Vũ Thần

Chương 451: Cố nhân gặp nạn

" Dấu vết cũng không có lưu lại sao???"
Hắn lúc trước khi đi , đã từng nói qua với Bảo Trư, kêu tiểu gia hỏa này ở nơi này chờ đợi . Lấy tính cách thông minh của nó, cho dù có tình huống bất ngờ gì đi nữa , cũng phải để lại một ít thông tin , nhất định sẽ lưu lại một chút gì đó đễ người khác có thể tìm thấy.
"Có." Bách Linh Bát chậm rãi nói: "Ta đã tìm được dấu chân của Bảo Trư , nhưng đáng tiếc là dấu chân ở nửa đường tan biến."
Hạ Nhất Minh hai hàng lông mày khẽ nhăn lại nói: "Xảy ra vấn đề gì????"
"Ở phía trước, đang có hai kẻ điên đang đánh nhau , bọn hắn đem dấu vết phá hủy tòan bộ " trong âm thanh của Bách Linh Bát đột nhiên có chứa một chút sâu lắng
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, trong lòng của hắn nổi lên cảm giác cam chịu. Ở Quỷ Khóc Lĩnh này, nếu như là gặp được chuyện như vậy, thật sự là không hề có đạo lý để nói.
Hắn cười khổ một tiếng, nói: "Bách huynh, ngươi không có đặt trên người Bảo Trư thiết bị truy tung sao???"
"Không có." Bác Linh Bát trả lời
"Vì sao ???" Hạ Nhất Minh hỏi
"Nhiệm vụ của ta là bảo vệ ngươi, mà không phải bảo vệ bảo Trư." Bách linh bát nhàn nhạt nói ra.
Hạ Nhất Minh ngay lập tức á khẩu không nói, hắn đứng lên, đi đi lại lại , đi vài bước, thuận miệng nói: "Đợi khi tìm được Bảo Trư . Huynh hãy gắn trên người nó thiết bị truy tung đi…"
"Được." Bách Linh Bát vô cùng dứt khoát trả lời.
Hạ Nhất Minh nhìn xa bốn phía, không tránh khỏi có một ít ngỡ ngàng, Quỷ Khóc Lĩnh to lớn vượt xa sức tưởng tượng của hắn , muốn ở nơi này tìm được Bảo Trư,khác nào là mò kim đáy bể đây T_T , đây thực sự là một việc bất khả thi.
Nhưng mà lại nghĩ tới để Bảo Trư một mình một người lưu lại ở chỗ này, Hạ Nhất Minh trong lòng chính là một mối bất an không nói nên lời.Cùng Bảo Trư sống chung với nhau , mặc dù chỉ là vài năm ngắn ngủi , nhưng mà bọn họ quan hệ trong đó cũng tuyệt đối không phải là so với bạn bè bình thường có thể so sánh.
Từ việc Bảo Trư lén rời Thiên Trì Sơn, đi theo bọn họ phiêu lưu tứ hải , với việc đó thì Hạ Nhất Minh cũng đã tuyệt đối không có cách nào bỏ mặc nó mà đi.
"Gràooo Gràoooo Gràooooo "
Đang lúc Hạ Nhất Minh phiền não không thôi , thì phương xa truyền đến một tiếng rào thét thê lương , hơn nữa lấy cực nhanh tốc độ hướng phía hắn nơi này đi mà phóng đến.
Hạ Nhất Minh đôi lông mày khẽ nhăn lại , bây giờ hắn đối với một ít kẻ điên cũng xem như là có tương đối hiểu rõ.
Chỉ cần vừa nghe âm thanh này liền lập tức biết, đây là một vị vừa mới chịu đựng không nổi âm sát khí nhập thể mà biến thành một người điên mất hết lý trí.
