Hắn tên Trần Tú từ nhỏ hắn được gia đình gửi đến điều trị trong một bệnh viện chuyên chữa trị cho các bệnh nhân có triệu chứng đa nhân cách. Vào một ngày năm hắn 16t trong bệnh viện xảy ra một biến cố tất cả bệnh nhân và bác sĩ có mặt ngày hôm đó, đều chết một cách quỷ dị cơ quan chức năng đã ra thông tin đây là một vụ tàn sát tập thể, chỉ có hắn và cậu bé tên Trần Tâm còn sống sót. Sau đó Trần Tú được đón bởi bố mẹ của mình nhưng hắn lại chẳng thể nhớ gì về Trần Tâm khi đó, từ khuôn mặt đến giọng nói của Trần Tâm hắn chỉ mơ hồ nhớ hắn và cậu ta có lẽ bằng tuổi và có chiều cao ngang nhau. 4 năm sau đó bố mẹ hắn cũng biến mất một cách quỷ dị dù có tìm khắp nơi, báo trí, truyền hình các chương trình tìm kiếm người thân mất tích,… tất cả đều vô dụng như thể bố mẹ hắn chưa từng xuất hiện.
Duy nhất để lại khối tài sản cho hắn cùng căn nhà mà hắn đang ở chứng minh sự tồn tại của họ, năm hắn 25tuổi để tìm ra chân tướng về vụ thảm sát trong bệnh viện và sự biến mất bí ẩn của bố mẹ mình hắn bắt đầu trở thành một thám tử bằng trí tuệ và sự thông minh nhạy bén của mình hắn phá được rất nhiều vụ án li kì khiến cho lực lượng chức năng cũng phải đau đầu.
Nhưng bắt đầu từ hơn 8 tháng trước hắn nhận 1 vụ án đó là con trai nhà tài phiệt giàu nhất thành phố bị sát hại trên giường còn có một nữ nhân với nhiều nhát dao. Sau khi có giám định từ pháp y vết dao trên người nữ nhân 20tuổi kia là do con trai của nhà tài phiệt ra tay, còn con trai của nhà tài phiệt là do bị siết cổ bời một sợi dây xích đến chết. Hiện trường vụ án chỉ có 2 người và không hề có nhân chứng, cũng không thể tìm thấy hung khí gây án, và trong quá trình này cả 2 đều dương tính với chất ma túy.
Kết luận sơ bộ ban đầu từ phía cảnh sát đưa ra là trong khi cả 2 đang phê ma túy thì nạn nhân nam đã bị ảo giác và sử dụng con dao gọt trái cây để tấn công người nạn nhân nữ, còn cái chết của nam là do bị siết cổ đến chết, hiện vẫn chưa tìm thấy hung khí gây án hung thủ. Vì thế lực của gia đình tài phiệt nên vụ án đã được kết thúc trong mơ hồ, nhưng mẹ của nạn nhân lại cảm thấy cái chết của con trai mình rất kì lạ nên đã tìm hắn để nhờ hắn điều tra về vụ này. Càng điều tra hắn càng kinh hãi phát hiện con trai nhà tài phiệt không phản nạn nhân duy nhất mà còn có rất nhiều kẻ có cái chết giống nhau, đặc điểm và thủ pháp đều tương tự.
Trở lại căn nhà của mình hắn thở ra một hơi như muốn trút hết những suy tư, nhìn căn nhà trống trãi duy nhất chỉ có Cá Nhỏ lại bên cạnh cạ cạ đầu vào chân hắn chư muốn nói chào mừng hắn trở về nhà, hắn bế con mèo của mình lên vuốt nhẹ vào bộ lông mượt mà với ánh mắt cưng chiều, lấy từ trong tủ lạnh một hộp pate. Sau khi làm hết tất cả mọi thứ hắn trở về phòng, trong phòng chỉ có duy nhất một chiếc giường lớn cùng một cái bàn gỗ trên phía trên còn có 1 tấm bảng nhỏ ghi chằng chịt thông tin kèm với hình ảnh các nạn nhân , hiện trường vụ án mà hắn đã thu thập được trong khoảng thời gian này.
Lúc này hắn ngồi trầm ngâm trên ghế bắt đầu suy nghĩ về những vụ án tất cả hình ảnh cùng lời khai của nhân chứng, chưa có một ai nhìn thấy hung thủ ra tay, kể cả là camera giám sát cũng ko thể nhìn thấy hung thủ tất cả những gì có thể thấy chỉ là nạn nhân hét lên trong sợ hãi và bỏ chạy trong hoảng loạn, dường như có thứ gì đó rất khủng khiếp đang truy đuổi họ. Người khác cho rằng tất cả nạn nhân chỉ là đang rơi vào trong ảo giác do tác dụng của “thuốc cấm” gây ra, nhưng hắn không nghĩ vậy.
- “Thật sự chỉ là ảo giác sao, vậy làm sao để giải thích cái chết của họ? Hoặc là có một kẻ sử dụng công nghệ tàng hình tiên tiến nào đó để giết người, vậy mục đích thật sự của hắn là gì đây? Báo thù? Hay là muốn làm anh hùng tiêu diệt cái ác? Không đúng nếu như vậy thì nạn nhân cũng không nên có biểu hiện kinh hãi và hoảng loạn như vậy. Từ biểu cảm nạn nhân trên camera giám sát rõ ràng đã nhìn thấy thứ gì đó rất kinh khủng.”
Nhất thời hắn không thể nào dứt ra khỏi mạch suy nghĩ của mình, liên tục đưa ra phán đoán rồi lại phủ nhận. Nói thế nào thì đây cũng là xã hội hiện đại, những việc xảy ra mà không thể giải thích bằng khoa học thực sự cũng không có nhiều. Huống hồ đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc đến một vụ án quỷ dị như vậy, tất cả manh mối đều chỉ về một kẻ cuồng sát sử dụng xích sắt đi mây về gió.
Bất giác đã đến 23h00 hắn nhìn vào điện thoại bỏ qua những thắc mắc chưa thể giải đáp trong đầu, hắn thả người lên giường khép mắt lại vốn định đi ngủ một giấc để hồi phục tình thần. Bỗng nhiên Cá Nhỏ nhảy lên người hắn sau đó hướng về phía cửa sổ nhìn xuống con đường trước nhà mà kêu lên liên tục, bộ lông nhỏ dựng ngược lên, chân và lưng đồng thời vẽ một đường cong trong thư thế chuẩn bị lao xuống tấn công. Miệng không ngừng vang lên tiếng gầm trầm thấp, theo hướng mắt Cá Nhỏ hắn nhìn lại, chỉ thấy dưới lòng lề đường ánh đèn lập lòe một người đàn ông đang chạy thục mạng như bị ai đó truy đuổi. Người đó vừa chạy vừa gào lên:
- “Cứu… cứu mạng.. a…. Cứu mạng…”.Mặc dù khá xa nhưng từ tiếng kêu cứu và dáng người khi chạy hắn đoán người đang ông này ở độ tuổi trung niên, tiếng kêu gào vang lên liên tục tinh thần ông ta cũng đã bắt đầu sụp đổ, nhìn đường phố không bóng một bóng người hắn tuyệt vọng gào khóc.
Có tiếng xích sắt kéo lê trên đường vang lên, âm thanh sắt thép ma sát với sỏi đá đầy bén nhọn như từng cây kim đâm thẳng vào trong tai người nghe bất giác làm cho người ta không tự chủ được mà liên tưởng như có một tử thần đang mài dũa chiếc liềm của mình để thu sinh mệnh. Trần Tú hoảng hốt nhìn quanh, rõ ràng là không nhìn thấy người thứ 2, nhưng âm thanh hắn nghe lại rất chân thật như kế bên tai hắn, bất tri bất giác hắn cảm thấy có 1 sợi xích nằm trên cổ hắn lông tơ của hắn dựng đứng lên, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, da đầu cũng trờ nên tê dại. Nín thở, răng hắn cắn chặt vào nhau cố gắng để ko phát ra âm thanh sợ hãi.
Một cảnh tượng khó tin xảy ra trước mắt hắn, chỉ thấy người đàn ông bị nhắc bổng lên cách mặt đất 2m như có một bàn tay vô hình bóp lấy cổ ông ta. Chân không ngừng vùng vẫy nơi không trung, tay như muốn kéo xuống một lớp da trên cổ để thoát khỏi bàn tay vô hình kia. Cho đến tận lúc cả người ông ta trở nên mềm nhũn và rơi xuống đất, tiếng cơ thể va chạm với mặt đường vang lên nặng nề, bất động.
Tuy có vẻ như rất lâu nhưng tất cả chỉ xảy ra trong vòng chưa đến 2p kể từ khi tiếng xích sắt vang lên, hắn hít một hơi thật sâu như để lấy lại bình tĩnh kéo bản thân ra khỏi kinh hoàng. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy một chuyện kì lạ như vậy một trung niên nhân nặng 70-80 cân lại bị nhắc lên không trung tựa như một món đồ chơi, quỷ dị hơn là dưới ánh đèn mờ nhạt kia hắn thoát thấy bóng dáng 1 sợi xích 1 đầu siết chặt lấy cổ trung niên nhân, đầu còn lại treo trong bóng tối mờ mịt hướng về phía bầu trời đêm.
Đêm nay xác định là một đêm khó ngủ với hắn, không nghĩ tới loại chuyện mà hắn vắt óc điều tra tìm kiếm manh mối lại đang xảy ra trước mắt. Càng không thể tin hơn là tới cái bóng của hung thủ cũng không thấy, lúc này thì dù kẻ ngốc đến đâu thì cũng hiểu rằng đây không phải là điều mà con người có thể làm được.