Hơn nữa ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Với thực lực của Sở Tương Hợp, ngươi và ta vào thành lâu như vậy, tuy rằng ta đã thu liễm khí tức, nhưng vẫn sẽ bị hắn phát hiện mới đúng. Ngươi cảm thấy nếu như ngươi là thần thủ hộ của quốc gia này, ta đột nhiên tới, ngươi sẽ ngồi yên sao?
Lam Thông nhìn Âu Dương cười híp mắt.
- Thì ra là như vậy!
Âu Dương gật đầu. Hắn chưa đạt được cấp bậc như Lam Thông. Đối với những điều này hắn cũng không rõ ràng lắm. Lúc này Lam Thông nói những điều này ra, hắn mới biết được.
- Không đúng! Lúc này Chân Linh Giới mở ra sắp tới. Sở Tương Hợp không nên đi lại khắp nơi mới phải.
Lam Thông cảm thấy có chút kỳ quái. Thân là thần thủ hộ, vì sao vào lúc này Sở Tương Hợp lại rời khỏi Đại Vận. Lẽ nào hắn có chuyện gì quan trọng nhất định phải giải quyết sao?
- Chúng ta không cần suy nghĩ về những điều này nữa. Dù sao đi nữa nhiều nhất chỉ khoảng mấy tháng nữa Lam Thông đại ca nhất định có thể gặp lại hắn trong Chân Linh Giới. Cần gì phải gấp gáp như vậy!
Âu Dương cười nhìn Lam Thông một chút. Đừng thấy Lam Thông từng nói sẽ không ghi hận Sở Tương Hợp, nhưng hiện tại thực lực của Lam Thông đã được khôi phục. Nếu gặp phải cao thủ cấp bậc như Sở Tương Hợp, cho dù sẽ không vật lộn sống mái chí ít cũng sẽ xuất thủ.
Nơi này là Đại Vận. Nếu như hai cường giả tuyệt thế đại chiến ở chỗ này, cho dù chỉ là giao thủ ngắn ngủi cũng nhất định sẽ khiến vô số người vô tội bỏ mình. Âu Dương cũng không muốn nhìn thấy Đạii Vận thật vất vả với có thể hồi phục hòa bình, không có bị ngọn lửa chiến tranh gột rửa, lại bị hai cường giả tuyệt thế đại chiến gây ra tổn hại.
- Ha ha! Chẳng lẽ ta còn không biết ý của tiểu tử ngươihay sao? Được rồi. Trước tiên mặc kệ Sở Tương Hợp, ta giúp ngươi giải quyết chuyện của ngươi đã. Ta và Sở Tương Hợp nhất định sẽ có một trận đại chiến. Tuy nhiên chờ tới lúc đến Chân Linh Giới cũng chưa muộn.
Lam Thông vẫn rất thông tình đạt lý. Lần này đến Đại Vận chủ yếu là xử lý chuyện của Âu Dương. Hắn chỉ được xem là vai diễn phụ. Hắn vẫn có giác ngộ của một diễn viên phụ nên có.
Hai người không trực tiếp đi tới Lăng Hoa biệt viện. Theo Âu Dương thấy, với địa vị của Lăng Trung Thiên, Lý Vĩ và Lăng Túc hẳn đều sống có vô cùng tốt. Hắn chỉ lo lắng về người nhà của Tiêu Vân Cận và Lưu Hồng Xương.
Đừng thấy lúc đó Tiêu Vân Cận nói cho Âu Dương biết đệ đệ của hắn sống không tệ lắm, nhưng bất luận không tệ đến mức nào, hắn cũng chỉ là một hạ nhân, làm hạ nhân, có khả năng ngày hôm nay ngươi vẫn là hạ nhân được chủ nhân thích, ngày mai ngươi đã bị đá bay ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com- Đại ca biết Tiền trang Vân Thôn ở đâu không?
Âu Dương không hiểu rõ chuyện của Đô Thành, cho nên hắn muốn hỏi Lam Thông một chút. Nếu như ngay cả Lam Thông cũng không biết, vậy hắn chỉ có thể hỏi dò người đi đường.
- Tiền trang Vân Thôn được xem là một tiền trang khá nổi tiến tại Đại Vận. Ta nhớ đhơn hai mươi năm trước Tiền trang Vân Thôn nằm ở phía đông nam của Đô Thành. Hiện tại có chuyển đi nơi khác hay không, ta cũng không biết.
Lam Thông suy nghĩ một chút. Với trí nhớ của hắn, vẫn có thể có một ấn tượng khá mơ hồ.
Chỉ cần có phương hướng, vậy muốn tìm ra sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều. Âu Dương và Lam Thông không dừng lại ở trong thành. Hai người bọn họ trực tiếp tiến về phía đông nam của Đô Thành. Trên đường đi, Âu Dương suy tư phải thu xế cho đệ đệ của Tiêu Vân Cận thế nào.
Từ trong giọng nói của Tiêu Vân Cận Âu Dương có thể biết, Lưu Quang Đống hẳn không có cách nào trở thành Tu luyện giả. Nếu không với mức độ quan tâm của Sở Tương Hợp đối với Tiêu Vân Cận, dù như thế nào cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để Lưu Quang Đống biến thành một tu luyện giả.
Nếu như nói Lưu Quang Đống là Tu luyện giả, như vậy sẽ dễ xử lý hơn, nhưng hắn lại không phải! Hắn chỉ là một người bình thường. Âu Dương biết, một người bình thường, với thủ đoạn của Âu Dương hiện nay, khiến hắn trở thành đại phú đại quý rất dễ dàng. Nhưng cho hắn phú quý, liệu hắn có thể giữ được không? Đột nhiên cho một ăn mày 10 triệu, hắn có thể sẽ không thể biến thành phú hào, thậm chí ngay cả nhà giàu mới nổi cũng không thể. Có lẽ hắn sẽ chết oan chết uổng.
- Lam Thông đại ca, đại ca nói xem, nếu như đổi lại là đại ca, đại ca sẽ xử lý một người bình thường như thế nào?
Âu Dương suy nghĩ rất lâu về vấn đề này. không chỉ có Lưu Quang Đống, còn có cả người nhà của Lưu Hồng Xương. Bọn họ đều là người bình thường. Đây đúng là một vấn đề.
- Ha ha ha ha! Vấn đề đơn giản như vậy, ngươi còn cần phải hỏi ta sao?
Lam Thông nghe thấy Âu Dương nói vậy, cảm thấy có chút buồn cười. Gia hoả này, đào ra nhiều thất giai đã tuyệt vọng như vậy dành cho bọn họ một cơ hội tiến vào Chân Linh Giới, sau đó ngay cả chuyện tập hợp thành một đoàn, hắn còn nghĩ ra được. Nhưng đến lúc này hắn lại trở nên hồ đồ. Điều này thực sự buồn cười.
- Lý gia đã tồn tại ở Tây Kỳ nhiều năm như vậy. Lý gia bất kể là trên phương diện thực lực của Tu luyện giả hay là trên những phương diện khác đều để khả năng để chống lại Trịnh gia! Tuy rằng bọn họ không leo lên bảo tọa, nhưng Tây Kỳ lại là tình huống thiên hạ thuộc về hai phần. Muốn để người bình thường được sống tốt, không cần thế lực đáng sợ như Lý gia, ta nghĩ chỉ cần ngươi quen thuộc với Lăng gia, nhờ bọn họ che chở cũng đủ!
Lam Thông cười nói.
- Lăng gia!
Nghe thấy đáp án này mắt Âu Dương liền phát sáng. Quả thật, hắn vẫn nghĩ phải làm thế nào để bọn họ có thể sống tốt, nhưng không biết không phải mỗi người đều có vận khí của hắn hay ý tưởng của hắn. Cho nên có thể được một đại gia tộc có thực lực cường đại che chở, tuyệt đối là một diệu kế tuyệt hảo. Trước mắt Lăng gia cũng đủ để che chở cho bọn họ!
Lăng gia tại Đại Vận thâm căn cố đế. Cho dù Lăng Trung Thiên rời khỏi, nền móng của Lăng gia không dễ dàng lay động. Những người này dưới đôi cánh che chở của Lăng gia, muốn một đời bình an phú quý tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.
- Ồ! Xem ra Tiền trang Vân Thôn này vẫn chưa đổi chỗ. Ngươi xem! Đó chính là Tiền trang Vân Thôn!
Sau khi giải đáp nghi hoặc của Âu Dương, hai người bọn họ rốt cuộc đã đi tới phía đông nam của Đô Thành.
Hai người phóng tầm mắt nhìn tới. Một toà kiến trúc cao ba tầng vô cùng bắt mắt nằm trong khu vực đông nam. Vừa nhìn bốn chữ vàng Tiền trang Vân Thôn đã biết đây là kiệt tác của danh gia. Tuy rằng Âu Dương không hiểu thư pháp, nhưng vẫn có thể hiểu được...
- Xem ra Tiễn trang Vân Thôn này không bình thường!
Âu Dương nhìn thấy kiến trúc hùng vĩ như vậy, hắn biết, nếu như đây là sản nghiệp thủ hạ của một tu luyện giả nào đó, vậy không có gì để nói. Nhưng nếu như đây thật sự là sản nghiệp của người bình thường, như vậy người này cũng quá mạnh.
- Hình như lão bản của tiền trang Vân Thôn họ Lưu. Tuy nhiên ta không mấy tiếp xúc với hắn.
Tầm mắt của Lam Thông cao tới mức nào? Người hắn có thể coi trọng, trên căn bản đều là cấp bậc cường giả tuyệt thế.