Sau khi đám Hách Huyết rời đi , lọai người điên vì bị kẻ khác quấy phá là không có khả năng, cho nên người này hẳn là do định lực , ý chí kém cõi , hoặc tu vi không đủ nên cuối cùng đã xảy ra bi kịch này
Giữa tiếng kêu gào thê thảm ẩn chứa sự đau khổ đến cực đại , đây là sự chiến đấu cuối cùng giữa tinh thần , trí tuệ và âm sát khí. Ở trong tình huống như thế này ,chỉ có cường độ ý chí của người đó mới có thể giúp chính bản thân hắn thoát khỏi tình trạng điên cuồng . Đối với tất cả điều này, Hạ Nhất Minh mặc dù là có tâm nhưng cũng đành bất lực
Chỉ là, tiếng gào thét dần dần đến gần, Hạ Nhất Minh trong lòng biết đã không tránh được . Hắn đã quyết định biện pháp, muốn ở chỗ này chờ đợi Bảo Trư trở về, tự nhiên sẽ không cho phép những... người điên này ở đây quấy phá.
Thân hình hơi động một chút, Hạ Nhất Minh đã di chuyển xa chỗ đứng ,trực tiếp hướng tiếng điên cuồng mà tới.
Thân pháp của hắn nhanh như tia chớp,chỉ vài hơi thở , đã thấy được người điên , thân thể đầy mụn nhọt , mưng mủ , tay đang nắm lấy đầu , điên cuồng lao về phía trước, chỉ là nhìn bộ dáng của hắn, dường như còn có sót lại một tia khí lực và ý chí
Tuy nhiên khi người điên nhìn thấy Hạ Nhất Minh đang vọt tới , người này lại phát ra một tia phẫn nộ , gào thét, hai tay đang cầm đầu buông xuống , bắt đầu nắm chặt hai tay, giống như cự thạch tấn công Hạ Nhất Minh.
Quả đấm của hắn trực tiếp mà mạnh mẽ, Đây chính là đặc điểm chung của những kẻ điên ở nơi đây. Với lại bởi vì điên cuồng vì vậy cũng kích thích tiềm năng lực lượng, nên nắm tay người này chân khí mạnh mẽ, so với chân khí lúc bình thường chưa điên lọan lại cách xa một trời một vực.
Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười, hắn bàn tay vung lên, trên không trung một luồng nhu kình nhẹ nhàng thóat ra.Phong thủy lực lượng kết hợp cùng một chỗ, nháy mắt ở giữa hình thành một vòng xóay chuyển động cuồn cuộn , vòng xoáy một khi hình thành, ngay lập tức là chuyển năng lượng tiếp xúc với nó sang hướng khác, người kia quyền mặc dù là mang một nguồn lực khổng lồ , nhưng mà vừa va chạm với vòng xoáy, tất cả lực lượng ngay lập tức chuyển hướng mà đi, cũng lại không có một chút hướng phía Hạ Nhất Minh mà đến.
Hạ Nhất Minh khóe miệng lộ ra vẻ mĩm cười, nhờ cảm nhận được phong thuỷ trong Bảo Tấm sau khi phóng xuất vòng xoáy, Hạ Nhất Minh đối với sự phối hợp của hai hệ lực lượng này đã nâng kên một tầm mới
Nếu như là gặp được cùng bậc cao thủ vời tinh thần và trí tuệ bình thường (không điên) , Hạ Nhất Minh tự nhiên không có khả năng sử dụng thủy lực chưa phóng xuất Thủy chi hoa mà đối chiến , nhưng mà lúc này ở trước mặt hắn , lại là một ngừơi mất lí trí . Loại này đánh mất tinh thần và trí tuệ, chỉ biết là lấy toàn thân lực tấn công , dúng là tốt nhất đối thủ để thí nghiệm chiêu thức đi.
Hạ Nhất Minh hai tay khua vòng tròn , từng cái lớn nhỏ vòng xóay từ từ hiện ra.
Mỗi một lần khua tay là mỗi một lần xuất hiện một vòng xoáy, mặc dù loại vòng xoáy này lực lượng không có cách nào cùng với việc sử dụng Đại Quan Đao và Bảo Tấm so sánh , nhưng mà dùng để đối phó tình huống trước mặt lại thập phần dư dả.
Vừa bắt đầu chiến đấu , Hạ Nhất Minh vẻn vẹn chỉ sử dụng vòng xoáy tiến hành phòng ngự, lợi dụng sự xoay tròn của vòng xóay đem chính lực lượng của đối phượng phản phác quy chân , Theo loại thủ pháp này không ngừng thuần thục, Hạ Nhất Minh đối vận dụng thủy lực lượng phương thức càng thêm rõ ràng .
Hắn bắt đầu hướng vòng xóay phía ngoài lan rộng, đến cuối cùng giống như là những dây thừng vĩ đại, dần dần buộc đối phương vào thế cô lập.
Điều này cũng không khác gì ba điểm giam cầm lực, nhưng nếu là đơn thuần lấy uy lực mà nói, thì cách của hắn lại cao hơn một bậc .
Đến tận đây, Hạ Nhất Minh đối với phong thuỷ dung hợp lực vận dụng càng ngày càng sâu sắc . Với lại, theo loại thủ pháp này vận dụng, hắn càng cảm thấy trong đó sâu sắc khó đoán, giống như là ẩn chứa uy năng càng lớn hơn hắn tưởng tượng. Chỉ là lấy thực lực Hạ Nhất Minh hiện nay , còn không có cách nào đem loại lực lượng này hoàn toàn phát huy đi ra thôi.
Hai tay Hạ Nhất Minh khua càng ngày càng nhanh, người kia động tác lại là càng ngày càng chậm , hắn giống như là một con muỗi bị nhốt ở trong mạng nhện , vùng vẫy bao nhiêu , thì mạng nhện lại thu chặt bấy nhiêu , cho đến khi hắn kiệt sức mà chết.
Hạ Nhất Minh trong lòng vui thích cực kỳ, trong tiếng cười lớn đem kẻ điên này như một đường quăng ra ngòai. Một âm thanh trầm nặng vang lên , bụi bặm bắn tung tóe đầy trời , người điên từ trên mặt đấy nhảy dựng lên , dĩ nhiên là không có gì tổn thương.
Hạ Nhất Minh đôi lông mày khẽ nhăn , hắn vừa rồi quả thật không có dùng một tí lực lượng nào , nhưng mà bị quăng như thế , đối phương đến cả lông tóc không tổn hao gì,vẫn là ra ngoài dự kiến của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bởi vậy thấy rõ, một khi biến thành kẻ điên , chẳng những bản thân lực lượng và tốc độ tăng nhiều,ngay cả thân thể sức chịu đựng cũng sẽ đề cao một cách khủng khiếp.Tuy nhiên có được cũng có mất , chính vì thế mà những kẻ điên này lại không dùng được chiến kỹ của mình để chiến đấu
Người kia phát ra một tiếng gào thét thê lương , một đường nước bọt từ trong miệng của hắn tuôn trào.( chả biết dịch sao cho hợp)
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, biết hắn cuối cùng vẫn còn không cách nào tránh khỏi triệt để biến thành kẻ điên chân chính .
Đột nhiên, Hạ Nhất Minh phát hiện người này hình dáng dường như là có chút quen thuộc.
Chỉ là khuôn mặt người này đã có một ít sưng phù, hơn nữa lại với vẻ mặt dữ tợn, cho dù là có lại gần nhìn kỹ, cũng là đừng hòng nhận ra.
Người kia lần thứ hai đột nhiên vọt đi lên, mạnh mẽ phát ra Không Âm Bạo tạo tiềng hét chói tay.
Hạ Nhất Minh giữa đôi lông mày lại nhăn( không biết tại sao tác giả cứ tả chi tiếc này hòai nhỉ????) , bàn tay giơ lên cao , theo sau là Khai Sơn thức thứ ba mươi sáu đón đầu bổ tới.
"Ầm!!!! ầm!!!!ầm!!!!"
Tiếng vang thật lớn, người kia giống đụng vào một bức tường đồng vách sắt vĩ đại, bị đánh bật về phái sau, một lần nữa nặng nề đụng xuống mặt đất.
Lần này Hạ Nhất Minh vẫn như cũ là nương tay , bởi vì ở trong lòng của hắn, đang hoài nghi người này phải chăng là người thân quen nào đó.Tuy nhiên , rất đáng tiếc là người này diện mạo biến hóa quá lớn, trong cảm nhận của hắn thật sự không thể nào đáon ra đây là ai.
Sau khi tấn công thất bại, người điên lần thứ hai xoay người đứng lên, ngẩng đầu, phát ra một tiếng gào thét như sấm sét . Theo sau đó , người này quay người bỏ chạy, lấy gần như tốc độ nhanh nhất để mà trốn.
Hạ Nhất Minh nao nao, hắn trước kia đã gặp gỡ nhiều kẻ điên , bởi vì không có tinh thần , trí tuệ và tư tưởng, chỉ biết là giết hại, cho nên thể tấn công là quấn chặt lấy người, không giết chết được sinh vật trước mắt , hoặc là nghe được lân cận giống nhau tiềng gào thét, nhất định là tử chiến không lùi.
Nhưng mà, người này nhiều lần thất bại , lại là lựa chọn tránh né , chính mình bỏ chạy.
Trầm ngâm một chút, Hạ Nhất Minh ngay lập tức hiểu rõ, người này có lẽ còn có một chút tinh thần và trí tuệ không có bị đánh mất , cho nên động tác của hắn mặc dù cùng giống như người điên . Nhưng mà khi hắn nhận ra được kẻ địch hơn xa chính mình , một chút tinh thần và trí tuệ còn lại để cho hắn lựa chọn bỏ chạy.
Thầm thở dài một tiếng, chỉ tiếc hắn cuối cùng vẫn còn không có cách nào tránh né xui xẻo vận mệnh.
Trong lòng bỗng chợt lóe sáng , Hạ Nhất Minh mở miệng hỏi Bách Linh Bát : "Bách huynh, ngươi cảm thấy người này phải chăng có chút quen mắt.
"
Đương nhiên." Bách Linh Bát nói: "Các ngươi nhận biết hơn một năm, từng chào nhau không ít, tự nhiên cảm thấy quen mắt."
Hạ Nhất Minh kinh ngạc á khẩu, hắn vừa rồi chỉ là thuận miệng mà nói, nhưng Bách Linh Bát lại dường như sớm đã nhận ra người kia
"
Bách huynh, người này rốt cuộc là ai?" Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi, trong lòng của hắn có chút thấp thỏm
Bách Linh Bát nói: "
Linh Tiêu bảo điện…..Trương Trọng Cẩn."
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẻ biến, được Bách Linh Bát nhắc nhở, hắn lập tức là xác nhận thân phận đối phương .
Trương Trọng Cẩn cùng hắn tình bạn mặc dù xa không có bằng Kim Chiến Dịch vững chắc, nhưng dù sao cũng là bạn cũ từ Thiên Trì Sơn , với lại một mạch đi về phía đông, cũng là dành cho Hạ Nhất Minh sự chăm sóc chu đáo. Nếu như là không biết thân phận của hắn, Hạ Nhất Minh tự nhiên là yên tâm thoải mái mặc cho hắn tự sanh tự diệt, nhưng đã biết , như vậy bất kể như thế nào cũng không cách nào dễ dàng buông tay.
Mũi chân nhẹ nhàng đẩy xuống , Hạ Nhất Minh giống như lò xo giống bật lên, hơn nữa hướng phía phương hướng Trương Trọng Cẩn bỏ đi ,tăng tốc đuổi theo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất