cũng hướng Sở Nam cắn tới.

Sở Nam vốn muốn liều mạng, trảm Hung Giao cùng đầu rồng, nhưng bất chợt nghĩ đến một cái diệu kế, trong đầu hiện ra lúc trước ở núi Long Giác, tình cảnh Huyết Mãng sắp hóa rồng nuốt thân hình Sở Nam vào trong bụng.

Lúc này Sở Nam cười cười, nếu Hắc Lân Hung Giao cắn lên, trực tiếp dùng ngàn cân lực, kiệt lực khống chế thanh Hạo Thiên nhận, tiến vào miệng rộng Hung Giao, dọc theo miệng rộng tiến vào trong bụng của nó.

Trong bụng tràn đầy mùi máu tươi.

Sở Nam vừa tiến vào trong bụng, huyết nhục, thực quản tất cả đều bắt đầu chuyển động, còn có dịch nhờn tanh hôi bao trùm toàn thân Sở Nam, muốn đem Sở Nam giống như đồ ăn tiêu hóa mất, biến thành một bộ phận của Hắc Lân Hung Giao.

Nhưng dịch nhờn đối với Sở Nam không có tác dụng, nhưng so với Huyết Mãng, chênh lệch đúng là ngàn dặm, làm sao có thể làm Sở Nam bị thương được.

Từng sợi tơ bao phủ Sở Nam, Sở Nam nắm lấy Long Nha, sau đó chém ra một cái, chặt đứt tấm lưới tóc trắng.

Cơ nhục của Hắc Lân Giao Long đè ép Sở Nam, lúc này Sở Nam thu lại Long Nha, hóa chưởng thành quyền, nắm đấm màu vàng đất lóe lên hào quang, dùng thổ nguyên lực, mãnh liệt đánh ra một quyền, nắm đấm đánh vào vách tường huyết nhục.

Lúc này quyền đầu của Sở Nam đánh ra, trong bụng Hắc Lân Giao Long huyết vũ bay ra tung tóe.

Một màn này hiện ra, Sở Nam đang cố gắng khống chế Hạo Thiên nhận, cũng cảm thấy sửng sốt một chút, sau đó phản kháng càng thêm mãnh liệt, từng quyền liên tiếp đánh ra.

Lúc này Sở Nam nuốt vào một ngụm máu tươi, dưới chân dẫm nát huyết nhục, làm cho thân thể khổng lồ của Hắc Lân Hung Giao ngã xuống mặt đất.

Hắc Lân Hung Giao muốn xoay người, bị một cước Sở Nam đạp xuống, nó bốc lên cũng không được, từ lúc Sở Nam dùng Long Nha kiếm chém xuống, Hắc Lân Hung Giao phát ra tiếng gào thét rung trời, cũng làm cho Hắc quân cảm thấy phát lạnh, không rõ Hắc Lân Hung Giao đã gặp cái gì, còn tấm lưới tóc bạc kia công kích cũng không khỏi trì trệ lại, quả trứng màu đen xông ra, rồi sau đó trực tiếp vọt tới đầu rồng.

Hắc quân nhìn thấy như vậy, tranh thủ thời gian ngăn trở, nhưng chậm nửa bước, mà Hắc Lân Hung Giao bởi vì quyền đầu Sở Nam không ngừng đánh ra, làm cho nó không ngừng rú lên, toàn bộ bên trong cổ quật, đều bốc lên bụi mù.

Nhìn thấy Hắc Lân Hung Giao đau đớn như vậy, Hắc quân sắc mặt âm trầm, hắn cũng nghĩ đến vì sao Hắc Lân Hung Giao biến thành bộ dáng như vậy.

- Đáng chết, Ngũ Hành thân thể tiểu tử kia, thân thể cường hãn đúng là chưa từng có, lại có long huyết bảo hộ, Hắc Lân Giao Long không đối phó được hắn, hắn tiến vào trong bụng Hắc Lân Giao Long, không những không gặp nguy hiểm, mà lại an toàn vô cùng, còn có thể làm cho Hắc Lân Giao Long tổn thương như vậy.

Nghĩ đến Sở Nam quấy rối, Hắc Lân Giao Long mới chật vật như thế, điều này làm cho Hắc quân tức giận vô cùng.

- Hừ, Hạo Thiên nhận vẫn còn trên tay hắn, với tu vi của hắn, có lẽ không chế trụ nổi Hạo Thiên nhận, hừ, pháp bảo lão phu cũng muốn đoạt sao, quả thực là chán sống rồi.

Mà Sở Nam ở trong bụng Hắc Lân Hung Giao, cách viên thịt màu đen càng gần, trong lòng Sở Nam đầy nghi hoặc.

Nhưng nhất thời không thấy đáp án, Sở Nam cũng không có suy nghĩ nhiều, quan trọng nhất lúc này chính là thoát khỏi cổ quật.

- Đây có thể là nội đan của hung thú.

Sở Nam nhìn thấy viên thịt trước mặt, cảm khái một tiếng, đang muốn nuốt lấy, nhưng hắn lại nhớ tới lúc nổi điên sau khi nuốt lấy nội đan của cá voi xanh liền ngừng lại. Lúc này Sở Nam một quyền liến đánh ra, làm cho Hắc Lân Hung Giao rú lên, lồng lộn.

Hắc Lân Hung Giao thất thần một giây, sau đó theo bản năng lắn lộn ở bên trong cổ quật, bên trong cổ quận bị Hắc Lân Hung Giao làmg cho lay động không thôi, làm cho rất nhiều hố sâu lần lượt xuất hiện.

Hắc quân muốn khống chế Hắc Lân Hung Giao, lại phát hiện không thể khống chế được, mà quả trứng màu đen kia lại thừa cơ vọt tới đầu rồng.

Sở Nam từng quyền đánh vào viên thịt, hơn nữa Ngọc Chi con san hô không ngừng hấp thu máu tươi của Hung Giao.

Đột nhiên, Hắc Lân Hung Giao nện trên mặt đất, sau đó thân thể nhảy lên, hướng cổ quật đập tới.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, Hắc Lân Hung Giao cũng không có phá vỡ được cổ quật, mà bị bắn ngược lại, sau đó lần nữa nhảy lên, toàn thân lân phiến đầy máu, lóe ra quang mang hắc sắc

Hắc Quân có chút ngoài ý muốn, còn có chút lo lắng, quả trứng màu đen lúc này đang mãnh liệt va chạm vào đầu rồng, Hắc quân trong lòng không ngừng tam niệm:

- Tuyệt không thể để cho hắn chạy thoát, tuyệt đối không thể, Ngũ Hành thân thể...

Sở Nam vẫn đang dùng Sinh Tử Quyết rèn luyện, khống chế Hắc Lân Hung Giao, để cho Hắc Lân Hung Giao cùng Hắc quân tự chém giết lẫn nhau, Hắc quân có những thủ đoạn kia, Sở Nam càng thêm bất an, huống chi Hạo Thiên nhận đang không ngừng phản kháng. Cho nên, Sở Nam không còn lựa chọn nào khác.

Lúc này, Hắc Lân Hung Giao tấn bất ngờ công.

Rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, oanh!

Liên tiếp bảy tiếng nổ vang, Hắc Lân Hung Giao thống khổ theo bản năng lao ra, lao đến tấn công tấm lưới.

Tại trong bụng Hung Giao, Sở Nam cảm giác được Hắc Lân Hung Giao, lúc này Long Nha chém ra, đem viên thịt màu đen cắt đi, sau đó cho vào trong trữ vật giới chỉ, tiếp theo áp chế Hạo Thiên nhận, đánh ra một chiêu thức thứ năm Khai Thiên liệt địa, phá vỡ lưng của Hắc Lân Hung Giao, sau đó bay ra.

Không chút do dự, Sở Nam thi triển vũ kỹ loạn phong cương trảm, chém về phía tấm lưới tóc trắng.

Cùng trong lúc đó, quả trứng màu đen cũng bay về phía Sở Nam.

Còn Hắc Lân Hung Giao, bị Sở Nam chém viên thịt màu đen trong thân thể, cách cái chết cũng không xa, lúc này Hắc Lân Hung Giao quay đầu, xông tới tám lưới tóc trắng.

Thế cục, chuyển biến đột ngột, Hắc quân Vũ Đế kinh hãi, thần công của hắn chưa thành, nếu để cho Ngũ Hành thân thể chạy thoát, thì tổn thất vô cùng lớn, không chỉ là vấn đề bị thương, mà có khả năng tu vị bị giảm xuống.

- Muốn đi, tuyệt đối không thể.

Hắc quân Vũ Đế hai mắt huyết hồng, nhưng hắn không giải trừ được công kích của Hắc Lân Hung Giao, một kích này, có thể coi là một kích mạnh nhất của Hắc Lân Hung Giao, đó là nó dùng tánh mạng kích phát ra tất cả tiềm lực để đánh ra công kích này.

Hắc quân chỉ hai ngón tay về phía trước, đầu rồng từ phía sau vọt tới Sở Nam, hắn hi vọng đầu rồng có thể ngăn được Sở Nam một lát, nếu vậy hắn mới có thể thu thập được Hắc Lân Hung Giao, sau đó đánh chết Sở Nam, chiếm lấy thân thể cùng tất cả pháp bảo.

Mà Sở Nam cũng không có quay đầu ứng phó đầu rồng, mà kích phát ra Hỗn Nguyên phòng ngự khe hở, loạn phong cương trảm cùng quả trứng màu đen đồng thời lao tới tấm lưới tóc trắng.

Ngay lập tức làm cho lưới rách.

Sở Nam cùng quả trứng màu đen nhảy ra, lúc này thân thể sắp bắn đi, đầu rồng đánh lên khe hở phòng ngự, khe hở phòng ngự tức khắc bị phá khai, nện ở phía sau lưng Sở Nam.

- PHỐC!

Sở Nam phun ra một ngụm máu tươi, phía sau lưng bị đầu rồng đụng vào tạo ra một cái lỗ máu, Sở Nam cũng mặc kệ, mượn cỗ lực lượng này, dùng tốc độ nhanh nhất xông ra ngoài.

Đầu rồng đuổi sát phía sau, quả trứng màu đen chuyển hướng, hộ tại sau lưng Sở Nam, làm cho đầu rồng sợ hãi phải bay lên.

- Súc sinh, lão phu không công đào tạo ngươi, đem ngươi trọng hồn vào Hung Giao, không ngờ ngươi cắn trả như vậy, đi chết đi.

Hắc quân gào thét lớn, một chưởng chụp về phía đầu Hắc Lân Hung Giao.

- Phanh.

Lúc này đầu Hắc Lân Hung Giao, trực tiếp bị đập nát bấy, mà thân thể Hắc Lân Hung Giao không đầu vẫn đang vọt tới Hắc quân.

Sở Nam lao ra, lao vào bên trong vòng xoáy.

Một cái vòng xoáy rất lớn.

Vòng xoáy cuốn lấy Sở Nam, vòng xoáy này trùng trùng điệp điệp cuốn lấy, mức độ nguy hiểm hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này, Hắc quân bị Hắc Lân Hung Giao không đầu lao tới, sau đó cùng Hắc Lân Hung Giao không đầu va chạm đập vào vách tường cổ quật, toàn bộ thân thể khổng lồ ngã xuống, lúc này Ngọc Chi con san hô ở thân thể Hắc Lân Hung Giao cũng rất nhanh ly khai, bay tới túi linh thú.

Hắc quân phẫn nộ vô cùng, đồng thời lo lắng Sở Nam chạy mất.

Một chưởng đánh xuống, thân thể không đầu Hắc Lân Hung Giao trong chốc lát vỡ vụn thành bụi phấn, rồi sau đó, một đạo thân ảnh từ vách tường hướng Sở Nam cấp tốc bay đi.

Sở Nam vừa vọt tới vòng xoáy, thì đã bị ngăn trở, không chỉ bị cản dừng lại, mà vòng xoáy xoay tròn không ngừng đưa hắn đẩy xuống. Sở Nam vất vả mới từ cổ quật thoát thân, làm sao có thể cho phép thân thể mình lại rơi vào cổ quật một lần nữa đây?

Cho nên, Sở Nam dùng hết tất cả lực lượng, còn có lực lượng của quả trứng màu đen chống đỡ lại vòng xoáy.

Lúc này hắn cố dùng tất cả biện pháp, nếu không lại toi đời.

Đầu rồng cùng quả trứng màu đen đối mặt, đầu rồng không trọn vẹn tựa hồ chờ lực lượng của quả trứng màu đen suy kiệt, lúc này Hắc quân lại đuổi tới, hắn ở trên không trung nhìn thấy Sở Nam hiện tại, trên mặt lo lắng lập tức biến mất, mà chuyển thành vui sướng.

- Ha ha ha... Lão phu đã quên, đầu dòng song Hắc Thủy bố trí trận pháp, nguyên lực không hao tổn hết, trận pháp sẽ không đình chỉ, mà nguyên lực ở trong đó, là liên tục không dứt, vĩnh viễn không có tổn thất. Ngươi muốn dùng lực lượng để phá, mặc dù ngươi có vài chục ngàn cân lực lượng, cũng chỉ có thể phí công mà thôi, ngươi cho rằng chỉ dựa vào ngươi, có thể cùng một tòa núi lớn so sánh sao? Buồn cười... Ngoan ngoãn đi, lão phu cho ngươi chết thống khoái.

Hắc quân đang chờ mong Sở Nam tan rã ý chí chiến đấu, nhưng Hắc quân nếu biết rõ Sở Nam thì sẽ hiểu ý nghĩ của hắn là buồn cười cỡ nào. Nếu hắn biết rõ thì hắn nhất định sẽ liều mạng hủy đi Ngũ Hành thân thể, cũng muốn khống chế Sở Nam.

Đáng tiếc, Hắc quân không biết.

Trong đầu Sở Nam, mỗi tế bào não cũng giống như vòng xoáy xoay tròn, hắn muốn nghĩ biện pháp, nếu không, hắn chỉ có thể bị hủy diệt ở đây, mà không thể để cho Hắc quân đạt được mục đích, chiếm cứ thân thể của hắn.

Nhưng, có thể có biện pháp gì đây?

Cuối cùng có một lá bài tẩy, là hấp lực vòng xoáy, đều biểu hiện ra, cầm lấy ngăn chặn Hạo Thiên nhận.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất