Yêu Cung

Chương 432: Thiên Mệnh Thánh Dược

Lỗ Tu từ từ cúi đầu, mới rồi gã đúng là hơi mất bình tĩnh.

Bạch Hủ Minh nhìn lướt qua mọi người trong có mặt, nói tiếp:

- Được rồi, chuyện này tạm dừng ở đây, lần này Vạn Tiên sơn sinh ra Thần Sư, cả Chân Linh Giới tất nhiên là chấn động. Thân phận Thần Sư của Âu Dương là không có khả năng che giấu. Tiếp theo thế lực các phương chắc chắn sẽ giống như lúc trước bái hội thiên cung, sẽ đến Vạn Tiên sơn bái hội Thần Sư. Chúng ta nhất định phải phòng bị sẵn sàng để tránh cho một số người có ý xấu sẽ làm chút chuyện không sạch sẽ.

- Lúc này yêu khí của Âu Dương khô cạn, có thể quay về Vạn Tiên sơn đều dựa vào lực Thần Sư, nhưng dù thế nào thì hiện tại thực lực của Âu Dương quá yếu, ta định thỉnh ra Thiên Mệnh Thánh Dược năm đó tổ sư để lại tăng tu vi cho Âu Dương!

Bạch Hủ Minh vừa thốt lời, dù là Lỗ Tu cúi đầu suy tư cũng vụt ngẩng đầu.

Vạn Tiên sơn có một gốc Thiên Mệnh Thánh Dược, là thánh vật tổ sư khai sơn đời thứ nhất để lại. Dược này chỉ có một tác dụng, chính là trực tiếp kéo người lên cảnh giới Đại Đế.

Thiên Mệnh Thánh Dược thoát nhìn thì vô cùng kỳ diệu, nhưng sự thật là tất cả người Vạn Tiên sơn đều biết Thiên Mệnh Thánh Dược chính là một gốc độc dược. Bất cứ ai ăn thứ này kết cuộc duy nhất là chống đến bạo.

Nó ẩn chứa lực lượng quá cường đại, bất cứ người nào nuốt vào nó khó mà chịu đựng lực lượng đáng sợ nó phát ra, kết quả cuối cùng là vì lực lượng quá nhiều khiến người ăn nổ tan xác chết.

Chuyện này toàn Vạn Tiên sơn đều biết, bởi vì Vạn Tiên sơn từng định dùng Thiên Mệnh Thánh Dược tạo ra một Đại Đế, nhưng người đó ăn Thiên Mệnh Thánh Dược xong chẳng những không có đột phá còn ăn no bể bụng chết. Thiên Mệnh Thánh Dược vẫn cứ sừng sững ở Vạn Tiên sơn, từ đso về sau Thiên Mệnh Thánh Dược biến thành độc dược. Người Vạn Tiên sơn biết đến Thiên Mệnh Thánh Dược tuyệt đối không dám ăn nó.

Mễ Bản là người thứ nhất đứng dậy phản đối:

- Ta không đồng ý! Thiên Mệnh Thánh Dược ẩn chứa lực lượng quá mạnh, nếu như Âu Dương nuốt vào thì e rằng...

Thiên Mệnh Thánh Dược là một gốc thần dược từ viễn cổ truyền thừa xuống, thứ này ở viễn cổ là đồ tốt, nhưng bây giờ người ta không thể hấp thu, ăn vào kết quả duy nhất là chống đến chết.

Vạn Tiên sơn mới sinh ra Thần Sư, sao có thể để Thần Sư mạo hiểm thử được? Nếu như Âu Dương bị chống chết thì mọi người Vạn Tiên sơn chỉ có thể khóc hận. Nguồn: http://truyen360.com

Mục Uyển cũng đứng dậy nói:

- Mễ Bản trưởng lão nói không sai, ta cũng phản đối.

Mạo hiểm như vậy tuyệt đối không thể thực hiện, nếu người khác chết có lẽ Vạn Tiên sơn còn chịu được, nhưng Thần Sư Âu Dương mới sinh ra đã chết thì không ai gánh nổi nguy hiểm đó.

Lỗ Tu nói:

- Sư huynh, chuyện này ta thấy nên bàn bạc kỹ hơn.

Lỗ Tu tất nhiên không so đo Thiên Mệnh Thánh Dược, mặc dù Thiên Mệnh Thánh Dược là thần dược tổ sư truyền thừa xuống nhưng nếu Thiên Mệnh Thánh Dược có thể đem một Tu Phục Thần Sư kéo đến cảnh giới Đại Đế thì tuyệt đối đáng giá.

Nhưng Thiên Mệnh Thánh Dược đã không thể dùng từ phiêu lưu để hình dung, đây không khác gì tự sát. Mặc dù Lỗ Tu không biết tại sao Bạch Hủ Minh nói như vậy nhưng gã phải phản đối.

- Đúng vậy! Ta cũng phản đối!

- Ta cũng phản đối!

Tiếng phản đối nổi lên bốn phía, tất cả trưởng lão giờ đây đứng ở phía đối lập Bạch Hủ Minh. Bọn họ theo việc chứ không theo người, lúc này không ai cho phép Âu Dương đụng phải chuyện mạo hiểm như vậy.

- Ha ha ha ha...

Bạch Hủ Minh nhìn đám trưởng lão đều phản đối, thật ra lòng rất vui mừng, ít nhất lão xác định những người này thật lòng muốn tốt cho Vạn Tiên sơn.

Hiện tại mạng của Âu Dương đã liên kết chặt chẽ với Vạn Tiên sơn, nếu như hắn có thể tạo ra một cường giả ý chí viễn cổ nữa thì hai viễn cổ thêm vào một Thần Sư, Vạn Tiên sơn đủ càn quét Chân Linh Giới.

Cục diện này gần như sắp đến ngya, lúc này nếu như có ai nói ủng hộ Âu Dương ăn Thiên Mệnh Thánh Dược thì chắc chắn lòng mang ý xấu.

Ai cũng biết Thiên Mệnh Thánh Dược giống như độc dược, ai muốn cho Âu Dương ăn là muốn hại chết hắn, lần này Bạch Hủ Minh làm vậy cũng là muốn thăm dò.

Đương nhiên Bạch Hủ Minh không phải bỗng dưng nói như thế, lão dám mở miệng thì thì có đạo lý của mình.

Mễ Bản lên tiếng nói:

- Thái thượng trưởng lão, mặc dù Âu Dương không còn yêu khí nhưng yêu đan của Âu Dương tuyệt đối không có vấn đề, hơn nữa ta nhìn ra được chắc Âu Dương đã đạt đến cảnh pháp thân. Pháp thân có được ba ngàn năm thọ mệnh, mà Âu Dương khác với các Thần Sư trước kia, hắn có thể tăng tu vi. Ta cảm thấy chúng ta không cần mạo hiểm lớn như vậy, dùng Thiên Mệnh Thánh Dược đánh đổ không bằng dùng linh dược khác chồng lên, dù chất lượng của linh dược khác kém hơn Thiên Mệnh Thánh Dược rất nhiều nhưng thể chất Âu Dương có tệ cỡ nào chúng ta dùng số lượng tuyệt đối có thể tích ra một Đại Đế.

- Đúng vậy, thái thượng trưởng lão, Vạn Tiên sơn có vô số đan dược, dốc hết toàn lực Vạn Tiên sơn muốn tạo ra một Đại Đế tuyệt đối không thành vấn đề.

Một đám người hùa theo Mễ Bản.

Âu Dương nghe đám người nói, thật tình hắn rất cảm động. Dốc hết lực lượng Vạn Tiên sơn tạo ra một Đại Đế, chuyện điên cuồng như vậy mà họ cũng nghĩ ra.

Tuy nhiên, cách nghĩ của họ là tốt nhưng Âu Dương biết rõ, nếu hắn không nghịch thiên cải mệnh cho mình thì lấy thể chất hiện nay dù hắn có nuốt hết đan dược của Vạn Tiên sơn thì tối đa chỉ đưa pháp thân lên tới đỉnh. Dù sao năng lực hấp thu linh dược của Âu Dương cực kỳ kém.

Lỗ Tu là tông chủ cũng biểu thị đồng ý:

- Ta cảm thấy cách này không tệ, trong vòng năm năm dựa vào cách này thì chúng ta hoàn toàn có năng lực đẩy Âu Dương lên Đại Đế.

- Năm năm là quá lâu, nếu như là Thiên Mệnh Thánh Dược thì một đêm có thể khiến Âu Dương bước vào Đại Đế. Lý do các ngươi phản đối là bởi vì còn chưa hiểu Thiên Mệnh Thánh Dược. Âu Dương khác với người thường, bởi vì hắn là Thần Sư, hắn có thể nghịch thiên cải mệnh cho người ta thì đương nhiên cũng có thể sáng tạo thân thể viễn cổ cho mình!

Bạch Hủ Minh liếc Âu Dương, lão từ trong mắt hắn thấy được loại tự tin đó.

- Thân thể viễn cổ? Ta phản đối cách này!

Mễ Bản vừa nghe đến thân thể viễn cổ liền nóng nảy. Đồn rằng lúc trước Thần Sư đều vì nghịch thiên cải mệnh cho mình biến thành thân thể viễn cổ, kết quả thất bại biến thành phế thể, hiện tại sao có thể khiến Âu Dương đi vào đường chết? Mễ Bản không cách nào chấp nhận được.

Không những là Mễ Bản, các trưởng lão nghe thế cũng ồn ào lên, tiếng phản đối nổi lên bốn phía. Ý kiến của họ chỉ có một, không cần thân thể viễn cổ gì cả, chỉ cần dùng đan dược tốn thời gian năm năm là chồng ra một Đại Đế ngay.

Qua thật lâu, cuối cùng Âu Dương lên tiếng:

- Thật ra ta khác với Thần Sư khác.

Âu Dương vừa lên tiếng, đại điện liền yên tĩnh, toàn bộ ánh mắt tập trung vào người hắn. Bọn họ không hiểu về Thần Sư, hoặc nên nói không đạt đến cảnh giới này, không hấp thu hồn Thần Sư thì vĩnh viễn không thể hiểu bí mật của Thần Sư.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất