Vũ Thần

Chương 719: Trọng lực thuật

Gia Đạt Nhĩ chậm rãi giơ tay nhẹ nhàng áp vào đầu cự tượng. Không khí xung quanh dần trở nên nặng nề. Mặc dù chỉ có một người và một con cự tượng ở giữa không trung nhưng lại tạo ra một áp lực vô cùng rõ ràng khiến cho tất cả người nào cũng có thể cảm ứng.
Hai mắt Hạ Nhất Minh tỏa sáng. Hắn mơ hồ có thể cảm nhận được quanh người đối phương có một luồng khí lưu khá đặc biệt.
Vào thời thần đạo thì các loại bảo khí đều có được một số năng lực đặc thù. Khi sử dụng, người ta đều có thể lợi dụng năng lực đó để tạo cho địch nhân một đòn công kích cực mạnh.
Nhưng từ sau thời đại thần đạo biến mất, bảo khí thần đạo lưu truyền trong các môn phái càng ngày càng ít. Cho tới hôm nay gần như đã rơi vào tình trạng tuyệt tích. Ngàn năm trôi qua khiến cho bảo khí thần đạo gần như đã trở thành một thứ chỉ có tồn tại trong truyền thuyết.
Có điều thánh thú có thể thông qua việc hiểu được năng lượng bản nguyên mà nắm giữ khả năng điều khiển thiên địa lực.
Ví dụ như Ban Lan thánh hổ hay cự tượng, chúng đều có được năng lực có thể chống lại lực lượng mạnh mẽ của bảo khí thần đạo. Với năng lực đặc biệt đó chúng cũng có thể phát ra được lực công kích khiến cho địch thủ không thể ngờ tới.
Gia Đạt Nhĩ hợp nhất cùng với cự tượng có thể thi triển ra được kỹ năng mạnh nhất của bọn họ.
Cài vòi của cự tượng duỗi thẳng chỉ về phía Hạ Nhất Minh. Ngay sau đó, một luồng ánh sáng màu vàng từ trên chóp mũi của nó
Hạ Nhất Minh mở to hai mắt mà nhìn. Thánh thú thổ tức hắn đã thấy rất nhiều, nhưng cái loại thổ tức không phải từ miệng mà là từ mũi như thế này thì đây là lần đầu tiên hắn gặp được. Hắn cúi đầu, liếc mắt nhìn bạch mã một cái. Khả năng thổ tức của Lôi Điện cũng không phải là từ miệng mà ra. Chẳng lẽ đây là điểm đặc biệt của thánh thú có thực lực mạnh?
Cuối cùng, làn ánh sáng màu vàng cũng rời khỏi cái vòi, hạ xuống phía dưới.
Vẻ mặt Hạ Nhất Minh điểm một nụ cười lạnh. Hắn có thể cảm giác được trong làn ánh sáng màu vàng đó ẩn chứa năng lượng thổ hệ. Nhưng nếu chỉ một thứ năng lượng trong ngũ hành như vậy làm sao có thể chống lại được ngũ hành hoàn của hắn?
Bàn tay của Hạ Nhất Minh khẽ động, ánh sáng ngũ sắc nhất thời tỏa ra rực rỡ, xông lên trên trời tạo thành một bức tường ánh sáng nhiều màu.
Sau khi làn ánh sáng màu vàng chạm phải bức tường ánh sáng quả nhiên không thể xuyên qua được. Nhưng trong làn ánh sáng đó có một thứ lực lượng đặc biệt khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh dị. Không ngờ, chúng không hề bị ngũ hành hoàn hấp thu mà cứ bám dọc theo bức tường ánh sáng rồi hạ xuống đất.
Điểm này không chỉ nằm ngoài ý muốn của Hạ Nhất Minh mà ngay cả những người khác cũng không hiểu được. Cuối cùng, dưới ánh mắt của mọi người, làn ánh sáng cũng chạm đất.
Ngay khi chạm đất, làn ánh sáng nhất thời bắt đầu khuếch tán. Tốc độ của nó nhanh tới cực điểm khiến cho người ta phản ứng không kịp. Trong nháy mắt nó đã tỏa ra khắp phạm vi mười trượng xung quanh. Bất luận thực lực của cự tượng như thế nào thì chỉ cần một lần thổ tức của nó có thể bao phủ một phạm vi như vậy cũng khiến cho mọi người than thở mãi không thôi.
Chân khí trong cơ thể lưu chuyển liên miên khiến khiến cho màu vàng trở nên rực rỡ. Vào lúc này, Hạ Nhất Minh chợt cảm nhận được một sự nguy hiểm rất mạnh. Cái cảm giác đó hắn đã gặp rất nhiều lần vào những khi xuất hiện nguy hiểm. Trái tim hắn đập thình thịch, hai mắt nhìn chăm chú vào làn ánh sáng màu vàng đang không ngừng lan ra.
Đột nhiên, hai chân hắn có chút run run. Nếu không phải đang ngồi trên lưng bạch mã chỉ sợ hắn đã ngã ngồi xuống đất. Có điều thân thể bị ảnh hưởng như thế khiến cho hắn có cảm giác khó chịu.
Một tiếng hô kinh ngạc từ phía đám tôn giả đang tụ tập xung quang vang lên. Tất cả bọn họ đều không tự chủ được mà ngồi xuống.
Trong số tất cả mọi người cũng chỉ có Vũ Mạc Phi, Ngả Văn Bân, Kim Chiến Dịch vã Vũ Vô Trần là bốn người có thực lực mạnh hơn một chút. Mặc dù thân thể bọn họ cũng có chút run rẩy nhưng cũng chưa đến mức ngã ngồi xuống đất.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh chợt biến. Trong đầu hắn sực nhớ tới một điều gì đó, liền ngẩng đầu lên, quát lớn:
- Trọng lực! Linh tượng của ngươi là vương giả trong số linh thú thổ hệ?
Gia Đạt Nhĩ trên bầu trời, cười lớn, nói:
- Thánh thú đồng hành của lão phu đúng là Vương giả trong số Thổ hệ thánh thú. Nó chỉ thấp hơn thánh thú có huyết mạch linh thú mà thôi.
Trong các loại kỹ năng của Thổ hệ thì Trọng lực đúng là một trong những kỹ năng mạnh nhất. Nếu vận dụng nó một cách hợp lý thì uy lực cũng không kém gì bạch mã Lôi Điện. Nhưng để có được kỹ năng đó thì ít nhất con linh thú đó cũng phải là vương giả trong đám thánh thú Thổ hệ.
Trong số linh thú thì hiển nhiên thần thú là mạnh nhất. Tiếp theo đó là thánh thú có được huyết mạch thần thú.
Ngoại trừ hai loại đó ra thì phải kể đến vương giả trong các hệ.
Những con linh thú đó, trời sinh đã có năng lực chiến đấu mạnh mẽ. Sau mỗi lần chúng nó chiến thắng đại địch xong liền thôn phệ nội đan của đối thủ. Sau khi trải qua vô số trận chiến đấu, thực lực của chúng đạt tới đỉnh phong. Đến lúc đó, chúng mới có thể có được một thứ năng lực mạnh mẽ.
Chẳng có người nào biết rằng năng lực đó có được là do chúng nuốt nội đan của địch thủ hay là chúng nhờ những cuộc chiến đấu sinh tử của bản thân mà lĩnh ngộ được?
Nhưng số lượng linh thú vương giả vô cùng ít. Thậm chí số lượng bọn chúng còn ít hơn cả thánh thú có được huyết mạch của thần thú.
Chỉ sợ là Ban Lan thánh hổ ở Kinh thành Đại Thân cũng không thể đạt tới được cảnh giới như thế này. Không ngờ nổi cự tượng lại chính là thổ hệ vương giả trong truyền thuyết.
Bạch mã Lôi Điện hí nhẹ một tiếng. Nó lắc đầu, cố gắng nhấc chân lên. Bạch mã vốn luôn luôn tự hào tốc độ có thể xưng bá thiên hạ, một khi tung vó là có thể vượt qua ngàn dặm. Nhưng vào lúc này, quanh người nó lại có một nguồn áp lực thật lớn khiến cho muốn bước cũng khó.
Quanh thân bạch mã tỏa ra một làn ánh sáng màu tím. Ánh sáng đó chính là năng lượng lôi điện. Nếu những người khác mà chạm phải nó thì chắc chắn sẽ không thể nhúc nhích được nữa. Nhưng Hạ Nhất Minh cưỡi trên người bạch mã lại không hề bị ảnh hưởng. Giống như lôi điện không hề có một chút tác dụng đối với nó.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn thân thể của mình. Bên ngoài thân hắn lúc này cũng đang lóe lên những tia chớp màu tím khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Sau khi hắn và bạch mã cùng được bao phủ trong làn lôi điện, áp lực trên người Hạ Nhất Minh chợt giảm xuống. Cảm giác toàn thân cứng ngắc như bị đè nén khiến cho không cử động được đã không còn nữa. Trong mắt Hạ Nhất Minh không thể diễn tả hết được sự sợ hãi của bản thân.
Linh thú có huyết mạch thần thú hoàn toàn xứng đáng với việc có khả năng trở thành thần thú của nó. Năng lượng lôi điện của bạch mã hoàn toàn có thể chống đỡ được trọng lực do thú vương phóng thích.
Đột nhiên, Hạ Nhất Minh chợt cảm thấy luồng trọng lực đó có một chút gì quen thuộc. Hắn chớp chớp hai mắt, chợt sực tỉnh.
Trọng lực...thì ra thứ lực lượng đó chính là trọng lực.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng đưa tay lên cổ, nhanh chóng mở không gian hạng liên, lấy ra tấm thuẫn. Tấm thuẫn này chính là bảo khí của thần đạo cao thủ. Năng lực mạnh nhất của nó chính là có thể khiến cho người nào đến gần nó, tốc độ liền giảm xuống.
Ngay từ đầu, Hạ Nhất Minh cũng không biết loại lực lượng đó là cái gì. Nhưng đến bây giờ thì hắn đã đoán ra được. Lực lượng do tấm thuẫn phải ra cũng chính là trọng lực do cự tượng phóng thích. Cũng chỉ có loại lực lượng đó mới có khả năng khiến cho phi kiếm của đại tôn giả chậm lại.
Nhìn mặt tấm chắn, Hạ Nhất Minh lờ mờ đoán ra một thứ gì đó. Hắn hít một hơi thật sâu, chân khí toàn thân đột nhiên bao phủ lấy tấm chắn.
Sau đó, hắn vỗ nhẹ vào lưng bạch mã. Thân thể hắn đột nhiên phóng lên cao.
Bạch mã Lôi Điện cũng hiểu rõ ý tứ của hắn. Từ trên sừng của nó lóe lên một cột sáng màu tím thật lớn. Đạo lôi điện màu tím trong nháy mắt đã đánh vào người Hạ Nhất Minh.
Lúc này, quanh người hắn đang bao phủ một lớp lôi điện nên cho dù bị cột sáng đánh trúng thì cũng không hề bị ảnh hưởng. Thậm chí, hắn còn nhờ lực đẩy của cột sáng mà bắn về phía một người và cự tượng trên trời.
Gia Đạt Nhĩ đang ở trên cao ngẩn người. Hắn không hiểu tại sao Hạ Nhất Minh lại phải làm như vậy. Chẳng lẽ đối phương định sử dụng cái cách kỳ lạ này để công kích mình hay sao? Chuyện này khiến cho kẻ khác khó mà tin được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hắn hừ lạnh một tiếng đang định ra tay công kích thì chợt thấy từ trong đám lôi điện màu tím chợt có một cánh tay vươn ra. Trên cánh tay đó đang nắm chặt một cái thuẫn có hình dáng rất cổ.
Hạ Nhất Minh giơ tấm thuẫn lên cao, hướng về phía cự tượng. Thoáng cái, một tia sáng màu vàng chợt phóng lên cao. Nháy mắt đã tới trước mặt cự tượng.
Cái vòi của cự tượng nhẹ nhàng vung lên, nhất thời đánh tan tia sáng. Tuy nhiên, đúng vào lúc đó, nó chợt rống lên một tiếng hoảng sợ. Sau đó, một người một tượng không hề có một chút dấu hiệu khác thường nào chợt rơi thẳng xuống đất.
Bọn họ giống như một viên đá to bị ném thẳng xuống mặt đất vậy. Từ trên độ cao đó mà rơi xuống thì cho dù là đại tôn giả chỉ sợ cũng khó mà chịu được.
Gia Đạt Nhĩ biết rằng không ổn. Nhưng sau khi tia sáng đó tản ra, hắn mới biết rằng trên tay Hạ Nhất Minh lại còn có một thứ có thể phát ra năng lực thần kỳ như thế. Hắn cắn răng, phóng thích toàn bộ lực lượng của bản thân. Quang mang trên người hắn tỏa ra chói mắt. Vô số ánh sáng bao quanh thân thể hắn và cự tượng, cố gắng triệt tiêu trọng lực.
Một tiếng gầm giận dữ từ Gia Đạt Nhĩ phát ra. Tất cả thần binh quanh người hắn nhanh chóng phát nổ tỏa ra quang mang chói mắt. Ngay cả Hạ Nhất Minh đang ở giữa không trung cũng không nhịn được phải nheo mắt lại.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên. Cuối cùng cự tượng và Gia Đạt Nhĩ cũng rơi xuống đến nơi, làm cho bụi đất bắn lên tung tóe.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất