- Phỉ Nhi tiểu thư thật sự không đi cùng chúng ta sao?
- Đúng vậy! Phỉ Nhi tiểu thư, các người chỉ có hơn một trăm người, quá nguy hiểm.
Trong Mê Huyễn sâm lâm, gần vạn đại quân chậm rãi tiến lên. Trong lúc đó Nghịch Thương mặc giáp bạc, Trà Mộc mặc giáp đen cùng nói chuyện với Long Nha Phỉ Nhi.
Đại quân Huyết Vương triều đã tán, vòng thu săn mới đã bắt đầu. Tả Kiếm dẫn theo Kiếm Thần vệ, Đông Phương Ngạo Nhiên mang theo Đông Phương vệ, Tả Kiếm mang theo Nam Cung vệ, hàn môn Thống lĩnh Dạ Phi mang theo Dạ Thần vệ đã sớm vào Mê Huyễn sâm lâm. Nghịch Thương, Trà Mộc hợp quân, lần này Nghịch gia, Trà gia sử dụng lực lượng gia tộc điều đại quân cho hai người gom đủ gần vạn người.
Vốn Long Nha Phỉ Nhi dẫn theo Hồng Y Vệ đi theo đại quân của Trà Mộc, Đông Phương Ngạo Nhiên, giờ nàng bỗng đòi tách ra hành động nên hai người mới hỏi.
Long Nha Phỉ Nhi sớm được Tiêu Lãng ám thị phải tách rời để lấy lại đầu Trinh sát Huyết Man tử mà lúc trước hắn giết được, nên tất nhiên nàng sẽ không đi cùng đại quân.
- Không cần, đại quân của các ngươi quá dễ thấy. Hồng Y Vệ chúng ta ít người, càng an toàn hơn. Hai vị Thống lĩnh, sau này còn gặp lại!
Trà Mộc hơi sốt ruột, liếc nhìn Tiêu Lãng, trong mắt rõ ràng lo lắng.
- Yêu phó Thống lĩnh, ngươi khuyên nhủ Long Nha Thống lĩnh đi. Các ngươi như vậy thật sự rất nguy hiểm!
Tiêu Lãng cười nói:
- Đa tạ Trà công tử, ta chỉ nghe theo quân lệnh. Nhưng nếu nguy hiểm thì ta sẽ khuyên Thống lĩnh đến tìm các ngươi.
Trà Mộc thấy Tiêu Lãng nói như vậy liền biết hắn đã quyết ý, không khuyên thêm. Trà Mộc và Nghịch Thương nhìn theo Long Nha Phỉ Nhi dẫn một trăm Hồng Y Vệ biến mất trong Hắc Sam Lâm.
Tách khỏi đại quân ngàn thước, Long Nha Phỉ Nhi giục ngựa tới gần Tiêu Lãng, khom người hỏi:
- Yêu Tà, ngươi chôn đầu người và vật chứng ở đâu? Có nhớ không?
Thiên Tầm đã dẫn theo Phong Sát đi bốn phía tra xét.
Trong Hồng Y Vệ chỉ có mình Long Nha Phỉ Nhi cưỡi ngựa. Theo Tiêu Lãng thấy thì nếu không phải thần câu, cưỡi ngựa trong Hắc Sam Lâm tương đương tìm chết. Nhưng Long Nha Phỉ Nhi rất sĩ diện, Tiêu Lãng không tiện nói nhiều.
Tiêu Lãng ngẩng đầu cười với Long Nha Phỉ Nhi, nói:
- Chắc không xa, đi nửa ngày là tới. Khi đó ta sẽ đi trước dò xét, chắc còn có ấn tượng.
Tiêu Lãng giết Trinh sát Huyết Man tử và ba Chiến Tôn cảnh, gần trăm Chiến Suất cảnh, đầu người, chiến giáp, chiến đao, các vật chứng đều bị hắn cất trong Tu Di Giới. Tiêu Lãng không thể lấy ra trước mặt mọi người, Tu Di Giới quý giá như vậy, hắn là Man di làm sao có thể có được?
Tiêu Lãng liếc Chiến Vương cảnh Ma Giáp đi theo Long Nha Phỉ Nhi, còn có Chiến Vương cảnh Ma Thằng xen lẫn trong Hồng Y Vệ che giấu thực lực, hắn quyết định rời xa hai người này để tránh bị phát hiện bí mật.
Tiêu Lãng nói với Long Nha Phỉ Nhi một câu, Huyền khí vờn quanh, chạy tới trước, đi tìm Thiên Tầm.
Tiêu Lãng tìm thấy Thiên Tầm, hai người chạy một hướng khác, rời xa đại quân vạn thước. Thiên Tầm dò xét bốn phía, Tiêu Lãng lập tức phóng ra thần hồn, khống chế thảo đằng thần hồn màu tím chui xuống đất.
Trong Mê Huyễn sâm lâm nguy hiểm trập trùng, nếu không phóng thảo đằng thần hồn màu tím ra trước, đợi khi chiến đấu mới phóng thì có là đồ ngu cũng biết đây không phải vu thuật. Hơn nữa bên dưới Mê Huyễn sâm lâm có rất nhiều Huyền thú, ổ Sa Nghĩ đếm không xuể. Thảo đằng thần hồn màu tím ở dưới đất có thể tiếp tục cắn nuốt Huyền thú, trưởng thành.
- Ha ha ha ha ha ha! Thật may mắn, mới đi ra đã phát hiện một ổ Sa Nghĩ!
Thảo đằng thần hồn màu tím gần ngàn thước chui ra khỏi người Tiêu Lãng dần biến to, toát ra một khúc chui vào mặt đất, tình cảnh quái dị rùng rợn. Thảo đằng thần hồn màu tím chui vào lòng đất, vẻ mặt Tiêu Lãng hớn hở, phát hiện một ổ Sa Nghĩ.
Mấy giây sau, mấy ngàn con Sa Nghĩ bị nuốt sạch. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng chạy hướng Hồng Y Vệ. Lấy năng lực tra xét của hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng, một lát sau dễ dàng tìm đến Hồng Y Vệ. Thiên Tầm tiếp tục thăm dò xung quanh, Tiêu Lãng trở lại đi một vòng phát hiện hai Chiến Vương cảnh không có gì khác lạ, quyết định chạy ra tìm ổ Sa Nghĩ để nuốt.
Có Thiên Tầm ở không phải lo Trinh sát phe địch tới gần, hơn nữa Phong Sát cũng là cường giả đỉnh Chiến Tôn cảnh. Cường giả như vậy dùng làm Trinh sát tuy thủ đọn không quá cao minh nhưng Trinh sát bình thường không thể sánh bằng. nguồn TruyệnFULL.com
Đại quân đi nửa ngày, gặp mấy Trinh sát phe địch bị Thiên Tầm, Phong Sát tiêu diệt. Tiêu Lãng nghĩ thấy đã tới lúc, lẻn ra ngoài tìm một nơi bí ẩn, lấy ra đầu người, chiến đao, chiến giáp từ Tu Di Giới, chôn xuống đất rồi ngụy trang một phen, nhàn nhã đi trở về.
Tiêu Lãng quay về Hồng Y Vệ, làm bộ dò xét xung quanh sau đó chạy về bên cạnh Long Nha Phỉ Nhi.
Tiêu Lãng nói:
- Chính là bên này, ta còn nhớ là ở đây.
Long Nha Phỉ Nhi lập tức hưng phấn lên, một trăm Hồng Y Vệ cười tươi. Nếu đúng như Tiêu Lãng đã nói, hắn giết Chiến Vương cảnh, ba Chiến Tôn cảnh, gần trăm Chiến Suất cảnh thì Hồng Y Vệ rất có thể sẽ đổi biên chế chính quy, khi đó ai nấy được thăng quan. Quân dự bị và quân chính quy cách nhau như trời với đất.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng, Phong Sát chui vào một lùm cây to, vác vô số đầu người, chiến đao, chiến giáp đi ra, mắt Long Nha Phỉ Nhi sáng lên sau đó... Xoay người sang chỗ khác ói mật xanh mật vàng.
Đồ vật bên trong Tu Di Giới sẽ không thối nát nhưng lưu trữ đầu người lâu sẽ có mùi hôi nghẹt mũi, cộng với máu đen đông lại, đúng là buồn nôn thật.
Hồng Y Vệ là lão binh bò ra từ xác chết nên không có phản ứng gì, có Hồng Y Vệ dùng cách đặc biệt bao đầu người tránh cho thối rữa.
Ma Giáp Chiến Vương cảnh đi qua nhặt rìu chiến, chiến giáp đen lên quan sát, mắt bỗng sáng lên. Ma Giáp Chiến Vương cảnh quay đầu nói với Long Nha Phỉ Nhi ói mửa mặt xanh mét.
Ma Giáp Chiến Vương cảnh nói:
- Nếu ta nhớ không lầm thì thu săn lần này Huyết Vương triều có một vị Thống lĩnh Chiến Vương cảnh Huyết Sắt, là nhi tử của thành chủ Tuyết Thu thành!
Chiến Vương triều có nhiều nội gian ẩn núp trong Huyết Vương triều, tương tự, Huyết Vương triều cũng có vô số gian tế ẩn trong Chiến Vương triều. Mỗi đại gia tộc hai bên đều bị lập hồ sơ kỹ càng về cường giả, thiên tài nổi tiếng. Ma Giáp Chiến Vương cảnh là tâm phúc của Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược, có thể thông qua binh khí và chiến giáp suy đoán ra thân phận của Trinh sát Huyết Man tử cũng không có gì lạ.
- Phong Sát ngươi lập tức mang mấy người đưa đầu người, vận chứng về đại doanh giao cho thượng tướng quân nghiệm chứng!
Mặt Long Nha Phỉ Nhi từ xanh mét biến hồng hào, thứ này rất quý giá, đưa trở về trước thì tốt hơn. Bây giờ mới vào Mê Huyễn sâm lâm không xa, đám người Phong Sát sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Phong Sát lập tứ tìm bảy, tám binh sĩ lanh trí, mỗi người cõng mười đầu người, chiến đao, chiến giáp hưngp hấn chạy nhanh ra ngoài.
Tìm thấy đầu người, vật chứng xong Long Nha Phỉ Nhi không biết nên làm tiếp theo, đưa mắt nhìn Tiêu Lãng.
Long Nha Phỉ Nhi hỏi:
- Yêu Tà, tiếp theo làm gì bây giờ?
Tiêu Lãng đã sớm lập kế hoạch, nói thẳng:
- Có hai con đường, một là Thống lĩnh dẫn Hồng Y Vệ trở về, ta và Yêu Kê dại ca tiếp tục giết Huyết Man tử. Hai là vào sâu trong Mê Huyễn sâm lâm, lúc trước ta tìm được mấy chỗ rất tốt để đặt cạm bẫy, chúng ta đặt bẫy ôm cây đợi thỏ!
Long Nha Phỉ Nhi chỉ trầm ngâm một giây đồng hồ, lập tức vung Huyền khí, hưng phấn nói:
- Vậy còn nói gì nữa? Toàn quân vào sâu trong Mê Huyễn sâm lâm giết Huyết Man tử!