Yêu Giả Vi Vương

Chương 1047: Biển sao Hỗn Loạn

Thần Vực có bảy vực. Mỗi một Vực chủ đều là Thần Chí Cao. Trong đó có bốn Vực chủ có thực lực cường đại nhất. Một vực là Hủy Diệt Chi Địa ở phía Đông. Một vực là ở Hoang Vu Chi Địa ở vùng phía nam. Một vực là Thần Long Chi Địa ở vùng phía bắc. Còn có một vực nữa là Luyến Ca Chi Địa, vùng phía tây.

Thế giới hỗn độn có vô số vực diện to nhỏ, cụ thể có bao nhiêu, cũng không ai biết hết. Các võ giả đỉnh phong trong nhân loại của những vực diện này cuối cùng đều sẽ tới Thần Vực. Mà vùng phía đông, phía nam và phía bắc, nhân địa thế đều có lợi. Phần lớn những võ giả kia sẽ cắm rễ ở ba vực này. Không ngừng có lực lượng quân mới, tất nhiên thực lực ba vực càng cường đại hơn.

Luyến Ca Chi Địa ở phía tây nhưng nằm gần biển sao Hỗn Loạn ở trung tâm của ba đại vực diện chung cực, bởi vậy trở nên phồn hoa. Giờ phút này trong thành lớn ở cực tây Luyến Ca Chi Địa nghênh đón một đám cường giả, khiến hộ vệ trong thành có chút cảnh giác.

Trong đám cường giả này có một lão già tóc muối tiêu là Thiên Tôn. Phía sau còn có hai mươi hai người. Hai mươi người là Thần Tổ đỉnh phong. Hai người còn lại rất quỷ dị. Một người là Thần Quân cảnh, một người là... Bán Thần đỉnh phong.

Một Bán Thần đỉnh phong ở trong một đám cường giả như vậy có vẻ hơi chói mắt. Đặc biệt là mái đầu bạc trắng càng thu hút ánh mắt mọi người. Hộ vệ không khỏi nhìn thâm vài lần. Chỉ có điều bọn họ cũng không quá để ý, cho rằng hắn chỉ là hậu nhân trong đám cường giả này.

Ai biết tình cảnh tiếp theo lại làm cho mọi người cảm thấy thấy khó hiểu. Vị Thiên Tôn kia tươi cười kéo Bán Thần đỉnh phong này giới thiệu:

- Tiêu Lãng, đây là Luyến Ca Thành. Nơi ở của Thần Chí Tôn Luyến Ca. Ngươi nhìn thấy ngọn núi cao kia không? Đó chính là chỗ ở của đại nhân Luyến Ca. Năm đó ta may mắn theo đại nhân Tu La lên núi Luyến Ca một chuyến. Nếu như có cơ hội ta dẫn ngươi xem phong thái tuyệt thế của đại nhân Luyến Ca một chút.

Nghe thấy lời nói của vị Thiên Tôn này, đám hộ vệ không tránh khỏi nảy sinh sự tôn kính. Bọn họ là hộ vệ Luyến Ca Thành, không khỏi có chút kiêu ngạo. Nhưng đối với ngườ có thể gặp Thần Chí Cao, bọn họ vẫn thật tâm bội phục. Mà vị cường nhân này lại tỏ ra khách khí đối với Bán Thần đỉnh phong như vậy, tên Bán Thần đỉnh phong này phải có lai lịch thế nào? Chẳng lẽ là hậu nhân của một vị Thần Chí Cao?

Tiêu Lãng không để ý tới thái độ của đám hộ vệ, nhìn theo ánh mắt của Thiên Tôn Hiên Viên, quả nhiên thấy một ngọn núi tuyết cao vút chìm trong mây. Thị lực của hắn không tốt, mơ hồ có thể nhìn thấy một tòa cung điện hùng vĩ ở trên đỉnh núi, giống như lơ lửng trong không trung, trong lòng không tránh khỏi nảy sinh sự kính nể.

Trên quảng trường cũng không ít người quay về phía cung điện trên đỉnh núi kia, quỳ lạy sát đất, biểu đạt sự sùng bái kính ngưỡng đối với nhân vật đỉnh cao nhất trong võ đạo.

Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm liếc mắt nhìn nhau. Trong mắt hai người đều lộ ra ý chí chiến đấu hừng hực. Người khổng lồ trên đỉnh núi này là mục tiêu phân đấu của tất cả võ giả. Có lẽ có một ngày, một trong hai người sẽ đứng trên đỉnh núi. Có lẽ cả đời này, hai người cũng dừng bước tại đây. Lại có thể hai người sẽ gãy kích trầm sa nửa đường đã chết. Nhưng ít ra giờ phút này, hai người có mục tiêu giống nhau, đó chính là thành tựu đỉnh cao, đứng bên trên võ đạo!

- Đi thôi, đi biển sao Hỗn Loạn!

Thiên Tôn Hiên Viên nhìn thấy ý chí chiến đấu trong mắt hai người, thoáng mỉm cười. Sở dĩ lần này hắn dẫn theo Hiên Viên Thiên Tâm tới đây, còn cố ý đi đường vòng tới Luyến Ca Thành, chính là để mọi người nhìn thấy toà cung điện này. Bây giờ nhìn lại hiệu quả dường như cũng không tệ lắm?

Một đám người bay ra khỏi Luyến Ca Thành. Có Thiên Tôn Hiên Viên dẫn đường, tất nhiên là thông suốt. Người qua đường nhìn thấy một đám người như vậy đã sớm né tránh.

Tiêu Lãng bay ở trong không trung nhìn thấy người qua đường phía dưới kinh hoàng tránh né, có chút cảm khái. Giống như lần đầu tiên hắn tới Thần Vực, nhìn thấy một vị Thiên Tôn dẫn theo cường giả Thần Tổ bay qua, cũng thất kinh?

Bay một canh giờ, có cường giả Thần Tổ kéo đi, tốc độ bay rất nhanh, mọi người đã tới cuối vực diện, tại một quảng trường cực lớn.

Quảng trường này thiết kế gần giống với quảng trường ở Hủy Diệt Chi Địa, cũng có rất nhiều thông đạo. Trên quảng trường rất nhiều cột lớn với các hình vẽ, còn có một bức tượng cực lớn. Đó một vị trung niên ôn văn nho nhã, thoáng nhìn qua lại khiến trong lòng người ta nảy sinh thiện cảm. Nhưng uy áp trên bức tượng đồng thời cũng khiến Tiêu Lãng cảm thấy có chút khó thở.

Đó là pho tượng của Thần Chí Cao Luyến Ca!

Tiêu Lãng nhìn mấy lần, âm thầm ghi nhớ khuôn mặt này. Trên quảng trường đồng dạng có rất nhiều Luyến Ca quân. Nhìn thấy Thiên Tôn Hiên Viên dẫn đầu một đội như vậy, sắc mặt bọn họ có chút hòa hoãn, không nghiêm khắc như trước.

Thiên Tôn Hiên Viên quay về gật đầu với một võ giả Thần Tổ đỉnh phong dẫn đầu đội, lấy ra một phi vân bàn cực lớn, bảo mọi người đi vào. Phi vân bàn rất nhanh liền bay lên không trung rời đi, tiến về phía một biển sao mỹ lệ ngoài xa.

- Thiên Tâm, ngươi khống chế phi vân bàn. Tiêu Lãng, trong mấy ngày này ngươi luyện hóa nguyên đan hoang thú của ngươi đi. Biển sao Hỗn Loạn rất lớn, muốn bay tới Yêu Vực ít phải phải mất thời gian hơn nửa năm.

Trong phi vân bàn rất sa hoa, Thiên Tôn Hiên Viên ngồi ở phòng khách, vị trí chính chủ, nhận chén trà do một võ giả Thần Tổ đỉnh phong đưa tới, thản nhiên uống.

Hiên Viên Thiên Tâm tiếp nhận quyền khống chế phi vân bàn. Tiêu Lãng gật đầu. Hắn một đường truyền tống từ Hủy Diệt Chi Địa đến Luyến Ca Chi Địa cơ bản không có thời gian nghỉ ngơi. Khi mệt mỏi, bọn họ mới dừng lại nghỉ một đêm. Trong chuyến bay dài dằng dặc này, thật ra hắn có thể cố gắng tu luyện một phen, thuận tiện luyện hóa nguyên đan của hoang thú Toan Nghê.

Tiêu Lãng cũng không vội. Hắn tìm chỗ ngồi xuống, nhìn biển sao Hỗn Loạn với vô số tinh vực trên đỉnh đầu, hiếu kỳ hỏi:

- Thiên Tôn, biển sao Hỗn Loạn còn hỗn loạn sao? Vì sao lại lấy cái tên này?

Yêu Vực ở phía tây của biển sao Hỗn Loạn. Nếu muốn đi Yêu Vực nhất định phải xuyên qua biển sao Hỗn Loạn. Tiêu Lãng thật ra có nghe một vài lời đồn đại về biển sao Hỗn Loạn. Có người nói nơi này là nơi hỗn loạn nhất trong không gian hỗn độn, cũng là nơi dễ dàng thu hoạch của cải và tu luyện nhất.

- Hỗn loạn? Ha ha, đâu chỉ hỗn loạn thôi?

Thiên Tôn Hiên Viên cười lớn, buông mí mắt xuống uống một ngụm trà sau đó mới thâm trầm nói:

- Năm đó thời điểm đại nhân Tu La còn chưa phải là Thần Chí Cao, ta đã theo đại nhân tới biển sao Hỗn Loạn một lần. Khi đó đại nhân Tu La kẹt ở bước cuối cùng, tới đây tìm kiếm đột phá. Chúng ta gần như một đường giết tới, bởi vậy đại nhân mới có biệt hiệu Tu La. Sau đó đại nhân trực tiếp lấy tên gọi là Tu La! Năm đó đại nhân là Thiên Tôn đỉnh cao, ta vừa đột phá Thiên Tôn, nhưng hai người chúng ta một đường bị người ta chặn giết. Ngươi có thể tưởng tượng được nơi này hỗn loạn đến mức nào không?

- Thiên Tôn đỉnh cao cũng dám chặn giết sao?

Tiêu Lãng chấn động. Hai Thần Tổ còn lại nở nụ cười. Hiển nhiên trước đây bọn họ đã từng nghe Thiên Tôn Hiên Viên nói về điều này. Tiêu Lãng đã hiểu rõ ràng, vì sao Thần Chí Cao Tu La lại đồng ý giúp Đại thần Thiên Vũ phục sinh. Giữa hai người vốn có một phần tình nghĩa này.

Hắn dừng lại một chút, càng cảm thấy nghi ngờ hơn hỏi:

- Vậy chúng ta một đường đi qua, không phải sẽ bị người ta chặn giết sao?

- Ha ha!

Tất cả Thần Tổ đều nở nụ cười. Hiên Viên Thiên Tâm giải thích:

- Năm đó phụ thân và đại nhân Tu La một đường lang bạt tại biển sao Hỗn Loạn. Đại nhân Tu La thành tựu Thần Chí Cao lấy danh hiệu Tu La. Phụ thân cũng đạt được một phong hiệu Chiến Ma. Phụ thân và mấy tinh quân trong tinh vực hỗn loạn đã có một phần giao tình. Đừng nói phụ thân đích thân tới, cho dù một mình ta tới đây báo ra tên của phụ thân, cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của Tiêu Lãng, Thiên Tôn Hiên Viên tự kiêu nở nụ cười, tùy ý giải thích:

- Biển sao Hỗn Loạn là nơi giết chóc. Nơi này ngoại trừ vị trí tinh vực của bảy đại tinh quân ra, những nơi còn lại mỗi giờ mỗi khắc đều diễn ra cảnh giết chóc. Nơi này có vô số thiên tài địa bảo, nơi này là trung tâm của thế giới hỗn độn, là nơi có linh khí hỗn độn dày đặc nhất. Có vô số cường giả trong ba vực, còn có cường giả ở đây lâu, mọi người giết chóc để đột phá, tranh đoạt bảo vật. Ngươi có biết bảy đại Thần Chí Cao trong Thần Vực, có bốn người là đột phá nhờ giêt chóc trong tinh vực hỗn loạn?

- Lợi hại!

Tiêu Lãng hơi cảm khái một hồi, sau đó tiếp tục nghiêng tai lắng nghe. Thiên Tôn Hiên Viên cũng rất tình nguyện chia sẻ một chút chiến tích vinh quang của hắn năm đó cho hậu bối nghe.

Không ngờ hắn đang chuẩn bị mở miệng, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Sát khí trên người hắn phóng lên trời, thình lình đứng lên nói:

- Chiến Ma ta rời khỏi biển sao Hỗn Loạn mấy vạn năm, đám nhóc nơi này dường như không biết đao của ta lạnh tới mức nào sao?

Mấy người Hiên Viên Thiên Tâm lộ ra sát khí, ánh mắt tập trung nhìn về phía trước. Tiêu Lãng theo vừa nhìn theo, nói thầm một tiếng gia hoả tốt. Biển sao Hỗn Loạn này không hổ danh là vùng đất hỗn loạn, ngay cả Thiên Tôn đỉnh phong cũng dám chặn giết.

Phía trước, mười mấy chiếc phi vân bàn tạo thành hình quạt phá không lao đến, mục tiêu chính là phi vân bàn của bọn họ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất