Đông viện Tiêu gia rất lớn, có rất nhiều trưởng lão, trưởng lão này quản lý các việc khác nhau trong gia tộc. Tiêu gia nhà lớn nghiệp lớn, không nói đến thế lực ẩn giấu Yên Vũ sơn trang, sản nghiệp ngoài sản ở đế đô và các thành phố lớn cũng nhiều không đếm xuể. Tiêu gia to lớn, các loại việc trong ngoài đều cần người quan lý.
Bốn siêu cấp thế gia như bốn vật khổng lồ chiếm vương triều gần ngàn năm, xúc giác trải rộng nguyên Chiến Vương triều. Thương giới, chính giới, quân đội, các ngành các nghề đều có bóng dáng bốn siêu cấp thế gia. Có thể nói Chiến Vương triều tạo nên bốn siêu cấp thế gia, bốn gia tộc cũng chống đỡ vương triều.
Cường giả tuyệt thế của Huyết vương triều, Huyết Y mười năm trước từng nói bốn siêu cấp thế gia bất diệt, quân thần không giết thì Chiến Vương triều không mất, từ đó thấy được bốn siêu cấp thế gia có địa vi gìraast cao trong Chiến Vương triều.
Tiêu Lãng theo Thiền lão dẫn dắt đi lòng vòng trong đông viên sắp hoa cả mắt mới vào một lầu các. Bên ngoài lâu viện treo tấm biển bắt mắt.
[Nội Vụ đường]
Thiền lão đã giải thích cho Tiêu Lãng nghe nội vụ đường là chấp pháp đường quản lý các việc trong gia tộc. Đại viện Tiêu gia có mấy ngàn người, trừ lão thái gia của Tiêu gia Tiêu Bất Tử hoặc Tiêu Thanh Long ra, người còn lại muốn lấy Huyền khí cấp thấp trong gia tộc thì phải được nội vụ đường phê chuẩn, quyền lực rất lớn.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang là tứ nhi tử của Tiêu Bất Hoặc, quyền lực chỉ đứng sau gia chủ của Tiêu gia, Tiêu Thanh Long, trưởng lão của Huyết Chiến đường Tiêu Phù Đồ trong gia tộc.
Tay Tiêu Lãng cầm lệnh bài lão thái gia của Tiêu gia Tiêu Bất Tử cho, không chút sợ hãi sải bước đi tới, vừa vào cửa đã bị cản lại. Hai hộ vệ canh giữ ở cửa đại sảnh thấy Tiêu Lãng xông vào lập tức rút Huyền khí ra khỏi vỏ.
Hai hộ vệ quát to:
- Đứng lại, là ai mà dám xông vào Nội Vụ đường?
Tiêu Lãng mới trở về gia tộc, luôn ở trong Thanh Y các, nhiều hộ vệ trong gia tộc không biết mặt. Tiêu Lãng lại tưởng lầm là trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang cố ý làm khó hắn.
Tiêu Lãng nhướng mày, lạnh lùng quát:
- Các ngươi mù mắt chó sao? Không thấy rõ ràng lệnh bài bên hông ta?
Hai hộ vệ tất nhiên có thấy lệnh bài của Tiêu Lãng nhưng hắn chưa đến mười tám tuổi, lệnh bài cấp thấp. Đệ tử đời thứ ba Tiêu gia rất nhiều, nơi này lại là Nội Vụ đường quan trọng nhất trong gia tộc.
Hai hộ vệ không nhân nhượng, vẫn đầy sát khí quát Tiêu Lãng:
- To gan, dám lớn tiếng với chúng ta? Ngươi là một đệ tử lệnh bài màu vàng mà dám huênh hoang ở đây sao? Không nhìn xem chỗ này là nơi nào?
Nếu không phải Thiền lão đứng sau lưng Tiêu Lãng thì hai hộ vệ đã bắt lấy hắn dẫn đi chấp pháp đường. Hai hộ vệ ở đại viện Tiêu gia, đương nhiên phải cẩn thận.
- Vậy các ngươi nhận được khối lệnh bài này không? xem tại TruyenFull.com
Tiêu Lãng lười dây dưa với hộ vệ mắt chó xem thường người, giơ tay lên đưa lệnh bài lão thái gia của Tiêu gia Tiêu Bất Tử cho tới trước mặt họ.
Bùm bùm!
Ai biết vừa đưa ra lệnh bài thì hai hộ vệ sợ hết hồn, hai đầu gối chạm đất, khủng hoảng hành lễ nói:
- Thuộc hạ có tội, tham kiến đại nhân!
Tiêu Lãng cầm lệnh bài có màu đen, chữ Tiêu là màu vàng, cao cấp hơn cả lệnh bài của Tiêu Thanh Y. Đây là lệnh bài cao cấp nhất trong gia tộc, thấy lệnh bài như thấy tộc trưởng.
Tiêu Lãng liếc Thiền lão, hai người bước vào trong.
Nội Vụ đường cực kỳ xa họa, bên trong mặt đất trải thảm, rộng thênh thoang. Trên cùng có một cái ghế to màu đen, một nam nhân trung niên mặc hoa phục màu đen ngồi trên ghế, chính là trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang nghe bên ngoài ồn ào thì vẻ mặt khó chịu, giờ thấy Tiêu Lãng và Thiền lão đi đến liền đứng dậy nghênh đón.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang cười nói:
- Ta đã nghĩ là ai đến, thì ra là Lãng hiền điệt. Hôm nay ngọn gió nào thổi hiền điệt chịu rời khỏi Thanh Y các đến gặp tứ bá?
Không ai đánh mặt cười, Tiêu Lãng miễn cưỡng cười, chắp tay hành lễ:
- Tiêu Lãng bái kiến tứ bá!
Thiền lão cũng cười hành lễ. Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang xua tay, cười tươi kéo tay Tiêu Lãng sang một bên ngồi xuống.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang nói:
- Cần gì chính thức như vậy? Đều là người nhà. Người đâu, dâng trà!
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang khách sáo khiến Tiêu Lãng ngại ngùng.
Tiêu Lãng vuốt mũi nói:
- Không cần uống trà, hôm nay kiếm tứ bá là vì có chút chuyện muốn nhờ.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang ngồi bên cạnh Tiêu Lãng tựa như trưởng bối hiền lành, thoải mái nói:
- Gì mà nhờ với không nhờ, cứ nói đi, tứ bá làm được thì chắc chắn sẽ giúp.
- Ừm!
Tiêu Lãng liếc Thiền lão, nói thẳng:
- Là như vậy, ta hy vọng xin một ít đan dược, bí tịch cho Thiên Tầm, may mà tứ bá mở lời trước. Có khó không?
- A! Thì ra là chuyện này.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang ra vẻ ngộ ra, sau đó nhíu mày, cực kỳ khó xử nói:
- Thiên Tầm ở Dược Vương thành không bảo hộ ngươi an toàn, khiến ngươi rơi vào nguy hiểm. Vón theo tộc quy thì Thiên Tầm nên bị xử tử, nhưng có ngươi và Bát gia cầu tình, gia tộc tiêu trừ ưu khuyết điểm của hắn. Lần này điều vào đại viện Tiêu gia là nể mặt ngươi, nếu lại ban cho đan dược, bí tịch thì vi phạm tộc quy. Hiền điệt, Tiêu gia lớn như vậy không thể không có quy tắc. Hôm nay ngươi cầu tình, ngày mai ta nói chuyện tình cảm, cứ tiếp tục như vậy thì Tiêu gia to lớn sẽ rối loạn.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang nnois chuyện không nhanh không chậm, ra vẻ rất là khó xử, than ngắn thở dài. Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang nói chuyện có lý có lẽ, chính Tiêu Lãng cũng cảm thấy có lý, không biết nên làm sao tiếp lời.
Một lát sau, Tiêu Lãng nghĩ đến đã hứa với Thiên Tầm, không thể để gã thất vọng.
Tiêu Lãng cắn răng nói:
- Tứ bá, không thể... Châm chước sao? Tiêu Lãng khắc ghi trong tim âmn tình của tứ bá!
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang do dự, thật lâu sau bỗng nói với Thiền lão:
- Thiền lão, ngươi đi ra ngoài chờ, ta có chuyện riêng nói với hiền điệt.
Tiêu Lãng con ngươi co rút nhìn Thiền lão. Thiền lão bất dắc dĩ nháy mắt ra hiệu Tiêu Lãng cảnh giác, lão ra khỏi viện.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang lại thở dài, rất là nghiêm túc nói:
- Hiền điệt, việc này nói đến thì thật sự hơi khó xử. Năm nay trưởng lão hội trong gia tộc hạ tử mệnh lệnh, hết thảy làm việc theo tộc quy, một khi phát hiện vi phạm tộc quy thì dù là trưởng lão, nếu bị buộc tội cuói cùng nhẹ thì mất chức, nặng thì bị giam. Hay là tứ thúc đã lấy một phần trong kho của mình cho Thiên Tầm?
Tiêu Lãng kinh ngạc, không ngờ sự việc nghiêm trọng như vậy. Vốn Tiêu Lãng hơi bất mãn trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang giờ thì đã đổi mới cách nhìn.
Tiêu Lãng xấu hổ nói:
- Vậy thì sao được. Tứ bá, nếu thật sự không có cách thì thôi, ta tìm cách khác.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang nhíu chặt mày, khẽ thở dài:
- Cách thì... Cũng không phải không có, nhưng mà...
Tiêu Lãng thấy sự việc còn có cơ may, lập tức hỏi:
- Nhưng cái gì?
- Cái này... Thôi, thôi!
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang do dự thật lâu, lại lần nữa thở dài nói:
- Chuyện này ta có thể đồng ý giúp ngươi nhưng sau này bị tra ra, nếu trưởng lão đường buộc tội, chắc chắn ta sẽ bị mất chức. Nhưng nói sao thì ta và Thanh Đế là huynh đệ họ hàng, cùng nhau ở Băc Cương giết Huyết Man tử. Như vầy đi, hiền điệt để lại mảnh giấy viết yêu cầu của ngươi, sau này trưởng lão đường có hỏi thì tứ ba cũng có đường nói. Ưm, ngươi không cần lo mấy lão già ngoan cố trưởng lão đường tìm ngươi. Bọn họ dám động ta nhưng chắc chắn không dám chọc tộc trưởng. Ngươi tùy tiện viết tờ giấy, ta lập tức chuẩn ngay, vậy là ngươi có thể đi lấy đồ ngay.
Con ngươi Tiêu Lãng co rút, vẻ mặt không có gì thay đổi, làm bộ gật đầu liên tục, vẻ mặt cảm kích.
Tiêu Lãng xấu hổ gãi đầu, nói:
- Vậy thì chẳng phải là tứ bá cũng sẽ gặp rắc rối?
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang cười khổ lắc đầu, nhiệt tình nói:
- Nếu là người khác thì tứ bá đã không làm như vậy, hiền điệt thì khác. Hài tử của Thanh Đế là hài tử của ta, chút mạo hiểm này có là gì?
Tiêu Lãng dứt khoát đáp:
- Tốt, ta viết!
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang lập tức lấy bút lông, tờ giấy, hờ hợt nói:
- Ngươi tùy tiện viết mấy câu, nói là ngươi muốn mấy thứ này là được, ấn dấu tay xong tứ bá liền cùng ngươi đi lấy đồ.
Tiêu Lãng vụng về cầm cây bút, mặt khờ ngốc, xấu hổ gãi đầu nói:
- Tứ bá, ta... Không biết viết chữ, từ nhỏ lớn lên trong núi, Cô Cô không dạy ta viết. Không bằng... Tứ bá viết giùm, ta ấn dấu tay là được?
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, xác định hắn không giống nói dối, bất đắc dĩ cầm bút lông xẹt xẹt viết mấy chữ to.
Trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang quay đầu nói với Tiêu Lãng:
- Được rồi, ngươi ấn dâu tay đi.
[Tiêu Lãng mạnh mẽ yêu cầu lĩnh năm viên đan dược thánh phẩm, năm quyển bí kỹ thiên giai cho Thiên Tầm, lấy này làm bằng chứng.]
Tiêu Lãng cầm tờ giấy liếc sơ, con ngươi lại co rút, khóe môi cong lên độ cung đầy yêu khí, cười nhạt nhìn trưởng lão của Nội Vụ đường, Tiêu Thanh Lang.
Tiêu Lãng giễu cợt nói:
- Tiêu Thanh Lang, ngươi thấy ta nhỏ tuổi dễ bị lừa đúng không? Đặt bẫy ta? Ta không ngờ đường đường là trưởng lão của Tiêu gia mà ngốc như vậy, tờ giấy này nếu trình lên trưởng lão đường thì sợ là vị trí trưởng lão của ngươi thật sự... Không giữ được!