Quang mang trước mắt chiếu sáng khắp nơi. Hạ Nhất Minh đã bị lạc giữa một vùng ánh sáng vô tận. Hắn càng tập trung tinh thần thì lại càng cảm thấy mơ hồ. Lúc này, tất cả những cái mà hắn thấy được, nghe được, cảm giác được đều chỉ là mộng ảo.
Hắn trợn tròn mắt, ngơ ngẩn đứng nhìn những biến hóa xung quanh.
Bất chợt ánh sáng biến mất. Hắn có thể cảm giác được có cơn gió thổi qua người. Ngọn gió đó như có linh tinh, sinh mạng của riêng mình, mơn trớn quanh người Hạ Nhất Minh như muốn nói cái gì đó.
Hạ Nhất Minh lắng tai muốn nghe xem luồng gió đó muốn nói gì, nhưng hắn luôn cảm giác có một thứ gì đó ngăn cách giữa hắn và ngọn gió, khiến cho bọn họ không thể giao tiếp với nhau.
Hạ Nhất Minh nhíu mày. Hắn không biết tại sao mình lại muốn giao tiếp cùng với ngọn gió. Nhưng cái cảm giác đó hết sức chân thật, làm cho hắn không thể phán đoán được có chuyện gì xảy ra.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu. Quang mang trước mặt hắn từ từ biến mất. Hắn chợt phát hiện ra mình đang đứng trong một căn phòng đầy lửa. Hắn như trở về với quang cảnh trong cái động ở vùng hỏa diệm sơn dài tám trăm dặm.
Hạ Nhất Minh nhâc chân lên, bước về phía trước. Sau vài bước, cảnh sắc nhất thời thay đổi. Hắn lại xuất hiện dưới cái động, nơi đây ngập tràn nham thạch đang chảy cuồn cuộn. Hơi nóng từ nham thạch bốc lên. Chúng giống như một con Hỏa long thật lớn, muốn đè bẹp cả thế giới dưới chân minh.
Hạ Nhất Minh mở to hai mắt. Hắn nhìn đi nhìn lại chợt nhớ tới mấy con Hỏa long trong Cửu Long Lô. Hắn chợt có một ý nghĩ, nham thạch nóng chảy đó cùng với Cửu Long Lô có sự hiện diện thần bí nào đó mà hắn không biết hay không?
Thân thể của hắn tiếp tục rơi xuống. Không biết xuyên qua bao nhiêu tầng đất, Hạ Nhất Minh mới thoát ra ngoài.
Trước mắt hắn hiện ra một cái bình nguyên mênh mông bát ngát. Nó chính là đại bình nguyên ngăng giữa hai phương Đông Tây. Một nơi khiến cho tất cả bình dân nghe thấy đều phải biến sắc.
Đưa mắt nhìn ra một vùng rộng lớn, bằng phẳng. Ở đây không hề có tường thành, không có lều vải, không có bất kể vật gì ngăn trở.
Đột nhiên, một ngọn bảo tháp chợt mọc lên từ dưới đấy ngay trước mặt hắn. Giống hệt như thần tích.
Hạ Nhất Minh há miệng nhìn cảnh tượng trước mặt. Hắn như hiểu được điều gì đó, lại gần như chẳng biết gì hết.
Nguồn: http://truyen360.comChợt có một số tiếng động phát ra, Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn về phía đó. Hắn có thể thấy là một khu mỏ quặng, có nhiều kim loại khác nhau. Trong đó cũng không thiếu những vật được coi là thiên tài địa bảo.
Nhìn huyền thiết rải rác khắp nơi, có thể lấy dễ như trong lòng bàn tay, Hạ Nhất Minh cảm thấy trong lòng hết sức rung động. Trên mặt đất chợt xuất hiện nhiều loại bảo vật thế này đủ khiến cho bất kể người nào nhìn thấy cũng nảy lòng tham.
Quang cảnh trước mắt chợt thay đổi, tất cả hoàn toàn biến mất. Bên tai hắn chợt nghe thấy tiếng song cuộn ầm ầm, như đang đứng giữa đại dương mênh mông.
Thân thể Hạ Nhất Minh khẽ động giống như một con cá lớn, sử dụng Du Ngư thân pháp di chuyển. Hắn chợt có cảm giác biển rộng giống như nhà của mình. Và lúc này, bản thân như được trở về nhà.
