Yêu Giả Vi Vương

Chương 1012: Tình tuyệt

Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc danh chấn Thần Vực, là kiệt xuất trong thế hệ tuổi trẻ. Lần trước, trên đường hắn đến Thần Vực, trong đội buôn nho nhỏ kia có một cường giả thực lực Thần Tổ cường đại, có Thần Tổ khác hay không Tiêu Lãng không thể biết hết.

Thần Tổ cường đại này lại có thái độ hết sức cung kính đối với nàng. Điều này đủ để nói rõ một vấn đề, địa vị của hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy tại Hoàn Nhan gia rất cao. Phụ thân của Hoàn Nhan Nhược Thủy khẳng định cũng không phải là hạng người vô danh.

Đã như vậy, tiểu thiếu gia cùng cha khác mẹ với Hoàn Nhan Nhược Thủy lại bị người đuổi giết? Việc này quá kỳ lạ. Hơn nữa Lạc Thủy còn nói bên trong gia tộc xuất hiện một vài vấn đề.

Rốt cuộc trong này ẩn dấu bí mật thế nào, có mâu thuẫn về lợi ích thế nào, Tiêu Lãng không biết. Hắn cũng không muốn hỏi. Chắc hẳn tiểu thiếu gia này cũng sẽ không nói.

Hắn chỉ biết, Hoàn Nhan Nhược Thủy có ơn đối với hắn. Trước khi chết Lạc Thủy Lạc Sơn đã uỷ thác, điều này cũng là một sự tín nhiệm. Lại thêm hắn muốn đi tới Hiên Viên Lĩnh gần Hoàn Nhan Lĩnh, cho nên hắn không do dự, đưa ra một lời hứa đủ phân lượng. Tiểu thiếu gia và mấy Đại Thần còn lại không hiểu về lời hứa hẹn này, ngược lại Độc Long hiểu rất rõ, Tiêu Lãng chuẩn bị bán mạng.

- Tốt, các ngươi nghỉ ngơi đi! Yên tâm, tất cả đã có ta!

Tiêu Lãng lưu lại một câu, tiếp theo bắt đầu ngồi xếp bằng bế quan. Nhìn thấy hắn làm như vậy, mọi người đều nhìn nhau, nhưng đột nhiên cảm thấy an lòng. Tuy rằng Tiêu Lãng vẫn chưa ngưng tụ thần thể, nhưng hắn lại cho người ta một cảm giác an toàn.

Độc Long cũng nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn không hỏi Tiêu Lãng luyện hóa hỗn độn thạch thực lực có được nâng cao hay không. Hắn chỉ nhận định một điểm, theo Tiêu Lãng là không sai. Điều này là đủ rồi!

Mọi người một đường lo lắng hãi hùng. Hiện tại ngồi xếp bằng một hồi rất nhanh liền trấn tĩnh, bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức. Trên khuôn mặt tái nhợt của tiểu thiếu gia đã khôi phục lại một chút. Nhìn thần sắc Tiêu Lãng thản nhiên, trong con ngươi của hắn đột nhiên có chút tâm tình.

Trong sơn động tối đen, mọi người ở bên trong đợi, cũng không biết tình hình bên ngoài thế nào, thậm chí không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

- Có người đến tìm đây. Toàn bộ thu liễm khí tức, không được phát ra bất kỳ tiếng động nào!

Không biết qua bao lâu, giọng nói trầm thấp của Tiêu Lãng đánh thức mọi người. Mọi người vội vàng thu liễm khí tức, không dám thở mạnh. Mắt Tiêu Lãng mở ra một chút, giống như tia chớp cắt qua bầu trời đêm, đâm vào mắt mọi người khiến bọn họ cảm thấy nhức mắt. Hắn lập tức nhắm hai mắt lại, không biết đang làm gì.

Sơn động bọn họ đang ở nằm trong một thung lũng. Giờ phút này toàn bộ thung lũng và các dãy núi gần đó đều có kiến kim thạch ẩn nấp. Một võ giả Thần Quân mặc y phục dạ hành, nhanh chóng từ trên không trung bay xuống, ánh mắt hung tợn đảo qua xung quanh. Hắn đang dùng thần thức cường hãn cẩn thận kiểm tra xung quanh, không bỏ sót chút manh mối nào.

Xì, xì!

Đúng lúc này, nham thạch, rừng cây, trong khe hở phía dưới có vô số kiến kim thạch chui ra, thi nhau bắn lên trên không trung. Hàm răng trắng sáng, móng vuốt sắc bén của chúng phóng về phía võ giả Thần Quân.

- Ừm?

Võ giả Thần Quân có chút bất ngờ. Từ phía xa hắn đã tra xét được bên này có một ít hoang thú. Chỉ có điều khí tức cũng không cường đại, nên không để ý lắm. Giờ phút này hắn vừa nhìn lại phát hiện ra là kiến kim thạch?

Trong tay của hắn nhanh chóng bắn ra từng kình khí, đánh bay từng con kiến kim thạch. Hắn không dám phát ra công kích quá cường đại, sợ sẽ gây ra tiếng động lớn. Cho nên những con kiến kim thạch này sau khi bị đánh bay, rất nhanh lại phóng tới.

- Lực phòng ngự của kiến kim thạch không mạnh, nhưng phòng ngự lại rất biến thái. Xung quanh đây có nhiều kiến kim thạch như vậy, hẳn là nghiệt chủng kia không thể nào ẩn nấp ở gần chứ?

Võ giả Thần Quân thì thầm một tiếng, thân thể nhanh chóng xoay chuyển vài vòng gần đó, thần thức nhìn lướt qua xung quanh, chuẩn bị rời đi.

- Ừm? Có một sơn động?

Thời điểm võ giả Thần Quân kia sắp rời đi, hắn tra xét được có sơn động. Chỉ có điều sau khi hắn nhìn thấy trong sơn động có mấy vạn kiến kim thạch chạy ra ngoài, lập tức loại bỏ ý nghĩ bên trong có người ẩn nấp. Hắn lại kiểm tra xung quanh, rất nhanh đánh bay một đám kiến kim thạch, rời đi.

Cho dù võ giả Thần Quân muốn giết kiến kim thạch cũng phải lao lực. Trừ phi Thần Quân đỉnh cao, bằng không đối đầu với mấy trăm vạn con kiến kim thạch cũng sẽ chạy trối chết. Thứ quỷ này có phòng ngự cường quá biến thái, căn bản là tiểu cường đánh không chết.

Sau khi võ giả Thần Quân rời đi, kiến kim thạch ở đầy khắp núi đồi lại lặng lẽ ẩn nấp. Xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh. Tiêu Lãng đột nhiên mở mắt, thản nhiên nói:

- Không sao. Trong khoảng thời gian ngắn tới, bên này sẽ không có người lại đây! Ừm... Chúng ta ở lại đây nghỉ ngơi một tháng, sau một tháng xuất phát đi Hoàn Nhan Lĩnh.

Tiêu Lãng vừa nói, mọi người liền cảm thấy thoải mái. Bọn họ không biết Tiêu Lãng dùng thần thông nào, hoặc là căn bản đang cố làm ra vẻ bí ẩn. Chỉ có điều cho dù là lời nói dối, cũng có thể khiến bọn họ đang căng thẳng thần kinh cảm thấy được thả lòng.

Ngoài mặt Tiêu Lãng rất bình tĩnh, nhưng trong lòng có chút hưng phấn nhỏ!

Kiến kim thạch này lại có phòng ngự cường đại như vậy sao?

Công kích của Thần Quân vừa nãy, hắn có thể thông qua liên hệ với kiến kim thạch cảm ứng rõ ràng.

Võ giả Thần Quân cũng không thể giết chết được? Nhưng hắn lại thuần hóa được 3, 4 trăm vạn con? Tuy lực công kích của kiến kim thạch thấp đến mức đáng thương, nhưng kéo ra ngoài cũng có thể dọa người! Võ giả bình thường, cho dù là một quân đoàn nhỏ, gặp phải mấy trăm vạn kiến kim thạch cũng sẽ đi đường vòng chứ?

- Lần này cảm ngộ tình đạo thật sự giúp ta một ân huệ lớn. Ta không chỉ có cảm ngộ tình tuyệt mà uy lực của tình thương, động tình, tình diệt, tình sát đều được tăng cường! Động tình này lại có thể thuần hóa hoang thú Thần Vực, không biết còn có thể thể thuần hóa hoang thú mạnh hơn hay không?

Lần đầu tiên Tiêu Lãng có niềm tin mãnh liệt đối với việc đi tới Hiên Viên Lĩnh. Không nói những điều khác, chỉ mấy trăm vạn kiến kim thạch đó chính là mấy trăm vạn con mắt! Có kiến kim thạch này, tình huống trong phạm vi mấy trăm vạn dặm gần đó hắn đều rõ như lòng bàn tay. Tránh hung tìm cát, hắn cũng không phải không có khả năng đi tới Hiên Viên Lĩnh.

- Lần trước bởi vì Tiêu An sinh ra, cảm ngộ tình sát, còn không biết là thần thông gì. Hiện tại tình tuyệt này lại có thủ đoạn thế nào? Hôm nào phải thử xem mới được!

Tiêu Lãng lại bắt đầu âm thầm cân nhắc. Tình đạo cảnh giới thứ năm là tình sát hắn cảm ngộ đã lâu, cũng biết đại khái là loại thần thông linh hồn, Hắn chỉ tùy tiện thử một chút, đánh vào trên người người và hung thú hoàn toàn không có phản ứng. Điều này khiến hắn cảm thấy rất kỳ quái. Lại thêm có nhiều chuyện, hắn cũng không có thời gian cẩn thận cân nhắc.

Vù!

Tâm niệm lay động, hắn ngưng tụ một chữ tình. Chữ tình của tình sát chỉ có một màu trắng tinh, có phần giống như thần thánh, khiến người ta liếc mắt nhìn đã cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng cũng không biết có tác dụng gì.

- Thử xem tình tuyệt thế nào!

Nhìn một hồi, không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tiêu Lãng thu hồi chữ tình, lại phóng thích ra Tình tuyệt cảnh giới thứ sáu của tình đạo. Một lần phóng thích này lại càng khiến mọi người khiếp sợ hơn.

Trên người Tiêu Lãng đột nhiên phóng ra hào quang bảy màu. Sau đó một chữ tình cực lớn từ sau lưng của hắn lao ra. Đó là một chữ tình thuần một màu đen! Chữ tình này vừa ra, trái tim tất cả mọi người khẽ run lên, ánh mắt tất cả bị chữ tình này thu hút. Độc Long và hai Đại Thần đỉnh phong còn may một chút. Tiểu thiếu gia và hai người khác, thân thể mềm nhũn nằm phủ phục xuống, sợ đến mức run lẩy bẩy.

- A...

Tiêu Lãng cũng cảm nhận được uy lực của chữ tình này. Hắn vội vàng thu lại. Hắn nhìn thoáng qua ánh mắt khiếp sợ mê man của mọi người, trong lòng hắn đại khái đã có một chút hiểu biết đối với tình tuyệt cảnh giới thứ sáu của tình đạo!

Đây là một loại công kích thần thông, có lẫn với công kích năng lượng vật lý và công kích linh hồn, uy lực lớn vô cùng. Thần kỹ dung hợp Bàn Nhược Chưởng và Thiên Cơ Bạo uy lực yếu tuyệt đối không thể so sánh được.

- Chúc mừng chủ nhân. Uy lực tình đạo này của ngài lại lớn thêm gấp mấy lần! Sợ là võ giả Thần Quân sơ kỳ cũng có thể một trận chiến!

Độc Long bừng tỉnh, vội vàng cung kính nói. Hai gã Đại Thần đỉnh phong khác liếc mắt nhìn nhau, đều nhận thấy sự sợ hãi từ trong mắt đối phương. Đối với Tiêu Lãng, bọn họ coi như đã hoàn toàn chịu phục. Hắn còn chưa phải là thần thể lại có thể phát ra công kích khủng bố như vậy. Sợ là Thần Vực này chỉ có một mình Tiêu Lãng làm được?

Mắt tiểu thiếu gia sáng rực lên. Hắn vốn muốn nói vài câu lôi kéo khách sáo, cuối cùng vẫn không nói ra miệng được.

Tiêu Lãng lại không có thời gian để ý tới mọi người. Trong lòng hắn hết sức chấn động nhưng không phải bởi vì uy lực tình tuyệt, mà phóng thích tuyệt đối sẽ tiêu hao sạch năng lượng!

Vừa nãy sau khi phóng thích xong xuôi, hắn đột nhiên cảm giác thân thể giống như bị đào cạn. Hắn vội vàng quan sát bên trong thân thể một chút, lại phát hiện năng lượng kim châu trong 1008 huyệt đạo lại nhỏ đi một phần mười!

Nói cách khác... năng lượng hắn tu luyện lâu như vậy, luyện hóa vô số huyền thạch, hấp thu hỗn độn huyền khí, cộng thêm luyện hóa tử thánh thạch tích lũy lại chỉ có thể phóng thích được mười lần Tình tuyệt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất