Những lão quái vật này đã vượt qua cả Tiên Tôn, tuy rằng bọn họ không thể nào vấn đỉnh Chí Cao Vô Thượng kia được, nhưng họ cũng tuyệt đối không phải là người mà Hoắc Khải Phong có thể đối kháng.
- Thiên nhân trảm! Chẳng qua chỉ là thiên nhân trảm mà thôi! Nếu như ngay cả thiên nhân trảm ta cũng đều không thể hoàn thành, ta còn có tư cách gì trùng kích Chí Cao Vô Thượng!
Trong lòng Âu Dương vô cùng tự tin bước từng bước vào bên trong Tiểu Hắc Ốc.
- Ngươi không cần nói nhiều, chỉ cần lưu lại tên hoặc danh hiệu, sau đó lưu lại một giọt máu, sẽ có người đưa ngươi tới địa phương để nghỉ ngơi...
Âu Dương vừa đi vào trong Tiểu Hắc ốc liền nghe thấy thanh âm này, Âu Dương chợt cảm giác lỗ chân lông toàn thân co rút lại, lấy cảm tri của hắn không ngờ lại không phát hiện ra nơi này có người.
Âu Dương không dám tùy tiện sử dụng tiểu hỏa diễm của mình, đây chính là một con bài chưa lật, đây là thứ có thể cứu mạng mình! Thứ này về sau sẽ dùng trên sân thi đấu khi rơi vào tình huống nguy hiểm nhất.
Cắt ngón tay của mình, một giọt máu tươi nhỏ ra từ đầu ngón tay Âu Dương, giọt máu tươi này nhỏ đến giữa không trung liền biến mất vào hư không. Âu Dương nhìn thấy giọt máu của mình biến mất cũng không quá mức kinh ngạc, hắn cúi đầu tự ngẫm một lúc rồi mở miệng nói:
- Danh hiệu của ta là Diêm La!
- Diêm La...
Thanh âm kia cũng không tỏ thái độ gì, cứ như vậy ghi chép lại sau đó hướng về phía Âu Dương nói:
- Diêm La, ngươi có thể đi rồi, sau khi ra ngoài sẽ có người dẫn ngươi tới khu vực để nghỉ ngơi, ba ngày sau sẽ an bài thi đấu cho ngươi, hi vọng ngươi vẫn có thể sống sót...
- Cảm ơn, ta nhất định sẽ sống sót, bởi vì ta tới nơi này chính là muốn đạt được danh hiệu Tử Thần!
Âu Dương nói xong liền xoay người đi ra khỏi Tiểu Hắc ốc.
- Hừ hừ... thật là một tiểu tử cuồng vọng!
Một cái bóng chậm rãi hiện ra bên trong Tiểu Hắc ốc, khuôn mặt của cái bóng dần hiện rõ, không ngờ nhìn qua chỉ là một nữ tử chưa tới hai mươi tuổi.
- thực lực ngay cả Phi Tiên cũng chưa tới không ngờ lại nói khoác không biết ngượng muốn khiêu chiến danh hiệu Tử Thần, cho dù là An Nhiên cũng đều ngã xuống trước một bước cuối cùng, ngươi... ài...
Nữ tử lẩm bẩm, trong tay nàng có một giọt máu đang xoay tròn, đây chính là giọt máu của Âu Dương dùng để ký kết hiệp ước cùng với bọn họ.
Nữ tử nhìn vào giọt máu chạm rãi nói:
- Để ta nhìn xem trong máu tiểu tử cuồng vọng như ngươi có được đấu chí bất khuất hay không!
Nữ tử nói rồi vươn tay điểm nhẹ phía trên giọt máu, nhưng khoảnh khắc khi thủ chỉ của nàng chạm vào giọt máu, bỗng nhiên giọt máu biến thành hỏa diễm hừng hực rồi vù một tiếng lao ập về phía người nàng.
Nữ tử kêu lên một tiếng, toàn thân lập tức biến thành hắc quang bay ra bốn phương tám hướng xung quanh, hỏa diễm kia thì giống như dã thú điên cuồng thiêu đốt bên trong căn phòng đến nửa ngày mới biến mất không thấy đâu nữa.
Hỏa quang biến mất, nữ tử ngây ngốc sững sờ đứng ở đó, tuy rằng vừa rồi chỉ đối mặt trong chớp mắt, nhưng nữ tử cũng hiểu được thứ kia đại biểu cho điều gì!
- Làm sao có thể! Điều này căn bản không có khả năng! Linh hồn hỏa diễm! Làm sao có người có thể tu luyện linh hồn hỏa diễm tới mức cường đại như vậy?
Nữ tử giống như ngây dại lẩm bẩm.
Trải qua rất lâu sau, cửa phòng mở ra một lần nữa, một lão giả tay cầm quải trượng đi từ bên ngoài vào, toàn thân cao thấp của lão giả này hoàn toàn không có bất kỳ chút khí tức nào, nhìn qua đáng sợ tựa như một u linh, nhưng lão giả này cũng không phải hồn giả, cũng không phải u linh, có lẽ hắn là một cường giả siêu cấp đã ẩn dấu toàn bộ khi tức của bản thân.
- Sao vậy Văn Mi?
Lão giả bởi vì cảm ứng được khí tức của Văn Mi ở bên này rất hỗn loạn nên mới chạy đến, khi hắn tiến vào chợt phát hiện Văn Mi toàn thân đờ đẫn đứng đó cũng có chút giật mình.
Phải biết rằng Văn Mi mặc dù không có danh tiếng ở bên ngoài, nhưng thực lực của nàng tại Tiên giới cho dù có xếp trong một nghìn cường giả đứng đầu cũng không có vấn đề gì.
Đừng xem thường vị trí trong một nghìn này, toàn bộ Tiên giới có bao nhiêu cường giả? Đừng nói xếp hạng tiến vào trong một nghìn, cho dù ngươi có thể xếp vào trước một vạn cũng đều là bá chủ một phương rồi! Mà cường giả như vậy rốt cuộc đã phát sinh việc gì mới có thể khiến cho nàng có bộ dáng như vậy?
- Ngài xem...
Văn Mi vung nhẹ tay lên, trong tay nàng vẫn còn một đoàn hỏa diễm nho nhỏ đang nhảy nhót, hỏa diễm này thập phần hung mãnh, lực lượng linh hồn của Văn Mi đối diện với đoàn hỏa diễm nho nhỏ này lại không ngừng bị ăn mòn.
Vừa nhìn thấy hỏa diễm này, lão giả cũng sửng sốt tại chỗ! Không chỉ riêng hồn giả giật mình vì sự tồn tại của hỏa diễm, cho dù là lão giả cũng phải thấy giật mình!
- Linh hồn hỏa diễm! Làm sao lại có linh hồn hỏa diễm lớn mạnh tới vậy?
Lão giả nhìn một đoàn linh hồn hỏa diễm nho nhỏ, tuy rằng một đoàn hỏa diễm này cũng không phải quá cường đại, nhưng bản chất của nó thì tuyệt đối không phải linh hồn hỏa diễm bình thường có thể so sánh.
- Vừa rồi... vừa rồi có một người đến đây báo danh tham gia thiên nhân trảm, hắn lưu lại huyết dịch, ta vừa định dùng huyết dịch của hắn ký kết hiệp ước, huyết dịch của hắn không ngờ hóa thành linh hồn hỏa diễm bắt đầu tự động thôn phệ ta!
Văn Mi bắt đầu đem tất cả mọi việc vừa phát sinh cùng với Âu Dương tự xưng là Diêm La kể lại.
Theo lời kể của Văn Mi, lão giả thần sắc lúc đầu ngây ra, tiếp theo chính là vui vẻ! Vì sao lão giả lại vui vẻ? Bởi vì lôi đài tử vong đã lâu không có được một tiểu tử có ý tứ như thế, lôi đài tử vong hiện tại cần chính là một Huyết Tinh Đồ Phu thứ hai, cần phải có một Huyết Tinh Đồ Phu có thể mang tới cho thiên hạ sự hưng phấn! Cần phải có nhân vật người khiến cho trái tim của mọi người loạn nhịp, không ngừng rút ngắn khoảng cách tới thiên nhân trảm!
Mà bây giờ đột nhiên xuất hiện một gia hỏa không ngờ lại có được linh hồn hỏa diễm, lão giả hiểu rõ cơ hội đã tới rồi! Một nhân vật như vậy tuy răng tu vi thấp, nhưng hắn đối kháng với tu luyện giả loại linh hồn quả thực chính là có thể miểu sát.
Chỉ cần lôi đài tử vong an bài tốt, cũng giống như với An Nhiên khi xưa, vì hắn mà đưa ra những an bài nhất định, vậy thì chắc chắn sẽ có thể đưa hắn đến một độ cao mà người khác phải điên cuồng.
- Hắc hắc hắc... một kỳ tích mới sắp được sinh ra, thực sự là một tiểu tử may mắn... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com
Lão giả nói xong liền xoay người đi ra khỏi Tiểu Hắc ốc.
Văn Mi nhìn theo lão giả rời đi thở dài một hơi, thiên nhân trảm vốn trắc trở không gì sánh được, cho dù có âm thầm an bài trợ giúp cũng hầu như không có khả năng hoàn thành.
Mà tiểu tử có được linh hồn liệt diễm kia chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ, một quân cờ để kích động khán giả, ngày nào đó khán giả bắt đầu điên cuồng thì cũng chính là ngày tiểu gia hỏa này phai chết.