Yêu Cung

Chương 337-338: Truy kích trên biển

- Chuyện hôm nay ta sẽ báo cáo với gia tộc, tất cả đều do một mình Âu Dương huynh gây nên, không quan hệ đến bất cứ người nào. Năm mươi năm sau Đạm Thai Minh nhất định ở Bách Tôn Đảo đợi Âu Dương huynh đại giá.

Đạm Thai Minh hào khí ngút trời, có một đối thủ như vậy, trong lòng hắn rốt cuộc có thêm động lực.

- Ha ha ha, người của Đạm Thai gia các ngươi cứ tới đi, nhưng muốn lấy mạng Âu Dương ta không dễ dàng như vậy đâu, năm mươi năm sau ta nhất định sẽ trở lại Bách Tôn Đảo…..

Âu Dương nói xong, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang bay về phía vân vụ phía tây.

Âu Dương không thể lưu lại, hôm nay hắn đã chém giết Đại Đế của Đạm Thai gia, hắn sẽ gánh chịu tất cả trách nhiệm, chính là vì không muốn ảnh hưởng đến những người khác của Vạn Tiên Sơn, nếu hắn không làm như vậy, người của Đạm Thai gia tộc nhất định sẽ giận chó đánh mèo, trút giận lên Vạn Tiên Sơn.

Âu Dương đã rời khỏi, nhưng người trên Bách Tôn Đảo hình như còn ngơ ngẩn, nhớ lại khí thế chân thân Đại Đế của Âu Dương giương cung phá trời cao, một tiễn tru sát Đại Đế.

Quá cuồng vọng, đây căn bản là một kẻ điên bất chấp tất cả. Ở trên Mê Hồn Hải cũng dám xuất thủ tru sát Đại Đế của Đạm Thai gia, hành động này chẳng khác nào khai chiến với toàn bộ Đạm Thai gia, mặc dù Đạm Thai Phong có lỗi trước, nhưng chiêu thức của Âu Dương cũng quá đoạn tuyệt, tất cả mọi người bắt đầu tự hỏi, Âu Dương điên cuồng rốt cuộc có thể xuyên qua Mê Hồn Hải hay không, có thể tránh thoát truy sát vô tận của Đạm Thai gia trên Mê Hồn Hải hay không.

- Quá đẹp, như vậy mới là Âu Dương, chính là loại khí phách điên cuồng này.

Tiểu Nhạc ngơ ngác nhìn về phía mây mù xa xăm.

Dám ở đây dùng một mũi tên bắn chết Đại Đế của Đạm Thai gia, điều này cần quyết tâm như thế nào, một mình tiến nhập vào Mê Hồn Hải, điều này cần quỷ lực lớn như thế nào.

Mễ Bản lắc đầu cười khổ, không ai ngờ Đạm Thai Phong lại làm như vậy, Đạm Thai Phong đê tiện kích phát lửa giận của Âu Dương, Âu Dương lại dùng một mũi tên tru sát Đại Đế. Lúc này đang ở Mê Hồn Hải muốn đem tin tức truyền lại cho Bạch Hủ Minh để Bạch Hủ Minh tới cứu người cũng không được. . .

- Các ngươi chờ đi, ta quay về thỉnh Bạch lão mõ.

Toàn thân Tiểu Nhạc bắt đầu trở nên mờ nhạt, cuối cùng biến mất trong mắt mọi người. . .

- Tru sát Đại Đế, ngươi lại sáng tạo ra một kỳ tích, nhưng chỉ dựa vào một viên yêu đan không thể bổ sung ngươi có thể tránh được truy sát vô tận sao?

Trên mặt U Nguyệt Ảnh lộ vẻ mê hoặc, lúc này nàng cũng không rõ Âu Dương rốt cuộc là người như thế nào.

Một tên gia hỏa đáng sợ, giết chóc quyết đoán, hoàn toàn không để ý hậu quả, U Nguyệt Ảnh nghĩ nếu như lúc này Đạm Thai gia không thể lấy mạng của hắn, như vậy sau này hắn nhất định sẽ trở thành ác ma trong mộng của Đạm Thai gia.

Sau mười phút, vô số quang ảnh xuyên phá Mê Hồn Hải tới Bách Tôn Đảo, đây là người của Đạm Thai gia, khi người của Đạm Thai gia nhận được tin tức Đại Đế ngã xuống, bọn họ không cách nào tin được, nhưng Đạm Thai gia từ trước đến nay là kẻ có thủ đoạn độc ác, bất luận người nào dám chu sát người của Đạm Thai gia tộc trên Mê Hồn Hải đều phải chịu truy sát vô tận của bọn họ.

Ba ngày sau, một tin tức bỗng nhiên kinh hãi Chân Linh Giới.

Đại Đế Âu Dương ở Bách Tôn Đảo giương cung phá trời cao, một mũi tên bắn chết Đại Đế của Đạm Thai gia, lúc này đã đơn thương độc mã trốn vào Mê Hồn Hải, tất cả cường giả của Đạm Thai gia xuất động bắt đầu truy sát vô tận.

Tin tức này không phải truyền ra từ Bách Tôn Đảo, bởi vì người trên Bách Tôn Đảo không có cách nào thông qua sương mù dày đặc truyền tin ra bên ngoài. Tin tức này đến từ Đạm Thai gia, về phần vì sao Đạm Thai gia truyền ra tin tức như vậy, người có đầu óc đều hiểu được.

Nhưng vì sao truyền ra căn bản không phải then chốt hiện tại, then chốt hiện tại chính là tin tức này rốt cuộc có phải sự thực hay không. Âu Dương Đại Đế rốt cuộc là ai? Có thể giết chết cường giả Đại Đế đột nhiên từ Bách Tôn Đảo toát ra, người này rốt cuộc có lai lịch như thế nào.

Rất nhanh, thân phận của Âu Dương được tìm hiểu. Tất cả tin tức từ mười năm trước như hắn một mình đấu với Cổ Long phệ hồn ở nơi chôn xương, lấy cung làm yêu binh đều được đào xới.

Mười năm trước còn chưa đạt đến Thánh Thể, mười năm sau Đại Đế đỉnh phong, đây khái niệm gì chứ? Chuyện này không thể xuất hiện.

Nhưng sau khi vô số thánh địa và tông phái đều thừa nhận thân phận của Âu Dương, toàn bộ Chân Linh Giới đều điên cuồng.

Cuồng nhân như vậy, dám ở Bách Tôn Đảo, dám ở trong địa bàn của Đạm Thai gia tộc, gia tộc thần bí nhất trong tứ đại gia tộc tru sát Đại Đế của người ta, chuyện này cần bá đạo và quyết đoán như thế nào.

Hiện giờ còn một mìngh trốn vào Mê Hồn Hải, đồng thời còn muốn tiếp nhận vô tận truy sát của toàn bộ Đạm Thai gia tộc, vô số người đều đang suy đoán, cuồng nhân Âu Dương rốt cuộc có thể giữ mạng hay không.

- Nghe nói Âu Dương ở Mê Hồn Hải lại đánh chết mấy Pháp Thân cường giả.

Trong một gian tửu quán, một đám tu luyện giả ngồi bàn luận chuyện gần đây của Âu Dương.

- Cút sang một bên, đó đều là tin tức tiểu đạo, tuyệt đối không đáng tin. . .

Không ai tin tưởng lời hắn nói, dù sao trên Mê Hồn Hải căn bản không thể truyền ra tin tức, cho nên bên đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì tạm thời vẫn còn bí ẩn.

- Ta cũng nghe người ta nói. . .

Người gieo rắc tin tức tiểu đạo có chút xấu hổ ngồi sang một bên, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn, phỏng chừng là bản thân hắn bịa đặt nhiều hơn.

Một đám người vừa uống rượu vừa thảo luận nói:

- Các ngươi nói Âu Dương Đại Đế rốt cuộc có thể trốn khỏi Mê Hồn Hải hay không?

- Ta thấy khó, Đạm Thai gia tộc thân là tồn tại thần bí nhất trong tứ đại gia tộc, lúc này đuổi giết một người, muốn chạy trốn quá khó khăn .

Có người nghĩ Âu Dương khẳng định sẽ chết.

- Còn nữa, các ngươi có nghe nói không? Đại Đế đỉnh phong của Âu Dương cũng không phải lực lượng thực sự, Đại Đế đỉnh phong của hắn chỉ là loại một chút bớt một chút, nói cách khác đây là lực lượng mang tính một lần.

- Không phải chứ?

Nghe được tin tức này, mọi người đều sửng sốt, nếu nói như vậy, Âu Dương không phải chết chắc rồi?

Đúng như bọn họ nghĩ, lúc này người Đạm Thai gia tộc cũng cho rằng Âu Dương chết chắc rồi, dáng vẻ của Đạm Thai Khước Tà khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, toàn thân mặc áo giáp vẩy cá ngân sắc, bên hông đeo một đôi đoản đao ngọc bích, trên mặt mang theo tiếu ý nhìn Đạm Thai Minh đứng phía dưới.

- Minh nhi, ngươi căn bản không biết cái gì là nhân tâm hiểm ác đáng sợ, chỉ có bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước mới có thể khiến nguy hiểm chân chính rời xa ngươi.

Đạm Thai Khước Tà vô cùng bình tĩnh nói.

- Nhưng gia chủ nói như vậy không sợ người khác mắng Đạm Thai gia tộc chúng ta. . .

Đạm Thai Minh còn chưa nói xong, phụ thân hắn, cũng chính là đại trưởng lão Đạm Thai gia đứng dậy nói:

- Không ai đi mắng người thắng, người thắng lúc nào cũng nhận được hoan hô, còn người thua mới bị thóa mạ.

- Phụ thân. . .

Đạm Thai Minh nhìn phụ thân luôn nói với mình muốn thắng cũng phải thắng quang minh chính đại, hắn cảm thấy trong lòng rất lạnh giá.

- Được rồi Minh nhi, lui ra đi. . .

Đạm Thai Khước Tà phất phất tay về phía Đạm Thai Minh , Đạm Thai Minh giống như một con rối, chậm rãi bước ra ngoài . .

- Đế đan của Âu Dương chỉ có một lần, sau khi hao hết sẽ mất đi lực chữa trị. Thông báo cho Đạm Thai Lang Khung, nói với hắn đừng vội vã đối kháng với Âu Dương, hắn tạm thời không phải đối thủ của Âu Dương, trước hết để đệ tử phân nhánh đi tiêu hao hết lực lượng của Âu Dương.

Đạm Thai Khước Tà nhẹ giọng phân phó.

- Không cần giết hắn, để đệ tử phân nhánh tận lực tiêu hao lực lượng của hắn, để Đạm Thai Lang Khung cuối cùng xuất thủ đánh chết hắn là được rồi.

Đạm Thai Khước Tà nói xong, khẽ day huyệt thái dương, đứng dậy đi về phía sau.

Nhìn Đạm Thai Khước Tà biến mất, các trưởng lão bắt đầu phân phó xuống phía dưới. Dù sao lúc này Âu Dương vẫn là Đại Đế đỉnh phong, nếu cứ đối chọi với một Đại Đế như vậy, làm không tốt tên gia hỏa đó lại phát điên tiêu diệt một Đại Đế nữa, như vậy cho dù là Đạm Thai gia cũng phải khóc.

Trên Mê Hồn Hải, Âu Dương ngâm mình trong nước biển, Âu Dương đang tẩy trừ vết máu trên người. Ba ngày vừa rồi hắn chỉ đi về phía tây, bởi vì Âu Dương biết, chỉ có đến gần Đông phương Lâm Hải Cảnh hắn mới có hi vọng sinh tồn.

Chỉ cần có thể bước lên Lâm Hải Cảnh, như vậy mình có thể bóp nát truyền tống lệnh bài quay về Vạn Tiên Sơn, tới Vạn Tiên Sơn liền chui vào trong Âm Vân Phong. Âu Dương không tin Đạm Thai gia dám đối mặt Bạch Hủ Minh để lục soát.

Tẩy trừ vết máu của ba gã Pháp Thân cường giả trên người, Âu Dương lắc đầu thở dài nói:

- Thực sự là lãng phí, nếu những tên này đều hóa thành huyết lực để ta hấp thu, chỉ sợ ta đã nhảy vào Pháp Thân chi cảnh.

Không thể hấp thu huyết lực khiến Âu Dương cảm thấy rất lãng phí, thế nhưng chuyện này cũng không có cách nào, dù sao lực lượng này cũng không thuộc về mình, có thể vận dụng Đại Đế lực này đã là vô cùng may mắn, muốn dùng dùng này Đại Đế lực để làm bừa căn bản không có khả năng.

Chân thực chi nhãn của Âu Dương lại mở ra, nhìn về phía đông, chỉ thấy một gã Pháp Thân cường giả mang theo hơn mười Thánh Thể, trong tay cầm một khối giống như la bàn gì đó phi hành về phía này.

- Đây rốt cuộc là thứ quỷ gì, vì sao lần nào mình cũng bị thứ này phát hiện?

Âu Dương cũng biết, nếu cứ tiếp tục chiến đấu như vậy, Đại Đế lực của mình sẽ bị hao hết, nhưng không có cách nào, loại la bàn này của Đạm Thai gia tộc lúc nào cũng có thể tìm được chỗ của hắn.

Trải qua ba ngày không ngừng chiến đấu, Âu Dương phát hiện Đại Đế chân thân của mình đã không còn uy mãnh như lúc đầu.

- Phù phù. . .

Cắm đầu vào trong nước biển màu xám, Âu Dương lặn xuống dưới biển, nhưng cho dù hắn đã bước vào Đại Đế, tốc độ vẫn chậm chạp như cũ, Âu Dương phát hiện, không có công pháp tươg xứng đề cao tốc độ, chỉ dựa vào lực lượng của Đại Đế tiến lên, căn bản là không thể đối đầu với tốc độ dạ hàng thuật của Đạm Thai gia tộc.

- Vù. . .

Một đạo tiễn quang từ trong biển bay ra, mười mấy đệ tử Thánh Thể trực tiếp bị này mũi tên này thổi bay, gã Pháp Thân cường giả phản ứng cực nhanh, hắn lắc mình né tránh quang tiễn, Pháp Thân cự tượng liền xuất hiện phía sau hắn.

- Ở trong biển phía tây, liên hệ với người phía tây vây quanh hắn

Gã Pháp Thân cường giả nói, nhưng chính hắn lại không xông lên, mũi tên vừa rồi rõ ràng rất yếu, cho dù là Thánh Thể cũng không thể giết chết, Âu Dương khẳng định không có toàn lực xuất thủ.

Một gã đệ tử Thánh Thể bị thương nhẹ, lấy ra một khối la bàn chuẩn bị thông báo cho những người khác, nhưng khi la bàn xuất hiện, một đạo phong bạo cực lớn từ đáy biển lao ra, mũi tên này là mũi tên Đại Đế chân chính, trực tiếp miểu giết tất cả Thánh Thể, cho dù là tên cường giả Pháp Thân cũng bị mũi tên này đánh nát, Pháp Thân cự tượng từ trên biển rơi xuống.

- Chết đi.

Âu Dương giơ cao Thứ Kiêu Cung trong tay, Đại Đế chân thân phía sau bỗng nhiên chợt lóe. Âu Dương cứ như vậy cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, lấy cung làm đao lao về phía mặt biển chém giết.

- Ông. . .

Đại Đế chân thân hóa thành bán nguyệt từ trên trời chém xuống, bán nguyệt cực lớn chém lên mặt biẻn, vị Pháp Thân nhị trọng thiên bị đánh nát, Pháp Thân cự tượng ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, trực tiếp bị bán nguyệt từ trên trời giáng xuống này nổ thành mảnh nhỏ.

Âu Dương trồi lên mặt biển, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Ba ngày trước, người truy sát đều là Pháp Thân, Âu Dương chí ít chém chết mười Pháp Thân, nhưng từ từ người của Đạm Thai gia tới càng ngày càng yếu, nguyên nhân vì sao Âu Dương đương nhiên biết rõ.

Người của Đạm Thai giả không muốn để cao thủ mạo hiểm nữa, phái ra đám gà mờ này để tiêu hao lực lượng của mình.

Âu Dương tin tưởng, xung quanh nhất định đang ẩn tàng một Đại Đế đang chờ cơ hội, cho mình một kích cuối cùng, lấy mạng mình.

- Muốn lấy mạng của ta không dễ dàng như vậy đâu, ta đã chém một Đại Đế, không ngại chém thêm một người nữa.

Âu Dương rất ngông cuồng. Nếu Đại Đế kia không tìm mình, vậy mình sẽ nghĩ cách tìm ra hắn trên Mê Hồn Hải.

- Muốn lấy mạng của ta, ta kéo Đại Đế các ngươi chết cùng.

Trên mặt Âu Dương hiện lên một tia giảo hoạt, ba ngày trước hắn từng phát hiện có một Đại Đế, đó là một Đại Đế có cấp bậc không sai biệt lắm với Đạm Thai Phong, điều khiến Âu Dương hài lòng chính là người kia đồng dạng cũng là một Huyễn Thuật Sư.

Ba ngày trước Âu Dương có một xung động dùng một mũi tên giết chết hắn, nhưng người này rất cảnh giác, cuối cùng duy trì khoảng cách hơn vạn dặm với mình, mình vẫn chỉ lo chạy trốn. Hiện tại sau khi nghĩ thông suốt, Âu Dương cảm thấy cứ bị động chạy trốn như vậy, còn không bằng bất chấp tất cả giết chết tên Đại Đế này.

Đạm Thai gia không phải rất mạnh sao? Đạm Thai gia không phải muốn truy sát mình sao? Vậy mình sẽ khiến bọn họ trong vòng mấy ngày phải mất đi hai Đại Đế. Nếu phải tiêu hao lực lượng bởi một đám cá nhỏ mới bước vào Pháp Thân hoặc Thánh Thể tam tứ giai. Âu Dương thà tiêu hao lực lượng của mình trên người một Đại Đế.

Âu Dương tính toán một chút, mình trải qua ba ngày liên tiếp không ngừng chiến đấu, không sai biệt lắm chỉ có thể miễn cưỡng xem là Đại Đế đỉnh phong. Đại Đế chân thân của mình bất cứ lúc nào cũng có thể tan biến, nếu như chân thân tan biến, mình sẽ không có cách nào sử dụng cơ hội tuyệt sát giương cung bắn trời cao.

- Liều mạng vậy, mũi tên cuối cùng sẽ lưu lại cho Đại Đế.

Âu Dương cắn răng, không chạy về phía tây nữa, hắn bắt đầu đi về phía đông, hắn tin tưởng Đại Đế kia nhất định ở phía đông, mình chỉ cần đi về phía đông nhất định có thể tìm được người kia. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Không ngừng phá vỡ sóng biển tiến về phía trước, cũng may Âu Dương sở hữu thể chất không giống người thường, bằng không ở trong biển thời gian dài như vậy, thân thể hắn đã sớm bị ăn mòn.

Ngay cả Đạm Thai gia sở hữu dạ hành thuật thần kỳ, bọn họ cũng không dám ở trong mặt biển thời gian dài như vậy, nước biển này có lực lượng thần bí

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất