Chính vào những ngày này, lúc Trầm Côn đang học tập ca vũ, Nguyên Quân ở trong thành hoạt động khắp nơi.
Theo lời Nguyên Quân, việc nàng ta bị Cơ Na làm nhục trước mặt mọi người được truyền đi khắp nơi chính là cơ hội tốt để lợi dụng việc mọi người đồng tình mà chủ động kết giao bằng hữu. Nhưng vừa rồi, lúc Nguyên Quân đi thăm hỏi một người bạn trong giới diễn xướng, đột nhiên cảm thấy người ngứa ngáy vô cùng, nhất là khuôn mặt, dường như bị mấy vạn con kiến bò qua.
Không ổn!
Nàng lập tức liền liên tưởng đến lúc tiệc rượu, Cơ Na đã hất vào mặt mình một bầu rượu cùng một lô tàn hương, đằng sau chuyện này khẳng định ẩn dấu điều gì đó.
Trong lúc được đưa trở vê, Nguyên Quân đã tạm thời mời mấy vị danh y, sau khi xem qua, bọn họ đã xác định được Nguyên Quân trúng phải một loại độc dược tên là
"Băng Cơ Ngọc Cốt". Tên như ý nghĩa, loại độc này có thể làm cho da thịt đóng băng thối rữa, xương cốt cũng trở nên yếu và dễ gãy như ngọc bích, chỉ cần có chút vận động mạnh, xương cốt toàn thân sẽ nát bấy mà chết!
- Cơ Na, con khốn nhà ngươi! - Vội vội vàng vàng khiêng Nguyên Quân vào trong trướng bồng, Y Y bắt đầu chửi ầm lên.
Nguyên Quân lúc này đã bị người ta dùng vải bố trắng bao bọc toàn thân, nàng suy yếu nói:
- Không phải Cơ Na ác độc, mà là chúng ta quá sơ suất rồi! Ta thật không ngờ, Cơ Na luôn luôn điêu ngoa tùy hứng, những tưởng là không có đầu óc, lại có thể giả điên mà âm thầm hạ độc trên mặt ta.
- Ta đi tìm nó tính sổ! - Y Y liền muốn xông ra ngoài.
- Quay lại ... ! - Nguyên Quân thở dốc nói:
- Loại chuyện như hạ độc này, chỉ cần không bị vạch trần trước mặt mọi người, liền không thể tìm ra bằng chứng, Cơ Na chắc chắn sẽ không thừa nhận. Ta trong khoảng thời gian ngắn là vô pháp lên đài biểu diễn rồi, việc diễn xuất, đành, đành nhờ ngươi và Trầm Côn thôi!
- Tiểu thư, người đến nông nỗi này rồi, còn lo diễn xuất gì nữa? Chúng ta nhanh đi tìm danh y, bảo vệ tính mạng của người mới là quan trọng nhất!
Y Y sắp phát khóc, vừa nghe lời của nàng, mấy danh y hai bên trái phải đều đỏ mặt, bọn họ mặc dù kiểm tra ra lai lịch của độc dược, nhưng Băng Cơ Ngọc Cốt chính là một trong những loại độc dược mạnh nhất mà Hoàng Kim huyết tộc nghiên cứu chế tạo ra, nhìn khắp thành Xuất Vân này cũng không thể tìm ra ai có thể giải độc.
- Nha đầu ngốc, ngươi còn không rõ tính toán nhỏ của Cơ Na sao? - Nguyên Quân giãy dụa ngồi dậy. - Ngươi nhìn bộ dạng của ta, nhìn rõ ràng, sau đó lại nghiêm túc trả lời ta một câu, diễn xuất có phải ngừng hay không?
Nàng vừa ngồi lên, vải bó trên người rơi xuống, tất cả mọi người nhịn không được kinh hô một tiếng. Tóc Nguyên Quân vốn màu đen, nhưng sau khi trúng độc, tóc nàng biến thành màu xám bẩn thỉu, giống như tàn hương lâu ngày, mà mặt nàng cũng vì độc dược mà nứt nẻ, chỗ xanh chỗ tím, trên sống mũi còn loét một lỗ lớn. Mọi người thực sự không đành lòng nhìn thêm, Nguyên Quân xinh đẹp tựa thiên tiên, trong khoảng khắc liền biến thành một con lệ quỷ dữ tợn.
- Nhìn rõ ràng rồi chứ? - Nguyên Quân cười khổ nói - Độc dược của Cơ Na không phải muốn giết ta, mà là muốn đi dung nhan của ta. Diễn viên là dựa vào khuôn mặt kiếm ăn, dung mạo của ta bị hủy, danh tiếng tích lũy mười năm cũng không sẽ không còn tồn tại nữa, khán giả sẽ không còn để ý tới ta, đám cường hào ác bá cũng sẽ không mời ta diễn xuất nữa. Ài, chỉ cần ngày mai ta không có xuất hiện trên sân khấu, Cơ Na sẽ nhân cơ hội kích động khán giả, xông tới hậu trường xem bộ dạng của ta, chỉ cần một cái liếc mắt, tâm huyết mười năm của ta hoàn toàn bị hủy hoại. Kế sách bây giờ...
Nguyên Quân thở hổn hển được người ta đỡ nằm xuống rồi nói tiếp :
- Kế sách bây giờ, chỉ có ngươi mang mặt nạ mỏng, giả làm ta lên sân khấu biểu diễn...
- Tiểu thư, tiếng ca của người đặc biệt như vậy, ta, ta mô phỏng không được đâu! - Y Y vội la lên.
- Không phải muốn ngươi giả mạo ta hát, ngươi chỉ cần mặc giống ta, nói hai câu nói, đừng để bị khán giả nhìn ra được là tốt rồi.
Ánh mắt của Nguyên Quân chuyển sang Trầm Côn.
- Sau khi lên sân khấu, ngươi cứ nói đoàn chúng ta vì nỗ lực đào tạo người mới mà diễn xuất ngày hôm nay đổi thành Trầm Côn đơn ca, mà Nguyên Quân ... Nguyên Quân bằng lòng đánh nhạc đệm cho Trầm Côn.
Y Y nhìn Trầm Côn một cái, hai mắt rưng rưng mà gật đầu.
Tiểu thư Nguyên Quân không thể không lên đài, giờ cũng chỉ có thể để chính mình giả mạo tiểu thư, sau đó do Trầm Côn lên độc diễn mà thôi.
- Tên khốn mắt híp kia, ngươi còn ngẩn ra đấy làm gì? - Y Y khóc lớn - Mau đi luyện hát cho ta, sinh tử tồn vong của cả đoàn đều trông cậy vào diễn xuất của ngươi ngày mai đó.
- Đừng nói dọa người như vậy, hắn vẫn là người mới, sẽ bị ngươi dọa mà khẩn trương thất thố đấy - Nguyên Quân nhìn Trầm Côn rồi nói nhỏ:
- Trầm Côn, ngày mai Cơ Na nhất định sẽ xúi giục khán giả, dẫn họ xông vào hậu trường đòi gặp ta, tới lúc đó, ngươi nhất định phải dùng trình độ ca vũ hơn cả ta để chinh phục khán giả, hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của khán giả về mình. Nhớ lấy, nhất định phải làm được!
Buổi biểu diễn của Nguyên Quân lúc bắt đầu sẽ có khoảng mười vạn khán giả!
Hấp dẫn mười vạn khán giả, làm cho họ vì mình mà phát điên, vì mình mà hoan hô, nhất là quên hết những thứ xung quanh...
Mình có bản lĩnh này sao?
Híc!
Trầm Côn cười gượng hai tiếng.
- Mỹ nữ, ta mới học ca vũ có hai ngày...
- Hai ngày là đủ rồi, ta tin tưởng nhãn quang của Y Y - Nguyên Quân thở dài, chăm chú nhìn Trầm Côn - Hơn nữa ta cũng sẽ không nhìn lầm người. Trầm Côn, ngươi có tiềm năng trở thành siêu sao, hãy dùng kỹ năng tốt nhất của ngươi, đi chinh phục khán giải thành Xuất Vân. Hãy nhớ rằng minh tinh và siêu sao có sự khác nhau chính là vì trong mắt minh tinh, khán giả là để tôn trọng, còn trong mắt siêu sao, khán giả là để chinh phục.
...
Ngày mai, chính mình sẽ phải lên biểu diễn rồi?
Lúc từ trong trướng bồng của Nguyên Quân đi ra, trong đầu Trầm Côn trống rỗng, cước bộ cũng như đăng vân đạp vụ.
Quá khó tin, bần tăng không ngờ sắp phải đi biểu diễn.
- A di đà phật!
Tiếng của Huyền Si bỗng nhiên từ trong hồn phủ truyền ra.
- Độc của Nguyên Quân tuy rằng lợi hại, nhưng nếu bần tăng ra tay, nửa canh giờ là có thể để nàng phục hồi như cũ. Muốn bần tăng đi giúp Nguyên Quân không?
- Không cần!
Hầu như không có suy tư, Trầm Côn liền lắc đầu.
- Nếu như Nguyên Quân chỉ là một minh tinh bình thường, ta không ngại để ngươi giúp cô ta. Thế nhưng nữ nhân Nguyên Quân này nắm giữ tình báo ngoài ngàn dặm, am hiểu những biến hóa lớn trong thiên hạ, lại còn có một lực lượng vũ trang mang danh nghĩa là đoàn biểu diễn. Với một nữ nhân như vậy, ta có chút không thể tin tưởng, cũng không thể lật hết bài tẩy trước mặt cô ta được.!
Huyền Si gật đầu, Nguyên Quân thần bí khó lường, thái độ mập mờ, việc trước mặt nàng ta ẩn dấu một bộ phân thực lực cũng là hợp lý.
- Thế nhưng nếu bần tăng không ra tay, ngày mai ngươi sẽ phải lên sân khấu đấy! - Huyền Si bật cười nói - Ngươi có lòng tin thay Nguyên Quân chinh phục mười vạn khán giả thành Xuất Vân sao?
- Thủy Nhi, ngươi nói ta có thể làm được không? - Trầm Côn liền hỏi vũ hồn thứ năm, nói về việc biểu diễn, đương nhiên phải hỏi Điên Đảo Chúng Sinh rồi!
- Chinh phục khán giả sao? - Thủy Nhi đang chỉ huy Cổ Nguyệt Hà lau sàn nhà, nghe vậy vuốt cằm, lấm la lấm lét cân nhắc một hồi - Nếu ngươi kể cho ta mười mấy câu truyện cổ tích, ta sẽ miễn cưỡng suy xét. Nguồn: http://truyen360.com
Cặp mắt híp của Trầm Côn sáng lên, ý tứ của Thủy Nhi rất rõ ràng, mười vạn khán giả, trước mắt nàng ta chính là một tình huống vớ vẩn mà thôi.
Đúng vào buổi tối ngày thứ hai, buổi biểu diễn bắt đầu!
Liền như Nguyên Quân phán đoán, Cơ Na buổi trưa liền chạy tới sân khấu, ả ta còn mang theo mười một tên binh sĩ cải trang làm dân thường sắp xếp vào trong thính phòng. Chỉ chờ lúc Nguyên Quân vô pháp lên sân khấu, những tên này sẽ kích động khán giả, chạy ào tới hậu trường để làm Nguyên Quân xấu mặt.
- Con đàn bà xấu xí, xem ngươi còn dám cướp vị trí người lĩnh xướng của ta không, xem ngươi còn dám phá hỏng việc tuyển chọn thánh nữ của ta không? - Ngồi ở chỗ cao nhất tại thính phòng, Cơ Na vừa gặm hạt dưa, vừa tàn bạo chỉ vào hậu trường sân khấu chửi bới.
- Công chúa điện hạ, binh lính đã chuẩn bị chu đáo cả rồi, tùy thời có thể hành động! - Một tướng lĩnh cúi đầu xuống bẩm báo, thanh âm có điểm chần chờ - Bất quá hành động của đoàn biểu diễn có chút quỷ dị, các thảm tử hồi báo, phát hiện chúng vẫn chuẩn bị biểu diễn như thường, từ phòng đạo cụ chuyên dụng của Nguyên Quân cũng có tiếng hóa trang truyền ra.
- Nguyên Quân còn có thể lên sân khấu sao? - Cơ Na đột nhiên đứng lên, lắc đầu - Không có khả năng! Một khi đã trúng phải Băng Cơ Ngọc Cốt của ta, thần tiên cũng không đứng dậy được , Nguyên Quân khẳng định là muốn giở trò.
- Công chúa nói rất đúng! - Tướng lĩnh vội vàng nói - Các thám tử còn thấy, diễn viên nam số một đoàn biểu diễn đang khẩn trương tập luyện, xem ra có khả năng sẽ thay thế vị trí chủ xướng của Nguyên Quân.
- Diễn viên nam số một? Ai?
- Chính là ...
Tên của Trầm Côn cũng không được truyền bá ra ngoài một cách công khai nên tên tướng lĩnh nhất thời không trả lời được, hắn do dự chốc lát mới nảy ra ý nghĩ:
- Đúng rồi, chính là cái tên diễn viên chính trong "Thú Tôn Truyện" hôm trước!
- Là hắn?
Cơ Na hơi há to miệng, ả mấy hôm trước còn gặp qua Mạnh lão và Tiêu lão. Hai vị lão tiền bối trong làng giải trí còn cực lực tiến cử Trầm Côn, gần như hình dung Trầm Côn thành một gôi sao mới hiếm thấy trong giới diễn kịch.
- Mạnh lão và Tiêu lão đã nói qua, tên đó diễn xuất xuất chúng, hình tượng sau khi hóa trang cũng là một mỹ nam tử hiếm thấy, nếu như hắn thay Nguyên Quân … Chết tiệt! - Cơ Na phẫn hận nói - Thật vất vả tính kế Nguyên Quân, tuyệt đối không thể để một người mới phá hủy! Các ngươi nghe đây! Chỉ cần tiểu tử đó vừa lên sân khấu, mặc kệ hát hay hay dở, các ngươi cũng phải làm loạn lên cho ta, nhất định phải đuổi hắn xuống sân khấu, chờ hắn bị đuổi xuống, các ngươi liền lập tức xông vào hậu trường, bắt con ả Nguyên Quân tới cho ta.
- Tuân lệnh!
Tên tướng lĩnh lĩnh mệnh đi, mà Cơ Na cân nhắc nửa ngày, cảm thấy còn có vài cạm bẫy, nhanh chóng đuổi theo tên tướng lĩnh.
- Công chúa.
- Đừng lảm nhảm nữa, an bài cho ta một vị trí gần sân khấu nhất! - Cơ Na hất cằm, kiêu ngạo nói - Muốn đuổi một tên diễn viên khỏi sân kháu, phải dùng ánh mắt chuyên gia để nhìn ra lỗi lầm của hắn, như vậy khán giả mới có thể tâm phục khẩu phục. Hừ hừ, bản công chúa là thành viên đội hợp xướng Hoàng Kim, một trong những ca sĩ hay nhất Cửu Châu, như vậy ...
Ả ta tàn bạo nói:
- Bản công chúa muốn đích thân bắt lỗi hắn, tự mình đuổi hắn khỏi sân khấu!
Cùng lúc đó trong hậu trường.
Y Y chiếu cố Nguyên Quân cả đêm, tính mạng của Nguyên Quân giữ lại được, nàng cũng mệt mỏi đến nỗi hai mắt sưng húp, nhìn từ xa giống như một con thỏ mắt đỏ.
- Này, tên mắt híp kia! - Y Y uể oải dựa vào ghế hóa trang hỏi Trầm Côn hoá trang bên cạnh - Tối hôm qua luyện tập thế nào, có lòng tin chinh phục mười mấy vạn khán giả bên ngoài chứ?
- Mười mấy vạn? Khán giả ít thế thôi à?
Trầm Côn vừa hoá trang, vừa cúi đầu lật xem bản ghi chép sân khấu, cũng không ngẩng đầu lên mà cười cười.
- Này, ngươi có phải bị dọa đến choáng vàng rồi không, ngay cả số lượng khán giả cũng không nhớ được? - Y Y lo lắng nói - Sân khấu là do gia tộc Công Thâu dựng, tổng cộng có một vạn ba nghìn một chỗ ngồi, có bốn nhà mái bằng có thể chứa mười vạn người, đây là bố cục sân khấu cơ bản nhất, ngươi phải nhớ kỹ nha!
- Tiểu thư, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi!
Trầm Côn vươn một ngón tay, lắc lắc.
u
- Ý của ta là: trong mắt ta, khán giả không chỉ là mười một vạn ba nghìn người, hôm nay, đất này, biển này, hồ này, núi này, vạn vật sinh linh này, tất cả đề là khán giả của ta, một khi âm nhạc tới cực hạn thì có thể cảm hóa cả thế giới.
- Ơ … - Y Y ngây dại, âm nhạc tới cực hạn, cảm hoá cả thế giới, lời này là do Trầm Côn nói ra sao?
Nàng đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy Trầm Côn đã đứng lên, một tay tùy ý thưởng thức cổ kiếm, tay kia ngả ngớn vuốt ria mép, mắt lưu chuyển, lại có một cỗ tao nhã hào phóng say lòng người, còn có một chút tà khí phong lưu khiến người ta yêu quý.
Điên Đảo Chúng Sinh, đã vận sức chờ phát động rồi.