Nhìn lão Kỳ Lân như vậy, Âu Dương cũng gật đầu. Nếu như không phải sẽ đối địch với Yêu tổ một ngày nào đó, chỉ sợ sẽ có một ngày Âu Dương đích thân tới Kỳ Lân tộc thăm chủng tộc khiến người ta kính nể này!
- Lão Kỳ Lân...
Lão Thương Long chạy tới bên cạnh lão Kỳ Lân. đỡ lấy lão Kỳ Lân. Hắn biết trận chiến hôm nay là đả kích quá lớn đối với lão Kỳ Lân.
- Không cần. Tuy rằng mất đi thế giới thụ, nhưng ta còn chưa đến mức không thể tự mình đứng dậy nổi! Lão Thương Long, ngươi và ta quen biết nhau đã ngàn vạn năm. Hôm nay có việc này ta muốn xin nhờ ngươi!
Lão Kỳ Lân nhìn lão Thương Long. Trong mắt có một tia không muốn. Lão Thương Long nhìn thấy ánh mắt này giống như đã hiểu rõ được điều gì. Hắn cay đắng gật đầu.
Lão Kỳ Lân thoáng nhìn về phía lão Thương Long sau đó nói:
- Hôm nay Kỳ Lân tộc rời khỏi Yêu tộc. Lão hủ thẹn với tổ tiên Kỳ Lân tộc. Tuy nhiên một bại ngày hôm này cũng không thể đánh bại được tất cả Kỳ Lân tộc chúng ta. Âu Dương tiểu ca, thứ cho lão hủ nói một câu, sẽ có một ngày hậu nhân của Kỳ Lân tộc ta tìm tiểu ca tỷ thí!
Có thể thấy được, lão Kỳ Lân mặc dù thua, nhưng từ đầu đến cuối chiến ý của hắn lại không hề biến mất!
- Tương truyền trên thế giới thụ còn có một cánh giới không biết. Bên trên hỏa diễm linh hồn lại có một cảnh giới không biết khác. Lão Kỳ Lân, nếu như chỉ có thế giới thụ đối kháng, bất cứ lúc nào chí dương hỏa kỳ lân cũng không thể thủ thắng. Nếu có một người trong Kỳ Lân tộc có thể ngộ ra cảnh giới chí cao kia, nếu như linh hồn hỏa diễm của ta vừa vặn có thể tiến vào trong cảnh giới đó, vậy ta lại cuàng với người của Kỳ Lân tộc các ngươi tái chiến!
Âu Dương cũng không trách lão Kỳ Lân cứu dính chặt không buông.
- Được! Tiểu ca, hôm nay xem như là lão hủ chịu thua tiểu ca!
Lão Kỳ Lân biết, Âu Dương có thể nói như thế đã là cho Kỳ Lân tộc mặt mũi. Bằng không người ta trực tiếp chỉ về phía mặt ngươi hỏi ngươi có xấu hổ hay không, Kỳ Lân tộc có xấu hổ hay không không biết, chỉ sợ lão Kỳ Lân có thể xấu hổ mà chết. Chỉ sợ tất cả kỳ lân từ nay về sau đều phải ẩn thế không dám ra ngoài.
Mà ngày hôm nay Âu Dương nói như thế chẳng khác gì là cho tất cả Kỳ Lân tộc một cơ hội, cũng cho lão Kỳ Lân ý niệm sống sót! Tuy rằng không ai biết cảnh giới kia có phải thực sự tồn tại hay không, nhưng nếu Âu Dương nói như thế cũng coi như Kỳ Lân tộc đã thiếu Âu Dương một đại ân!
- Đây là Kỳ Lân Nha của lão hủ. Lão hủ nhất định sẽ sống sót. Sẽ có một ngày lão hủ sẽ nhìn người của Kỳ Lân tộc bước vào giai đoạn có thể tái chiến với tiểu ca!
Một tay lão Kỳ Lân bẻ răng kỳ lân trong miệng miệng ra. Sau đó chợt lóe lên ánh sáng màu xanh, Kỳ Lân Nha bay vào trong tay Âu Dương. Âu Dương nhìn lão Kỳ Lân xoay người biến mất trong không trung. Hắn biết chuyện của mình còn chưa kết thúc. Tuy nhiên có thể có giao tình với lão Kỳ Lân và kỳ lân tộc lớn như vậy cũng coi như là thu hoạch ngoài ý muốn...
Lão Kỳ Lân đi. Cho dù là Yêu tổ cũng không ngăn cản lão Kỳ Lân. Lão Kỳ Lân phụng dưỡng Yêu tổ vô số đời. Địa vị của lão Kỳ Lân tại Yêu tộc không tầm thường. Cho dù thế nào Bạch Tinh cũng không muốn nhìn lão Kỳ Lân mang theo Kỳ Lân tộc một trợ lực lớn như vậy rời khỏi Yêu tộc. Hắn chỉ có thể nhẫn nhịn.
Âu Dương đứng trên mặt biển. Chẳng biết từ lúc nào Hải Hoàng đã biến mất khỏi mặt biển. Lúc này tuy rằng xung quanh có một vài gia hỏa còn đứng lại, tuy nhiên những người này rõ ràng đều không phải là chính chủ, hẳn đều bị những cường giả bị cuộc đối kháng giữa hai hỏa diễm đại chí cường trong thiên hạ hấp dẫn mà đến. Những cường giả này chẳng qu chỉ là tôm tép nhỏ, ngay cả có ý đồ xấu gì lúc này cũng không dám đánh.
Vừa nãy hỏa diễm của Âu Dương có thể nói là thiêu đốt đến mức thiên hạ đều khiếp sợ. Chắc hẳn sau hôm nay, chuyện hỏa diễm linh hồn trở thành hỏa diễm đệ nhất thiên hạ sẽ được truyền khắp nơi.
Có lúc Âu Dương đã suy nghĩ, trong cái thế giới này, rõ ràng không có gì là kết quả của công nghệ cao, nhưng có một số việc tốc độ truyền bá của nó lại còn nhanh hơn cả thời đại khoa học kỹ thuật. Chẳng lẽ nói người của thế giới này thích buôn chuyện hơn cả người của thế giới mình hay sao?
Âu Dương một đường tiếp tục bay về phía đông. Sau khi Âu Dương từ từ xâm nhập, Âu Dương phát hiện sinh lúc trong biển lúc này đã dần dần biến mất. Dường như biết rõ nơi này sẽ trở thành chiến trường, Hải Hoàng hẳn đã chuyển toàn bộ người của Hải tộc đi chỗ khác.
Âu Dương biết, nếu như mình không đoán nhầm. Bây giờ hẳn là cường giả tứ đại đã đón được mục đích của mình lần này. Hẳn là bọn họ đang chờ đợi mình trên Đạm Thai đảo.
Âu Dương cũng không hề chột dạ. Ngược lại trên mặt Âu Dương vẫn mang theo một sự tự tin!
- Người muốn lấy mạng ta thật sự quá nhiều. Nhưng đáng tiếc bọn họ còn chưa có năng lực làm được điều đó. Lần này các ngươi cũng đừng hòng làm được!
Trong lòng Âu Dương thầm nghĩ vậy, sau đó hóa thành một tia chớp màu đen bay về phía Đạm Thai đảo.
Lần này Âu Dương nhất định phải mang Lý Uyển Như đi. Hắn làm như vậy không phải bởi vì Âu Dương đã yêu Lý Uyển Như, mà phải cho nàng một công đạo. Đương nhiên mình hiểu rất rõ về tình nghĩa của Lý Uyển Như đối với mình, nhưng mình không thể nào bởi vì cảm thấy mắc nợ liền đi theo một nữ tử cả đời được.
Có thể như vậy sẽ có người cảm thấy Âu Dương là kẻ vong ân phụ nghĩa, nhưng Âu Dương chính là như vậy. Ban đầu khi ở Lạc Mai Trấn, Âu Dương không có lựa chọn khác.
Chỉ có điều khi đó Âu Dương cũng hiểu rõ thật ra mình không hề thật sự yêu Lý Uyển Như. Cũng chính bởi vì vậy, tuy rằng Âu Dương ở chung với Lý Uyển Như suốt bốn mươi năm, từ đầu đến cuối không có chạm vào Lý Uyển Như.
Hiện nay, mình trở lại. Vận mệnh lại một lần nữa nằm trong tay của mình. Âu Dương chỉ muốn nói rõ ràng với Lý Uyển Như, vận mệnh ở trong tay chính mình, không thể nằm trong tay những người khá. Dĩ nhiên, nếu như Lý Uyển Như thật sự kiên trì như trước đây, Âu Dương cũng không biết phải làm thế nào!
- Nếu như nàng thật sự kiên trì giống như năm xưa, có thể ta phải từ bỏ vài thứ...
Âu Dương cười khổ. Mình nợ Lý Uyển Như quá nhiều, nhiều đến mức bản thân mình còn không thể tính rõ.
Âu Dương biết, nếu như không thể để cho Lý Uyển Như tỉnh ngộ, có thể hắn thật sự sẽ cho Lý Uyển Như một danh phận. Chỉ có điều như vậy tương lai cả hai người sẽ đau khổ...
Trên Đạm Thai đảo, mặc dù đối với ở ngoài nói là hôn lễ, nhưng nơi này lại không có bất kỳ không khí hôn lễ nào, ngược lại còn có vẻ vô cùng khẩn trương! Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com
Lý Uyển Như ngồi trong một căn phòng ở trung tâm Đạm Thai đảo. Trên mặt của nàng có mấy phần chờ mong:
- Âu Dương, đúng là ngươi vẫn tới sao? Xem ra ta cũng không hề nhìn lầm người!
Thời điểm Lý Uyển Như nghĩ tới điều này, trong lòng có mấy phần vui mừng.