Xung quanh chỉ toàn là một khoảng không gian rộng lớn. Ánh mắt nhìn ra tưởng như vô cùng vô tận nhưng vẫn có một cái cảm giác nó gần ngay trước mắt. Cảm giác mâu thuẫn đó khiến cho trái tim của hắn đập thình thịch. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng nhìn ra thật xa.
Trong long hắn cũng biết rằng tất cả mọi thứ ở đây cũng không phải lúc này có thể tìm hiểu. Nếu cố chìm đắm vào trong đó thì chính là không biết tự lượng sức mình. Mà chắc chắn là không có kết quả tốt.
Có điều nếu đã vào rơi vào đây, thì không thể ở lại nơi này vĩnh viễn. Hắn phải tìm được một biện pháp để thoát ra.
Đưa mắt nhìn về phía trước xem xét, hắn chợt cảm nhận được có một phía như phát ra ánh sang. Hạ Nhất Minh liền ra lệnh cho Ngưng Huyết nhân đưa hắn bay về phía đó.
Hạ Nhất Minh tập trung nhìn kỹ. Mặc dù, hắn cũng không muốn nhìn ra xa, nhưng vào lúc này không thể không làm thế.
Xa xa trước mặt hắn có một điểm sáng lóe lên. Sau khi nhìn thấy nó, Hạ Nhất Minh chợt có một dự cảm rằng mình đã tìm được đường ra. Ngay vào lúc đó, trong đầu Hạ Nhất Minh lại có chút mê muội. Trong lòng hắn cảm thấy hoảng hốt. Nơi này chắc chắn không phải là chỗ để cho cao thủ có thể dừng lại trong một thời gian dài.
Cố gắng thu liễm tâm thần, Hạ Nhất Minh trực tiếp hạ lệnh cho Ngưng Huyết nhân bay về phía điểm sáng đó. Đồng thời, hắn lấy Ngũ Hành Hoàn ra cầm trong tay. Ngay lập tức, một luồng quang mang ngũ sắc tỏa ra, bao bọc lấy hắn và Ngưng Huyết nhân.
Ở phía ngoài vòng sáng có năm đóa hoa lớn, chuyển động theo một quỹ đạo nhất định, tạo ra một vòng tròn bảo hộ thần kỳ.
Mặc dù hắn biết đây là nơi mà cao thủ thần đạo cao thủ lưu lại. Bản thân thi triển Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa chưa chắc đã có nhiều tác dụng. Nhưng có vòng sáng
Thiếu 1 file ảnh, sẽ bổ sung sau
Minh chẳng ngại làm một con mụ già, sử dụng hết tất cả vốn liếng từ ngữ của hắn mà oanh tạc.
Có lẽ nhờ thế mà những câu mệnh lệnh trong khoảng thời gian ngắn lại có hiệu quả hơn cả ngàn câu nói.
Ngưng Huyết nhân từ từ bình tĩnh lại. Mặc dù huyết quang trên người vẫn không tiêu tán nhưng cũng không phát ra địch ý với Cửu Long lô nữa.
Một điều càng thêm vui mừng nữa là Cửu Long lô cũng cảm nhận được sự thay đổi của Ngưng Huyết nhân nên hơi nóng đang tăng lên cũng trở lại bình thường. Nhờ đó mà thế giới trong Ngũ Hành Hoàn cũng từ từ trở nên bình ổn. Đến lúc này, Hạ Nhất Minh mới có thể thở phào một hơi. Có điều, trong lòng hắn lúc này đã có một cái nhìn mới với Ngưng Huyết nhân. Có thể khiến cho Cửu Long lô phản ứng chắc chắn thực lực của nó đúng là rất cao.
Phía xa, chợt xuất hiện một đạo lưu quang. Trong hư không, ngoại trừ một điểm sáng ra không còn bất cứ thứ gì khác. Tuy nhiên, thi thoảng vẫn có những tia sáng xuất hiện.
Chúng nó giống như lưu tinh xoạt qua bầu trời, kéo theo một vệt sáng thật dài. Sau đó chúng lại biến mất không còn dấu vết.
Hạ Nhất Minh có thể cảm giác được những tia sáng đó ẩn chứa một thứ gì đó hết sức huyền ảo. Nhưng đối với hắn lúc này, trong lòng chỉ có duy nhất một ước nguyện đó là nhanh chóng rời khỏi đây.
Có thể trong vòng hai tháng, luyện chế thành công Ngưng Huyết nhân chắc chắn là nhờ sự phù hộ của lão thiên.
Nếu không nhân cơ hội này mà rời khỏi, thì khi hết thời gian ba tháng, chẳng biết hắn còn có cơ hội mà đi hay không nữa. Tuy nhiên, cho dù Hạ Nhất Minh không muốn động tới những tia sáng đó, nhưng lại có một cái lao thẳng về phía hắn.
Mặc dù, Ngưng Huyết nhân có thể phi hành nhưng rõ ràng là tốc độ của nó không thể so sánh với Tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên. Mà khi đối mặt với tia sáng, nó cũng chẳng thèm để ý, cứ thế mà xông tới. Hạ Nhất Minh tái cả mặt.
Hắn đã từng giao thủ với Ngưng Huyết nhân nên biết cho dù nó có bị tia sáng phân làm hai thì cũng chẳng có vấn đề gì. Chỉ cần huyết quang lóe lên một cái là nó trở lại bình thường.
Nguồn: http://truyen360.comNhưng hắn thì không hề có được năng lực đó. Nếu bị tia sáng cắt qua, chắc chắn là sẽ phải chịu một kết quả thê thảm. Trong lòng hắn nhanh chóng hạ lệnh ngừng lại. Ngưng Huyết nhân liền đứng im giữa không trung, không hề nhúc nhích.
Lưu quang đang bay tới với tốc độ rất nhanh như muốn chém hai người ra thành từng mảnh vụn.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng. Hắn phất tay một cái, Ngũ Hành Hoàn liền bay vào trong lòng bàn tay. Ngũ thải quang mang quanh người giống như bị một thứ gì đó kích thích, điên cuồng xoay chuyển, hội tụ trước mặt hắn tạo thành một bức tường sáng. Ngay lập tức, lưu quang liền va chạm mạnh vào bức tường.
Ngay cả Ngũ hành chi hoa ngưng tụ thành bức tường sáng cũng phải run rẩy. Không ngờ chút ánh sáng nhỏ bé đó lại có uy lực mạnh đến vậy. Nét mặt Hạ Nhất Minh có chút thay đổi. Mặc dù trong lòng kinh ngạc nhưng hắn cũng hoàn toàn yên tâm. Xem ra Ngũ hành quang hoa của hắn rất hữu dụng. Ngay cả những thứ xuất hiện trong khu vực cao thủ thần đạo lưu lại cũng có thể ngăn cản. Lưu quang giằng co với bức tường sáng một chút, rồi như biết thứ đó không hay cho lắm nên quay đầu, định bỏ chạy.
Trong đầu Hạ Nhất Minh chợt nảy ra một sự tò mò. Hắn muốn tìm hiểu xem cái tia sáng đó là thứ gì không biết.
Suy nghĩ vừa mới xuất hiện, quang mang nhiều màu chói mắt tỏa ra. Bức tường ánh sáng trong nháy mắt biến thành một luồng ánh sáng rất to, nhanh chóng bao lấy tia sáng kia. Thủ đoạn điều khiển quang mang là do hắn học được từ Cửu Long lô.
Cửu Long lô tỏa ra ánh sáng hỏa hệ bắt đi ba con hỏa long của Lệ Nhã Tĩnh khiến cho Hạ Nhất Minh sực tỉnh. Từ đó về sau, hắn điều khiển Ngũ Hành Hoàn lại càng thêm như ý. Lại nói, lưu quang bị bao vây trong luồng sáng ngũ hành, bắt đầu giãy dụa.
Giống như một con côn trùng sa vào lưới nhện. Cảm thấy đại nạn trước mắt nên cố gắng giãy dụa, muốn trước khi con nhện tới mà thoát ly. Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh đã có sự chuẩn bị từ trước liền nhanh chóng gia tăng thêm lực cầm cố.
Năng lượng từ thế giới trong Ngũ Hành Hoàn mang theo lực cầm cố của Hạ Nhất Minh quấn lấy tia sáng. Nó càng giãy dụa thì lực trói buộc lại càng mạng hơn.
Hạ Nhất Minh tiếp tục hạ một mệnh lệnh với Ngưng Huyết nhân. Đồng thời vẫn sử dụng chân khí ngăn cản lưu quang. Điều khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là sự phản kháng của tia sáng rất mạnh, có thể nói là gần như tương đương.
Nếu hắn chỉ có một mình thì chắc chắn không thể giữ được nó. Cũng may là năng lượng trong thế giới ngũ hành hơn xa bản thân hơn xa bản thân. Dưới sự hợp lực của cả hai, mới có thể áp chế được lưu quang.
Giãy dụa một khắc, lưu quang mới dần trở nên ngoan ngoãn, không còn cảm giác cứng đầu như trước. Mà lúc này, quang mang trước mặt Hạ Nhất Minh lại càng tỏa sáng. Hắn giương mắt lên nhìn, nhất thời thấy được có một vật sáng rất lớn đang lao tới. Khẽ biến sắc, nhưng hắn vẫn bất chấp cứ giữ lấy tia sáng.
Sau đó, nhanh chóng lấy không gian hiện ra, nhốt nó vào trong đó. Lúc này, bất luận nó là cái gì. Cho dù là sinh vật sống hay chỉ là một đồ vật thì Hạ Nhất Minh cũng chẳng quan tâm. Sau khi làm xong, thì cái vật thể sáng kia cũng đã tới gần. Hạ Nhất Minh híp mắt nhìn cái vật thể giống như một mặt trời đang tới gần mà ngẩn người
Tuy nhiên, chút cảm giác đó chỉ thoáng qua rồi biến mất. Hạ Nhất Minh căng thẳng tán phát ra quang mang nhiều màu chói mắt, bao lấy hắn và Ngưng Huyết nhân.
Đồng thời hắn phun ra một hơi, huyễn hóa thành một bộ áo giáp bằng chân khí, phủ trên người. Hơn nữa, huyết quang từ cơ thể Ngưng Huyết nhân cũng phát ra, hòa hợp làm một. Hồng quang lóe lên, hai người bọn họ tiến thẳng vào trong vòng sáng.
Ánh sáng… khắp nơi chỉ toàn là ánh sáng.