Tuy nhiên, ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện, thân thể hắn đã dừng lại. Bởi vì vào lúc này, biển rộng đã biến mất, hắn xuất hiện trong một khu rừng lớn.
Hạ Nhất Minh có chút bất đắc dĩ, cười khổ.
Khu rừng rậm đó chính là khu rừng rậm bao quanh Sinh Tử giới. Hắn nghiêng đầu, như cảm nhận được thứ gì đó đang tồn tại trong cánh rừn.
Năng lượng Mộc hệ từ bốn phương tám hướng chui vào trong cơ thể hắn. Ngũ Hành Hoàn cũng dao động, cộng hưởng. Đặc biệt viên nội đan thay thế cho Mộc chi hoa trong Ngũ Hành Hoàn chợt trở nên bừng bừng sinh cơ.
Tinh thần Hạ Nhất Minh tập trung cảm nhận luồng năng lượng Mộc hệ, im lặng cảm nhận. Thân thể hắn giống như một cái động không đáy, điên cuồng hút lấy năng lượng Mộc hệ vào bên trong.
Tinh thần hắn chầm chậm khuếch tán ra toàn bộ khu rừng. Vào lúc này, hắn như biến thành một kẻ vô hình, đứng ở một góc nào đó quan sát sự thay đổi của nó.
Trong cảm giác của hắn, khu rừng này chính là một vật thể to lớn có sự sống giống hệt như con người. Những ngọn núi trong rừng là bộ xương. Những ngọn thác, dòng suối chảy trong đó chính là máu. Cây rừng bao phủ khắp nơi chính là da thịt của nó.
Ngoại trừ những thứ đó, tại mỗi thời điểm tỏng rừng đều có sự sống nảy sinh và chết đi.
Một con thỏ mẹ đau đớn sinh ra một con thỏ con. Một cặp mắt sói đói đang nhìn chằm chằm hai mẹ con nhà thỏ như một bữa thức ăn ngon miệng. Nó nhào tới, dùng hàm răng bén nhọn và móng vuốt vồ lấy con thỏ con mà nuốt chửng.
Sự sống hay cái chết trong nháy mắt thay đổi cho nhau. Hạ Nhất Minh chứng kiến những cảnh đó, tâm hồn cảm thấy rung động. Hắn cố gắng đưa tay định đánh gục con sói đói.
Nhưng thân thể hắn hoàn toàn trong suốt, không hề có một chút sức lực để di chuyển.
Ánh mắt hắn không thay đổi, tinh thần cũng không mất đi cứ như vậy bám theo con sói len lỏi trong rừng.
Ngay khi con sói về tới hang của mình chợt rú lên một tiếng rên rỉ, đau đớn. Vài con sói con giãy dụa bò ra từ dưới bụng sói mẹ. Chúng nó chính là những sinh mạng mới trong cái thế giới này.
Tất cả sự phẫn nộ, không cam lòng vào lúc này liền biến mất.
Trong lúc đang nhìn một con sói nhỏ, Hạ Nhất Minh chợt tiến vào trong một trạng thái huyền bí. Trong lòng hắn chỉ còn có duy nhất một cảm giác bồi hồi.
Sinh, tử, sinh, tử ... tinh thần hắn không tập trung theo dõi con sói con nữa, mà bay lên phía trên cảnh rừng.
Khi ánh mắt hắn bao phủ toàn bộ khu rừng, trong lòng hắn chợt cảm nhận được một loại năng lượng khác biệt.
Năng lượng sinh mệnh không ngờ vừa vĩ đại lại vừa tàn khốc đến vậy.
Bất giác, Ngũ Hành Hoàn trong lòng Hạ Nhất Minh chợt xuất hiện, trôi nổi trên đỉnh đầu hắn.
Bao quanh Ngũ Hành Hoàn đậm nhất chính là năng lượng Hỏa hệ. Giống như tất cả những thứ trong Cửu Long Lô vào lúc này đều được phơi bày ra hết. Nhưng Hỏa hệ nồng đậm cũng không phá tan những hệ năng lượng khác. Ngược lại, nó cố gắng duy trì sự thăng bằng.
Thông qua tác dụng chuyển đổi của Ngũ Hành Hoàn, ba con Hỏa long liên tục phát ra năng lượng của bản thân chuyển hóa thành năng lượng Mộc hệ.
Sau khi sự chuyển đổi năng lượng đạt tới mức cực hạn, năng lượng Mộc hệ trong cơ thể Hạ Nhất Minh cũng đồng thời đạt tới trạng thái cao nhất.
Hai mắt hắn mở to, lóe lên vài đạo quang mang. Trong trí nhớ của hắn liền xuất hiện cảnh tượng khi nói chuyện với nhân vật thần bí kia. Sau đó, bọn họ đi tới nơi này. Những chuyện phía sau, hắn hoàn toàn không biết gì hết.
Nhưng vào lúc này, hắn cảm nhận được áp lực chung quanh như muốn nghiền nát cơ thể mình.
Tinh thần hắn tập trung vào Ngũ Hành Hoàn đang lơ lửng trên đỉnh đầu. Mơ hồ hắn cảm nhận được sự biến hóa của viên nội đan thay thế Mộc chi hoa.
Một suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu hắn. Sau đó, Ngũ Hành Hoàn liền xuất hiện một đóa hoa có hình thái kì dị. Mặc dù đóa hoa đó mới chỉ là nụ còn chưa nở rộ , nhưng Hạ Nhất Minh cũng không hề có chút dao động.
Thân thể của hắn bắt đầu hấp thụ năng lượng Mộc hệ từ trong rừng. Năng lượng phát ra từ trong rừng rất mạnh, cuồn cuộn không ngừng sinh ra.
Một người cho dù đạt tới đẳng cấp Tôn giả, khi đối diện với nguồn năng lượng Mộc hệ khổng lồ đó, cũng đều cảm thấy hết sức nhỏ bé.
Sau khi năng lượng Mộc hệ giống như nước biển tràn vào trong nụ hoa, cuối cùng đóa hoa cũng từ từ nở rộ. Khắp không gian tràn ngập năng lượng Mộc hệ. Ngay sau khi đóa hoa nở rộ, nội đan thay thế trong Ngũ Hành Hoàn cũng chầm chậm tan rã.
Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn tất cả những đóa hoa trên đỉnh đầu, trong lòng tràn ngập sự cảm khái. Không ngờ trong tình hình này hắn lại ngộ được sự tinh túy của sự sống khiến cho Mộc chi hoa nở rộ.
Cảm thụ năng lượng Mộc hệ trong cơ thể, hắn càng cảm thấy sung sướng. Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa từ nay về sau có thể chính thức xuất hiện trong trời đất rồi.
Tay hắn vung nhẹ một cái, Ngũ Hành Hoàn từ trên đầu rơi xuống tay. Vào lúc này, giữa hắn và Ngũ Hành Hoàn không còn cảm giác huyết nhục tương liên nữa mà nó chính thức trở thành một bộ phận thân thể của hắn.
Sau khi ngưng tụ xong toàn bộ ngũ hành chi hoa, cảm giác lúc này hoàn toàn thoải mái, không hề có chút trở ngại.
Hắn cũng có thể cảm nhận được uy lực của Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn càng mạnh hơn. Có thần khí phỏng chế trong tay, ngay cả khi đối mặt với một vị Tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên, hắn cũng chẳng hề sợ.
Ngũ Hành Hoàn xoay tròn, ngũ hành chi hoa phân bổ theo phương vị ngũ hành. Sau mỗi vòng xoay, nó lại sinh ra một nguồn năng lượng mới mạnh hơn. Mà năng lượng đó càng tích lũy củng cố không gian bên trong đó vững vàng hơn.
Sau khi năm đóa hoa hình thành, thế giới ngũ hành cuối cùng cũng được củng cố. Tinh thần Hạ Nhất Minh chìm vào đó, không còn có cảm giác lung lay, sắp đổ như trước nữa.
Cuối cùng thì Ngũ Hành Hoàn cũng có thể tạo ra được một thế giới cho riêng mình.
Mặc dù nó phải mượn ngũ hành chi hoa của hắn mới làm được điều đó, nhưng Hạ Nhất Minh tin rằng khi năng lượng ngũ hành càng lúc càng tăng lên, nó có thể đạt tới cảnh giới thần khí trong truyền thuyết.